Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Đón lấy tiếng nhạc xập xình đinh tai nhức óc, Diệp Oản Oản kiên trì đến cùng đẩy cửa xe ra, chậm rãi từ bên trong xe đi ra.
Thất Tinh và Thu Thủy hai người đã vào bên trong, an bài một căn phòng chu đáo.
"Hai vị, mời vào bên trong!" Một thiếu nữ mặc một bộ đồ phục vụ, lập tức chào đón, mặt đầy vẻ tươi cười.
Trên đường đi đến căn phòng đã được chuẩn bị, Diệp Oản Oản được rửa mắt một phen. Tất cả đều là một đám “em gái”, tướng mạo không tầm thường, mặc đồ lưới đeo tai thỏ, cũng có vài em gái ăn mặc đồ hoạt họa, mười phần khả ái.
Nhưng mà, khiến Diệp Oản Oản vô cùng ngạc nhiên chính là, trừ các “em gái” ra, lại còn có các “anh trai” hở hang, cơ bụng sáu múi, ăn mặc thật là cay mắt, chỉ bất quá, vẫn còn vừa đủ che chỗ cần che.
Diệp Oản Oản: "..."
Nơi này con mịa nó là cái địa phương quỷ gì...
Chỉ chốc lát sau, người phục vụ đem căn phòng mở ra, sau đó liền lui xuống.
"Tiểu Phong, mau tới đây!"
Thu Thủy thấy Diệp Oản Oản xuất hiện, liền vội vàng từ trên ghế salon đứng dậy, hướng về Diệp Oản Oản vẫy vẫy tay.
Thất Tinh ngồi ở một bên, thần sắc hơi lộ ra vẻ lãnh đạm thờ ơ: "Phong tỷ!"
Diệp Oản Oản gật đầu một cái, coi như là đáp lại.
"Xin hỏi mấy vị muốn uống rượu sao?" Một người phục vụ đi vào phòng, tươi tắn cười hỏi.
Diệp Oản Oản vừa định gọi một chút rượu, nhưng mà Bắc Đẩu lại vung tay lên: "Không cần, Phong tỷ của chúng ta chưa bao giờ uống rượu! Đúng rồi, gọi cho một vài ‘hàng ngon’ tới!"
Nghe vậy, nhân viên phục vụ liền gật đầu rời đi.
Diệp Oản Oản cực kỳ cạn lời, thời điểm tại Hoa quốc, Tư Dạ Hàn không cho nàng uống rượu, nhưng giờ thật vất vả mới đi tới được Độc Lập Châu, Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca lại có thể cho tới bây giờ đều không hề uống rượu...
Bất quá chỉ trong chốc lát, bên trong phòng bỗng nhiên xuất hiện không ít trai xinh gái đẹp.
Người phục vụ đứng ở một bên, để cho đám người Bắc Đẩu chọn.
"Em... Còn có em nữa... Qua đây!" Bắc Đẩu hắc ám cười một tiếng, chọn mấy em gái ăn mặc sexy hấp dẫn.
"Tiểu ca ca qua đây ngồi." Thu Thủy chọn một gã trai tơ bộ dáng cũng không tệ lắm.
"Thất Tinh, chọn đi!" Bắc Đẩu thấy Thất Tinh vẫn không có động tác, không khỏi thúc giục.
"Không cần đâu." Thất Tinh nhàn nhạt mở miệng.
"Xì, không thích thì thôi!" Bắc Đẩu bĩu môi, nhìn về phía Diệp Oản Oản: "Phong tỷ, đừng để ý tới hắn, tỷ chọn đi!"
Giờ phút này, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi hơi rúm lại, Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca, còn thích chơi thể loại này sao…?
Đảo tới đảo lui, mặc dù đều không tính là dạng không đứng đắn, bất quá, sau khi thường thấy tuyệt thế mỹ nhan, đối với mấy thứ hàng này, có phần tẻ nhạt vô vị.
"Không có ai thích hợp!" Diệp Oản Oản nói.
"Các ngươi làm ăn kiểu gì, ngay cả ta cũng đều cảm thấy xấu xí! Có thể có hàng tốt hơn một chút không!? Đổi một nhóm khác!" Bắc Đẩu cau mày nói.
Bất đắc dĩ, nhân viên phục vụ chỉ có thể đem các tiểu ca ca toàn bộ mang đi, chỉ chốc lát, dưới sự hướng dẫn của người phục vụ, lại lên một nhóm khác.
"Phong tỷ, nhóm này được, giá trị nhan sắc so với đám trước cao hơn. Mặc dù không bằng đệ, nhưng cũng không thành vấn đề rồi!" Bắc Đẩu nhìn về phía Diệp Oản Oản nói.
Một nhóm này, toàn bộ đều ăn mặc âu phục bảnh bao, có đầy vẻ nam tính và sức hút của những gã đàn ông đích thực, cũng có tướng mạo thanh thuần ngọt ngào, theo kiểu tiểu thịt tươi cao cấp.
Chỉ bất quá, so với dàn trai đẹp mà Diệp Oản Oản đã từng gặp qua, vẫn còn kém rất nhiều... Quả thực không có hứng thú à nha!
"Coi thường!" Diệp Oản Oản chán đến chết xì một tiếng.
Đây cũng không phải là nàng không chọn, mà thực sự là không có “hàng” tốt! Cái gã Thất Tinh này cũng không thể hoài nghi được nàng vì chuyện này…
Mà Diệp Oản Oản cũng tin tưởng, Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca, tuyệt đối không phải là loại người đói bụng ăn bừa, ít nhất phải lựa chọn loại cực phẩm đứng hàng đầu đi…
"Tiểu ca ca, qua đây ngồi!"
Diệp Oản Oản không chọn, nhưng đôi mắt Thu Thủy lại sáng rỡ lên, trong nháy mắt chọn trúng một gã trai tơ tiểu thịt tươi thoạt nhìn hơi có chút mắc cỡ…
Diệp Oản Oản: "..."
Không nghĩ tới cô lại là người như vậy, Thu Thủy...