Con Đường Tu Tiên Của Chổi Tinh

Chương 1

Tại Địa phủ, trong Bình Đẳng điện, năm, ba cái nữ quỷ đang tụ tập trước của điện để khua môi múa mép.

“Các người biết chuyện gì chưa? Ta vừa mới nghe được tin cái chổi tinh kia muốn lập tức đi đến dương gian.”

“Đúng vậy, nghe nói còn muốn đi đến Thái Sơn làm thổ địa công, nghe nói nơi đó đã có thổ địa công rồi, nàng là muốn làm bà thổ địa sao?”

“Cũng không biết đi rồi vận mệnh như thế nào……” Một nữ quỷ nói tới đây đột nhiên dừng lại. Nữ quỷ này gọi là Phó an nương, cùng Chổi Tinh giống nhau đều là nữ quỷ vẩy nước quét nhà, ngày thường nàng ta thường cùng chổi tinh giành ăn đánh nhau, oán hận chồng chất

‘’Việc này chỉ có ta biết.’’ Nữ quỷ có gương mặt trái xoan bắt đầu nói, những nữ quỷ khác nghe vậy liền hít khí thở mạnh vào.

Chổi tinh mà các nàng nhắc tới chính là Dương Tiểu Bát, nghe nói nàng là một cái chổi tinhhấp thụ linh khí mà biến thành hình người. Nhưng nơi địa phủ vô nhật nguyệt,lấy đâu ra linh khí?

Muốn nói đến linh khí cũng chỉ có tiền giấy được đốt hóa thành hương khói nơi dương gian, sau đó đem hương khói đó ăn đi mới có. Cho nên, Dương Tiểu Bát này lai lịch thật là có chút quỷ dị.

Chẳng qua ngày nàng sinh ra là cùng ngày Vương Mẫu nương nương nơi Thiên Đình hắt xì một cái tạo nên một trận gió xoáy ngũ sắc ở trong giới Tu chân. Hơn nữa ngày Dương Tiểu Bát sinh ra tổng cộng có đến ba sự kiện lạ.

Khiến cho Lục Diêm Vương nơi Bình Đẳng điện không dám xem nhẹ, chạy nhanh đến Thái Sơn mời điện Đổng Diêm Vương đến. Đổng Diêm Vương đến, mở to hai mắt to hạt châu cuối cùng nói ra một câu: “Chỉ là có chút địa vị hu hu!”

Chúng quỷ đều cười: Đại vương, bọn ta đã biết.

Dương Tiểu Bát lúc này vừa mở mắt ra, ngây thơ mờ mịt nhìn bọn họ, hai vị Diêm Vương nổi lên sát tâm đồng thời ngẩn ra, mặt khác trộm đánh giá nàng, ba ngàn quỷ sai cũng là không đành lòng giết nàng. Diêm Vương họp tới họp lui, cuối cùng không bóp chết nàng, còn an bài cho nàng công việc vẩy nước quét nhà, đem nàng cũng trở thành quỷ sai mà ghi vào bên trong danh sách phát lương—— lương là nửa cây hắc tháo hương.

Chẳng qua sau này sức ăn của Dương Tiểu Bát vô cùng lớn, suốt ngày nàng luôn có cảm giác đói khát. Lương không đủ ăn hồn phách liền không linh lực, sao có thể sống? Nhưng không sống làm sao có thể làm việc mà lấy lương. Cho nên, ngày đầu tiên nàng làm việc đã mang vẻ bệnh tật. Nhóm quỷ sai liền nói, cái Chổi Tinh này không tên không họ, nếu không “Ban” cho nàng là Uởng đi. Dương Tiểu Bát bị người kêu là Ưởng Tiểu Bát vài thập niên, sau lại đầu óc nàng trở nên thông minh, mới tự đổi cho mình thành họ Dương.

Nhiều năm đói khát cùng nhiều năm bị bắt lao động, làm cho tính cách của nàng cực kỳ bất thường, hãm hại lừa gạt trộm cắp, quỳ lạy khóc lóc ăn xin đều không thiếu phần nàng. Khi thì giả làm sư tử cái khi thì giống chó rụng lông chọc làm cho mọi người đều ghét, ở Bình Đẳng điện không có một con quỷ nào không ghét nàng.

Nói trắng ra là, Dương Tiểu Bát chính là một con quỷ chán nản, các nữ quỷ khác nghĩ nhắc đến nàng thôi cũng cảm thấy thối miệng. Mà nay con quỷ nghèo túng này bổng trở nên nổi tiếng, nàng muốn đi dương gian làm thổ địa thần, sao có thể làm người khác không kinh ngạc cảm thấy khó chịu.

Các nàng chỉ thiếu điều chỉ lên mà mắng to ông trời bị mù mắt.

Nữ quỷ vẩy nước quét nhà Phó An Nương đang kể về nguyên do dương Tiểu Bát một bước lên trời kỳ thật nàng ta đã sớm biết, việc này là do nữ quỷ Lữ Hồ Tam dựng lên. Ngày nọ, Hồ Tam ở Vãng Sinh Trì nhìn thấy số hương hoàn của Dương Tiểu Bát liền kinh ngạc mà nhảy dựng lên. Một viên hương hoàn tương đương mười cây hương linh khí. Dương Tiểu Bát một tháng mới có được nửa cây sao có thể có nhiều hương linh khí như vậy, còn luyện thành hương hoàn? Ai chẳng biết hằng ngày Dương Tiểu Bát ăn rất nhiều, việc này nói thế nào cũng có kỳ quặc.

Hồ Tam báo cho Ban Đầu, hai người này liền lén lút điều tra theo dỏi Dương Tiểu Bát.

Hoá ra là Dương Tiểu Bát có thể nghe được lời của người dốt vàng mã ở dương gian! Ban Đầu lén lút đi vào phòng của Vương Tiểu Bát liền phát hiện góc tường chất đầy các loại sổ ghi chép, trong đó viết tất cả đều là tin tức Dương Tiểu Bát ngày thường từ tiền trang ởdương gian nghe lén được. Thượng vàng hạ cám cái gì cũng có, đủ loại kiểu dáng hoa cả mắt, liền dương gian có đồ ăn gì, mặc cái gì, những chuyện vụn vặt việc này đều ghi lại.

Ban Đầu thầm nghĩ: “Đừng nhìn Dương Tiểu Bát bộ dạng thường ngày lỗ mảng, nàng kỳ thật là một nữ quỷ có quy hoạch. Từ nhỏ ở tại địa phủ, đối với chuyện ở dương gian đều hoàn toàn không biết, nhưng lại có năng lực học tập rất mạnh.

Nửa ngày sau, Ban Đầu từ trong những hàng chữ hỗn độn giữa tìm được dấu vết Dương Tiểu Bát đòi nhang đèn. Trong đó có tiết lộ tin tức về chuyện sinh tử, chỉ cần nàng tiết lộ tin tức này cho thọ quỷ. Người ở dương thế còn không lo sợ mà đốt nhang đèn sao?

Tiền giấy ở dương gian thông qua tiền trang mà xuống địa phủ, quỷ sai địa phủ lại đem tiền giấy luyện thành hương khói, hương khói chính là linh khí mà mỗi cái quỷ đều thèm nhỏ dãi, thành ý càng nhiều thì đủ hương khí cũng càng nhiều. Nàng Dương Tiểu Bát mỗi ngày đều ở tiền trang vẩy nước quét nhà còn không nghe được mọi chuyện sao? Chỉ cần đem những chuyện quan trọng truyền cho quỷ thân thích ở địa phủ, không phải chờ thu cảm tạ phí sao.

Đây quả thực là một con đường tốt để thu hương khói.

Cái gọi là không có quy củ sao thành được phép tắc, nhóm quỷ sai ở địa phủ đều là dựa theo phẩm cấp mà phát hương khói, ngoại trừ phi số lượng hồn phách của quỷ sai câu được trong một tháng vượt mức, lại không phải là câu sai câu lậu, cấp trên mới có thể phát thưởng. Trừ nguyên nhân đó ra, muốn thêm hương khói còn khó hơn lên trời.

Có thể tưởng tượng ra hậu quả khi bí mật lớn của Dương Tiểu Bát bị bại lộ, Ban Đầu cùng một quan chức lớn ở Hình trường “Mời” nàng cùng nhau làm ăn buôn bán. Ba người hợp tác chia bảy, hai, một. Dương Tiểu Bát đương nhiên là lấy một, tuy chỉ có một phần, nhưng có quan lớn che chở nhưng thu nhập của nàng cũng đã vượt xa.Nhưng mà, chỉ vui vẻ ba tháng liền bị bại lộ vào ngày Tết Trung nguyên.

Phó Tam Nương nghe nói là Dương Tiểu Bát đã làm cho Lục Diêm Vương hết sức tức giận. Lúc ấy thiên binh thiên tướng phụng mệnh xuống địa phủ để tìm một nhân vật quan trọng, vừa lúc lục soát Bình đẳng điện. Lục Diêm Vương để cho thiên binh thiên tướng nhìn thấy hắn hủy diệt Dương Tiểu Bát.

Dương Tiểu Bát sợ tới mức run lên, không biết có bao nhiêu sợ hãi, chỉ đành khai ra vị quan lớn đó. Vị quan lớn này cũng sợ hãi không dám nói một lời nào.

Lục Diêm Vương đem bọn họ tới phòng tra hỏi, Dương Tiểu Bát dựa vào bản lĩnh uốn lưỡi của mình, đem tội của mình chối đến sạch sẽ, nhưng mà bí mật của nàng cũng bị phát hiện. Quỷ nữ vẩy nước quét nhà và quỷ sai bình thường đều năng lực có hạn, đều là không thể tuluyện. Bí mật này bị bại lộ, lập tức làm lục Diêm Vương nhớ lại lai lịch quỷ dị nàng. Mới qua ba trăm năm, hắn như thế nào liền quên mất?  Lại có một vị thiên tướng “Thân thiện” nhắc nhở, mới biết cái chổi tinh này cũng có thể chất như ngôi sao chổi, ai dính vào đều xui xẻo tột cùng.

Lục Diêm Vương một bên thầm hận bị Thái Sơn điện Đổng Diêm Vương chơi, vừa nghĩ như thế nào mới có thể đem đống ôn dịch này “Giá họa” trở về. Hoàn toàn không nhớ rõ lúc ấy chính mình cũng tán thành lưu lại cái mạng nhỏ của Dương Tiểu Bát.

Vì thế nên liền lừa Dương Tiểu Bát đi Thái Sơn vương địa giới làm thổ địa.

……

Dương Tiểu Bám từ đại điện trở về liền đi vào Bình Lam viện, dọc đường có rất nhiều ánh mắt hiếu kỳ nhìn nàng. Mà chính nàng đã bị một tin tức tốt làm choáng váng liền dựa theo bản năng mà bước đi. Đi hơn nửa ngày, thế nhưng lại lạc đường đành phải vòng một vòng lớn mới về đến nhà.

Ước mơ làm quan của nàng, làm sao nói đến là đến, một chút cũng không để nàng chuẩn bị?

Dương Ly nghe được tiếng bước chân quen thuộc nhưng dường như so với trước kia chậm một ít, “Kẽo kẹt ——” lấy hết can đảm để ra mở cửa, quả nhiên phát hiện là tỷ tỷ, người mà hắn đang lo lắng.

Hắn là bằng hữu duy nhất tại địa phủ của Dương Tiểu Bát. Hắn là tiểu quỷ chỉ có năm, sáu tuổi nhưng đã chết hơn năm mươi năm,hiện nay ở tại tổn thọ viện. Quỷ không thể so người, hiện tại hắn vẫn như lúc còn sống. Hai mắt hắn thoạt nhìn trống rỗng vô thần, bộ dáng ngu si, nghe nói là hồn phách không được đầy đủ, cho nên ở vài thập niên cũng chưa đầu thai, danh ngạch ngốc quỷ được đầu thai rất có hạn.

“Tỷ tỷ đã trở lại?” Dương ly tự nghĩ chắc là không có việc gì? Nếu là có việc, đã sớm bị trói đến hình điện chịu tội.

Dương Tiểu Bát đột nhiên xoay người đóng cửa lại, đem Dương Ly bế lên,, cao giọng hoan hô: “Ly nhi, tỷ tỷ phải làm thần chỉ, làm quan! Còn được đi dương gian!”

“Cái gì?” Dương Ly không thể tin được.

Phó An Nương nghe lén xong lại bĩu môi. Thầm nói: Sợ là ngươi không đảm đương nổi mấy ngày.

“Là thật sự, đại nhân thưởng ta có công tố giác, lại biết được ta trời sinh dị thể có thể tuluyện, liền sai ta đi dương gian làm thổ địa.” Dương Tiểu Bát bay lên giường cũng thuận tay đem Dương Ly kéo lên giường. 

Ban Đầu cùng Trịnh Hình Trường lá gan càng lúc càng lớn, hành sự không che lấp, nàng lo lắng sớm hay muộn chuyện này cũng bại lộ, sợ hãi đến lúc đó làm sao cũng không thể xóa tội.

Dương ly đột nhiên mặt nóng lên, bản năng muốn tránh xa ra một chút, chợt lại cố ý dựa sát vào, thuận thế hôn một cái lên gương mặt đang phiếm hồng của Dương Tiểu Bát. Nhất thời, hắn hoài nghi mình không phải quỷ, tim đập đến so với Dương Tiểu Bát ăn còn nhanh.

“Tiểu quỷ đầu, ngươi còn biết chơi hôn nhẹ?” Dương Tiểu Bát đẩy Dương Ly ra lại cười nói: “Vốn dĩ không có thuận lợi như vậy, nhưng mà vừa lúc có thiên binh thiên tướng ở đó, bọn họ sẽ sai ta đem bùa chú thượng trình lên thành hoàng địa phương.”

Dương Tiểu Bát kề lỗ tai sát vào Dương Ly: “ Lúc đi ra ta gặp được Mạnh Bà, nàng nói muốn chuyện này thành ít nhất cũng phải đưa vài phần bạc cho thiên binh thiên tướng, hì hì…… Vị thiên tướng áo lam kia nói cho Lục Diêm Vương ta và sao chổi cũng không khác nhau lắm, sau lại đồng ý giúp ta truyền bùa chú, thần tiên thật là kỳ quái.”

“Tỷ tỷ, tỷ có dẫn đệ đi theo không?” Dương Ly đi theo cười cười sao đó lại nghiêm mặt nói.

“Chỉ sợ không thể, ngươi là quỷ a, không có thân thể sao có thể đi dương gian?” Lại không giống ta, ta có thể tu luyện ra huyễn tương, hồn phách bình thường chỉ ở địa phủ mà thôi.” Dương Tiểu Bát lúc này thật sự rất vui mừng, giờ phút này nghĩ lại lại vạn phần luyến tiếc cùng tiểu Dương Ly tách ra.

“Đệ……” Dương Ly ngũ quan nhăn lại như sắp khóc.

“Sợ gì, tỷ tỷ làm thổ địa, hương khói muốn bao nhiêu mà không có, còn có thể thường xuyên lui tới địa phủ chơi, đệ sẽ không cô đơn đâu.”

Dương tiểu Bát vỗ vai Dương Ly: “Yên tâm đi.”

Yên tâm cái gì, Dương Ly cười khổ, nhưng không đành lòng làm nàng mất hứng nên đành im miệng. Chỉ là đôi mắt nhiều năm như cái hố của hắn, đột nhiên lộ ra một tia tinh quang sau lại biến mất.
Bình Luận (0)
Comment