*Bùm* một tiếng nổ lớn ở sau núi vang lên, Triệu Phương An ngã sõng soài trên mặt đất, lại thất bại rồi, thất vọng tràn trề hiện rõ lên khuôn mặt của Triệu Phương An.
" Chiêu thức này đúng là rất lạ mắt, ta chưa từng thấy những chủ nhân trước kia sử dụng, nếu mà sử dụng thành thạo có lẽ sẽ là một đòn trí mạng. Ngươi học nó ở đâu vậy?" Huấn Sinh nói.
" Từ mấy bộ phim siêu nhân... Ách... Ông không biết được đâu" Ngày trước có xem mấy phim siêu nhân cùng em trai nên giờ Triệu Phương An mới thử dùng xem có được không? Ai ngờ lại học được mấy chiêu thức mạnh.
Nghe Triệu Phương An nói Huấn Sinh đúng là không biết kia là cái gì, chỉ còn một lát nữa là sẽ đến trận đấu tiếp theo, nếu giờ không giữ sức thì làm sao có thể thi đấu được nên Huấn Sinh khuyên Triệu Phương An trở về nghỉ ngơi.
Nhưng tất nhiên Triệu Phương An nằng nặc đòi làm thành công thì mới trở về.
Chiêu thức mà Triệu Phương An luyện tập, trong phim được siêu nhân đỏ sử dụng với tên gọi là vòng xoáy lửa, nghe thì có vẻ trẻ con nhưng Triệu Phương An bây giờ khác gì siêu nhân đâu nên cô thấy nó thật bình thường, mặt khác nó ở thế giới này nó còn là một thứ rất mạnh. Sức mạnh của Chu Tước giúp Triệu Phương An bật nhảy được rất cao, sau đó vận công tích tụ sức mạnh chảy quanh bao bọc lấy trường kiếm rồi đâm xuống tạo thành một lốc xoáy, cú rơi tự do sẽ giúp lực càng mạnh thêm, nếu ai đó hứng chịu cả chiêu thức này thì sẽ khó có thể tiếp tục thi đấu được nữa.
Chủ nhân Thanh Long rất mạnh nhưng nếu xét theo sức mạnh thì mộc sẽ yếu thế hơn hỏa nên Triệu Phương An cũng có lợi thế một phần.
---------------------------------
Giờ thi đấu đã đến, Thanh Thời Hoán đã có mặt ở võ đài, còn Chu Cảnh Trịnh thì không thấy đâu, mọi người thi nhau xì xào bàn tán, Bạch Diệp Nhan cũng chưa từng gặp lại Triệu Phương An kể từ lúc nàng chạy đi ấy. Huấn Sinh thở dài, đứa trẻ này thật cứng đầu, giờ thi đấu đã đến còn chưa biết đường về.
Thanh Đế nhìn Chu Đế rồi bực bội nói nếu sau mười hồi trống Cảnh Trịnh hoàng tử mà không tới thì sẽ bị xử thua.
Mọi người đang khổ sở vì không thấy tam hoàng tử đâu thì đột nhiên từ đâu chạy tới, Triệu Phương An thở hổn hển cúi đầu xin lỗi mọi người vì tới trễ. May mắn là tới kịp giờ, hai bên đứng ra giữa sân, bắt đầu chào khán giả và mọi người, cho đến khi tiếng trống báo hiệu bắt đầu, nhanh như gió Thanh Thời Hoán lao tới như một tia chớp đánh ngã Triệu Phương An.
Còn chưa cả chuẩn bị, hắn ta thật sự là rất nhanh, Bạch Diệp Nhan đứng trên khán đài nhìn Triệu Phương An nằm dưới đất, cơ thể bỗng chốc run lên, Thanh Thời Hoán rất mạnh, cảm giác lo lắng bắt đầu tràn ngập trong lòng.
Đứng dậy làm lại, Triệu Phương An hướng Thanh Thời Hoán nhìn, sau đó dùng một quả cầu lửa ở tay ném vào đối thủ, Thanh Thời Hoán có thể triệu hồi những thân cây để che chắn cho hắn. Tiếp đến Thanh Thời Hoán sai khiến những cành cây lao tới trói Triệu Phương An nhưng vì lửa dễ dàng đốt được gỗ nên Triệu Phương An nhanh chóng thoát được, chưa kịp phản công đã bị đối thủ đánh cho một quyền.
Hắn ta liên tiếp ra đòn khiến Triệu Phương An chỉ biết phòng thủ, phải nhanh chóng thoát khỏi sự tấn công này, Triệu Phương An đẩy khí ra từ bàn tay tạo thành một cú đẩy hất văng Thanh Thời Hoán ra xa. Sau đó Triệu Phương An dùng lửa bọc quanh hai cánh tay mình rồi tiến đến tìm Thanh Thời Hoán trả đũa, một trận đấu căng thẳng khiến khán giả hai bên chỉ biết chăm chú xem.
Thanh Thời Hoán cũng không chịu thua, hắn ta triệu hồi hai thân cây trói lấy Triệu Phương An lại rồi dùng ngọn giáo của mình phóng vào Triệu Phương An. Nếu Triệu Phương An không kịp đốt cháy hai thân cây kia thoát đi thì đã bị ngọn giáo kia xuyên qua người rồi, dù may mắn thoát được Triệu Phương An cũng bị nó làm bị hương ở eo.
Ôm lấy eo trái, Triệu Phương An cắn răng đứng dậy, Triệu Phương An dậm mạnh chân xuống đất một cột lửa từ dưới chân Thanh Thời Hoán bốc lên, Thanh Thời Hoán liền nhảy khỏi nơi đó dù bị bỏng một chút. Nhân lúc Thanh Thời Hoán không cảnh giác, Triệu Phương An lao tới từng quyền từng quyền đấm vào người đối thủ, sau đó Triệu Phương An một lần nữa tạo thành cú đẩy gió đẩy Thanh Thời Hoán văng hắn vào tường.
Cả khán đài hô hào cuồng nhiệt, Bạch Diệp Nhan cùng Bạch Diệp Thanh trên khán đài nắm tay nhau cổ vũ cho Triệu Phương An, cả hai không khỏi lo lắng nhìn Triệu Phương An khuỵu xuống vì hao sức. Hoàng tử Thanh Quốc tất nhiên không bị hạ gục dễ dàng như vậy, Thanh Thời Hoán từ trong đống đổ nát nhếch miệng cười, đưa tay lau đi vệt máu ở miệng, hắn bật dậy trở lại sàn đấu.
Tên này đúng là mạnh thật, Triệu Phương An đã thấy kiệt sức mà hắn vẫn còn đứng vững được, Thanh Thời Hoán nhặt lấy ngọn giáo của mình sau đó lao tới phía Triệu Phương An ra đòn. Triệu Phương An bây giờ chỉ còn biết phòng thủ và phòng thủ, hắn ta dùng thân cây tạo thành đầu nhọn phóng thẳng vào Triệu Phương An, Triệu Phương An liền tạo một bức tường bằng lửa khiến mấy thân cây đó bị thiêu hủy.
Bức tường lửa vừa biến mất thì Thanh Thời Hoán liền lao tới đấm thẳng một quyền vào bụng Triệu Phương An, sau đó biết nàng sẽ khuỵu xuống, hắn liền đấm một nhát vào eo nơi bị thương của nàng khiến Triệu Phương An gục xuống đất ôm bụng ho thốc ho tháo.
Bạch Diệp Nhan nhìn cảnh này chỉ biết ôm lấy tỷ tỷ của mình mà khóc, nàng không dám nhìn nữa, An chỉ là nữ nhân, nàng không thể chịu được những cú đấm đó.
Ngoài cơn đau, Triệu Phương An không còn cảm nhận được gì nữa, cô như bị hắn đấm gãy mấy cái xương vậy. Nếu không có ấn ký của Chu Tước thì có lẽ Triệu Phương An đã chết lâu rồi, Triệu Phương An nếu giờ không đứng dậy thì sẽ bị xử thua, cô còn có thể tiếp tục được không? Câu hỏi đó bản thân Triệu Phương An cũng đang thắc mắc.
Nếu năm hồi trống kết thúc Cảnh Trịnh hoàng tử không đứng dậy thì sẽ bị xử thua, Triệu Phương An đứng dậy nào? Bản thân nàng đang tự động viên mình, 'Diệp Nhan cũng đang nhìn, nếu cứ thế này ngươi chỉ làm nàng đau lòng hơn thôi' Triệu Phương An đấm thật mạnh xuống đất chống tay lên, gồng mình đứng dậy, trong sự ngỡ ngàng của mọi người, sau đó là những tiếng reo hò cổ vũ cô.
Trận đấu sẽ được tiếp tục, Triệu Phương An đầu óc choáng váng, mãi sau mới có thể hồi phục được tinh thần thì bỗng nhiên một tiếng la hét thất thanh vang lên, một binh lính bị mấy tên mặc đồ đen giết chết. Sau đó xung quanh khán đài vô vàn những tên mặc đồ đen lao tới uy hiếp dân chúng, Tứ Đế đứng bật dậy huy động quân lính bảo vệ người dân giết hết mấy tên áo đen đó.
Nhưng bọn chúng đông như kiến, mỗi lúc tràn vào một đông, sau đó một tên áo giáp đen xông vào. Đây là Hắc Đạo hội, Thanh Thời Hoán cùng Triệu Phương An lao tới đánh trọng thương mấy tên hắc y nhân sau đó Bạch Diệp Thanh cùng Huyền Thống Tuế cũng nhảy xuống từ khán đài. Bạch Diệp Nhan lo lắng cho Triệu Phương An nhưng cô cùng hoàng hậu phải lui về nơi an toàn.
Một mớ hỗn loạn nổi lên, người chết ở khắp nơi, Triệu Phương An bảo vệ dân chúng và đưa họ đến nơi an toàn. Tiếng la hét, tiếng vũ khí, tiếng khóc than... Mọi thứ tạo thành một thảm kịch. Sau đó một tên áo choàng bào chỉ huy một đội quân lớn phá vỡ những bức tường bên trong võ đài sau đó nhắm vào binh lính hoàng cung mà giết. Thứ vũ khí trên tay bọn chúng chính là được rèn từ đá diệt hồn, nó có màu xanh lục và phát sáng được, nếu để nó chém phải vết thương của chủ nhân linh thú sẽ mãi mãi không lành lại được.
-----------au-----------
Cmt ủng hộ đi nào mn
Động lực viết truyện bay hết r...