Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
"Càn rỡ!"
Lập tức, trọng tài nhảy lên một cái, nhanh chóng tiến lôi đài, chỉ vào Diệp Oản Oản lạnh giọng quát lên: "Quy tắc tỷ thí rõ ràng đã sớm thông báo cho ngươi, đến điểm thì ngừng! Ngươi sát hại đồng môn, còn không mau thúc thủ chịu trói!"
Diệp Oản Oản nhìn về phía trọng tài, chân mày không khỏi hơi hơi nhướn lên: "Này, con hàng vừa già vừa xấu kia, ngươi nói ai đó?"
Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, trọng tài hơi sững sờ. Nữ nhân này, nói mình xấu xí? Còn già nữa?
Là ai cho cô ta dũng khí?
Trước khi nói người khác xấu xí, có thể trước tiên ngắm lại mình trong gương được không?
"Càn rỡ!" Trọng tài quát to một tiếng, lao lên định bắt lấy Diệp Oản Oản.
Thấy vậy, Diệp Oản Oản nhấc chân phải lên, như giao long xuất hải, tốc độ nhanh đến cực hạn. Chỉ thấy một đạo tàn ảnh thoáng qua, cùng với đó là tiếng xé gió.
Đùng một tiếng, Diệp Oản Oản tung một cước đá vào “chỗ đó” của trọng tài.
Chợt, trọng tài bị đá bay đi, rơi ra khỏi lôi đài.
"A... Ngươi!"
Trọng tài hai tay che lấy hạ bộ, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng tràn ra. Nữ nhân này, cũng quá mức ác độc rồi!!
Chính bởi vì đánh người không đánh mặt, đá người không đá...
…tiểu phượng phượng.
"Xí, thật là quá yếu rồi! Một tên khá khá một chút cũng không có, phì!" Diệp Oản Oản lắc đầu một cái, đảo mắt qua toàn trường một vòng: "Có thể để vài người mạnh mạnh một chút ra sân được không?"
Chợt, Diệp Oản Oản nhìn về phía hàng ghế ngồi dành cho thập cường, bỗng nhiên cười nói: "Các ngươi... Xuống đây!!"
Nghe tiếng, mấy vị tuyển thủ trong top 10 trố mắt nhìn nhau, nhưng lại không có một ai dám động đậy.
...
Khu khách quý, Nhị sư huynh Kiến Hổ nhìn về phía Cung lão, vội vàng mở miệng nói: "Sư phụ, sư muội có phải là điên rồi hay không? Thấy ai cũng đánh, có khi nào lát nữa cô ấy giết đã tay rồi, lại đánh luôn cả chúng ta..."
Nghe vậy, Cung lão cũng không hề đáp lại câu nào, trong mắt hiện ra vẻ lo lắng.
Hiển nhiên, Diệp Oản Oản đã say mèm rồi.
Nhưng sau khi say mèm, lại gây ra đại họa! Chính mình đã sớm cảnh báo với nó rồi, thân là lính đánh thuê, không nên uống rượu, uống rượu sẽ hỏng việc. Nhưng cô nàng nữ đệ tử này của mình có nghe chút nào đâu, lại còn kè kè giắt theo hồ lô rượu bên người nữa.
Phía dưới lôi đài, Trương Đạt và Trương Tác Niên hai người, hai mắt nhìn nhau một cái, tim bỗng nhiên đập nhanh gấp nhiều lần.
Nhất là Trương Tác Niên, toàn thân đã sớm bị mồ hôi lạnh thấm đẫm.
Hắn vạn vạn không ngờ tới, Diệp Oản Oản lại thực sự là một con quái vật khủng bố như vậy! Loại cường giả cấp S như Mạnh Khả, bị Diệp Oản Oản đánh trọng thương không nói, nhưng ngay cả Mạnh Thiên, nữ nhân kia nói giết liền giết, không hề lưu tình chút nào.
Ban đầu, chính mình lại có thể trêu chọc loại biến thái này!
Cũng còn may, hắn chẳng qua chỉ là một gã học viên lính đánh thuê cấp C! Diệp Oản Oản có khả năng là do coi thường hắn, nếu không, e rằng giờ này hắn đã lên tủ ngắm gà khỏa thân rồi!
"Ngươi nhớ kỹ cho ta, sau này không được chọc vào cô ta. Nếu như trêu chọc, đừng làm liên lụy đến ta!" Trương Đạt nhìn về phía Trương Tác Niên, hung tợn răn đe.
"Ha... Cô ta còn có cơ hội không? Cô ta giết Mạnh Thiên đấy!" Trương Đạt cười lạnh nói.
Huống chi, coi như Diệp Oản Oản mạnh mẽ hay là biến thái thì đã sao? Hắn có Tử Thần sư huynh và rất nhiều lính đánh thuê cấp S+ bảo kê, thậm chí còn có quan hệ không tệ với vô số lính đánh thuê cấp S.
Loại lính đánh thuê cấp S như Mạnh Thiên này, đừng nói là cấp S + ; coi như gặp phải cấp S đứng hàng đầu, Mạnh Thiên ngay cả tư cách xách giày cho người ta cũng không xứng.
Coi như Diệp Oản Oản bất tử, chờ Đại đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ trở lại, cũng sẽ không tha cho cô ta!
Phải biết, Đại đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ, đã sớm đạt tới trình độ của lính đánh thuê cấp SS.
...
Khu khách quý, Nhiếp Linh Lung mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản trên lôi đài.
"Diệp Oản Oản..." Nhiếp Linh Lung lẩm bẩm trong miệng, chợt trên khuôn mặt hiện ra nụ cười đầy khinh thường.
Xem ra, sau khi uống rượu vào, giá trị vũ lực của Nhiếp Vô Ưu, có thể được khôi phục.