Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
- --
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản liếc Vương Lại một cái. Nếu như năm đó ông ta “dũng cảm” một chút, phỏng chừng hiện tại cũng không còn gặp được.
"Vô Ưu tiểu thư, cô nhất định phải cẩn thận một chút, hội trưởng tân nhiệm nói cô là hung thủ giết chết lão hội trưởng, nhưng tôi luôn cảm thấy, hung thủ thật sự, có thể sẽ là hắn ta. Đương nhiên, chẳng qua chỉ là có thể, đây cũng là suy đoán cá nhân của tôi mà thôi." Vương Lại nhìn về phía Diệp Oản Oản, mở miệng nói.
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản gật đầu một cái.
Chờ sau khi Vương Lại rời đi, Diệp Oản Oản không khỏi lâm vào trầm tư.
Năm đó, chính mình chẳng qua chỉ cho là, mình làm tổn thương ông ngoại, chưa bao giờ nghĩ tới ông ngoại sẽ chết. Mà vết thương kia đối với ông ngoại mà nói, ngay cả trọng thương cũng không bằng.
Ban đầu, sau khi mình làm tổn thương ông ngoại xong, đầu óc trống rỗng, căn bản không biết đối mặt ông ngoại như thế nào, cho nên mới từ trong Võ Đạo Liên Minh Công Hội chạy ra ngoài.
Không nghĩ tới, sau đó sẽ từ trong miệng của Tư Hạ, biết được tin tức ông ngoại là bị chính mình giết chết.
Mới vừa rồi, Vương Lại hoài nghi Tư Hạ mới là hung thủ sát hại ông ngoại, chỉ bất quá, Diệp Oản Oản lại cũng không cho là như vậy.
Đầu tiên, đối với Tư Hạ, Diệp Oản Oản coi như hiểu rõ. Cảm tình của Tư Hạ đối với ông ngoại rất sâu, có thể nói là từ nhỏ được ông ngoại nuôi lớn. Lui 10 ngàn bước mà nói, cho dù Tư Hạ thật sự có lòng sát hại ông ngoại, nhưng với thực lực của cậu ta, căn bản là không quá thực tế. Coi như khi đó ông ngoại bị nàng gây thương tích, Tư Hạ cũng không có khả năng là đối thủ của ông ngoại.
Nhưng nếu như, dựa theo trước đó Vương Lại nói, là người áo đen kia...
Lúc trước tại Không Sợ Minh, Diệp Oản Oản từng giao thủ cùng gã đàn ông áo đen kia, thực lực của hắn ta sâu không lường được. Nếu như, người áo đen trong miệng Vương Lại, là cùng một người với người áo đen của dòng chính, như thế... với thực lực của hắn ta mà nói, muốn giết chết ông ngoại, không phải là không có khả năng.
Đương nhiên, Diệp Oản Oản cũng vẻn vẹn chẳng qua là suy đoán, cũng không thể xác định được.
Có thể xác định chính là, việc ông ngoại chết, có quan hệ với người áo đen. Nhưng người áo đen này và người áo đen muốn cướp đi chiếc nhẫn có phải là một người hay không, trước mắt còn không cách nào khẳng định.
"Tiểu Phong."
Còn không đợi Diệp Oản Oản nghĩ sâu, Thu Thủy đã đi vào rồi.
Ban đầu, sau khi Tử Vong Hoa Hồng thành lập, không bao lâu, Diệp Oản Oản liền đem Thu Thủy phái đi trụ sở chính Tử Vong Hoa Hồng trấn giữ.
Diệp Oản Oản nhìn về phía Thu Thủy, đem tâm trạng thu liễm lại, mở miệng nói: "Dòng chính và dòng thứ bên kia có tin tức gì không?"
Nghe tiếng, Thu Thủy gật đầu một cái, nói: "Hai phe đã đánh nhau không thể dứt ra, chiến trường thiết lập tại phương Bắc. Rất nhiều thế lực lớn nhỏ Độc Lập Châu đều đã đi tham dự vào cuộc chiến tranh này."
"Cẩu Tạp Chủng thì sao?" Diệp Oản Oản hỏi.
"Trước mắt còn chưa phát hiện ra." Thu Thủy lắc đầu một cái: "Thế cục bây giờ có chút hỗn loạn, Tiểu Phong, lúc nào chúng ta lên đường?"
"Thu Thủy, dùng danh nghĩa của Tử Vong Hoa Hồng tuyên bố, ủng hộ dòng thứ." Diệp Oản Oản mở miệng nói.
"Được!" Thu Thủy gật đầu, xoay người rời đi.
Ngày đó, Tử Vong Hoa Hồng hướng ra phía ngoài tuyên bố, ủng hộ dòng thứ vô điều kiện, ngăn chặn dòng chính.
Cùng lúc đó, tất cả thành viên Tử Vong Hoa Hồng thẳng tiến về phương Bắc, vào xế chiều cùng ngày đã đến được chiến trường giữa dòng chính và dòng thứ. Diệp Oản Oản hội họp cùng đám người Tư Dạ Hàn.
...
Chiến tranh giữa dòng chính và dòng thứ, so với Diệp Oản Oản dự đoán còn phải càng thêm kịch liệt, nằm ở phương bắc Độc Lập Châu.
Sau khi đi tới chiến trường phương bắc, Diệp Oản Oản trước tiên liền gặp mặt Tư Dạ Hàn và các đồng minh của mình.
Tại phương bắc, thế lực Tội Ngục cũng không dính vào các thế lực khác, thậm chí ngay cả phòng họp chiến lược cũng không cùng một chỗ.
Giờ phút này, bên trong phòng họp.
Tư Dạ Hàn ngồi ở vị trí chủ trì, nghe Giang Ly Hận không ngừng lải nhải phân tích thế cục các kiểu, vẫn không hề tỏ bất kỳ thái độ gì.