Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
Diệp Oản Oản sau khi tắm xong đi xuống lầu, kết quả nhìn thấy Tiểu Loli đang ngồi ở trên ghế sa lon khóc, nước mắt như mưa.
"Kiều Kiều, ngươi làm sao vậy?"
Tiểu Loli khóc càng thêm dữ tợn, "Chủ nhân, trong phim truyền hình này, nữ nhân vật chính mắc phải bệnh hiểm nghèo, còn nhân vật nam chính vì nàng mà chết vì tình rồi, quá đáng thương! Chủ nhân, nhân vật nam chính này diễn rất tốt nha, thật là quá cảm động lòng người rồi!!"
Diệp Oản Oản liếc mắt nhìn điện thoại di động của Tiểu Loli, sau đó nghẹn ngào không nói gì.
Vai nam chính lại là Cung Húc...
Cung Húc năm xưa là đại biểu chuyên diễn mấy cái kịch bản thể loại tình yêu máu chó siêu cường điệu hóa, kỹ thuật diễn xuất khỏi phải nói, là vô cùng lúng túng. Tiểu nha đầu này lại còn có thể xem đến mức cảm động khóc rồi.
"Ho khan, ngươi tiếp tục xem đi..."
Diệp Oản Oản cầm đĩa đồ ăn, vừa muốn xoay người lên lầu, gã béo mặt đầy ân cần đi tới: "Chủ nhân chủ nhân, bữa ăn khuya hôm nay là tôm hùm nhỏ siêu cay! Ngài chờ chốc lát! Xong ngay đây!"
"Ây..." Diệp Oản Oản ngửi ngửi mùi thơm cay nồng mê người trong không khí kia, lại nhìn cúi đầu xuống nhìn vòng eo của mình.
Tên này, sau khi phát hiện ra chiêu dùng mỹ nam câu dẫn không thành công, liền bắt đầu thay đổi phương pháp, dùng thức ăn ngon “tấn công” nàng. Này này, tôi sắp mập lên một vòng rồi đấy nhé!
Cũng còn may là mỗi ngày nàng đều giữ vững vận động, nếu không nhất định sẽ quay trở lại thời kỳ mập mạp như lúc trước.
Cùng lúc đó, trong sân.
Ba tên lính đánh thuê phân phối xong nhiệm vụ, sau khi xác định đại khái tình huống trong sân, nghênh ngang trực tiếp leo tường mà vào.
Mặt khác sau khi 2 tên lính đánh thuê khác rời đi, người thủ lĩnh còn lại rón rén tách bụi hoa ra, hướng về phương hướng của nam tóc dài cùng nam râu tiến tới.
Kết quả, thủ lĩnh bên này mới vừa đưa tay tách cành lá trước mặt ra, đột nhiên, trước mắt bỗng nhiều hơn hai cái đầu to ình. Hai mục tiêu của hắn, đang ngồi xổm ở nơi đó, nhìn chằm chằm hắn...
Nam tóc dài mặt đầy hưng phấn: "Ai nha nha, Cường ca, ngươi nhìn xem, thật sự có một tên tiểu mao tặc nha! Cường ca, ngươi thật là lợi hại!"
Nam râu: "Đó là đương nhiên!"
"Ngươi... Các ngươi...!!" Lính đánh thuê kia bị hai người dọa cho sợ hết hồn, bất quá chung quy cũng được huấn luyện nghiêm chỉnh, rất nhanh liền trấn định lại. Dù bị phát hiện cũng có thể bày ra vẻ mặt không hề lo lắng sợ hãi.
A, lại còn có thể coi hắn là tiểu mao tặc? Thật là điếc không sợ súng!
Lão quản gia đúng là đang đảo mắt nhìn quanh, chợt thấy tên lính đánh thuê đột nhiên xông vào, nhất thời cũng sửng sốt một chút, "Chuyện gì xảy ra? Là người nào?"
Nam tóc dài cùng nam râu nhún vai một cái, ai biết đâu, nếu không, xem kỹ rồi hẵng nói?
Cuối cùng, trong phòng khách, 5 người giúp việc tất cả đều bị chế trụ.
Diệp Oản Oản vốn là đang ngồi ở trên ghế sa lon chờ ăn khuya, không nghĩ tới lại chờ được 3 người áo đen, còn bắt cóc tôm hùm nhỏ của nàng…A, không đúng, là bắt cóc 5 tên thủ hạ của nàng.
"A a a….chủ nhân, Kiều Kiều thật sợ hãi! Không nên giết ta! Không nên giết Kiều Kiều!" Tiểu Loli bị một tên lính đánh thuê thuê sắc mặt tàn bạo ghìm chặt cổ uy hiếp, đang sợ đến mức khóc lóc nức nở.
Mà gã béo trong tay đang bưng tô tôm hùm nhỏ, sau eo bị kê lên một lưỡi dao sắc bén.
Nam tóc dài, nam râu cùng lão quản gia cũng đều bị đè xuống, khống chế ở một bên.
"Mấy người các ngươi, im lặng, an phận một chút cho ta! Không được quấy náo, có thể tha các ngươi không chết, chuyện này không có quan hệ gì với các ngươi, nghe hiểu không?" Lính đánh thuê cầm đầu nghiêm nghị nổi giận.
Tên lính đánh thuê đang khống chế gã béo, quét mắt qua nhìn những người giúp việc không hề có chút lực phản kháng, thần sắc giễu cợt, "Xì, nhiệm vụ đơn giản như vậy, lại còn mướn tới 3 người lính đánh thuê cấp C như chúng ta..."
Diệp Oản Oản nghe nói như vậy, hướng về ba người này nhìn lại, thần sắc có chút khó mà hình dung.
A, 3 tên...lính đánh thuê cấp C?