Công Giá

Chương 16

Trở lại Kiều gia trước giờ cơm chiều, Cung Trác Lương cùng Kiều Ứng Trạch trở lại trong viện của chính mình qua loa sửa sang thay đổi quần áo, liền đi chào Kiều lão phu nhân, hôm nay là mười lăm tháng chín, Kiều lão phu nhân mỗi tháng vào ngày mười lăm đều giữ nhi tử cùng tôn tử ở lại trong viện của chính mình dùng bữa cơm đoàn viên, cho nên Cung Trác Lương phu phu chào hỏi xong liền trực tiếp lưu lại trong phòng của lão phu nhân, Cung Trác Lương cùng Kiều phu nhân chuẩn bị cơm chiều, mà Kiều Ứng Trạch cùng lão phu nhân  thì nói chuyện phiếm, không bao lâu, Kiều Ứng Hiên cùng Kiều lão gia cũng lục tục trở về phủ.

Tuy là bữa cơm đoàn viên, có thể ăn tại bàn trên cũng chỉ có Kiều lão phu nhân, Kiều lão gia cùng hai huynh đệ Kiều Ứng Trạch, đại tiểu thư đã xuất giá cùng tam thiếu gia thì vẫn lưu lại dùng cơm trong phòng, tùy theo lão phu nhân chỉ những món ăn trên bàn cho bọn hắn mang đi mà thôi, Kiều phu nhân cùng Cung Trác Lương này hai người vợ, còn lại là đứng hầu hạ ở hai bên người lão phu nhân, về phần những thị thiếp di nương khác và vân vân, căn bản là ngay cả mặt mũi cũng không thể lộ.

Lặng im ăn cơm xong, bà cháu ba người uống trà nói chuyện phiếm vài câu, Kiều lão phu nhân trước hết cho Cung Trác Lương  bồi Kiều Ứng Trạch trở về nghỉ ngơi, xem như miễn quy củ kế tiếp cho hắn, Cung Trác Lương nhìn Kiều phu nhân mặt không đổi sắc, cùng Kiều Ứng Trạch cùng nhau cáo lui rời khỏi.

“Ta xem nhị đệ ngươi cùng công công (cha chồng) trong lúc đó, giống  cũng không thân cận a.”

Đem hộ tịch văn kiện được chứng minh là chân thật hữu hiệu khóa vào trong tủ treo quần áo của chính mình, Cung Trác Lương trở lại ngồi bên cạnh Kiều Ứng Trạch, nhìn thức ăn ngon miệng tinh xảo trên bàn.

“Phụ thân cùng huynh đệ chúng ta thời gian ở chung rất ít, cũng không quan tâm nhiều đến chúng ta.”

Kiều Ứng Trạch nghe nói vậy ánh mắt ảm đạm, nhưng ngữ khí trả lời rất bình tĩnh, cha mẹ của y sự tình trong lúc đó tuy rằng không hoàn toàn hiểu biết, nhưng là biết bọn họ cảm tình cũng không tốt, chính là trên mặt duy trì chung sống hòa bình mà thôi, mà phụ thân đối với bọn họ này hai đứa con trai cũng đặc biệt lãnh đạm, y hoàn hảo lớn lên ở bên người tổ mẫu, đối với phụ thân là thản nhiên không có ác cảm quá lớn, Kiều Ứng Hiên là cực hiếu thuận với mẫu thân, cho nên trong lúc đó quan hệ cùng phụ thân nháo rất nghiêm trọng, thường thường chống lại tâm nguyện của phụ thân mà làm việc.

“Nga………..”

Cung Trác Lương gật gật đầu tỏ vẻ hiểu được, sau đó cũng từ từ bắt đẩu hưởng thụ bữa tối, Kiều thị vợ chồng tương kính như băng [1] thật rõ ràng, xem Kiều lão gia kia lục phòng thị thiếp thì biết, người thiếp nhỏ nhất cư nhiên mới mười sáu, cùng tuổi với Kiều Ứng Hiên, vị này đại thúc cũng có thể hạ thủ.

Bất quá nghĩ lại, kì thật Kiều lão gia người nọ cũng coi như là nam nhân thành công điển hình, vừa mới trung niên bốn mươi tuổi đẹp trai thành thục, đỗ hai bảng tiến sĩ văn nhã lịch sự, quyền sờ hữu tài sản của tri phủ đại nhân đủ cả…..Người ta có tiền thì phong lưu thôi, không chừng bên ngoài còn có bao nhiêu người tranh nhau yêu thương nhung nhớ đấy.

Cung Trác Lương ở bên cạnh vừa ăn vừa YY đến khoan khoái, Kiều Ứng Trạch ngồi ở bên cạnh, chủ động gắp thêm đồ ăn cho hắn, vốn là ở bên tổ mẫu đã nếm qua, nhưng bộ dáng Cung Trác Lương ăn cơm lại gợi cho y cảm giác muốn ăn uống, y cũng lại cùng hắn ăn một ít.

“Nếu phu nhân biết là ngươi chiếu cố ta ăn cơm, khẳng định lại mắng ta không quy củ.”

Đợi sau khi bọn nha hoàn dọn dẹp lui ra ngoài, Cung Trác Lương dựa vào cái đệm bán nằm trên giường nhỏ ở gian ngoài tiêu thực, trên giường nhỏ bày ra sách vở Kiều Ứng Trạch tìm về cho hắn,  đèn chung quanh phát sáng, mà Cung Trác Lương một bên xoa xoa bụng xúc tiến tiêu hóa, một cầm một quyển sách lật xem.

“Ta đã phân phó Hàm Thư, bảo nàng về sau mỗi buổi sáng trước tiên chuẩn bị một ít đồ ăn đơn giản, ngươi nếm qua rồi hãy đi qua chỗ mẫu thân, như vậy sẽ không lại cảm thấy đói bụng.”

Kiều Ứng Trạch lấy qua cái đệm cho Cung Trác Lương nằm tốt, cũng tùy tay chọn quyển sách giải trí đến xem, nhìn trên mặt viết chính là tình sự của thiếu gia giàu có cùng hồ nữ, dùng từ lớn mật hương diễm, y theo bản năng khép lại sách nhìn Cung Trác Lương liếc mắt một cái, thấy hắn cũng không có chú ý bên này, liền lặng lẽ để lại trên bàn, thay đổi một quyển dã sử để xem, nhưng vừa mới nhìn lướt qua hiểu rõ văn tự ghi chú, lại tự động ở trong đầu của y hình thành hình ảnh……

“Chúng ta ăn trước như vậy không hợp quy củ đi? Chúng ta sẽ bất kính với trưởng bối.”

Ánh mắt dính vào trong sách, Cung Trác Lương nghe Kiều Ứng Trạch nói xong những lời này có điểm do dự hỏi y, có thêm đồ ăn Cung Trác Lương tâm ý tự nhiên trăm lần nguyện ý, nhưng suy nghĩ một chút lại sợ bị Kiều phu nhân bắt lấy cái đuôi.

“Trong viện chúng ta chỉ có vài nha đầu, đều đáng tin, nếu bên ngoài có người để ý, thì nói là do ta chuẩn bị, trước kia ta dạ dày không tốt, ăn không được cơm canh của phòng bếp, cũng là Hàm Thư các nàng làm cho ta một ít.”

Động động lại gần Cung Trác Lương một chút, Kiều Ứng Trạch thùy hạ mắt thấy hắn còn chưa tháo trang sức tinh xảo trên đầu xuống, trong đầu lại hiện lên sau khi hắn tắm rửa tươi cười nhẹ nhàng khoan khoái, vì thế Kiều Ứng Trạch buông sách trong tay xuống, thân thủ lấy xuống trâm cài tóc đỏ thắm trên đầu Cung Trác Lương, do vậy tóc từ từ rơi xuống.

“?”

Tóc bị bới lên cả một ngày, hơn nữa tóc bị kéo căn vừa mới buông ra cũng có chút đau, Cung Trác Lương không khỏe ngẩng đầu nhìn Kiều Ứng Trạch, nghĩ chính mình động thủ chảy tóc, đã thấy Kiều Ứng Trạch cười yếu ớt lấy ngón tay vuốt sợi tóc của mình, dưới ánh nến giống như cả người đều nổi lên một tầng ánh sáng nhu hòa, Cung Trác Lương vào giờ khắc này cảm thấy được y giống như nam diễn viên Hàn Quốc có thể nhận được vô số tiếng thét chói tai…. Nhưng chính là mình không phải công chúa hay cô bé lọ lem a, này hình thức không đúng!

“Tướng công, nước ấm đã chuẩn bị tốt, chúng ta đi tắm đi.”

Nghe được bẩm báo của nha hoàn trong phòng tắm, Cung Trác Lương đem sách ném lên trên bàn, nghiêng người cười tủm tỉm nhìn Kiều Ứng Trạch, độ cong khóe miệng có điểm tà khí.

“Nga, kia Trác Trác tắm trước đi.”

Giống như trước đây cho nương tử tắm trước, Kiều Ứng Trạch xoay người ngồi trên mép giường, nhường đường, nhưng Cung Trác Lương bước trên sàn gỗ sau cũng đem y kéo đi, Kiều Ứng Trạch vội vàng bước theo vài bước mới dừng lại, khó hiểu nhìn về phía Cung Trác Lương.

“Hôm nay ta hầu hạ tướng công tắm, này thưởng cho tướng công có thích không?”

Cung Trác Lương xoay người quay mắt về phía Kiều Ứng Trạch, lôi kéo tay của y về phía phòng tắm, nhìn y khó có được lộ ra bộ dáng dại ra, Cung Trác Lương cười càng sáng lạn.

“Trác, Trác Trác?”

Kiều Ứng Trạch bị tươi cười sáng rực của Cung Trác Lương làm hoa mắt, đợi khi lấy lại tinh thần đã muốn bị hắn kéo vào phòng tắm, Cung Trác Lương liền như vậy ở trước mặt y cởi ra vạt áo của hai người, tùy ý áo ngoài rớt xuống lộ ra áo bên trong, Kiều Ứng Trạch hoàn toàn mất năng lực ứng đối, thẳng đến lúc Cung Trác Lương lột áo trong của y nắm lấy dây lưng, Kiều Ứng Trạch mới phản xạ bắt lại hai tay của hắn, mặt cũng lập tức đỏ lên.

“Ta giúp tướng công cởi quần áo a.”

Cung Trác Lương ngẩng đầu nhìn bộ dáng xấu hổ lúng túng của Kiều Ứng Trạch, đem thân thể mình dáng lên người y, sau đó trong tay run rẫy của Kiều Ứng Trạch chậm rãi động ngón tay của mình, giải khai dây lưng của Kiều Ứng Trạch, làm cho thân thể trưởng thành trắng nõn nhỏ nhắn của y hoàn toàn triển lộ ở trước mặt của mình….. So với trong tưởng tượng còn muốn nhẵn nhụi hoàn mỹ hơn.

“Trác Trác….”

Lần đầu không hề che lấp mà lõa lồ ở trước mặt người khác như vậy, Kiều Ứng Trạch cảm thấy được tim của mình đập nhanh giống như là muốn nổ tung, y luống cuống cầm lấy hai tay Cung Trác Lương, đêm động phòng hoa chúc ngoài ý muốn lại hiện lên trong óc, Kiều Ứng Trạch lại khóc không ra nước mắt, tiểu nương tử của y như thế nào luôn như vậy……… Xằng bậy, Kiều Ứng Trạch không biết mình nên hình dung như thế nào.

“Tướng công như vậy sẽ bị cảm lạnh.”

Kiều Ứng Trạch đáng thương mất tự nhiên như vậy càng kích thích Cung Trác Lương hưng phấn, nửa ôm nửa dìu Kiều Ứng Trạch vào bồn tắm, sau đó cũng đem chính mình lột sạch sẽ.

Cung Trác Lương người này chính là như vậy, khi yên tĩnh có thể cực kì bình tĩnh, nhưng thời điểm bắt dầu ngoạn (chơi) lại có thể thực điên, thậm chí còn bị bạn bè cùng nhau lớn lên với hắn gọi là có khuynh hướng S, kỳ thật Cung Trác Lương cũng không có cái ham mê này, nhưng thích trêu cợt khi dễ đối phương cũng là sự thật, bất quá hắn vẫn rất đúng mực, lần trước làm bị thương Kiều Ứng Trạch là ngoài ý muốn, Cung Trác Lương về sau sẽ không tái phạm lại cái sai lầm cấp thấp này.

“Trác Trác, ngươi…… Ngươi…….”

Kiều Ứng Trạch ngồi chồm hổm lưng kề sát bồn tắm, hai chân khép lại gần sát bụng, sợ bị Cung Trác Lương phát hiện mình khác thường, nhưng Cung Trác Lương vừa vào bồn tắm đã kéo y lại, sau đó tự mình làm ướt tóc và gương mặt, làm cho Kiều Ứng Trạch nhất thời không biết nên nói như thế nào với hắn mới tốt.

“Tương công, ta giúp ngươi gội đầu nha.”

Tẩy sạch lớp trang điểm trên mặt, lại đơn giản gội tốt đầu của mình, Cung Trác Lương ánh mắt lóe sáng nhìn về phía Kiều Ứng Trạch cả người phủ đầy bọt nước, giúp y xoay lưng về phía mình, chính mình ngồi chồm hổm phía sau y.

Bồn tắm được làm theo yêu cầu lớn gấp đôi bình thường, cũng đủ cho hai người bọn họ ở bên trong giằng co.

“Trác Trác, có thể, đừng để ngươi mệt.”

Được gội sạch tóc và chà lưng, Kiều Ứng Trạch thấy Cung Trác Lương chính là ở sau lưng thay đông nắm tây mát xa, lợi dụng hành động này nói chính là thưởng cho y, thân thể dần dần thả lỏng xuống, co chân lại cũng thật mệt mỏi, cũng chầm chậm thả lỏng đem chân tách ra ngồi xuống một chút, mới vừa nhắm mắt lại hưởng thụ một hồi không lâu, cảm giác được chính mình được nâng dậy dựa lưng vào trước ngực Cung Trác Lương, sau đó hai tay của hắn trượt xuống dưới đến sau thắt lưng của chính mình nhu nắn.

“Tướng công, thoải mái sao?”

Cung Trác Lương đem ngực kề sát ở trên lưng Kiều Ứng Trạch, nghiêng mặt đem môi kề sát bên tai y, khiến cho toàn bộ lỗ tai của Kiều Ứng Trạch đều đỏ rực.

“Thoải mái……. Ân…….. A!”

Kiều Ứng Trạch nâng đầu lên thở hỗn hển gấp gáp, cảm giác chổ kia của chính mình không khống chế được mà nóng rực đứng lên, Kiều Ứng Trạch sinh ra một cổ xúc động dùng tay của chính mình đụng vào nơi đó, nhưng ngược lại có Cung Trác Lương ở đây mà không dám hành động, cũng âm thầm may mắn có cánh hoa cùng lá thuốc lay động có thể ngăn cản tầm mắt của Cung Trác Lương, nhưng không ngờ hai tay đang ve vuốt ở thắt lưng của mình lại đột nhiền dời về phía trước, một cái hướng về phía trước xoa nắn lồng ngực mình, một cai xuống phía dưới cầm……….. Kiều Ứng Trạch sinh ra cấp bách kinh hô, lập tức theo bản năng của chính mình mà lấy tay che lại.

“Tướng công, này mới là phần thưởng cho hôm nay nga.”

Có lẽ là nam tử trước mắt quá mức thuần khiết quá mức tinh xảo, Cung Trác Lương phát hiện mình nắm lấy bộ vị nam tính tương tự của mình, cư nhiên không có một chút cảm giác không thoải mái hay chán ghét, ngược lại cảm được kia cùng chủ nhân của nó đều non mịn như nhau cảm xúc rất không tồi……. Cung Trác Lương có điểm phiền lòng suy nghĩ, chẳng lẽ mình kì thật là một song tính?

Nhưng trước kia cũng không có nam nhân nào làm cho mình cảm thấy hứng thú, mà nếu đem người trong lòng ngực đổi thành bộ dáng của nam nhân khác…… Cung Trác Lương có chút mao cốt tủng nhiên (sởn tóc gáy), có lẽ chính mình là không ghét Kiều Ứng Trạch đi.

“Ngô……. Trác….. ngừng lại……..”

Một tay luống cuống nắm chặt lấy mép bồn tắm, một tay che miệng của mình miễn cho tiếng rên rỉ tràn ra, thân thể Kiều Ứng Trạch do căng thẳng mà xụi lơ lại kéo căng, thẳng đến lúc sau một trận phun trào không thể khống chế, Kiều Ứng Trạch lại nhuyễn ở trong lòng ngực của Cung Trác Lương, sương mù trong mắt thật lâu không thể tản đi.

“Tướng công, chậm rãi hô hấp, từ từ sẽ đến, tướng công, này vốn là chuyện vợ chồng nên làm, Trác Trác làm tướng công thực thích? Tướng công thoải mái không?”

Bị bộ dáng suy yếu mờ mịt của Kiều Ứng Trạch làm cho hắn có cảm giác như bị điện giật, Cung Trác Lương một tay ôm thắt lưng của y đưa mặt của y chôn vào cần cổ của mình, một tay trấn an vuốt cổ và lưng của y, ám chỉ mà nói nhỏ bên tai Kiều Ứng Trạch, ý cười khóe miệng lại tràn đầy hương vị xấu xa.

“……….. Ân.”

Mặt chôn ở gáy Cung Trác Lương thật lâu không có nâng lên, Kiều Ứng Trạch ngượng ngùng rồi lại thập phần quyến luyến cảm giác của giờ khắc  này, trước cưới hắn y đã xem qua cũng được giảng giải về phương diện này, nhưng như thế nào cũng không nghĩ ra loại chuyện này chính là thoải mái như vậy……

Chính là Kiều Ứng Trạch trong lòng ẩn ẩn cảm thấy được có chút không đúng, rõ ràng Trác Trác kêu mình là tướng công, nhưng giống như nơi đó không được tự nhiên, nhưng mình đúng là phu quân a…….

“Tướng công, nước nguội rồi còn ngâm nữa sẽ bị cảm lạnh, chúng ta trở về phòng nghỉ ngơi đi.”

Cung Trác Lương trước lau khô thân thể chính mình mặc áo tắm vào, sau đó dùng khăn tắm bao lấy Kiều Ứng Trạch từ trong bồn tắm đứng dậy, thay y lau người mặc quần áo, lại dùng khăn bố gói kỹ đầu tóc của y lại, lúc này mới nâng Đại Kiều người đã muốn choáng váng đầu chân nhuyễn trở vào nhà, đem y bỏ vào ổ chăn dịch hảo góc chăn, lại giúp y lau khô tóc, lúc này mới xoay người bắt đầu xử lí chính mình, cảm giác Kiều Ứng Trạch ở sau người giật giật, Cung Trác Lương một bên lau tóc một bên quay đầu nhìn lại, phát hiện Kiều Ứng Trạch  cư nhiên đem mình cả người giống như tằm bảo bảo mà cuốn vào trong chăn, đưa lưng về phía mình mặt đều nhanh vùi đến trong đệm giường.

“Tướng công…… Không cần thẹn thùng nha, cùng nhau ngủ cùng nhau ngủ, đến, để cho ta vào trong, cho ta vào trong đi.”

Cung Trác Lương thật là thật là nhịn không được cười ra tiếng, hắn đem khăn bố tùy tiện ném trên mặt đất, sau đó nhào đến bên người Kiều Ứng Trạch kéo chăn ra, làm như bị tiếng cười sang sảng của hắn hấp dẫn, Kiều Ứng Trạch ngượng ngùng chui ra khỏi chăn đưa mắt nhìn hắn, khóe môi giật giật, cuối cùng gợi lên một độ cung nhợt nhạt, tay cầm lấy góc chăn cũng thả lỏng, để cho Cung Trác Lương chui vào………….

XXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXX

Lại một đêm ngủ ngon, lại là một buổi sáng rối rắm, lại một lần nữa Cung Trác Lương bị Kiều Ứng Trạch hống thức dậy, hắn thề mình phải nhanh chóng nghịch chuyển loại cục diện này, hắn XX, hắn muốn ngủ lại ngủ a ngủ lại ngủ!

“Tướng công, ta hảo khổ, ta hảo khổ!”

Cung Trác Lương kêu khổ xong giả bộ mềm mại chơi xấu trên người Kiều Ứng Trạch, trong lúc vô tình đụng tới bộ phận sáng sớm tinh thần đã phấn chấn của người nọ, Cung Trác Lương theo bản năng sờ sờ Cung nho nhỏ của mình, nghĩ thầm nó khi nào thì mới có thể không còn dùng để phân biệt giới tính, mà có thể thực hiện được công năng a!

“Trác Trác ngoan…… Nếu không ta cùng tổ mẫu nói ngươi không thoải mái, miễn ngươi vài ngày quy củ?”

Kiều Ứng Trạch đau lòng ôm tiểu tức phụ đang làm nũng, cân nhắc làm sao mở miệng nói với tổ mẫu, chính là đối với tổ mẫu y rất ít cầu qua cái gì, nhưng nếu như là vì Cung Trác Lương, y cũng không để ý mở miệng cầu xin.

“Quên đi, nào có người vợ mới nào lại bốc đồng như vậy, ngươi đừng ở trước mặt người ngoài mà dung túng ta, sẽ bị người khác chê cười ngươi ngươi sợ vợ, ta cũng thành kiêu căng ương ngạnh.”

Kiều Ứng Trạch lui một bước Cung Trác Lương cũng không phải không biết xấu hổ, bắt lấy cằm Kiều Ứng Trạch lắc lắc cho hết giận, lúc này mới kéo chuông để cho bọn nha hoàn tiến vào hầu hạ.

Cung Trác Lương bên này ngồi ngay ngắn để Nhược Lam chải đầu cài trâm, bên kia Kiều Ứng Trạch nhàn rỗi vô sự tiếp nhận canh trứng chim Hàm Thư chuẩn bị, tự mình bưng đến bên người Cung Trác Lương, cùng hắn chen chúc ngồi trên băng ghế của bàn trang điểm, sau đó cầm thìa muốn đút cho hắn, bọn tiểu nha hoàn nhất thời sợ ngây người, nhất là những người hầu hạ Kiều Ứng Trạch lâu năm, không dám cùng cái người trước mặt các nàng cùng thiếu gia đạm mạc ít nói kia liên tưởng là cùng một người.

“………..”

Nhìn nhìn Kiều Ứng Trạch vẻ mặt tự nhiên, lại nhìn nhìn mấy nha hoàn trước mắt, Cung Trác Lương cũng thực tự nhiên hé miệng tiếp nhận tướng công nhà mình uy thực, đối với việc một lúc nữa đi hầu hạ bà bà cùng bà bà ăn cơm cũng không mâu thuẫn như vậy, dù sao mặc kệ ở bên ngoài bị ức hiếp như thế nào, sau khi trở về cũng đều có thể từ trên người tướng công nhà mình tìm về, nghĩ như vậy, Cung Trác Lương liền rộng lượng, liền xem mặt mũi của con các người, ta nhịn các ngươi vài ngày nữa!

***

* Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Lại là một chương đầy đủ nga, còn có canh thịt~~~~~~~~ lay động cái đuôi, ta cũng muốn được khen thưởng a.

** Phong Hạ nói ra suy nghĩ của mình: Lại xong một chương *xoay xoay xoay* Phong Hạ choáng váng luôn a, Phong Hạ cũng muốn thưởng cơ~~~~~~~~

***P.s Trác Trác là điển hình của việc ‘trước khi người đàn ông tìm được người đàn ông của đời mình thì họ đều nghĩ mình thích phụ nữ’

+Hôm nay chờ Trùng sinh, chờ Tu Tu chờ Phong hồ ly cơ mà chưa có *khóc một đại dương*

[1] Nôm na là lãnh  đạm á.
Bình Luận (0)
Comment