Khi Thượng Thanh thần lôi đụng vào, phảng phất tỏa ra một đám bọt khí
màu bạc, kì lạ là chúng không hề phá vỡ nhau, mà chi giằng co một lúc
lâu, sau đó màu sắc của đám bọt khí từ từ nhạt đi.
Dương Thần
nhíu mi, Thượng Thanh thần lôi đúng là đã bị hóa giải, phần lớn luồng
điện lam sắc phóng ra đều không phát huy được tác dụng phải quay trở về.
Mặc dù mình không bị tổn thương, nhưng hiển nhiên Thượng Thanh thần lôi của mình cũng không có cách nào có thể phá vờ hộ thuẫn màu bạc này.
Mà cái hộ thuẫn này cũng không xa lạ gì đối với hắn...
- Lá chắn của Aegis.
Apollo và các chư thần lộ ra một tia mừng rờ, biết rõ là chính cái hộ thuẫn này đã bảo vệ Đại Địa Chi Thụ.
- Thật là nguy hiểm, không hiểu sao con tiện nhân kia đến giờ mới xuất hiện!?
Hera cũng không thể nào vui vẻ, đôi mắt liếc về phía không trung.
Chỉ thấy một người mặc bộ đồ đen, lộ ra đôi tay trắng muốt, hai chân trần
trắng như tuyết, mái tóc đen bay bồng bềnh trong gió, chính là Athena,
chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện trong không trung.
Không khí trở nên trầm lặng, mặc dù Athena đang ở trong không trung, nhưng vẫn tỏa ra sự uy áp không gì có thể sánh được.
Dương Thần liếc mắt, quả nhiên đúng như mình đã đoán, thực lực của Athena, nhờ sự
sống lại của trái tim Gaia, mà đã đạt đến một cảnh giới kinh người.
Chỉ cần cảm nhận áp lực mà không gian pháp tắc truyền tới, Dương Thần có
thể kết luận thực lực của Athena còn hơn cả tu sĩ Thượng Thanh đỉnh
phong, xem chừng cũng phải tiến tới Ngọc Thanh sơ kì rồi!
Nói
cách khác, nếu không có thực lực kinh người như vậy, thì cũng không thể
nào dễ dàng dùng thần khí để chống lại Thượng Thanh thần lôi của mình
như vậy được.
Càng làm cho người ta không ngờ tới là, thực lực
của Athena còn có thể tăng lên đến đỉnh phong một cách nhanh chóng, theo sự phát triển của trái tim Gaia, sợ rằng việc tiến đến Ngọc Thanh đỉnh
phong cũng không phải là chuyện quá xa xôi.
Sợ rằng, chư thần mấy vạn năm trước, nếu có được sức mạnh như thế này, thì kết quả
cuộc chiến chư thần với tu sĩ có lẽ đã khác rồi.
Thế nhưng, Dương Thần vẫn hy vọng mình sẽ dành thắng lợi, thứ nhất là
Athena chưa đạt đến sức mạnh cực hạn, thứ hai là mình còn hai món đồ còn chưa sử dụng đến...
Athena chậm rãi đáp xuống, đứng đối diện với Dương Thần ở phía xa.
Trong lúc này, Lạc Thiên Thu và đám tu sĩ, sớm đã sợ hãi run rẩy không nói
được lời nào, sức mạnh của Athena thật sự làm bọn chúng kinh sợ, thật
khó có thể tưởng tượng.
- Hades, ngươi không nên cản trở sự phục hưng của Thần Tộc chúng ta, vi phạm quy luật đã có, thật là một chuyện ngu ngốc.
Athena lãnh đạm nói, không tỏ bất cứ thái độ gì.
Dương Thần nhìn gương mặt che giấu trong làn khói mờ ảo kia, cũng không nhìn rõ dung nhan ra sao, nhưng cũng hỏi ngược lại:
- Có phải chính là ngươi đã nói cho Lạc Thiên Thu và Hera biết ta và sư phụ ta có “Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh” không?
Các chư thần ngạc nhiên, Dương Thần vẫn còn tâm tư để ý đến chuyện như vậy, lại còn có dáng vẻ không hề sợ hãi.
Phải biết rằng, lúc này Dương Thần còn đang bị lá chắn Aegis đang hóa thành
những quầng sáng bạc bao vây, Athena có chịu thả hắn ra không còn đang
là một vấn đề cần giải quyết.
Athena im lặng quay đầu nhìn về phía Hera.
Hera sắc mặt có chút khó coi, cũng hừ lạnh một tiếng, khinh thường nghiêng đầu nhìn ra chỗ khác.
Athena thở dài yếu ớt, nói với Dương Thần
- Chuyện này không quan trọng, có phải là ta nói cho Hera hay không thì
cũng không ảnh hưởng đến dự tính của ta. Hậu quả thế nào ta đều chấp
nhận.
Mặc dù nói như vậy, nhưng những người ở đây đều có thể hiểu
được phân nửa là Hera đã giá họa cho Athena, để khơi mào mâu thuẫn giữa
Athena và Dương Thần.
Phụ nữ có sự tranh chấp với nhau, các chủ thần cũng không ngoại lệ.
Dù sao, các chư thần cũng biết, Hera khổ tu “Thiên diễn thuật” cũng không phải chi để cho đẹp mắt.
Đúng như lời Athena đã nói, chuyện này có chút rắc rối, Athena cũng không có hứng thú tính toán, biện giải cho mình.
Sắc mặt Dương Thần cũng dễ chịu hơn một chút, nhìn quầng sáng ngân sắc bao quanh mình nói:
- Ngươi vẫn phải tiếp tục ngăn cản ta sao? Nếu như Đại Dự Ngôn
Thuật của ngươi thật sự chuẩn xác, ắt hẳn đã biết ta còn chưa xuất toàn
lực?
Các chư thần kinh ngạc, không thể tin được, Dương Thần vẫn chưa
sử dụng hết thực lực, lẽ nào tu vi của hắn đã vượt qua Thượng Thanh?
Athena bỗng vươn bàn tay trắng nõn, ưu nhã vung một cái, quầng sáng ngân sắc xung quanh thân thể Dương Thần liền biến mất.
Một đạo ngân quang quay trở về phía trước Athena, ngưng tụ lại thành một
tấm lá chắn cao bằng nửa người, giống như lá chắn của chiến sĩ thập tự
quân cồ đại, tỏa ra luồng sáng ngân sắc, mang hoa văn hình lá ô liu.
Nếu nhìn kĩ, trên đó còn khắc cả chiếc đầu tóc rắn của Medusa, khiến nguời ta cảm thấy kinh sợ.
- Ta biết, nếu ngươi liều lĩnh dùng toàn lực để hủy diệt Đại Địa Chi Thụ, ta chưa chắc có thể ngăn cản ngươi.
- Nếu cho đến tận hôm nay mà ngươi cũng không đủ bản lĩnh để đánh với ta
một trận thì cũng không đáng để ta hao tổn tâm tư, quan tâm đến ngươi
như vậy.
Athena càng nói thì các chư thần lại càng sợ hãi, đúng là đã thừa nhận lời nói của
Dương Thần.
Các chư thần không khỏi lo lắng, uy áp của Athena rõ ràng mạnh hơn Dương
Thần rất nhiều, làm sao lại có thể nói ra những lời này.
- Tuy nhiên...
Athena lại nói, giọng nói có phần sắc lạnh:
- Nếu ngươi dùng toàn lực, ta và ngươi đương nhiên sẽ có một người phải
chết, ta nguyện dùng thần cách của ta bảo vệ thần mẫu Gaia vinh quang!
Uy áp không gian pháp tắc của Athena lần thứ hai đột nhiên tăng vọt, toàn bộ Đại Địa Chi Thụ đều rung động.
Một ngọn lửa màu xanh từ trên trời giáng xuống, ngưng tụ lại trên tay Athena một
chiếc chiến mâu dài hơn năm thước, thân mâu tỏa ra ánh sáng xanh nhàn nhạt
màu gỗ, lại có hình dáng của một con Yêu Long quấn quanh thân.
Đầu của chiếc mâu này, ánh lên ngọn lửa màu xanh lam, hình dạng không cố định, tham lam như muốn cắn nuốt cái gì.
Đây đúng là một thần khí khác của Athena, trường mâu Paraas. Trước đó, khi
đánh nhau với đối thủ Athena chưa bao giờ mang cả hai thần khí ra sử
dụng.
Trong truyền thuyết, Athena khi còn nhỏ giết lầm Paras có huyết mạch Hải Thần, mới đem trường mâu đổi tên thành Paras.
Thế nhưng người rèn ra thần khí này chính là Hỏa Thần Hephaestus, chiếc
trường mâu này đã được dung hợp với một loại máu của quái thú trên Hỏa
Tinh, kết hợp vơi
không gian pháp tắc của Athena, có thể phát ra sức chiến đấu kinh người.
Chư Thần thấy Athena tay phải cầm trường mâu, tay trái cầm thuẫn, sắc mặt ngưng trọng.
Bọn họ chưa bao giờ thấy Athena chiến đấu nghiêm túc như lúc này, rốt cục
Dương Thần có bản lĩnh gì mà lại có thể khiến cho Athena dè chừng như
vậy!?
Chỉ là, trong mắt bọn họ vẫn ẩn chứa một điều gì đó khó xác định... Trận chiến này thật sự mang lại cảm xúc khác biệt.
Dương Thần cảm nhận được năng lực mạnh mẽ của đối thủ, nhưng trong lúc này tâm trí của hắn lại trở nên bình tình lạ thường.
Khóe miệng hơi mỉm cười, nhưng trong mắt hiện lên một tia kiên quyết, Dương Thần thở dài nói:
- Xem ra, ta phải lựa chọn rồi...
Ngay lúc Dương Thần vừa dứt lời, đang chuẩn bị xuất toàn lực ứng chiến thì bỗng nhiên Athena kêu lên:
- Chờ một chút...
Tiếng nói của Athena, trở nên nhẹ nhàng, không lạnh lùng vô tình giống như lúc trước.
Dương Thần cả người đứng lại, cứng ngắc, đôi môi run run, ngấng đầu lên nhìn, cười miễn cường.
- Có chuyện gì sao... Không muốn đánh nữa ư?
Athena đột nhiên trờ nên trầm mặc, có chút do dự, sau đó nói:
- Ta đã nói rồi, nếu ngươi xuất toàn lực, thì ta và ngươi sẽ có một người phải chết, thế nhưng ngươi thật sự muốn ta chết trước mắt ngươi sao?
- Ha ha... Có ý gì, không lẽ ngươi vẫn còn sợ....
Khóe mắt Dương Thần nhẹ nhàng liếc một cái, muốn chế nhạo một tiếng, nhưng
vẫn nhìn về phía thân ảnh Athena đang ẩn hiện trong làn sương mù dày
đặc, dung nhan mờ ảo dần dần hiện ra...
Chẳng biết từ lúc nào, Athena đã khiến diện mạo thực sự của mình lộ ra.
Khóe mắt Dương Thần chỉ liếc nhìn một chút, dường như không có cách nào lừa
gạt mình, dung nhan này, vô cùng quen thuộc đối với hắn, khuôn mặt này
đã khắc sâu vào trong lòng hắn từ bao giờ...
Không chi Dương
Thần, mà ngay cả Lạc Thiên Thu và đám tu sĩ ở phía xa, cũng trớ nên sợ
hãi, không thể tin được ánh mắt của chính mình, không thể nói nên lời...
Chỉ có các chư thần là biết rõ điều này, chi có điều lộ ra chân tướng lúc này, trong lòng họ đều có chút cảm xúc.
Đương nhiên, Hera và Hermes, cảm thấy rất thú vị, nở một nụ cười quỷ dị.
- A...Ha ha...Ha ha...Aha.
Cả thân người Dương Thần rung động, cúi đầu không ngừng cười điên cuồng, giống như tẩu hỏa nhập ma, còn không ngừng lắc đầu.
Đến cuối cùng, khóe mắt Dương Thần đã đỏ lên, đúng là oan nghiệt, không thể kiềm chế được, những giọt nước mắt đã tuôn rơi.
Mơ hồ có tiếng khóc lóc, từ trong cổ họng Dương Thần truyền ra, cố nén nhưng không có cách nào giữ được.
Thấy tâm trạng vô cùng thống khổ và bi thương của Dương Thần, mấy người
Aphrodite và Artemis có mối quan hệ khá tốt với hắn cũng đều thương cảm, che mặt mà rơi lệ.
Trên mặt Athena, không hiện lên một chút bi thương, cũng không hiện ra một chút vui
sướng, thong dong, nhẹ nhàng, cất bước đi tới trước mặt Dương Thần.
Lúc này, tấm là chắn Aegis và trường mâu Paras cũng đã được thu hồi.
Bởi vì, cô biết, cô đã giành chiến thắng trong trận đấu này rồi.
Bởi vì giống như cô đã dự đoán, người đàn ông này dù có mạnh mẽ như thế nào cũng không thể ra tay với mình.
Athena lẳng lặng nhìn Dương Thần đang che mặt cúi đầu, đau khổ đến tận cùng,
mà êm ái dang cánh tay ra ôm lấy hông Dương Thần, thân thể áp vào trong
lòng hắn.
- Ta biết, ngươi sẽ không cam lòng gây thương tồn cho ta đúng không?
Trong mũi bỗng xuất hiện một mùi hương quen thuộc, yết hầu nghẹn lại, bỗng
nhiên một tay nắm lấy Athena từ trong lòng mình đẩy ra!
Sau đó, tay phải của Dương Thần như gọng kìm, nắm lấy cằm của cô, thô bạo hướng lên mặt mình!
Ánh mắt của hai người nhìn nhau, hai tròng mắt của Dương Thần như thiêu đốt ánh lên ngọn lừa rừng rực, trong khi đó ánh mắt của cô gái lại yên tình như hồ nước trong.
Nước và lửa giao hội với nhau, trầm mặc mà kịch liệt va chạm.
Không có cách nào có thể dùng tinh cảm đơn giản hay phức tạp để nói lên tâm
trạng của Dương Thần lúc này, hắn cảm thấy mình như phát điên, nhưng đã
điên đến mức không còn có thể tiếp tục điên cuồng hơn được nữa.
Athena không hề có chút phản kháng nào, tùy ý đề cho Dương Thần hành động lỗ mãng với cô.
Nhan sắc tuyệt diễm của cô, chân nguyên uy áp cường đại, cùng với địa vị tối cao, làm cho người ta khó có thể kiềm chế bản thân.
Dương Thần khó khăn nuốt một cái, tay run rẩy xiết chặt cằm cô, khàn khàn mở miệng khó khăn nói:
- Lâm... Nhược... Khê... Tại sao em lại có thể đối xử với anh như vậy...
Anh không phải... đã em ở nhà để trông con sao...Tại sao em lại có thể
làm... Như vậy...
Khuôn mặt tuyệt diễm nhưng lạnh lùng của Lâm
Nhược Khê rốt cục cũng có một tia xúc động, lông mi thon dài, đôi mắt
mộng nước, lộ ra một tia trong suốt.
Miệng của cô hé ra, nhẹ nhàng nói:
- Em cũng đã khuyên anh, em cũng đã cầu xin anh... Em đã xin anh... Đừng tới đây...