Cơ Võ Phong Bạo (Dịch)

Chương 11 - Dạ Đồng (3)

"Cái đệch, một đám khoe khoang phong tao, tao dám đánh cuộc, không tên nào thành công." Mã Long cười nói.

"Tam ca, sao lại vậy?" Tả Tiểu Đường tò mò hỏi.

"Tụi mày xem, vali của cô ta chất lượng thực sự là thoải mái, đó là sợi carbon, vứt đi cũng phải 50.000, cái kẹp tóc màu lam sậm kia là hàng mới nhất năm nay, Arths là người đại diện, cũng không mắc, 95.000. Mày cảm thấy nữ sinh như vậy thì vài tên dế nhũi tùy tùy tiện liền là có thể vào tay sao?"

Ngay cả Lý Hạo cũng nhịn không được, "Chút xíu như vậy mà 95.000? Sao không đi ăn cướp đi!"

"Hạo ca, cho dù là một tờ giấy được Arth dùng qua cũng sẽ có giá trị, đó không phải là người cùng một thế giới với chúng ta, em gái này xinh đẹp, điều kiện lại tốt, từ nhỏ người theo đuổi ít sao, các anh em, cho dù là đẳng cấp của tao gặp phải loại này cũng chỉ có 30% khả năng thắng!" Cái nhìn đầu tiên là ấn tượng, sau khi nhìn rõ chi tiết, Mã Long cũng rõ ràng, đây là ca cực kỳ khó.

Nữ sinh có điều kiện như thế, nếu từ nhỏ đã bắt đầu "hiểu chuyện", vậy trên người sẽ có một loại gợi cảm không lấn át được, hoặc là tự hạn chế một cách cực đoan, người trước là cao thủ tình trường, người sau lại là một dạng đặt ra yêu cầu cực cao, vô luận là loại nào cũng đều không dễ chọc.

Quả nhiên nữ sinh cực kỳ lễ phép cự tuyệt sư huynh hỗ trợ, hình như là đang đợi người, đương nhiên vẫn có mấy người không chịu đi, vẫn nhiệt tình tiếp tục dây dưa, thẳng đến Chu Nại Nhất xuất hiện.

Hai người đứng chung một chỗ, cảm giác thời tiết hôm nay cũng trong sáng hơn một ít.

"Mấy vị sư huynh, như vậy được rồi." Chu Nại Nhất ngăn trở mấy người tiếp tục dây dưa.

"Nại Nhất học muội, đừng bất cận nhân tình như vậy, chúng tôi cũng là ý tốt, trợ giúp học muội mà!" Triệu Chí Hàn mỉm cười, sao bởi vì câu nói đầu tiên đã lùi bước, nếu không vì Chu Nại Nhất địa vị rất cao, ngay cả cô ta cũng sẽ không bỏ qua nữ, nữ tốt đều sợ đàn ông nhây mà.

"Đúng vậy, lại nói, cô dựa vào cái gì quản chuyện riêng của chúng tôi, cô cũng không phải bạn gái của tôi." Mấy học trưởng vừa ồn ào vừa trêu chọc, Chu Nại Nhất hoa tươi này bọn họ đều thèm nhỏ dãi đã lâu, hầu như là đề tại không thể thiếu tại phòng ngủ nam sinh.

Chu Nại Nhất còn chưa nói gì, "kỵ sĩ" đã tới, Mã Long vẻ mặt nghiêm túc xuất hiện, "Vị bạn học này, vừa rồi bảo an thông báo, bảo cô phải lập tức rời khỏi trường học này!"

Đối tượng hiển nhiên là nữ sinh trước mắt, bản thân nữ sinh cũng ngẩn người, "Tôi à, vì sao?"

Mã Long gật gật đầu, ánh mắt trở nên thâm thúy, "Học muội, vẻ đẹp của em sẽ làm nữ sinh trường học khác ảm đạm thất sắc."

Mọi người lúc này mới phản ứng lại, nữ sinh thản nhiên cười, những người khác vẻ mặt thì không quá tốt.

"Mã Long, mày tránh qua một bên đi, có bạn gái rồi còn ở đây làm mày, tìm đánh có phải không?" Triệu Chí Hàn cầm đầu là năm bốn hệ cơ giáp, hội trưởng hội học sinh, đối với nữ sinh này là nhất kiến chung tình, cái loại tiểu phú đời 2 như Mã Long này ở Thiên Kinh quơ cái là một đám, tính thứ gì.

"Học muội, lần đầu gặp mặt, tôi là Triệu Chí Hàn, hội trưởng hội học sinh, đại biểu dẫn đội thi đấu cơ giáp Thiên Kinh năm nay, cũng là chủ lực của đội, không biết tôi có vinh hạnh dẫn em đi thăm trường học xinh đẹp của chúng ta một chút hay không?" Triệu Chí Hàn ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm nữ sinh, cả người đều tản ra cường thế.

Chu Nại Nhất lắc đầu, lẳng lặng nhìn đối phương biểu diễn.

"Triệu học trưởng à, thật có lỗi, tôi không có hứng thú gì đối với người thất bại, anh có thời gian thì đi luyện tập nhiều hơn đi, hiệu trưởng Long lần này bảo tôi tới chính là thay thế các anh đó." Nữ sinh mỉm cười, giọng điệu uyển chuyển, nhưng nội dung lại không khách khí chút nào.

Mấy nam sinh khác chỉ xem như tiểu sư muội nghịch ngợm nói giỡn, nhưng Triệu Chí Hàn lại mặt lộ dị sắc, "Cô là Dạ Đồng?"

"Ồ, học trưởng có nghe nói qua tôi." Dạ Đồng gật gật đầu, có chút suy nghĩ nhìn đối phương.

Lần này mấy người Triệu Chí Hàn đều cười không nổi, ánh mắt tuy vẫn không cam lòng, nhưng cũng biết bản thân có mấy phân mấy lượng, "Thực xin lỗi, quấy rầy rồi, về sau trao đổi nhiều hơn."

Chu Nại Nhất cũng chỉ có thể lắc đầu, kéo tay Dạ Đồng, "Sư muội, hoan nghênh em, hiệu trưởng đang đợi đó, chúng ta đi cất hành lý rồi đi qua đó, Mã Long, cậu có thể tránh sang bên."

"Chị Nhất, tôi đối với chị là cực kỳ tôn kính, nói đến tôi người ở Tào doanh lòng tại Hán, vẫn có tấm lòng cho ban 16, giới thiệu cho chúng tôi một chút đi, Dạ Đồng, tên quá đẹp, nguyệt đồng đêm tối à, có chút quen thuộc, học muội có muốn gia hội nhiếp ảnh không, có hứng thú với kịch nói không?"

Mã Long tuyệt đối tự tin mình đã để lại cho Dạ Đồng ấn tượng khắc sâu.

Bình Luận (0)
Comment