Một thời gian sau.
" Mẹ ta rất giống với Chu hậu nhưng hiện tại ở thế giới này nàng đừng gọi bà là hoàng hậu hay gì đó chỉ cần gọi là "mẹ" thôi được không?" Triệu Phương An lần đầu đưa Bạch Diệp Nhan ra mắt mẹ mình, mặc dù đã từng nói với mẹ rằng cô đã gặp lại người mình yêu nhất rồi nhưng vẫn hơi lo lắng khi đưa Bạch Diệp Nhan về.
" Nàng giống Chu hậu nhưng không phải Chu hậu nhưng lại là nương của An ở thế giới này, nhưng Chu hậu cũng là nương của An mà" Bạch Diệp Nhan bị một phen rối loạn với mối quan hệ này.
Thật là khó giải thích quá, Triệu Phương An gãi đầu, cả hai chuẩn bị đồ đạc, hôm nay Triệu Phương An xin nghỉ phép để đưa Bạch Diệp Nhan về quê theo lời của mẫu hậu nương nương.
Trên đường đi.
" Nhỡ nàng không thích ta thì sao? Ta chưa biết hết về thế giới này, nhỡ ta cư xử không đúng thì sao?" Không chỉ có Triệu Phương An lo lắng mà Bạch Diệp Nhan còn lo lắng gấp bội.
" Mẹ ta tính tình không khác Chu hậu là bao, nàng không cần quá lo lắng đâu. À mà thực ra mẹ ta cũng họ Chu, tên là Chu Tuệ Mẫn." Triệu Phương An đưa tay trái nắm lấy tay của Bạch Diệp Nhan đang ôm lấy mình từ sau trấn an tinh thần nàng.
Ngồi ở đằng sau, Bạch Diệp Nhan ôm lấy Triệu Phương An, cô rất thích cảm giác cả hai cùng ngồi trên thứ gọi là xe moto này, xuyên qua những làn gió, ngắm nhìn thế giới của Triệu Phương An là điều mà Bạch Diệp Nhan rất thích.
Đến cửa nhà, Bạch Diệp Nhan xuống xe, cô được Triệu Phương An tháo mũ bảo hiểm cho, sau đó cảm giác lo lắng vẫn chưa hết, bây giờ thì thêm cả hồi hộp nữa.
" An à tim ta đập rất nhanh, ta sợ nàng không thích ta." Bạch Diệp Nhan nắm chặt lấy cánh tay của Triệu Phương An mà lo lắng.
" Chỉ là gặp mẹ của ta thôi, nàng đừng lo lắng quá như vậy, mẹ ta chắc chắn sẽ thích nàng" Triệu Phương An xoa đầu người kia an ủi, đặt một nụ hôn lên môi Bạch Diệp Nhan, Triệu Phương An mỉm cười nắm tay nàng đi vào nhà.
Vừa vào đến cửa, mẹ của Triệu Phương An niềm nở đứng dậy đón cả hai, bà tiến lại gần nhìn ngắm Bạch Diệp Nhan một hồi rồi kêu cả hai vào trong nghỉ ngơi. Bạch Diệp Nhan hơi bất ngờ vì nhìn nương của An cứ ngỡ là Chu hậu đang ở thế giới này, nàng chào một tiếng rồi theo lời bà vào trong.
Vì hơi lo lắng nên Bạch Diệp Nhan ngồi ngoan ngoãn ở ghế, đôi lúc thì trả lời vài câu hỏi mà mẹ của An đặt ra, sau khi ngồi thăm dò tình hình một hồi lâu, bà Chu bảo hai đứa ngồi xem phim còn mình sẽ vào nấu cơm trưa.
Ngay sau đó Bạch Diệp Nhan cũng theo sau, mặc dù bà Chu có nói là sẽ tự mình làm nhưng Bạch Diệp Nhan biết cô phải giúp nương một tay chứ không thể ngồi không như vậy.
" Để mẹ làm được rồi con ra ghế ngồi xem tivi đi" Bà Chu xua tay nói.
Bạch Diệp Nhan lắc đầu, cô khăng khăng đòi giúp bà Chu một tay, khuôn mặt phụng phịu nhìn Triệu Phương An. Cuối cùng thì vẫn đến Triệu Phương An phải vào giải quyết, tóm lại thì là cả ba người vào bếp chuẩn bị cơm đợi Triệu Cảnh Dương đi học về.
Bạch Diệp Nhan trổ tài nấu một món ăn cô thường hay nấu ở thời cổ đại cho mẹ của Triệu Phương An ăn thử.
" Món này con học ở đâu vậy?" Bà Chu nhìn nồi thức ăn trầm trồ hỏi, đây là món ăn ngày trước bà ngoại của Triệu Phương An thường nấu.
" Là từ đầu bếp hoàng cung" Bạch Diệp Nhan vừa đảo món ăn vừa nói, nhưng nói xong cô liền nhận ra mình nói vậy là không đúng.
Đầu bếp hoàng cung? Bà Chu nghiêng đầu ngạc nhiên, Bạch Diệp Nhan nhìn rồi cười ngượng ngùng, sau đó liền sửa lại là mẹ dạy cho. Ba người ở trong bếp, mỗi người một việc, thỉnh thoảng nhân lúc mẹ không để ý Triệu Phương An lại quay sang hôn Bạch Diệp Nhan một cái rồi tủm tỉm cười đôi lúc thì trêu ghẹo khiến Bạch Diệp Nhan ngại ngùng.
" Hai đứa, đừng biến mẹ thành cái bóng đèn trong bếp" Bà Chu ho nhẹ một tiếng rồi nói.
Cả hai ngượng đỏ chín mặt.
Lát sau chuẩn bị xong đồ ăn thì cũng đúng lúc em trai của Triệu Phương An đi học về, như vậy đây là bữa cơm gia đình đầu tiên kể từ khi Bạch Diệp Nhan đến thế giới này. Nhìn mọi người xung quanh Triệu Phương An thật sự hạnh phúc với điều này, cô chẳng còn cầu mong điều gì hơn nữa.
------------------------------
Sau khi ăn xong, người dọn dẹp cũng vẫn là Bạch Diệp Nhan, cô đã quen với việc này rồi, nàng công chúa đang cố gắng để hòa nhập vào cuộc sống của con người ở thế giới này.
Ở bên ngoài phòng khách, ba người kia đang ngồi ăn hoa quả và xem tivi.
" Mẹ, cô ấy thế nào?" Triệu Phương An vừa gọt táo vừa hỏi thăm dò.
Bà Chu suy nghĩ một hồi rồi nhận xét :" Xinh đẹp, lễ phép, biết nấu ăn, dọn dẹp... thích hợp làm vợ con" Bà Chu gật đầu nhận xét, chuyện con gái thích nữ nhân bà đã phát hiện ra từ khi Triệu Phương An mới học cấp ba, ngày trước có phản ứng một chút về chuyện này nhưng bây giờ thời đại đã khác nhiều. Vốn dĩ xem phim ảnh cũng có rất nhiều người như vậy, con gái cũng đã lớn, công việc cũng ổn định, bây giờ ngoài đi tìm hạnh phúc ra thì còn làm gì nữa đây.
" Mấy việc lặt vặt cô ấy đều biết, bây giờ đang làm việc tại một tiệm bánh, hai bọn con cuộc sống đều rất thoải mái, mẹ có thể yên tâm" Triệu Phương An nắm tay mẹ nói. Bởi vì rất thích bánh ngọt nên Bạch Diệp Nhan đòi đi học làm bánh, sau một thời gian thì nàng đến một tiệm bánh gần sở cảnh sát của Triệu Phương An làm việc, thuận tiện để mỗi ngày tan làm, Triệu Phương An có thể qua đón.
Bà Chu nhìn Triệu Phương An rồi gật đầu, nở một nụ cười hiền hậu, một giọt nước mắt lăn xuống, con gái hạnh phúc là điều vui mừng, nhưng mong muốn được bế cháu của bà Chu đành đợi cậu con trai thực hiện rồi.
---------------------------------
Buổi tối cả bài chào mẹ và em trai rồi trở về thành phố K.
" Vừa nãy nàng cùng mẹ nói chuyện gì vậy?" Triệu Phương An vừa lái xe vừa nói.
" Mẹ An nói mẹ giao con gái lớn của mẹ cho ta, nhờ ta chăm sóc An, nếu có thời gian rảnh thì mẹ muốn An trở về nhiều hơn, còn nói nếu An bắt nạt ta thì gọi cho mẹ" Bạch Diệp Nhan vừa nói vừa cười, đôi tay ôm chạy lấy Triệu Phương An.
" Mẹ lo quá rồi. Ta làm sao có thể bắt nạt được công chúa điện hạ" Triệu Phương An bật cười nói.
" An à, mẹ ở một mình chắc chắn sẽ rất buồn, chúng ta nên về thăm mẹ nhiều hơn"
" Được, lần tới ta lại đưa nàng về thăm mẹ" Triệu Phương An nắm lấy tay Bạch Diệp Nhan nói.
---------------------------
Trở về nhà, Triệu Phương An để áo khoác lên ghế, sau đó vội vàng kéo Bạch Diệp Nhan vào lòng hôn ngấu nghiến.
"Chào mọi người đi đã rồi làm gì thì làm" Bạch Diệp Nhan đẩy Triệu Phương An ra rồi nói.
" Ách... truyện đến đây là kết thúc rồi, cảm ơn mọi người đã yêu quý Nhan nhi và tôi" Triệu Phương An là đang thay lời của Au nói với khán giả đã theo dõi bộ truyện này.
" Cảm ơn đã theo dõi, hẹn gặp lại ở Ngoại truyện hoặc một bộ truyện mới của tác giả" Bạch Diệp Nhan nói.
Cả hai sau khi chào tạm biệt khán giả thì Triệu Phương An liền bế Bạch Diệp Nhan lên giường, còn làm việc gì thì mọi người đều biết...
--------------------au-----------
Vậy là bộ truyện " Công chúa cuối cùng cũng nói yêu ta" đã kết thúc rồi, cảm ơn tất cả mọi người đã theo dõi bộ truyện từ đầu đến giờ.
Như bạn Diệp Nhan đã nói, hẹn gặp mọi người ở ngoại truyện (nếu có) hoặc một bộ truyện khác của Au .
Bonus thêm cái ảnh: dáng người và phong cách của Dowon mình thấy rất hợp với Triệu Phương An.