Con Đường Giải Oan Của Nữ Pháp Y

Chương 97


Sau khi Yến Quy đưa ra hai đề xuất, Nhậm Du Nhiên cũng bắt đầu cân nhắc lại.

Sự chú ý của cô ấy bị thu hút bởi hai điều này, lập tức quên mất chuyện trước đó khiến cô ấy cảm thấy có chút không đúng là gì."Làm cách nào chúng ta trà trộn vào được? Tôi đã điều tra địa điểm đó, nó có số lượng hội viên nhất định, chỉ những gương mặt quen thuộc trên thương trường mới có thể tiến vào."Yến Quy suy nghĩ một lúc rồi hỏi: "Tôi nhớ bạn gái hồi nhỏ của cô...""Bạn gái hồi nhỏ?" Nhậm Du Nhiên có chút không hiểu: "Bạn gái của tôi là diễn viên mà."Yến Quy: "Tôi không phải nói cô ấy.

Tôi nhớ cô từng nhắc tới việc bạn gái hồi nhỏ của cô là người trong một gia đình giàu có?"Nhậm Du Nhiên lập tức phản ứng lại: "Ý cô là chúng ta giả mạo danh tính? Có thể, việc này không khó, tôi sẽ hỏi lại một chút.

Về mặt kỹ thuật cũng không cần lo lắng, tôi có thể mượn người của bộ phận kỹ thuật.

Vấn đề chính là, chúng ta sẽ chọn ai đi vào?"Yến Quy gõ gõ ngón tay lên bàn nói: "Dĩ Di đi, em ấy là người thích hợp nhất."Nhậm Du Nhiên sửng sốt một lúc, kinh ngạc nhìn nàng, hỏi: "Cô bằng lòng sao?"Yến Quy kỳ quái liếc nhìn cô ấy."Ý tôi là, chuyện nguy hiểm như vậy...!Cô bằng lòng để Dĩ Di đi sao?" "Chính bởi vì nguy hiểm." Yến Quy bất lực nói: "Cô có thể tìm được người thích hợp hơn em ấy không?"Nhậm Du Nhiên im lặng.

Yến Quy bình tĩnh nói: "Không có ai phù hợp hơn Dĩ Di, dù là bản lĩnh, năng lực, tư duy và khả năng ứng biến vào thời điểm quan trọng, hay thậm chí là ngoại hình, trong cục không có người nào thích hợp hơn Dĩ Di."Loại nhiệm vụ này giao cho phụ nữ thích hợp hơn đàn ông, nhất là mỹ nữ, tự nhiên sẽ khiến người ta buông bỏ vài phần phòng bị.

Có một số việc đàn ông làm sẽ khiến người khác nghi ngờ ngay lập tức, nhưng nếu đổi thành phụ nữ ngược lại hiệu quả hơn rất nhiều.Nếu có thể, về mặt tình cảm Yến Quy không muốn Cố Dĩ Di làm những việc nguy hiểm như vậy, nhưng xét về lý trí, nàng hiểu rõ hơn ai hết rằng không có ai phù hợp hơn Cố Dĩ Di."Nếu không thì để tôi đi?" Nhậm Du Nhiên nói.Yến Quy nhướng mày nhìn cô ấy, không biết vì sao, bị nàng nhìn như vậy khiến Nhậm Du Nhiên cảm thấy có chút khó hiểu."Cậu là đội trưởng, đừng nói những lời như vậy."Nhậm Du Nhiên mím môi, bất mãn nói: "Không ai quy định là đội trưởng thì không được trực tiếp ra trận."Yến Quy nhìn cô ấy nói: "Đừng xúc động.

Cô hẳn phải hiểu rõ hơn tôi thế nào là đội trưởng.

Cô là đội trưởng, không thể để xảy ra rủi ro, nhưng cũng không thể mạo hiểm, không nên xem nhẹ như vậy."Nhậm Du Nhiên biết nàng nói đúng, nên cũng không phản bác gì thêm.


Sở Ngôn lớn tuổi hơn cô ấy, trước đây từng giảng giải cho cô ấy và Cố Dĩ Di rất nhiều điều, cô ấy đã quen với việc đó.

Hiện giờ đã biết thân phận của Yến Quy, cô ấy theo thói quen vẫn nghe theo, nhưng nếu quay lại thời điểm Yến Quy mới đến cục thành phố, cô ấy nhất định sẽ nhướng mày rồi bỏ đi.Yến Quy thấy cô ấy không phản bác lại, biểu cảm trên mặt lộ ra vẻ nghe theo, trong lòng ít nhiều cũng hiểu được nguyên do.

Cô thầm thở dài, không biết nên nói gì vào lúc này.

Không muốn không khí im lặng như vậy, Yến Quy chủ động chuyển chủ đề: "À đúng rồi, đã kiểm tra tài khoản ngân hàng của Tô Liệt chưa? Hai ngày trước khi chết cô ấy có hóa đơn chuyển khoản lớn nào không?"T làm việc vì tiền, trong lúc đó giữa Tô Liệt và hắn nhất định phải có trao đổi tiền bạc, nhưng không biết số tiền này được giao dịch thế nào.Nhậm Du Nhiên thở dài nói: "Đương nhiên là kiểm tra rồi, nhưng không có lịch sử chuyển khoản nào cả, chỉ có một số hóa đơn rút tiền lớn từ vài ngân hàng.

Bây giờ không biết cô ấy giao tiền mặt cho T bằng cách nào, dù sao cũng phải có lịch sử giao dịch chứ."Yến Quy xoay chiếc cầm bút trong tay nói: "Cứ từ từ, trước mắt đừng vội, lúc này phải kiên nhẫn.

Tôi có linh cảm lần này chúng ta sẽ bắt được T."Nhậm Du Nhiên ngạc nhiên nhìn nàng: "Cô lấy đâu tự tin như vậy?"Yến Quy cười: "Ai nóng nảy trước sẽ lộ sơ hở, quả thực lần này T đã không còn kiên nhẫn.

Bây giờ trong tay chúng ta có rất nhiều manh mối, cứ bình tĩnh và điều tra từ từ, trước hết điều tra số nhà 146 nơi nạn nhân bị giết xem sao, xem rốt cuộc anh ta xuất thân từ đâu, tìm hiểu nguồn gốc sẽ lần ra manh mối thôi.""Vậy còn câu lạc bộ Thiên Không Lưu Kim, khi nào thì chúng ta đi?"Yến Quy trầm ngâm: "Tạm thời không vội, trước hết cô liên hệ với người bạn kia để giúp Dĩ Di có được thân phận đi.

Đúng rồi, bạn của cậu đến từ công ty nào?"Nhậm Du Nhiên: "Hồi bé tôi từng hẹn hò với cô ấy, thân phận vô cùng phức tạp.

Cô ấy có hai người bố.


Bố dượng là chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Thẩm thị, còn bố ruột là quản lý ngành điện tử.

Cô ấy không làm kinh doanh, nhưng bố và chị gái của cô ấy đối xử với tôi rất tốt, thỉnh thoảng cũng có nói chuyện."Yến Quy nghe vậy tấm tắc: "Đúng là thế giới của người có tiền...!Cô hỏi lại một chút xem công ty nhà cô ấy có ai là thành viên của câu lạc bộ Thiên Không Lưu Kim không, thì giúp chúng ta giả danh một thân phận.""Được.

Tôi sẽ liên hệ ngay lập tức."Cả hai đều có việc bận nên không tán gẫu nhiều nữa.

Trước khi đi, Nhậm Du Nhiên gọi Yến Quy lại.

"Pháp y Yến.""Chuyện gì?" Yến Quy quay lại nhìn cô ấy."Chờ vụ án này kết thúc, tôi có chuyện muốn nói với cô."Vẻ mặt của Nhậm Du Nhiên cực kỳ nghiêm túc, Yến Quy yên lặng nhìn cô ấy vài giây, chậm rãi gật đầu, nói: "Được."Thật ra nàng biết rõ cố ấy muốn nói gì, nhưng Yến Quy lại không thể nói rõ cảm giác trong lòng mình là gì, dường như cũng không có gì đặc biệt, chỉ là nàng cảm thấy đã đến lúc, vốn dĩ cũng không thể giấu diếm mãi được.

Tới lúc này, có một số việc cần nói ra....Một ngày sau, điều tra viên phụ trách điều tra về người chết tại số nhà 146 báo cáo: "Người chết tên là Triệu Tứ, vốn là một tên côn đồ, suốt ngày chơi bời lêu lổng, làm chuyện trộm cắp.

Anh ta từng bị bắt vài lần, không phải vì trộm cắp thì cũng vì đánh nhau.

Đại khái là năm năm trước anh ta đột nhiên thay tâm đổi tính, không nhúng tay vào những việc nhỏ nhặt từ đó.""Thông tin của anh ta trong năm năm qua thì sao?" Nhậm Du Nhiên hỏi."Trong hồ sơ lưu trữ có ghi rằng anh ta mở một thẩm mỹ viện tên là Phong Quang."Nhậm Du Nhiên gật đầu, ngay lập tức đứng dậy và nói, "Thông báo cho Diêu Viễn đi điều tra thẩm mỹ viện Phong Quang, để tôi xem nó có nhiều cảnh đẹp đến đâu." Diêu Viễn nhận được lệnh, không hề chậm trễ một giây mang theo vài người lên đường.

Kết quả, thẩm mỹ viện Phong Quang này thực sự không được đẹp cho lắm.


"Đội trưởng, không hay rồi.

Thẩm mỹ viện đã đóng cửa hai ngày trước, tôi vào xem thử thì thấy có bốn người đã chết."Sắc mặt Nhậm Du Nhiên đột nhiên trầm xuống, cô ấy lập tức gọi điện cho đường dây nội bộ liên hệ với cảnh sát điều tra kỹ thuật, bảo họ nhanh chóng phái người tới.Thẩm mỹ viện Phong Quang nằm trên một con đường vắng vẻ ở phía Tây thành phố Tân Hà, cửa hàng này có diện tích không lớn, biển hiệu rất xuề xòa, hơn nữa vị trí lại hẻo lánh nên cũng không thu hút sự chú ý.Xuất hiện ở hiện trường không phải Yến Quy, mà là Lý Vân Trường và Đường Huyên.

Hôm nay Yến Quy bị ốm nên đã xin nghỉ phép, lúc này còn đang truyền dịch ở nhà.Cố Dĩ Di cầm nhiệt kế lên nhìn, thở dài nói: "39 độ..."Yến Quy nằm trên giường, trán đắp khăn đá, đáng thương nhìn Cỗ Dĩ Di.Vừa rồi ở đây Vạn Tiêu đã nói rằng Yến Quy làm việc quá sức dẫn đến khả năng miễn dịch kém.

Gần đây Tân Hà bắt đầu vào mùa mưa, nhiệt độ dao động lúc lạnh lúc nóng, việc nàng bị cảm mạo phát sốt là chuyện bình thường.Cố Dĩ Di nghe ông ấy nói đó là chuyện bình thường thì tim quặn đau, xoắn lại với nhau như bánh quai chẻo."Trước kia chị ấy cũng như vậy sao?"Vạn Tiêu nói: "Thay đổi của thời tiết, nóng lạnh luân phiên, mùa mưa, mùa bão, đều có thể bị ốm."Lông mày của Cố Dĩ Di nhíu chặt lại, vô cùng đau lòng.

"Không sao đâu.

Chú ý nhiều hơn là được." Vạn Tiêu thở dài: "Tình trạng thể chất của cô ấy không thể nóng vội được."Cố Dĩ Di gật đầu, trước khi đi, Vạn Tiêu còn để lại thuốc cho cô, dặn dò tỉ mỉ nên uống khi nào, liều lượng bao nhiêu, nhắc cô phải chú ý hai ngày này, đồng thời phải giám sát Yến Quy nghỉ ngơi đúng giờ, tuyệt đối không được làm việc quá sức, Cố Dĩ Di ghi nhớ từng cái một.Cố Dĩ Di ra ngoài đun nước, vừa vào phòng liền thấy Yến Quy đang dùng tay không cắm kim truyền cầm điện thoại, nheo mắt cố sức nhìn chằm chằm vào màn hình.

Cố Dĩ Di vô cớ tức giận, bước tới giật lấy điện thoại."Bác sĩ Vạn vừa mới rời đi chị đã không nghe lời rồi!"Yến Quy chớp mắt mấy cái, vẻ mặt ủy khuất: "Làm việc...""Chị đừng dùng ánh mắt đó nhìn em! Em sẽ không bị mê hoặc đâu!" Cố Dĩ Di khóa màn hình điện thoại lại và ném nó sang một bên.Yến Quy thở dài: "Di Di, lại có vụ án mới.

Hôm nay Lý Vân Trường và Đường Huyên đã tới hiện trường.

Đây là lần đầu tiên hai người họ đơn độc có mặt tại hiện trường, chị có chút lo lắng."Cố Dĩ Di làm bộ không nghe lời nàng: "Nuôi một đứa trẻ cũng không thấy chị quan tâm như vậy! Hai người họ có thể vĩnh viễn không tự lực được sao? Lần này đúng lúc, nhân cơ hội này để bọn họ làm việc mà không có chị.

Có rất nhiều vấn đề mà chỉ khi nào tách khỏi thầy dạy của mình mới phát hiện ra được.


Chị đừng lo lắng vô ích nữa! Việc duy nhất hôm nay của chị là nghỉ ngơi thật tốt cho em! Nếu chị lo lắng về vụ án, hãy nghĩ đến bệnh tình của mình cũng giống như vậy!""Nhưng...""Không nhưng nhị gì nữa!" Cố Dĩ Di nhìn nàng chằm chằm, thật giống một con mèo đang giương nanh múa vuốt.Yến Quy bất lực, thu mình vào trong chăn không nói gì.

Bởi vì phát sốt nên mặt nàng đỏ bừng, mắt cũng híp lại, hô hấp nặng nhọc trông rất yếu ớt.Cố Dĩ Di đau lòng không chịu được, liên tục thay khăn đá cho nàng và túc trực cạnh giường bệnh, một bước cũng không rời.Một lúc sau, Yến Quy không nhịn được nữa lên tiếng: "Di Di.""Gì ạ?""Chúng ta thương lượng một chút được không?" Nhìn thấy dáng vẻ thận trọng của nàng, Cố Dĩ Di cảm thấy vừa đau lòng vừa buồn cười, nói: "Chị nói đi.""Giúp chị trông chừng điện thoại.

Nếu Lý Vân Trường và Đường Huyên gặp bất kỳ vấn đề gì, họ sẽ gửi tin nhắn cho chị.

Em xem rồi báo chị một tiếng."Cố Dĩ Di khẽ cau mày.Yến Quy vội vàng nói: "Em biết đấy, việc khám nghiệm tử thi không thể chậm trễ.

Chị đồng ý với em, nếu hai người họ xử lý được, chị nhất định sẽ chuyên tâm dưỡng bệnh! Còn nếu bọn họ có vấn đề gì, chị sẽ hướng dẫn cho họ từ xa, sẽ không làm ảnh hưởng đến quá trình dưỡng bệnh của mình.

Chị cam đoan!" Cố Dĩ Di nhìn vẻ mặt tủi thân của nàng, cũng biết lời nàng nói là đúng.

Khám nghiệm tử thi tuyệt đối không thể chậm trễ, yêu cầu của nàng cũng hợp lý liền gật đầu nói: "Được! Trước hết chị nghe em nói, ngoan ngoãn ngủ một giấc đi, em giúp chị nghe ngóng tin tức." Yến Quy gật đầu nhắm mắt lại, nhìn rất nghe lời.

Nhưng một lúc sau, nàng lại mở mắt ra bình tĩnh nhìn Cố Dĩ Di."Sao còn chưa ngủ?""Không phải." Yến Quy nhỏ giọng nói: "Hôn chị một cái." Cố Dĩ Di ngẩn người "Cái gì?""Em hôn chị một chút rồi chị ngủ."Tim Cố Dĩ Di đập thình thịch, máu nóng dâng trào.

Không biết có phải vì sinh bệnh khiến tính cách trở nên yếu ớt hay không mà hôm nay Yến Quy rất hay làm nũng, còn luôn tỏ ra đáng thương làm cho người khác choáng ngợp.Cố Dĩ Di nghiêng người định hôn thì nàng đột nhiên nghiêng đầu tránh đi."Yến Quy!" Cố dĩ Di tức giận nói: "Sao chị lại tránh đi?"Yến Quy oan ức nhìn cô, chỉ chỉ vào mặt mình: "Chị phát sốt, em hôn lên mặt chị đi."Cố Dĩ Di bật cười, sau đó nghiêng người và in lên mặt nàng một nụ hôn nhẹ."Được rồi, mau ngủ đi.

Em ở đây với chị."

Bình Luận (0)
Comment