Editor: Như Ý
Beta: Hyna Nguyễn + Windy
————————————-
Lưu Ảnh gầm nhẹ một tiếng, dùng sức bò dậy, cùng lúc đó, Tống Tĩnh cũng không dám buông lỏng chút nào, hai người cùng nhau tấn công.
Mặc dù bọn họ không biết rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra, nhưng bọn họ biết rõ, nếu như vào lúc này lùi bước, lấy sức mạnh đáng sợ trước mắt của Diệp Oản Oản, một giây kế tiếp bọn họ liền sẽ mất mạng, nếu đánh một trận…Có lẽ sẽ chết chậm hơn một chút…
Trong quầy rượu, người chạy đã chạy, tránh lo tránh, còn lại liền không dám nhúc nhích, đứng yên tại chỗ, bọn họ đều đã bị dọa sợ đến choáng váng, ngơ ngác nhìn cô gái tự mình bày ra thế trận hoàn toàn làm chủ ngược đãi người khác của mình…
Hai người đàn ông cơ hồ là cả người nhuộm đầy máu, nhất là người thoạt nhìn lợi hại hơn một chút – Lưu Ảnh…
Đúng lúc này, nơi cửa đột nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân được huấn luyện nghiêm chỉnh.
Thời điểm Thập Nhất cùng Hứa Dịch mang người chạy đến, chỉ thấy trong quán rượu tiếng thét chói tai vang lên bốn phía, hộ vệ nằm một chỗ.
Tống Tĩnh thoi thóp nằm trên đất, Lưu Ảnh máu me khắp người bị một bóng người nhỏ bé một cước đạp bay ra ngoài, nằm trên đất, không nhúc nhích…
Người nào! Lại có thể đem Tống Tĩnh cùng Lưu Ảnh đánh cho bị thương thành ra như vậy.
Cái thân ảnh kia tốc độ cực nhanh, mang theo sát ý cực hạn kinh người, lại tiếp tục hướng về Lưu Ảnh đã hoàn toàn mất đi sức phản kháng tức giận tấn công tới…
“Lưu Ảnh!!!” Thấy một màn như vậy, Thập Nhất đột nhiên thay đổi sắc mặt, cũng không kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng lắc mình đi qua, gắng gượng cản lại sát chiêu của người kia.
Các ám vệ khác sau lưng Thập Nhất thấy Lưu Ảnh cùng Tống Tĩnh đều đang bị đánh thành như vậy, nhất thời toàn bộ đều như gặp đại địch, cũng theo sát xông tới.
“Ngươi là người nào?” Cánh tay của Thập Nhất cơ hồ đều bị dao động đến tê rần rồi, ánh mắt sắc bén hướng về bóng người nhỏ yếu kia nhìn lại rồi hỏi.
Kết quả, một giây kế tiếp, thấy rõ mặt của cô gái kia, Thập Nhất cả người đều choáng tại chỗ, “Oản… Oản Oản tiểu thư… Sao lại thế…”
Không đợi Thập Nhất phản ứng lại, đầu vai truyền tới một trận đau đớn, hắn chỉ có thể vội vàng đối phó với sự công kích như mưa của đối phương.
Cùng lúc đó, Hứa Dịch cách đó không xa cũng thấy rõ người đang cùng Thập Nhất đánh nhau là ai.
“Oản Oản tiểu thư… chuyện này…”
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Làm sao lại là Oản Oản tiểu thư?
“Oản Oản tiểu thư!” Hứa Dịch lo lắng hô to, nhưng đối phương giống như căn bản không nghe được tiếng của hắn, ngược lại khí tức khát máu càng ngày càng nồng đậm.
Ám vệ Thập Nhất mang tới nhìn thấy đối phương lại là Diệp Oản Oản, cơ hồ tất cả đều sợ trợn tròn mắt, một người hai người toàn bộ cũng không dám tiến lên, sợ thương tổn tới cô.
Nhưng rất nhanh bọn họ liền phát hiện mình quả thật là ngây thơ.
Thập Nhất “Phanh” một tiếng nặng nề mà ngã ở bên chân Hứa Dịch, trước mắt một mảnh tối om.
“Thập Nhất! Cậu thế nào!” Hứa Dịch vội vàng đem người đỡ lên.
Thập Nhất che chỗ xương sườn, “Cmn… Chuyện này… Rốt cuộc là tình huống gì…”
Tống Tĩnh cách mấy bước suy yếu mở miệng: “Không biết… Oản Oản tiểu thư đột nhiên trở thành như vậy… Vừa mới bắt đầu chẳng qua là đánh mấy người Trần Sĩ Kiệt… Đột nhiên ngay cả tôi cùng Lưu Ảnh cũng bắt đầu công kích…”
Ngay lúc ba người nói chuyện, trong nháy mắt, những ám vệ Thập Nhất mang tới kia cũng đã gần như không chịu được..
Thập Nhất cùng Hứa Dịch mắt thấy nhiều ám vệ như thế đều không thắng được cô, bóng người đầy sát ý từng bước từng bước hướng về bọn hắn đi tới…
“Quét ——” Diệp Oản Oản tiếp tục hướng về Thập Nhất đánh tới. Tựa hồ là ai thực lực càng cao, lại càng có thể kích thích cô.
Bởi vì Lưu Ảnh đã không có cơ hội phản kháng, cho nên cổ sát ý trên người Diệp Oản Oản liền dời đi, lập tức xông vào trên người Thập Nhất.