Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---------------------------------------------
Thời khắc này Diệp Oản Oản và Hàn Thiên Vũ vẫn còn chưa biết, hai người bọn họ bị fan chụp ảnh...
Sau khi hai người tạm biệt, liền quay trở lại trong xe.
Hàn Thiên Vũ mới vừa vào xe, Phí Dương liền khẩn trương không dứt, liên tục truy vấn, "Thiên Vũ, cậu trở lại rồi! Các người trò chuyện cái gì? Cậu có việc gì không? Không sao chứ?"
Hàn Thiên Vũ trả lời đầy thờ ơ: "Không có việc gì."
Hẳn cũng có thể tính là... Không có sao chứ...
"Có thật không? Vậy sao cậu lại có biểu tình này, dường như cũng không bình tĩnh chút nào!" Phí Dương cẩn thận quan sát biểu tình của Hàn Thiên Vũ.
Hàn Thiên Vũ nhìn Phí Dương một cái, vốn là muốn mở miệng nói chuyện, cuối cùng vẫn không hề nói gì.
Một phần là do vào lúc này tâm tình của hắn phức tạp, không có tâm trí nào để giải thích qua một lần cho Phí Dương.
Mặt khác, vừa nghĩ tới hắn là người thứ nhất, cũng là người duy nhất biết được thân phận của Diệp Bạch, không hiểu sao cũng có chút cảm giác không muốn nói cho những người khác biết...À quên, đương nhiên là trừ Diệp Mộ Phàm là anh trai ruột nên không tính nha!
Hàn Thiên Vũ hướng về phương hướng chiếc xe đối diện chở Diệp Oản Oản nhìn một cái, "Tôi không sao, đi thôi!"
Bên kia, Diệp Oản Oản cũng đã về tới trong xe.
Hay rồi, về trễ 5 phút, vào lúc này nhiệt độ bên trong buồng xe cũng đã sắp đóng băng xuống còn âm 5 độ.
Vừa nhìn thấy Diệp Oản Oản, Hứa Dịch nhất thời thở phào nhẹ nhõm, "Ho khan, Oản Oản tiểu thư, cô trở về tới rồi! Chúng ta có thể đi được chưa?"
Thời điểm vừa rồi khi sự tình phát sinh, Hứa Dịch mặc dù không hề ra mặt, nhưng một mực vẫn luôn ở phụ cận, theo dõi toàn bộ quá trình.
Thật ra thì, hắn còn rất đồng tình với anh chàng Hàn Thiên Vũ đó...
Phỏng chừng là bị giật mình không hề nhẹ nha...
"Vâng vâng, có thể có thể! Đi thôi!" Diệp Oản Oản mở miệng.
Tư Dạ Hàn hướng về cô gái bên cạnh mình nhìn một cái, "Nói chuyện phiếm xong chưa?"
"Xong rồi, nói chuyện phiếm xong rồi! Tất cả đều đã giải thích rõ, chắc chắn sẽ không có vấn đề!" Diệp Oản Oản vội vàng mở miệng nói.
Tư Dạ Hàn nghe Diệp Oản Oản bảo đảm "Chắc chắn sẽ không có vấn đề", vẻ mặt hiển nhiên cũng không có mấy phần tin tưởng.
Tư Dạ Hàn thuận miệng hỏi, "Trò chuyện cái gì?"
Diệp Oản Oản: "A..."
"Làm sao? Anh không thể biết được nội dung sao?" Hai con ngươi Tư Dạ Hàn híp lại.
Diệp Oản Oản nhất thời ho khan một tiếng, "Khục khục ho khan, làm sao có thể!"
Nội dung trò chuyện của nàng đều phi thường quang minh chính đại, có được hay không!
Để chứng minh sự trong sạch, Diệp Oản Oản vội vàng theo đúng sự thật mà kể lại, "Chính là cùng Hàn Thiên Vũ giải thích một chút về giới tính của em mà thôi. Hắn ngay từ đầu cũng không tin nha, nên hỏi em vài câu hỏi, hỏi em về thời điểm lần đầu tiên gặp hắn, nói với hắn những thứ gì..."
Tư Dạ Hàn nghiêng đầu sang, phong khinh vân đạm mà mở miệng, "Ồ? Nói cái gì?"
"Ngày đó em đi vào anh cũng biết, khi đó Hoàn Cầu đang họp, em nói trong vòng 7 ngày có thể trả lại cho hắn sự trong sạch các loại, sau đó cùng đám cao tầng của Hoàn Cầu thỏa thuận một phen. Sau đó em đi xuống lầu, hắn đuổi theo, hỏi em tại sao phải giúp hắn, em phải trả là bằng hữu của em là fan của hắn, rất thích hắn, em..." Em cũng thế.
Nói tới chỗ này, Diệp Oản Oản đột nhiên cấm khẩu, phát hiện ra chỗ nào không đúng...
Mịa nó!!!!!
Câu nói kế tiếp nếu dám nói ra liền xong đời!
Nàng lại có thể bất tri bất giác bị Đại Ma Đầu gài hàng rồi!
Vào giờ phút này, đôi mắt âm trầm như đêm đen của Tư Dạ Hàn vẫn còn đang nhìn nàng, lẳng lặng chờ đợi nàng nói tiếp.
Nhưng mà, nàng phải nói tiếp như thế nào đây chứ!
Kiếp sống vuốt lông của nàng, dường như đã gặp phải đại nguy cơ...
"Em..." Diệp Oản Oản chật vật nuốt nước miếng, tiếp theo sau đó mở miệng, "Em vì công bình cùng chính nghĩa, trách nhiệm cùng đạo đức, tuyệt đối không thể ngồi yên không lý đến..."
Tư Dạ Hàn: "..."