Công Chúa Có Độc Yếu Hưu Phu

Chương 44

“Hì hì, mĩ nam Tĩnh Trạch, đêm nay liền là ngươi thị tẩm đi.” Trên nóc nhà truyền đến thanh âm trêu trọc của mỗ nữ nào đó.

Thanh âm này làm cho hai nam trên nóc nhà đều cứng đờ, bọn họ cũng không hẹn mà cùng lo lắng đến một vấn đề: Bọn họ có phải nên đi xa một chút hay không, không cần quấy rầy nhân gia ân ái.

“Công chúa, để ta cho người nấu canh giải rượu cho người.”

“Không cần, ngẫu nhiên phóng túng một chút thì có việc gì đâu?”

Thần Tịch cười tủm tỉm thân thủ nhào nặn khuôn mặt tuấn tú Gia Cát Tĩnh Trạch: “Mĩ nam Tĩnh Trạch, làn da của ngươi thật tốt a, sờ lên thật thoải mái, đến đến, chúng ta thân ái chơi đùa một chút đi.”

Oanh một tiếng, hai người trên nóc nhà mặt đỏ, nữ nhân này thật sự là rất càn rỡ.

Hoa Tử Huyễn vụng trộm ngắm Hoàng Phủ Cảnh Hạo liếc mắt một cái, phát hiện sắc mặt hắn cứng ngắc không khỏi xuất hiện chút vui sướng khi người gặp họa, cho ngươi nói không có tình yêu nam nữ, hừ, vậy bây giờ mặt ngươi đen như vậy lí do vì sao đây?

Trên giường lớn, Thần Tịch còn đang dở trò, nàng kỳ thật không phải say rượu, bất quá mĩ nam ở trước mắt không ăn chút đậu hủ thì thực sự cần xin lỗi chính mình, huống chi vẫn là phu thị danh chính ngôn thuận của chính mình.

Nàng đêm nay tịch mịch, muốn tìm một người để phát tiết đi bất mãn trong lòng mình.

Gia Cát Tĩnh Trạch thở dài, tay bắt lấy móng vuốt của người nào đó: “Công chúa, nghỉ ngơi đi.”

“Ngủ không được, mĩ nam Tĩnh Trạch, ngươi có thích ta không?”

Ngạch!

Gia Cát Tĩnh Trạch sắc mặt cứng lại, hắn phải trả lời vấn đề này như thế nào? Từng, hắn là toàn tâm toàn ý nghĩ đến đến bên người nàng chiếu cố nàng, bảo hộ nàng, nhưng là nàng lần lượt hồ nháo làm cho hắn chán ghét. Hắn muốn thu hồi tâm chính mình, không nghĩ tới nữ nhân này hỏi hắn có thương hay không?

“Nói mau a, thích không?” Con ngươi màu lam của nàng xuất hiện ảnh ngược của Gia Cát Tĩnh Trạch có vẻ hết sức yêu dị, bởi vì say rượu còn mang theo vài phần sắc thái mê ly, nàng như vậy làm cho hắn nghĩ tới cái tiểu công chúa hồn nhiên vô ưu kia.

Nàng vì một vấn đề mà quấn lấy hắn giống như đứa nhỏ đòi lấy được kẹo, Gia Cát Tĩnh Trạch thở sâu, cúi đầu, “Công chúa, ta là phu thị của người, trong lòng tất nhiên chứa hình bóng người.”

“Ta hỏi ngươi là thích hay không thích cơ mà.” Thần Tịch cố chấp bắt lấy ống tay áo của hắn, mắt say lờ đờ mê ly nhìn hắn, môi đỏ mọng khẻ chu, hiện lên vẻ mê hoặc lòng người, “Thích không thích thôi?”

“Tất nhiên là thích.” Gia Cát Tĩnh Trạch bất đắc dĩ đáp một câu.

Sau khi lên tiếng trả lời tâm của hắn bỗng nhiên nhảy dựng lên, hắn còn thích nàng sao?

Thần Tịch vui mừng lôi kéo tay hắn, thanh âm mềm nhũn: “Ngươi đẹp mặt như thế, ta cũng thích ngươi đấy.”

Gia Cát Tĩnh Trạch thân mình cứng lại, nàng nói nàng cũng thích hắn?

Bên cạnh nàng lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên nghe được nàng nói thích hắn, vì sao bây giờ mới nói ra?“Công chúa --”

Gia Cát Tĩnh Trạch đang muốn hỏi lại, lại phát hiện nàng đã nhắm hai mắt lại, mà tay nàng như trước cầm lấy ống tay áo của hắn, gắt gao không buông ra.

Bất đắc dĩ thở dài, hắn nghiêng người nằm ở bên cạnh nàng, có lẽ nàng bởi vì uống rượu đem hắn trở thành người khác.

Ánh trăng rộng lớn bao trùm lên mặt đất, cũng tối tăm tâm tình hai người. Hoa Tử Huyễn tâm tình thú vị trở về phòng nghỉ ngơi, Hoàng Phủ Cảnh Hạo nhìn không giống là hoàn toàn vô tình đối với Xích Dương công chúa nha.

Hắc hắc, thú vị, càng phức tạp lại càng thú vị.

Một đêm an ổn ngủ thẳng đến hừng đông, thời điểm Thần Tịch mở to mắt liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú phóng đại Gia Cát Tĩnh Trạch, trải qua một đêm, hắn có thể quân tử như vậy, còn giúp nàng đắp thêm quần áo.

Ha ha, trẻ con dễ bảo.

Hắn có lẽ đáng giá tin tưởng đi.

Gia Cát Tĩnh Trạch đêm qua vẫn là rối rắm hồi lâu mới ngủ, cảm giác được có tầm mắt nhìn chằm chằm hắn lúc này mới tỉnh dậy, vừa mở mắt liền chống lại con ngươi màu lam kia của Thần Tịch, trong lòng ngẩn ra. Không biết nàng còn nhớ rõ đêm qua đã nói ra những lời gì hay không?

“Hi, mĩ nam sớm an!” Thần Tịch cười tủm tỉm nói một câu đầu tiên.

Gia Cát Tĩnh Trạch sắc mặt cổ quái nhìn nàng, nửa ngày mới hỏi: “Công chúa tỉnh?”

“Ân, mĩ nam, ta nói một chuyện với ngươi.”

“Chuyện gì?”

“Ta muốn ngươi làm việc giúp ta được không? Nếu ngươi nguyện ý hỗ trợ, sau khi việc thành công, ta đáp ứng ngươi...... Hai cái điều kiện, chỉ cần là chuyện mà ta có thể làm được, ta đều thực hiện.”

Gia Cát Tĩnh Trạch kinh ngạc nhìn nàng, nàng thế nhưng cùng hắn đàm điều kiện, còn là nằm ở trên giường đàm?

“Bao gồm ý nghĩ muốn rời khỏi ta, chỉ cần sau khi việc thành ta cũng đáp ứng ngươi.”

Rời đi nàng?

Gia Cát Tĩnh Trạch bỗng nhiên trầm mặc, hắn phải rời khỏi nàng sao?

Đã từng muốn rời đi, nhưng là chưa từng chân chính hạ quyết tâm chuyện đó, vì sao nàng luôn như thế vô tâm không phế đối đãi hắn?“Công chúa, đêm qua ngươi nói thích ta, vì sao lại nguyện ý để ta rời đi?”

“Ha ha, liền bởi vì thích ngươi mới không muốn ép buộc ngươi a, nếu ta không thể cho ngươi hạnh phúc, vì sao phải miễn cưỡng ngươi ở lại bên người ta để ngươi không được vui vẻ?”

Gia Cát Tĩnh Trạch không thể tin được nhìn nàng, Xích Dương công chúa luôn luôn bá đạo làm sao có thể học được thông cảm, thành toàn người khác?

Điều này làm cho hắn lâm vào thật sâu mê hoặc, “Công chúa muốn ta hỗ trợ làm cái gì?”

Thần Tịch kề nhẹ vào bên tai hắn nhẹ giọng nói: “Ta muốn trở thành người đứng đầu Nhai Nữ quốc, ta hy vọng vận mệnh chính mình không bị bất kì ai bố trí.”

Những lời này như một đạo tiếng sấm đánh vào lỗ tai hắn bùng nổ, nàng muốn lên vị, nàng muốn làm Nữ hoàng?

Không có chuyện gì làm cho hắn cảm thấy giật mình hơn chuyện này, năm đó nàng vì Đại công chúa tự nguyện đi vào Hạ quốc không phải là cho thấy duy trì Đại công chúa kế vị sao, nàng không phải là không muốn làm Nữ hoàng sao?

Nay vì sao......

Chẳng lẽ nói nàng hồi Nhai Nữ quốc vì chuyện này?

Gia Cát Tĩnh Trạch bỗng nhiên cảm thấy chính mình bỏ lỡ một sự tình, tất cả mọi người đều không có chú ý tới Xích Dương công chúa từng bước thay đổi.“Công chúa có phải đã muốn bắt đầu chuẩn bị kế hoạch rồi đúng hay không?”

Thần Tịch không chút nào kiêng kị đối với hắn cười cười: “Đương nhiên, bằng không làm sao muốn ngươi hỗ trợ đây?”

“Công chúa muốn ta giúp cái gì?”

“Gia Cát gia quyền cao chức trọng, ở Nhai Nữ quốc cực có danh vọng, ta không có ép các ngươi giúp ta làm việc, chỉ cần đến lúc đó các ngươi không cần phản đối ta tựu thành là được.”

“Công chúa là hy vọng ta khuyên gia chủ Gia Cát khoanh tay đứng nhìn?”

“Ân, đầu tiên là khoanh tay đứng nhìn, cuối cùng cho ta một phiếu khẳng định, không cần khó xử ta.”

Ha ha, lời nói của công chúa thật đúng là tinh diệu, không cần khó xử? Một câu không cần khó xử đó chính là duy trì chính nàng ủng hộ rất lớn.

Gia Cát Tĩnh Trạch nhìn nữ tử trước mắt thật sâu, nàng khi nào bắt đầu thay đổi như thế này?“Nếu ta không đáp ứng?”

Thần Tịch cười tủm tỉm nhìn hắn: “Ta chưa bao giờ đối địch nhân chính mình nương tay, tục ngữ nói, đối địch nhân nhân từ chính là đối chính mình tàn nhẫn, ta đã muốn nghĩ thông suốt, nếu không sẽ làm cho người khác có cơ hội tính kế ta.”

Gia Cát Tĩnh Trạch ngồi xuống nhìn nàng thật kĩ, tao nhã kéo kéo quần áo, “Công chúa đây là uy hiếp ta sao?”

“Không, ở là cùng ngươi thương lượng” Thần Tịch nửa điểm cũng không vẻ xấu hổ, nàng là Xích Dương công chúa, nói đúng ra, bản tôn đi lên vị Nữ hoàng cũng không có gì quá đáng cả.

Nàng chán ghét Nữ hoàng cùng Đại công chúa tính kế, rõ ràng là thân nhân, lại đối đãi bản tôn như thế, nàng vì sao phải nhường nhịn?

Nếu các nàng không cần tính kế bản tôn như vậy, xem ở phân thượng thân tình, nàng có làm Nữ Hoàng hay không cũng không có gì quan trọng.

Nghĩ đến tâm tư các nàng, Thần Tịch sắc mặt liền trầm xuống một chút, Gia Cát Tĩnh Trạch nhìn nàng sắc mặt nàng trầm xuống không biết vì sao trong lòng bỗng nhiên có cảm giác đau lòng.

Cười khổ một tiếng, hắn quả nhiên vẫn là không thể buông Xích Dương công chúa.

Nàng nếu muốn ngồi lên ngôi vị, hắn liền càng thêm lo lắng an nguy ngày sau của nàng, nhưng là, đến tột cùng lí do vì sao nàng muốn ngồi lên ngôi vị Nữ Hoàng?

“Công chúa, “ Ngoài cửa truyền đến thanh âm sung sướng của Hoa Tử Huyễn, tựa hồ được cái chuyện gì tốt lắm.

Thần Tịch cũng từ trên giường đứng lên, tùy ý vuốt nhẹ quần áo, đi đến trước gương chải vuốt sợi một chút tóc, “Vào đi.”

Hoa Tử Huyễn mang theo một cái hộp đi vào, đầy mặt tươi cười nói: “Công chúa, đêm qua không cẩn thận cho ngươi uống rượu, sáng sớm hôm nay ta cố ý mua bữa sáng cho ngươi, là sản phẩm ở tưu lâu nổi tiếng nhất Phong thành nha.”

Mở ra hộp, một trận mùi mê người truyền đến, Thần Tịch có chút thèm ăn, sau khi rửa mặt một phen liền ngoan ngoãn ngồi ở trên bàn nhấm nháp mỹ thực.

Gia Cát Tĩnh Trạch nhìn ân cần bộ dáng kia của Hoa Tử Huyễn trong lòng liền xuất hiện khó chịu.
Bình Luận (0)
Comment