Tất cả đều trở về nhà sau chuyến đi chơi
bị kết thúc một cách buồn bã. Lúc ở sân bay, mỗi bên đều cầm một cái va
ly bỏ lên lên xe , nhanh chóng chạy thẳng về căn biệt thự mặc kệ các
người lớn rãnh rỗi mà dùng những phương thức lịch sự rườm rà rồi mới
chào tạm biệt nhau.
Trên đường đi, nó nhấn nút làm biến mất cái mui trần , để gió lạnh thổi bay mái tóc. Tiếng động cơ vang
không rõ lẫn trộn với tiếng gió ù ù càng khiến thần thức càng lạc vào sự trầm ngâm. Cảnh vật trước mắt hiện tại tựa như một cuộn phim đen trắng
âm u. Cũng giống như những cơn đau cùng nỗi tàn tâm vô hạn trong lòng .
Bây giờ nó chỉ muốn có thể xua đi hết những cảm xúc tiêu cực đó , nó cần
một ai đó để tâm sự và trút hết cơn mệt mỏi triền miên này.
Nó cần được an ủi .
......................................................
Bloodmix đậu xe trước một căn nhà bên cạnh con sông nhỏ. Không gian nơi đây khá
yên tĩnh, chỉ có âm thanh chim chóc dễ chịu của tự nhiên vang lên.
Nó vòng qua nhà , đẩy cổng từ sân phía sau, vừa đi vừa bấm điện thoại gửi tin nhắn cho hai con bạn rồi gõ cửa.
Cốc...cốc....cốc...
Mép cửa dần dần xuất hiện kẽ hở nhỏ, tiếp theo là một gương mặt không thể
quen thuộc hơn. Duncan ngạc nhiên , ngỡ ngàng nhìn nó, ánh mắt nâu vàng
ánh lên tia vui mừng rồi lại có chút xấu hổ, không được tự nhiên...bởi
vì lúc này, anh chỉ mặc độc nhất một cái quần l*t.
Thời gian ngừng trôi trong ba giây.
Cánh cửa tức khắc đóng sầm lại, bỏ mặc nó ôm khuôn mặt gần như sắp chín của mình.
Trong nhà.....
"Xin lỗi ! Anh vừa mới ngủ dậy !" - Duncan rót trà, cười gượng nói. Bloodmix gật đầu, gương mặt đỏ bừng
giờ đã trở về dáng vẻ uể ỏi, lạnh te. Anh không sốt ruột khi thấy nó có
biểu hiện chán nán, mệt mỏi như thế này .Tại vì , mỗi lần nó đến tìm
anh, đa số là bàn về công việc còn không thì ngồi nói chuyện phiếm hoặc
tâm sự.
Vậy biểu cảm rõ rét như vậy, chắc chắn là có chuyện buồn.
"Duncan !" - Nó bỗng dưng gọi anh.
"Hở !?"
"Anh yêu ai bao giờ chưa ?"
"Phiiiiiii !!!!!"
Câu hỏi hầu như đều khó trả lời lập tức khiến toàn bộ trà trong miệng
Duncan phun ra hết. May là nó đã đoán được điều này liền linh hoạt
tránh, không bị bắn vào mặt. Duncan vỗ ngực ho sặc sụa, con ngươi trợn
to nhìn nó như vẻ không tin nổi.
Chẳng lẽ nó yêu rồi .
"Khụ ! Khụ ! Này Bloodmix ! Khụ ! Lần sau nếu biết mình hỏi mấy câu nào sốc
thì nhớ thông báo cho anh trước nhá, anh còn kịp thời chuẩn bị !"
"Ừ !" - Nó thản trả lời.
Sau khi ổn định lại hô hấp của mình, anh mới hít sâu , dè dặt quan sát nó.
Trông nó không giống đùa chút nào, chã nhẽ cái khối băng không bao giờ
tan này lại yêu thật . Unbelievable !
Anh thật sự rất sốc !
"Bloodmix ! Không lẽ đây là lần đầu tiên em động tâm !?"
Nó hơi phân vân, không dám trả lời bởi vì nó cũng từng yêu một người và
người đó chẳng ai khác là Cổ Uy Minh, chỉ là nó chưa kể cho anh thôi .
Nhưng mà, cảm xúc này khi đối mặt với Trần Hoàng Hải thì lại khác nhau
hoàn toàn, dường như chúng nhộn nhạo, có chút đau , đặc biệt còn mãnh
liệt hơn cả mỗi tình cũ.
"Không biết ! Tôi chỉ thấy nó lạ !"
Bloodmix lí nhỉ trả lời, hai bàn tay đan chặt vào nhau cho thấy nó đối với loại tình cảm này lạ lẫm thế nào.
Duncan thở dài, gật gù hiểu rõ. Lần đầu tiên biết mình yêu ai chẳng trở nên như vậy, huống gì là nó.
"Vậy em có thể nói cho anh biết về người xui xẻo lọt vào mắt xanh em không !?"
Cái gì xui xẻo !? Cái gì mắt xanh !? Anh tính nói móc tôi đấy à .
Cảm thấy mình bị xúc phạm, Bloodmix thở phì, sắc mặt đen thui kèm theo hai
ánh nhìn viên đạn nhắm thẳng về phía người trước mắt. Dun can giật thót, nhanh chóng hạ hỏa cho nó nhưng vẫn không quên đào bới tin tức.
"Đó là một con người !"
"What the hell !?"
Tràng âm thanh thốt lên.
Đầu nó cúi gập, môi mím
Con người !? trời ơi ! Em đẹp như thế này rồi mà đối với một con người còn
than ngắn thở dài thì còn là Huyết công chúa danh tiếng lừng lẫy nữa
!?Chẳng lẽ ngay cả chuyện đi quyến rũ một con người cỏn con như thế mà
làm cũng không giải quyết được sao !?"
Anh cứ tưởng người lọt vào đôi mắt của nó phải là nhan sắc tuyệt mỹ, gia thế ngang
tầm, tính cách lạnh lùng như mấy mỹ nam ngôn tình thế mà không ngờ, kẻ
được nó nhắm trúng lại là một con người, là con người đấy !
"Nếu như đơn giản thế thì tôi tìm anh để tâm sự à !?" - Nó khó chịu, tâm trạng chuyển sang bực bội.
Duncan nghe vậy cũng có lý liền gật đầu lia lịa, thái độ này càng nó sôi máu
hơn. Rốt cuộc đi đến đây có phải là sai lầm của nó không , nãy giờ sao
không thấy chia sẻ an ủi mà toàn đùa giỡn, châm chọc nó thế.
Biết vậy thà tìm Black Moon với Red Fire còn hơn .
"Uầy ! Uầy ! Thôi nào ! Chỉ là giỡn thôi ! Được rồi ! Anh sẽ nghiêm túc ! Cực kì nghiêm và túc !"
Thấy mình có vẻ đùa hơi thái quá nên liền biết giới hạn mà ngừng.
Bloodmix mới nãy có chút không vui nhưng khi hành động giơ tay lên trời, thề
thốt của anh lọt vào mắt thì cơn buồn cười bỗng dưng dâng lên , làm nó
phải áp chế đễn nỗi rơi nước mắt.
"Hả ! Sao vậy !?"
Anh tròn mắt, ngạc nhiên vì nó lấy tay che miệng mà vai rung đến độ gần như sập nhà.
"Ha ha ! Không có ! Thôi ! Vào trọng điểm đi ! Cấm đùa nữa !"
"Ok ! Vậy em có thể kể về người em động tâm cho anh nghe không !?"
Nó không phản đối, chậm rãi kể. Bắt đầu từ lần gặp nhau đầu tiên cho đến
những đoạn diễn biến có lúc kích thích, có lúc đột ngột, có lúc đau lòng thì mạch cảm xúc của câu chuyện cũng trở nên phức tạp rối loạn , khiến
ngay cả bản thân nó cũng mông lung , chìm vào trong lời thoại chính
mình.
Khi kể, biểu cảm nó rất mơ hồ, theo dòng cảm xúc
thay đổi thất thường. Mà hơn nữa , nó còn để lộ một cách trắng trợn,
không che giấu trước mặt anh làm lòng anh bỗng chốc chùng xuống mỗi lúc
một nặng nề, khó thở.
Bloodmix chưa bao giờ để ý đến
ai. Cho dù nó có biết quan tâm tới người khác chăng nữa thì sự hiểu biết của nó về người đó vô cùng ít, chứ không sâu sắc, chi tiết đến tận tâm
như thế này. Chính xác hơn là anh chưa bao giờ thấy nó lại quan tâm
người khác một cánh mãnh liệt như thế.
"Ừm ! Theo lời kể của em , anh có thể thấy cậu ta là một người cực kì lạnh lùng !"
Rất đúng ý nó.
"Nhưng em lại xinh như thế này mà cũng không lọt nổi vào mắt hắn ta !?"
"......................"
"Nói tóm lại ! Đây chính là đối tượng duy nhất còn là đối tượng đầu tiên em
chủ động thích, vậy thì có lẽ hắn là một người không - bình - thường !"
Anh hùng hổ đập mạnh bàn đưa ra lời nhận xét , hình tượng mỹ nam sói lạnh
lùng khó gần trong mắt cô em gái cùng cha khác mẹ giờ lại đối lập hoàn
toàn trong mắt Bloodmix. Nó sặc nước, phun trà xuống bàn, con ngươi tím
biếc co rút mang theo cả khát vọng ăn tươi nuốt sống dâng cao.
"Ý anh nói là tôi cũng không được bình thường chứ gì !!!!!!!!!!!!"
"Wait ! Hold on ! Ý anh không phải thế ! Nếu như hắn ta không bình thường....thì lỡ gì hắn ta là thợ săn thì sao !?"
Khoảnh khắc khi câu nói vừa phát ra, một âm thanh rung động đất trời vang dội
khắp căn phòng. Chiếc ly bóng loáng bị va chạm kêu inh ỏi, nằm lăn lóc
trên sàn nhà cùng với những mảnh thủy tinh nhọn hoắt.
Tay Bloodmix run run , nước trà bỏng rát ăn sâu ,thiêu đốt da thịt nổi lên
tầng ửng đỏ nhưng nó vẫn cứ im lặng, không kêu không hét, không hoảng
loạn , không giật mình, bất động như một con búp bê bị sốc tột độ.
Duncan ngỡ ngàng nhìn sắc thái biểu cảm trên gương mặt của Bloodmix. Anh không hề nghĩ rằng chỉ một câu nói đùa bình thường, suy đoán vô căn cứ như
vậy mà khiến nó bị kích động mạnh tới thế. Nước trà thì bắn tung tóe,
chân váy đen ướt nhẹp còn có thể thấy hơi nóng bốc nghi ngút. Mảnh thủy
tinh thì đâm rải rác khắp đùi, máu đỏ lòm chảy thành một vũng mà
Bloodmix vẫn không chút động đậy .
Rốt cuộc, kẻ đó là người như thế nào mà lại có thể tác động mạnh đến nó như vậy.
"Bloodmix !? Bloodmix !?"
Khung cảnh trước mắt bắt đầu loang lổ , mọi thứ càng lúc càng nhạt nhoà bởi
những giọt lệ trong suốt rơi. Bloodmix cắn môi, cơ thể run run, trong
đầu là một mớ suy nghĩ hỗn độn. Chúng cứ liên tục lớn lên rồi to dần ,
đến nỗi bịt kín toàn bộ mọi giác quan khiến nó không thể nghe thấy gì
hết.
Hoàng Hải là thợ săn! Hắn ta là thợ săn! Không thể nào ! Chuyện này chắc chắn không thẻ xảy ra được ! Không thể ! Không
thể ! Nó không muốn đối đầu với hắn, nó không muốn biến thành kẻ thù của hắn, nó sợ mất hắn, nó sợ tổn thương hắn, nó sợ, nó sợ... bởi vì nó đã
lỡ yêu hắn mất rồi.
"Không thể...không thể..."
Bloodmix đau đớn thều thào , cơn đau trong tâm còn mãnh liệt hơn cả cơn đau thể
xác. Duncan thực sự bị nó dọa cho tới hoảng, bản thân anh không còn cách nào khác liền bế thân hình gầy gò đẫm máu đưa vào nhà vệ sinh trị
thương.
Tiếng nước róc rách chảy vang lên nhẹ nhàng cùng hòa quyện với không gian chứa nỗi đau im lặng vô hình.
....................................
"Xinlỗi ! Anh không nghĩ là tình cảm của em lại chân thật tới thế !"
Khi mảnh thủy tinh được lấy ra là miệng vết thương khép lại một cách ngoạn
mục. Duncan rất cẩn thận dùng nhíp rút ra từng mảnh vỡ nhỏ xíu , thậm
chí có mảnh găm sâu vào bên trong nhưng nó không hề cảm nhận được chút
đau đớn nào. Dường tất cả nỗi đau hiện tại đã nằm sẵn trong tâm nó rồi , nó không thể tiếp nhận thêm bất cứ loại đau nào nữa.
"Bloodmix ! Em thực sự yêu hắn ta sao !? Một con người !?"
Ma Cà Rồng là sinh vật hắc ám có lòng tự tôn rất cao. Quyền lực và địa vị
là hai điều mà bất kể Ma Cà Rồng nào tuyệt đối cũng muốn có . Chính vì
thế , tất cả thành viên trong các dòng tộc Vampire đều là những kẻ có
thân phận cao sang. Đứng đầu là Vampire thuần chủng bởi vì con cái của
thế hệ sau đều được sinh từ bố mẹ mang cùng một dòng máu , nhằm duy trì
sức mạnh và giống nòi. Đó là điều đáng tự hào nhất của Ma Cà Rồng .
Đương nhiên, người trước mắt anh đây có thể coi là một ví dụ điển hình và cực kì xác thực. Nó được con dân tôn sùng, khâm phục như thế giờ lại đi yêu một loài người thì chắc chắn sẽ trở thành một nỗi nhục không thể xóa
nhoà đối với đế quốc Vam.
Hơn nữa, con người và Ma Cà
Rồng từ thuở ngàn năm đã vô cùng bài xích nhau, nếu bọn họ biết được
chúa tể của mình lại động tâm với một loài người thì nhất định sẽ kịch
liệt phản đối .
" Em có biết đây là điều cấm kị của đế quốc Vam không !?"
Duncan lặng lẽ hỏi nó, bàn tay cầm nhíp gỡ thật cẩn trọng như đang nâng niu,
lo sợ sẽ làm hư hỏng con búp bê trắng bệch ngồi đối diện anh. Bloodmix
im lặng , chậm rãi gật đầu, nó biết nhưng lòng vẫn không kìm được thứ
tình cảm phức này.
"Bloodmix ! Những câu nói đùa
ban nãy em hãy xem chưa bao giờ nghe nhưng chuyện em yêu ai thì anh chỉ
có thể khuyên em nên suy nghĩ kĩ lại, bởi vì Vampire cực kì căm ghét con người hơn nữa em lại là chúa tể nên điều này sẽ trở thành điểm bất lợi
đối với em. Thực ra , trong hoàng cung hay thương trường đều giống nhau, chúng đều có những cuộc tranh đấu , những âm mưu gian ác nhằm muốn đoạt lấy vị trí đứng đầu vạn người , cho nên những kẻ căm hận em hoặc muốn
lật đổ địa vị của em chắc chắn sẽ không đến mức quá ngu ngốc mà không
lợi dụng điểm này"