Tống Khuynh Vân bị đưa đến một gian phòng đầy ngập mùi vị của phái nam, tất cả mọi thứ ở nơi này cô đều cảm thấy rất quen thuộc, chỉ là chiếc khăn trải trên giường cùng với sáu năm trước, lúc cô rời đi trông rất giống nhau, không khác chút nào.
Chỉ là, trên bàn trang điểm cô lại không bao giờ sắp xếp ít các mỹ phẩm dưỡng da, mà là những nhãn hiệu chăm sóc đắc tiền đến kinh ngạc.
Không cảm thấy khiếp sợ chút nào, Tống Khuynh Vân có chút hăng hái đi thăm phòng của Hạ Vũ Hi, rồi đi đến phòng tắm của anh.
Hạ Vũ Hi là một người đàn ông rất biết hưởng thụ, cho nên trong phòng anh đặc biệt cài đặt cái bồn tắm xoa bóp, mấy ngày vất vả liên tục, khiến Tống Khuynh Vân khi nhìn thấy cái bồn tắm đó, trong lòng cảm thấy có chút ngứa ngáy.
Thầm nghĩ, Hạ Vũ Hi cũng không nhanh trở về như vậy. Vì vậy mới to gan khóa chặt cửa phòng tắm lại, thả đầy nước nóng xuống, cởi hết quần áo, ngâm mình vào trong nước nóng mà thư giãn.
Có lẽ do nước nóng không ngừng bốc hơi lên, hay do phao xoa bóp quá mức thoải mái, cũng có thể do trở về nơi quen thuộc, trong lòng không ngừng cảm thấy rất bình yên, Tống Khuynh Vân dần dần bỏ mất phòng bị, nhắm hai mắt để nghỉ ngơi thư giãn. Trong phòng tắm hơi nước không ngừng bay lên, làm cho cô thuận miệng ngâm nga điệu hát dân gian…
Biết được tin Đinh Chi Thành đã đưa cô về, dù là một phút thì Hạ Vũ Hi cũng không thể chờ kịp, chạy nhanh từ công ty về, ai ngờ vừa mới đẩy cửa phòng ra, chỉ nghe thấy âm thanh ồn ào truyền từ phòng tắm đến.
Tiếng hát dịu dàng, kèm theo tiếng cười nhàn nhạt, Hạ Vũ Hi lại tỉnh táo tinh thần thêm một lần nữa, giống như trở lại thời khắc sáu năm về trước, anh nhớ Khuynh Vân rất thích tắm, trong lúc tắm đều cứ ngâm nga giai điệu nhưng lại không hề biết ca từ trong ca khúc…
Ánh mắt trở nên sâu xa, Hạ Vũ Hi bước nhẹ nhàng, xoay cửa thật nhẹ, trong nháy mắt không khí nóng liền đánh về phía gương mặt tuấn tú của anh, Hạ Vũ Hi nheo ánh mắt lại, cho dù trong phòng đầy hơi nước, anh cũng có thể nhanh chóng tìm thấy được bóng dáng kia.
Một người con gái xinh đẹp đang tắm, Hạ Vũ Hi cũng không phát ra tiếng, chỉ nghiêng thân thể tựa vào một bên, khóe môi cong lên tuyệt mỹ, cặp mắt chăm chú nhìn về phía cô gái nhỏ đang thong dong chơi đùa trong nước.
Ngược lại, Tống Khuynh Vân hoàn toàn không có đề phòng người tiến vào, cứ chìm đắm trong niềm vui sướng do mình tự đùa giỡn, lấy tay nâng bọt bong bóng xà phòng màu trắng lên thổi, nghịch ngợm thổi tan lần nữa, nhìn bọn chúng cứ chầm chậm rơi xuống bồn tắm, trên mặt hiện lên nụ cười động lòng người, Hạ Vũ Hi cảm thấy bụng căng thẳng vọt lên dục vọng quen thuộc một lúc.
“Chơi vui không?” Giọng hạ thấp, lại có chút khàn khàn.
“Là ai?” Đột nhiên có âm thanh cất lên, khiến cho Tống Khuynh Vân kinh hãi trong lòng, cuống quít hạ thấp thân thể xuống, dùng bọt trong bồn tắm che chắn thân thể của cô lại.
“Ha ha…” Người đàn ông khẽ cười trêu tức, chậm rãi đi lên phía trước, ngồi dọc theo bồn tắm, trông giờ phút này cảm thấy rất buồn cười khi nhìn thấy cái đầu nhỏ của người phụ nữ đang lộ ra, bị động tác tức giận của cô mà nở nụ cười, “Cô đang ở trong phòng của tôi, không thông qua sự đồng ý của tôi, tự tiện dùng bồn tắm của tôi, còn dám chất vấn tôi là ai sao?”
Cố ý nghiêng người về phía trước, Hạ Vũ Hi liền chơi trò xấu xa, nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của cô gái càng muốn trêu ghẹo, nhìn thấy cô không ngừng lui về phía sau.
“Đương… Đương nhiên không phải…” Mặc dù rất muốn giữ vững tinh thần, nhưng lời nói cùng sự phòng bị cứ hiện rõ trong đáy mắt cô, rõ ràng chưa đủ sức lực, “Tổng giám đốc Hạ, mời đi ra ngoài tôi muốn mặc quần áo vào.”
Hạ Vũ Hi mang theo nụ cười đứng dậy, nhưng lại không tính đi ra ngoài, cứ như vậy mà nâng đôi tay tựa vào cửa, không nói lời nào mà chỉ nhìn vào cô.
“Anh không đi ra ngoài, làm sao tôi mặc quần áo vào chứ?” Tống Khuynh Vân khóc không ra nước mắt, đều do cô nhất thời buông lỏng cảnh giác.
Biểu hiện như ‘Bản thân mình’ muốn làm cái gì, Hạ Vũ Hi vẫn còn đứng tại chỗ bất động.
Sương mù phòng tắm càng ngày càng dày đặc, mắt to mắt nhỏ hai người cùng nhau giằng co.