Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Chương 185

"Hạo, anh thường xuyên đến nơi này sao? Hơn nữa còn mang theo phụ nữ tới đây." Giản Nhụy Ái không phải cô gái không biết gì, nhìn thái độ của người quản lý cũng biết, hơn nữa còn biết ông chủ nơi đây, chẳng lẽ Đơn Triết Hạo thường mang phụ nữ tới nơi này. Lòng của phụ nữ rất nhỏ, đặc biệt đối với người đàn ông mà mình yêu thương

"Thế nào? Em ghen sao ?." Đơn Triết Hạo ngắt sống mũi của cô, mỉm cười cưng chiều, anh rất thích nhìn vẻ mặt ghen tuông của Giản Nhụy Ái. Như vậy, để cho anh cảm thấy Giản Nhụy Ái quan tâm mình.

"Đơn Triết Hạo, không cần không có việc gì lại thích tới tìm tôi, cậu biết tôi rất bận mà." Kid đi xuống lầu, nhìn thấy Giản Nhụy Ái thì giật mình đờ người, "Không phải cô đã chết rồi sao? Sao lại xuất hiện ở đây?"

Giản Nhụy Ái cũng ngạc nhiên không kém Kid ẻo lả, nghiêng đầu nhìn Đơn Triết Hạo: "Tiệm này cũng là của anh ta sao?"

"Tất nhiên, xem một chút phong cách cửa hàng, đương nhiên là của Kid ta." Kid không thích người khác coi thường trình độ của anh.

"Không nhìn ra." Giản Nhụy Ái thành thật trả lời, quả thật không nhìn ra cửa hàng này là của anh ta, phong cách cũng không giống nhau.

Kid không ngờ Giản Nhụy Ái trả lời thẳng thắng như vậy, không vui trợn trắng mắt, xem ra Giản Nhụy Ái thật là thiên địch, "Không nhìn ra cũng không cần nhìn."

Giản Nhụy Ái nghe xong lời nói của anh, hiển nhiên lúng túng, hơn nữa cô cũng chỉ chẳng để ý nhiều đến chuyện đó "Thật xin lỗi."

Kid nhìn Giản Nhụy Ái: "Không ngờ cô vẫn sống tốt như thế, người đàn ông Đơn Triết Hạo là vì cô mà đau lòng. . . . . ."

Sắc mặt Đơn Triết Hạo trầm xuống rồi, "Tôi không phải tới nghe cậu nói nhảm, nhanh trang điểm và chuẩn bị quần áo cho cô ấy đi."

Anh đi tới trên ghế sa lon ngồi xuống, bắt chéo chân, lấy một tờ báo lên xem để giết thời gian, anh biết Kid sẽ trang điểm cho Giản Nhụy Ái xinh đẹp đến chói mắt, giao cho Kid thì anh vô cùng yên tâm.

Kid nhìn Đơn Triết Hạo không nể mặt mình, le lưỡi với anh một cái, "Đi thôi!"

Giản Nhụy Ái nhìn Kid xoay người rời đi, nhìn động tác nam không ra nam nữ không ra nữa mới xác thực Kid đang nói chuyện với mình, để cho cô có cảm giác không thích khó nuốt xuống. Vội vàng đi theo anh ta rồi im lặng ngồi xuống một cái ghế, tựa như búp bê vải để cho anh ta bắt đầu thao tác.

Thì ra trang điểm lại phiền hà như thế, Kid khi thì nắm lấy tóc của cô, khi thì bôi trét trên mặt cô.

"Nói cho tôi biết một chút, tại sao cô lại từ người chết đi rồi sống lại?" Kid đánh vỡ không khí yên tĩnh, tò mò hỏi.

Anh thật sự rất tò mò về Giản Nhụy Ái, thử xong áo cưới thì nhận được tin tức cô tử vong, hôm nay lại xuất hiện hoàn hảo không sứt mẻ tại trước mắt mình, chẳng lẽ Đơn Triết Hạo có bản lĩnh đi đến địa ngục cướp cô từ tay Diêm Vương về.

Những thứ thần thoại này nói cho nhi đồng nghe, bọn họ có thể tin tưởng, còn anh thì không tin tưởng.

"Tôi không chết, chỉ ra nước ngoài." Giản Nhụy Ái nhàn nhạt nói ra.

Những việc hoang đường mà cô đã làm thì để người khác biết một chút cũng không sao, hơn nữa người này cũng là bạn bè tốt với Đơn Triết Hạo.

Chỉ chốc lát sau, trên mặt Giản Nhụy Ái đã có một lớp phấn trắng, thêm lớp má hồng, tóc uốn lọn dài xuống, khiến cho cô nhìn rất đáng yêu xinh đẹp.

"Đi thôi, chúng ta đi chọn trang phục dạ hội!" Kid nhắc nhở Giản Nhụy Ái đang chăm chú ngắm nhìn mình.

Giản Nhụy Ái bị người khác phát hiện mình đang ngắm nghía thì trên mặt khẽ đỏ ửng lên, đi theo Kid lên lầu, những quần áo trên lầu làm cho cô choáng ngợp ngây người, quần áo dạ hội đủ loại màu sắc, còn có cả áo cưới.

"Cô thích tự chọn lựa chứ? Không ít chứ" Kid rất có tự tin về quần áo của mình, dù sao các bộ quần áo này đều là anh thiết kế ra, để cho Giản Nhụy Ái tự lựa chọn quần áo mình thích, mặc kệ cô chọn lựa bộ nào cũng không bị lỗi.

Quần áo nhiều như vậy đặt ở trước mặt Giản Nhụy Á đã khiến cô nhìn hoa cả mắt, cũng không biết nên chọn bộ nào nữa rồi. Ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Kid: "Tôi. . . . . ."

Kid trợn trắng mắt, liếm liếm đôi môi, đưa tay một chiếc đầm dạ hội ném về phía Giản Nhụy Ái, "Chọn đầm này đi!"

Giản Nhụy Ái cầm chiếc đầm, ngớ ngẩn, màu xanh ngọc dài, phải mặc chiếc đầm này như thế nào? Cô cứ ngây ngốc nhìn Kid mà không biết nên bắt đầu từ đâu.

Vừa nhìn đến ánh mắt ngây ngốc của cô, Kid cảm thấy khó chịu, chưa có người nào dám chất vấn những thiết kế của anh, mà Giản Nhụy Ái đã chất vấn anh hai lần rồi, "Đúng, chính là nó, đi vào thay nhanh một chút!"

Ỡm ờ đẩy cô vào phòng thay quần áo, hừ lạnh mấy tiếng, xoay người đi uống cà phê, không uống cà phê để giải tỏa tức giận, chắc chắn anh sẽ nổi giận với cô gái ngu ngốc Giản Nhụy Ái này.

Giản Nhụy Ái mặc bộ đầm dạ hội, đứng ở phòng thay quần áo do dự thật lâu, cũng không dám ra ngoài, quần áo này thật sự có thể mặc ra cửa không ?

Kid không kiên nhẫn được nữa, gõ cửa rầm rầm "Này cô gái kia ! Cô sinh con ở trên trong đó luôn hay sao, nhanh ra ngoài xem."

Anh không có nhiều thời gian như thế, cũng không muốn lãng phí thời gian với cô, khi anh phải tự mình trang điểm đã lãng phí không ít thời gian, còn đi theo cô nãy giờ đã lãng phí bao nhiêu thời gian rồi.

Giản Nhụy Ái không có cách nào khác, bị Kid gọi như đòi mạng nên cô phải đi ra, Kid lấy một dây chuyền màu xanh biển, giúp cô đeo vào, "Thật là xinh đẹp, vịt con xấu xí đến tay tôi cũng biến thành một con thiên nga trắng xinh đẹp."

Trong lời nói hình như có chút kỳ quái, Giản Nhụy Ái nhìn Kid, lại bị anh cứng rắn lôi xuống lầu.

Mọi người nhìn thấy cô gái mặc quần jean lắc mình một cái đã biến thành công chúa xinh đẹp tuyệt trần, thật là làm cho người ta mở rộng tầm mắt.

Kid tương đối có lòng tin vào tác phẩm này của mình, lôi kéo Giản Nhụy Ái đến muốn đi tranh công với Đơn Triết Hạo rồi, không ngờ Giản Nhụy Ái đứng bên cạnh Đơn Triết Hạo, lại có cảm tưởng rất khác nhau.

Đơn Triết Hạo nhìn thấy Giản Nhụy Ái thì đứng lên, nhíu mày lại, giọng nói cứng ngắc, "Kid cậu lựa chọn quần áo gì cho cô ấy vậy?"

Anh nhìn chiếc đầm dạ hội trên người Giản Nhụy Ái, thay vì nói là đầm, không bằng nói là mấy mảnh vải rách ghép lại thành. Mặc dù nhìn vào cực kỳ xinh đẹp, nhưng trước ngực cô cũng có thể nhìn thấy rãnh ngực, chiếc đầm khoe lưng, nhìn thấy cả mảnh sắc xuân đằng sau, từ bên cạnh có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong, đây chính là quần áo dạ hội sao, tựa như đầm đi quyến rũ đàn ông vậy.

Nghĩ tới chuyện Giản Nhụy Ái sẽ mặc chiếc đầm này đi dự tiệc, những ánh mắt theo dõi của đám đàn ông ở đó, chỉ mới nghĩ thôi đã làm cho anh chẳng có chút cảm giác thoải mái nào cả, anh đến nghĩ cũng không cần nghĩ, trực tiếp đem áo khoác của mình choàng trên người Giản Nhụy Ái.

Người đàn ông như Đơn Triết Hạo tuyệt đối không cho phép người phụ nữ mình yêu mến bị đàn ông khác hưởng thụ,

Kid chần chờ nhìn Đơn Triết Hạo, có phải là đôi mắt của người đàn ông này có vấn đề hay không, chiếc đầm xinh đẹp như thế nhưng anh ta lại không vừa ý là sao?, "Bộ y phục này không ổn ở chỗ nào? Hơn nữa rất hợp với Giản Nhụy Ái, xinh đẹp như vậy. Nhất định sẽ trở thành tiêu điểm của cả hội trường."

Nghe đến hai chứ ‘tiêu điểm’, Đơn Triết Hạo càng thêm khó chịu, nhíu chặt lông mày, giọng nói trở nên cứng rắn, "Kid, lập tức đổi cho cô ấy chiếc đầm khác, đổi chiếc đầm kín đáo một chút."

Gương mặt Giản Nhụy Ái đỏ ửng, khom người nhìn chiếc đầm dạ hội của mình, quả thật có chút hở hang "Hạo, thật ra thì bộ quần áo này rất đẹp mắt. Mấu chốt là cô không muốn đi thay quần áo, mặc những chiếc đầm dạ hội như thế này rất phiền toái.

"Đúng, Đơn Triết Hạo, cậu quá bảo thủ, hiện tại đầm dạ hội phải lộ như thế này mới đúng phong cách thời trang, kính đáo quá ai muốn nhìn, Giản Nhụy Ái mặc chiếc đầm này cơ thể như ẩn như hiện, thật xinh đẹp mà!"

"Kid, lập tức đưa cô ấy đi đổi." Đơn Triết Hạo cắn răng nghiến lợi nói xong, không ngờ Giản Nhụy Ái cũng có suy nghĩ giống Kid, nhưng dù thế nào đi nữa y phục hở hang như vậy, Giản Nhụy Ái không muốn đổi cũng phải đổi.

Giản Nhụy Ái nhìn Đơn Triết Hạo đang tức giận, "Kid, đi thay quần áo thôi."

Thật sự tính khí của Đơn Triết Hạo rất đáng ghét, Kid đi vào trong phòng quần áo, tìm ra một chiếc đấm dạ hội được xem là kính đáo nhất, một chiếc đầm dài trắng như tuyết, bên hông đính nơ con bướm. Cuối cùng cũng khiến cho Đơn Triết Hạo hài lòng, anh đưa Giản Nhụy Ái rời đi, hai người ngồi lên xe, ánh mắt Đơn Triết Hạo cứ nhìn chăm chú trên người Giản Nhụy Ái, lại làm cho cô cực kỳ khó chịu.

Đơn Triết Hạo thấy hôm nay dường như cô thật sự giống như một nàng công chúa, hơn nữa còn là công chúa thuộc về anh, "Em thật xinh đẹp."

Giản Nhụy Ái cắn môi, đỏ mặt "Cám ơn!"

Đơn Triết Hạo nhìn Giản Nhụy Ái một lúc thật lâu mới lái xe đi.

Kid nhìn ôn thần Đơn Triết Hạo đi khỏi, mới thoải mái hơn, cầm lấy bộ quần áo của mình lên cau mày, "Chiếc đầm này này thật khó coi sao?".

Quản lý cửa hàng nghe ông chủ hỏi tới, cụp đuôi lấy lòng nói: "Rất đẹp, rất đẹp. . . . . . Chiếc đầm này thật rất đẹp."

"Thật? Đẹp không?" Kid nhìn Quản lý cửa hàng, ném chiếc đầm cho cô, "Được rồi, cái này cho cô."

Quản lý cửa hàng vui mừng cầm lấy chiếc đầm, không ngớt vui vẻ nói: "Cám ơn ông chủ, cám ơn ông chủ. . . . . ."

Chiếc đầm này không thể mặc ra nhưng đem ra bán nhất định sẽ được rất nhiều tiền sao.
Bình Luận (0)
Comment