Công Chúa Có Độc Yếu Hưu Phu

Chương 151

Edit: Kim Tước

Hôm đó, trên con đường xinh đẹp của hoàng cung Sở quốc, một đàn ong mật đuổi theo truy kích đám cung nhân, giống nhau bọn họ chính là mật hoa.

Mà đám cung cung nhân bị truy đuổi thì vô cùng hoảng hốt, kêu thảm không thôi, cố gắng tìm đường chạy trốn.

Đến cả cấm vệ hoàng cung cũng bị gọi đến, mãi đến khi bọn họ dùng đuốc đuổi ong mật tan đi thì bên trong hoàng cung đã có rất nhiều cung nhân bị đốt.

Đường Liên Vân nhìn thấy một màn này không nhịn được mà lạnh run, ánh mắt nhìn về phía Thần Tịch cũng thêm một tầng kinh sợ, “Công chúa, nếu có một ngày ta chọc giận người, người không phải cũng dùng cách này đối phó với ta chứ?”

Thần Tịch nghịch nghịch ngón tay, không chút để ý, “Không biết, con người của ta, làm việc phải xem tâm tình.”

“Ha ha, công chúa thật sự là thẳng thắn. Như vậy, công chúa nghĩ xem lúc nào thì thừa nhận quan hệ của chúng ta?”

Thần Tịch hơi hơi ngừng, không tự nhiên lắm, “Chúng ta có quan hệ gì, không phải đều nói rõ ràng sao.”

“Công chúa, lừa mình dối người không tốt ‘có hoa kham chiết thẳng tu chiết, đừng đãi vô hoa vô chiết chi’......”

Đúng vậy, muốn quý trọng phải quý trọng từ lời nói, nếu không thì bên người sẽ chẳng còn ai, Thần Tịch khe khẽ thở dài, quý trọng một người, thích một người, nàng sẽ quen sao?

Phiền muộn trong lòng, chậm rãi bao phủ linh hồn của nàng, nên lựa chọn như thế nào mới là tốt nhất?

“Công chúa, đối với Nhai Nữ quốc mà nói, thị lang không phải tương đương với tiểu thiếp ở Hạ quốc chúng ta sao, ngươi vì sao lại rối rắm vì thân phận của ta? Ta sẽ không ảnh hưởng đến chính phu của người, cũng không ảnh hưởng tới sườn phu...... Chẳng lẽ, người cứ như vậy mà chán ghét ta? Nếu như chán ghét, vì sao lại xả thân cứu ta?”

“Ta --” Thần Tịch há miệng định nói lại không biết nói gì, nàng cũng không phải hoa hoa tiểu thư ( ét, kiểu như hoa hoa công tử). Làm sao có thể nghĩ đến nhiều nam nhân như vậy! Huống chi lúc này không phải là lúc để nói chuyện yêu đương, nhưng muốn để cho Bắc Đường Liên Vân cùng nữ nhân khác ở một chỗ nàng lại có chút không thoải mái, tựa như hôm qua, nghĩ đến Bắc Đường Liên Vân có thể trở thành người của Thiên Cầm công chúa nàng liền thấy trong lòng không thể chịu được, nên mới cố chấp muốn hắn thắng!

Chung quy. Nàng vẫn là thích hắn!

Bởi vì thích. Cho nên để ý.

Vô số ý niệm trong đầu hiện lên. Cuối cùng nàng thở dài một tiếng, sâu kín nói: “Bắc Đường, hôn ta một lần đi......”

Cái gì? Bắc Đường Liên Vân nghe nói như thế có chút ngây ngốc, bất quá rất nhanh hắn liền mừng rỡ, có chút thật cẩn thận cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng đã mong ước từ lâu, tinh tế nhấm nháp, cảm giác như điện giật xẹt qua trong lòng hai người......

Hô hấp chậm rãi trở nên trầm trọng, hô hấp của Bắc Đường Liên Vân phun trên mặt nàng, ấm áp lại tê ngứa làm cho mặt nàng hồng hồng, phá lệ mê người.

Bắc Đường Liên Vân kìm lòng không đậu khẽ rên một tiếng, rất mê người. Hắn nhắm mắt lại, không dám quá mức chuyên chú nhìn nàng, sợ chính mình sẽ không chịu nổi.

Nụ hôn dài làm cho Thần Tịch có chút mê mang, nửa ngày, nàng thoả mãn đẩy ra hắn, có chút bất mãn, “Vẫn không thoái mái bằng đêm đó......”

Ách!

Bắc Đường Liên Vân cảm giác thân thể càng phát ra lửa nóng, lời này rõ ràng là kích thích hắn lặp lại kích tình đêm đó a! Nàng làm sao có thể dùng biểu tình vô tội nói ra những lời kích tình như thế?“Công chúa, như vậy, chúng ta ôn lại một chút được......”

“Không tốt, thân thể ta mệt mỏi.” Thần Tịch né tránh nụ hôn của hắn, dẫn đến chút nhu tình bên má.

Được rồi, nàng đối với Bắc Đường Liên Vân hữu tình, không nghĩ tặng cho nữ nhân khác, buông ra rồi lại luyến tiếc, liền thử xem đi! Nếu bọn họ là có duyên phận, nhất định sẽ bên nhau cả đời, nếu chính là hữu duyên vô phận, như vậy, chuyện ngày mai thì để ngày mai tính!

“Bắc Đường, nếu ta không phải công chúa, ngươi có thích ta không?”

“Ta thích người, không phải vì thân phận của người, nếu người không phải công chúa, ta có lẽ sẽ càng thích hơn! Như vậy đơn giản hơn nhiều, ta cưới người hoặc là trực tiếp đem người đoạt đi.”

“Vậy chúng ta thử một chút đi, nếu tương lai không hợp chúng ta liền --”

Bắc Đường Liên Vân che môi nàng, lại trộm thơm một hồi mới buông ra, “Công chúa, chúng ta đã cùng một chỗ không ít ngày, có cái gì bất hòa sao?”

Ngạch, kia không giống nhau!

“Công chúa, Sở hoàng phái người đến cầu kiến, nói là muốn cùng công chúa thương lượng về hôn sự của Tiêu Dao Vương.” Một hộ vệ xuất hiện đánh gãy cuộc nói chuyện của bọn họ.

Thần Tịch vẫy vẫy tay, “Cho bọn họ tiến vào.”

Bắc Đường Liên Vân cũng đang ngồi sang một bên, có quy có củ, Sở hoàng hành động thật đúng là nhanh, như vậy một hồi khiến cho tâm tình tốt lên sao?

Chỉ thấy một nam tử trung niên mặc triều phụ đi vào, phía sau đi theo một tiểu đồng cũng là đạo phục bình thường, hai người đều đối Thần Tịch phúc lễ.

Thần Tịch mỉm cười, “Hai vị không cần khách khí, Sở hoàng có cái gì phân phó?”

“Hạ quan là Sở quốc khâm thiên giam chúc quan Khưu Hi, Hoàng Thượng lệnh cho ta định ngày, 13 tháng 10 là một ngày tốt, Hoàng Thượng hy vọng Xích Dương công chúa có thể đem hôn kỳ định ở ngày 13 tháng 10.”

13 tháng 10, còn một tháng nữa mới tới, quá mau đi, Sở hoàng gấp cái gì a? Cho dù Hoàng Hậu của hắn có thai, cũng không cần gấp như vậy!

Bất quá, mặc kệ đi, dù sao sớm hay muộn cũng tới, thần sắc Thần Tịch không khác thường gật gật đầu, “Có thể, “

''Nếu công chúa cũng đồng ý, như vậy hạ quan phải đi bẩm báo Hoàng Thượng, Hoàng Thượng có công đạo nói công chúa khí hậu không hợp, sẽ không bắt buộc ở Sở quốc, thành ý cầu hôn Hoàng Thượng dĩ nhiên nhận, vì thân thể công chúa, công chúa trước cứ tĩnh dưỡng vài hôm sau đó quay trở lại Hi thành, Tiêu Dao Vương ngày sau sẽ có đại tướng quân hộ tống hòa thân.”

“Hảo, ngày mai ta sẽ đi, nhanh chóng trở về chuẩn bị đại hôn, để tránh chậm trễ Tiêu Dao Vương của quý quốc.”

Khưu Hi hơi hơi sửng sốt, này cũng quá nóng nảy đi, bất quá, hắn biết Sở hoàng bổn ý chính là muốn cho Xích Dương công chúa đi càng sớm càng tốt, “Kia hạ quan sau đó chắc chắn báo cáo Hoàng Thượng.”

“Ân, phiền toái Khưu chúc quan.”

Sau khi người của Khâm thiên giam rời khỏi, Thần Tịch thở dài, “Bắc Đường, phái người đi tìm Lâm Tuấn Thần, ta để cho hắn ở lại dịch quán cũng không phải để cho hắn hưởng phúc, ta muốn giao việc cho hắn!”

''Công chúa, người không phải nói tức giận hắn lo chuyện cầu hôn không thỏa đáng sao?”

“Hừ, ta thay đổi chú ý. Ngươi nói cho hắn, để cho hắn tiếp tục ngốc, chờ Sở Mục Nhiên xuất giá lại trở về Hi thành.”

“Hảo.” Bắc Đường Liên Vân có chút đồng tình Lâm Tuấn Thần, dù sao cũng là xui xẻo a!

Mạc danh kỳ diệu đã bị công chúa cấp vắng vẻ, tuy rằng không quá rõ ràng, nhưng là Lâm Tuấn Thần hiển nhiên là bị công chúa lạnh nhạt, không cho hắn tiếp cận quân doanh.

Có lẽ, Lâm Tuấn Thần có chuyện gì đó mà hắn không biết!

Thần Tịch nghĩ nghĩ, bỗng nhiên ngoắc ngoắc, Bắc Đường Liên Vân cúi đầu đi qua, chợt nghe nàng thấp giọng nói: “Hắn là quân cờ của Sở quốc.”

Bắc Đường Liên Vân nghe vậy kinh hãi, Lâm Tuấn Thần rõ ràng là Nhai Nữ quốc Lâm gia công tử, làm sao có thể là quân cờ của Sở quốc?

Công chúa như thế nào biết được?

''Bắc Đường, đi chuẩn bị đi, ngày mai chúng ta khởi hành rời Sở quốc, nơi này không có gì hay ho.”

“Ân.”

......

Sở Mục Nhiên biết được tin tức thì tâm tình phức tạp, Phụ hoàng của hắn cũng quá sốt ruột đi! Ha ha, nghiệp lớn liền như vậy trọng yếu?

Nghe nói hoàng huynh biết được Mẫu hậu có thai thì biểu hiện rất là vui mừng, tựa hồ thực chờ mong Mẫu hậu sinh hạ một tiểu đệ đệ, coi như, đối với hắn thân cận hơn vài phần, nghĩ đến là vì tiểu Hoàng đệ cho dù thông minh, cũng không khả năng cùng hắn tranh chấp đi, dù đến lúc có chuyện xảy ra thì tuổi cũng quá nhỏ.(ý anh là tranh đoạt ngôi vua đó)

Trong lúc nhất thời, hắn cảm giác chính mình càng thêm thừa thãi, nhìn Phụ hoàng cùng Mẫu hậu còn có hoàng huynh hoàng muội, hắn cảm thấy chính mình chính là một ngoại nhân.
Bình Luận (0)
Comment