Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
"A... Chính là một con hổ, là một con hổ thật sự! Tôi nghe 5 người lính đánh thuê kia nói, đó là sủng vật tại Hoa quốc của Vô Ưu tiểu thư..." Đoạn Phi gật đầu liên tục.
Kỷ Tu Nhiễm cũng không nhiều lời, chẳng qua chỉ hướng về Tư Minh Lễ ngoắc ngoắc ngón tay.
Thấy vậy, Tư Minh Lễ run rẩy toàn thân, chậm rãi đi về phía đại điện.
Thời khắc này Tư Minh Lễ, căn bản cũng không hiểu được đã xảy ra chuyện gì, càng không hiểu được, Kỷ Hoàng đại danh đỉnh đỉnh, tại sao lại bắt hắn trói đến đây...
"Ta nghe nói, ngươi đã từng phái người, đuổi giết Vô Ưu?" Chờ sau khi Tư Minh Lễ đến gần, Kỷ Tu Nhiễm nhẹ giọng cười nói.
"Hả, Vô Ưu!?" Nghe được lời này của Kỷ Hoàng, Tư Minh Lễ hơi sững sờ, mặt đầy vẻ ngơ ngác: "Vô... Vô Ưu là ai vậy? Tôi... Tôi căn bản không quen biết, làm sao có thể phái người giết!!"
Tư Minh Lễ ngược cũng không phải là đang nói dối, thật sự là hắn không biết Vô Ưu trong miệng Kỷ Tu Nhiễm là ai.
"Không biết sao?" Kỷ Tu Nhiễm cười khẽ, gật đầu: "Nàng còn có một cái tên, gọi là Diệp Oản Oản."
"Diệp... Diệp Oản Oản?" Nghe vậy, Tư Minh Lễ mặt đầy vẻ kinh ngạc, cái con ả Diệp Oản Oản kia, có quan hệ gì với Kỷ Hoàng của Độc Lập Châu này? Hai người này căn bản là cách nhau cực kỳ xa!
"Kỷ... Kỷ Hoàng, ngài và Diệp Oản Oản kia là…?" Tư Minh Lễ cẩn thận từng li từng tí hỏi.
"Nàng là em gái... Ta!" Nụ cười trong mắt Kỷ Hoàng, bỗng nhiên hóa thành hàn băng lạnh lẽo, còn không đợi Tư Minh Lễ kịp phản ứng, đã bị siết chặt lấy cổ họng.
Trong phút chốc, tiếng xương nát vang lên, cổ của Tư Minh Lễ, trong nháy mắt bị Kỷ Hoàng bóp vỡ.
"Ầm!"
Chỉ thấy cánh tay phải của Kỷ Hoàng khẽ nhích, đem thi thể của Tư Minh Lễ tùy ý ném sang một bên, nhẹ giọng nói: "Đoạn Phi, đem bọn họ toàn bộ dẫn tới đi!"
"Vâng!" Đoạn Phi gật đầu một cái, xoay người rời đi.
Bất quá trong chốc lát, nhóm 5 người lính đánh thuê cùng một nam tử trẻ tuổi bị đưa đến đại điện.
Nếu như Diệp Oản Oản ở chỗ này, nhất định có thể nhận ra được, vị nam tử trẻ tuổi kia, chính là cựu đội trưởng đội Ám Vệ Tư gia, Lưu Ảnh.
"Các ngươi là ai?"
Trong mắt Lưu Ảnh vô cùng bình tĩnh, đảo mắt qua nhìn mọi người, lạnh giọng quát lên.
"Ngươi không cần phải biết nhiều như thế, hỏi ngươi cái gì, thành thật trả lời là được!" Một người đàn ông trung niên dưới trướng Kỷ Hoàng, nhìn Lưu Ảnh, lạnh giọng mở miệng.
"Tìm chết!"
Nghe vậy, Lưu Ảnh nhất thời giận dữ, tay phải giơ lên, biến quyền thành chưởng, lập tức hướng về phía người đàn ông trung niên vừa mở miệng kia đánh tới.
Thấy vậy, người đàn ông trung niên cười lạnh một tiếng, lấy cùi chỏ để tấn công. Còn không đợi Lưu Ảnh tiếp cận, một chiếc khuỷu tay đã hung hăng đập thẳng vào bụng Lưu Ảnh.
Trong chốc lát, Lưu Ảnh vô lực tê liệt ngã xuống đất.
"Diệp Oản Oản và Tư gia gia chủ tiền nhiệm của các ngươi là có chuyện gì xảy ra?" Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm Lưu Ảnh, lạnh giọng quát lên.
"Không biết!" Lưu Ảnh mở miệng.
"Không biết? Ngươi thân là Ám Vệ tiền nhiệm của Tư gia tại Hoa quốc, làm sao lại không biết!" Hàn quang trong mắt người đàn ông trung niên lóe lên.
"Hừ, bớt nói nhảm đi, ta cái gì cũng không biết!" Lưu Ảnh cười lạnh.
"Ha ha!! Ngươi ngược lại quả là có cốt khí, ngươi không nói, tự nhiên sẽ có người khác nói!" Con ngươi của người đàn ông trung niên, chậm rãi rơi vào trên người nhóm 5 người cách đó không xa, chợt thu hồi lại ánh mắt.
"Kỷ Hoàng, người này giữ lại vô dụng, giết hắn đi cho rồi!" Rất nhanh, người đàn ông trung niên nhìn về phía Kỷ Hoàng.
Nhưng mà, Kỷ Hoàng lại cười nói: "Không cần!"
Kỷ Hoàng đã quyết định, người đàn ông trung niên đương nhiên sẽ không lại nhiều lời gì, mà chỉ nhìn về nhóm 5 người lính đánh thuê.
Tiểu Loli bị nhìn chăm chú như vậy, thân thể khẽ run lên.
Kỷ Hoàng, người thống trị thế giới ngầm của Châu Âu, bá chủ chân chính…