Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia

Chương 22


“Ngưu Lãng Minh Qua là một chủng loại biến dị của tộc đàn ác ma sừng dê phía nam….”
Dưới ánh trăng sáng ngời mỹ lệ, Bùi Y cùng Louis ngồi đối diện nhau, giữa hai ma là một bàn trà bày đầy bánh ngọt tinh xảo.
Quản gia tộc trong suốt đang đọc diễn cảm những sự kiện trong cuộc đời của Ngưu Lãng Minh Qua.
“Tính cách nó cực kỳ táo bạo, không được chào đón trong tộc đàn của mình.

Thế nhưng Ngưu Lãng Minh Qua biến dị lại có thực lực khá mạnh, phụ thân nó đã để lại một tòa thành phố ngầm cấp 6 cho nó, đồng thời nó cũng gia nhập Minh hội tà ác, còn tham gia tranh cử Ma vương lần này.
Thành phố mà nó đang xây dựng tên là Thành phố ngầm, vị trí ở bên cạnh thành phố GH, cách bình nguyên Tro tàn chừng hơn 8 vạn km.”
Nghe nói đến tranh cử Ma vương, Bùi Y nhìn Louis nói: “Nói như vậy thì nó là đối thủ cạnh tranh của ngài?”
Louis nhún vai: “Cho dù không muốn thừa nhận ta có một đối thủ lỗ mãng thô lỗ như vậy, nhưng dựa theo danh sách những người ứng cử vị trí Ma vương mà nói thì nó quả thực là một trong những đối thủ của ta.”
Bùi Y nghĩ đến Ngưu Lãng Minh Qua tản ra mùi thịt bò nướng, cười thành tiếng: “Khoảng cách giữa ngài và nó là cả một cái Thiên quốc đó, các hạ.”
Louis cong khóe miệng, nâng chén với Bùi Y: “Tin tưởng ta, chờ ta gia công lại nhóm trang sức trang trí của em thì em cũng có thể như vậy.”
—————————–
Đối với đoạn cốt truyện dài đầu tiên của Louis cùng mị ma, tất cả các bài post liên quan đến《 Thành phố ngầm mạnh nhất 》 đều bị spam.
Tổ số liệu của trò chơi đưa báo cáo cho Tổng kế hoạch.
“A, cốt truyện của mị ma cùng ác ma đầu trâu là thế nào vậy? Closed beta có mở ra hai mảng dữ liệu này à?”
“Xin lỗi lão đại, trước đó lãnh đạo toàn nói linh tinh, em liền….”
“Cậu đúng là một thiên tài, nhóc con.”
“A?”
“Tuy rằng bởi vì độ tự do của AI chính khá cao nên cốt truyện có một vài thay đổi, nhưng phản ứng của người chơi lại sôi nổi ngoài ý muốn.

Cứ tiếp tục phát triển như thế này thì chúng ta sắp ‘hot’ rồi đó, đồng nghiệp.”
“A, vậy sau này open beta còn sửa cốt truyện không?”
“Không sửa, để bên tuyên truyền post một bài về trải nghiệm một thành phố ngầm có độ tự do vô cùng cao, vô cùng chân thật, nói cho người chơi biết bọn họ có thể tham dự vào việc phát triển cốt truyện.”
“Đúng đúng, chỉ khi để cho người chơi cảm thấy mình là chủ nhân của trò chơi thì họ mới đồng ý nạp tiền.”
Nhân viên kế hoạch đo lường số liệu ngồi một góc nhìn những dòng chữ “Lão Lou”, “Đại ma vương”, “Thành chủ chó má”,… mà lâm vào trầm tư….


Thấy thế nào thì những người chơi cũng không thể đảm đương được vị trí chủ nhân trò chơi a…..
—————————–
【 Chào mọi người, tôi là Tiểu Phong.

Trò chơi《 Thành phố ngầm mạnh nhất 》 này vừa trải qua một lần cao trào nhỏ.

Công ty trò chơi đã up clip rồi nên tôi sẽ không up nữa.
Đối với rất nhiều bạn cảm thấy đoạn clip kia chỉ là fake thì tôi phải minh oan cho《 Thành phố ngầm mạnh nhất 》một chút, đó đúng là hình ảnh thật sự, không hề có một chút hậu kỳ nào.

Tận mắt nhìn thấy trong trò chơi còn chấn động hơn clip rất nhiều.

Những lời nói này được phát ra từ nội tâm, không hề thu nửa đồng nào từ công ty game.
Trước đó khi đánh phó bản thủ lĩnh cẩu thì mọi người đều cảm thấy trị số của nó quá nghịch thiên, thế nhưng về sau tôi nghiên cứu lại một chút thì hẳn là vấn đề khả năng nắm giữ kỹ năng.

Ví dụ như khi triển khai phép thuật thì người chơi cần phải đọc xong một đoạn Tiếng Anh, những người nào đọc vừa nhanh vừa chuẩn thì sẽ tương đối mạnh, người không đọc tốt thì chỉ có thể biến ra một ngọn lửa nhỏ.
Lại ví dụ như chức nghiệp chiến sĩ, có một người chơi trong hiện thực là học sinh trường võ thuật, người anh em này sống lâu hơn tôi nhiều.

Khi tôi đi hỏi hắn thì hắn nói vận dụng võ thuật theo bản năng, cho nên tôi suy đoán kỹ năng chiến sĩ cũng yêu cầu người chơi cần phải nắm giữ nguyên lý của động tác, mà không phải chỉ là đọc tên kỹ năng rồi xông lên.
Được rồi, những vấn đề bên trên tương đối học thuật, tiếp theo chúng ta nói một chút tin đồn.
Slime hình cầu có cơ hội bị lão Lou coi là sủng vật đưa cho anh trai mị ma chơi, sau đó chỉ cần bạn dẻo mồm là có thể lừa dối mị ma đi đánh quái cùng bạn.

Hiện giờ ‘Đầu sát’ của phó bản cẩu đầu nhân chính là một người chơi Slime hình cầu mang theo mị ma lấy được.
Cuối cùng, tôi không biết các bạn có để ý hay không, quần áo trên người anh trai mị ma cùng, một, kiểu với lão Lou!
/ mắt lé cười/, tôi biết các người đang nghĩ gì.



Lầu 2: Tôi đệt đệt đệt, chiến đấu máu chó như vậy.
Lầu 3: Người chơi làm sủng vật cho NPC là cái giả thiết quái quỷ gì? Chỉ thấy qua sủng vật NPC, chưa từng thấy sủng vật người chơi.
Lầu 4: Ông là Slime à, ông còn muốn làm sủng vật cho mị ma? Slime này có phải đụng hỏng đầu rồi.
Lầu 5: Anh anh anh, nhưng mà tôi thực sự muốn làm sủng vật cho mị ma.
Lầu 6: Tôi muốn chơi quỷ hút máu hoặc ác ma, dùng ngón tay thon dài tái nhợt của tôi vuốt ve làn da màu mật của mị ma, sau đó nắm eo y, để y dựa vào người tôi, trên người chảy đầy chất lỏng trơn trượt giống như bánh quy mật ong.
Lầu 7: Bút cho ông, đừng có ngừng.
Lầu 8:????Tôi ở đâu, tôi đang làm gì? Tại sao tôi lại biến vàng rồi?
Lầu 110: Tới, tới, tới, ảnh tới.

/hình ảnh chất lượng cao.jpg, tôi vĩnh viễn yêu dụ thụ da đen!
Trên vương tọa màu đen, mị ma có làn da màu mật bị ác ma giam cầm trong ngực, ngón tay thon dài của ác ma xuyên qua một chân mị ma —-
Ánh sáng thần thánh ngăn lại bộ vị mấu chốt.
Lầu 111: Nhìn xem tôi tìm được đồ tốt gì, hắc hắc hắc
Lầu 120: A a a a a a, là ai tổ đội với thánh kỵ sĩ, đá ra đội ngũ!!!
——————————-
Louis híp lại mắt, toàn thân tản ra hơi thở “Ta thực không thoải mái”.
“Khụ khụ, cái kia, cái kia chỉ là thói xấu của một bộ phận người chơi thôi.” Server lắp bắp giải thích: “Anh biết mà, mị ma từ trước đến nay vẫn là một trong những đề tài mà nhóm trạch nam thích nhất.”
Bởi vì sợ độ khó của phó bản cẩu đầu nhân cùng lửa địa ngục không phân biệt địch ta của Louis làm cho các ba ba kim chủ bỏ game, nên Server đã tra xét phản hồi của người chơi cả buổi sáng.
Sau đó, bị Louis bắt gặp đồng nhân văn cùng ảnh nóng của mị ma.
“Tất cả những cái này thật ra đều là giả đó, giống như….giống như tin tức hẹn hò của các idol trên báo Nói hươu nói vượn đều là giả.” Server nhìn sắc mặt Louis, âm thanh càng nói càng thấp.
Louis khó hiểu mà “hừ” một tiếng.


========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Anh Có Còn Yêu Em
2.

Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
3.

Tôi Và Boss Phản Diện Là Hôn Phu Của Nhau
4.

[Đam Mỹ] Truy Tìm
=====================================
Server lựa chọn câm miệng, cũng tự mình tách kết nối với Louis.
Chúc các người chơi may mắn —
Louis nhìn chằm chằm tấm ảnh HD được các người chơi đẩy lên trang đầu kia, nhìn mị ma bị giam cầm ở trong ngực ác ma, mặt cùng thân thể lộ ra sạch nhưng mà ác ma phía sau ngay cả khuôn mặt cũng không có.
Thực tức giận, những người chơi này không quá biết điều.
Louis gập ngón tay, gõ vang bàn làm việc.
“Server.” Hắn kêu một tiếng.
Server bị mạnh mẽ gọi online.
“Đi đăng một bài cho ta.”
Server: “????” Tạm dừng một giây đồng hồ, Server nhét đầy hình ảnh dấu chấm hỏi trong đầu Louis.
Louis ấn nút xóa bỏ.
Sau khi quét sạch tin tức rác rưởi của Server liền nói: “Giúp ta đăng một bài cầu nhân tài hội họa, muốn chủ đề Louis x Mị ma.”
Nói xong, Server bị đá ra phòng nói chuyện, Louis tắt đi giao diện trước mắt, bắt đầu làm công.
Server: “???” Dấu chấm hỏi tự động tăng trưởng, Server cảm thấy hoặc là gã hỏng rồi, hoặc là Louis hỏng rồi, nhưng vô luận ai hỏng cũng không phải là chuyện tốt.
—————————–
Bùi Y hôm nay cũng thị sát thành phố ngầm của y, tường thành đã được dựng lên, đang dần dần được làm cao hơn nữa.

Đại sảnh thành chủ đã có hình dáng ban đầu, ông chủ Lam Lam La cầm bản thiết kế nói với Bùi Y: “Bùi Y tiên sinh, ta đang nỗ lực hết sức để làm cho đại sảnh thành chủ của ngài trở nên to lớn uy nghiêm hơn một chút — ví dụ như sử dụng trang trí hình sừng như vậy….”
“Đợi đã.” Bùi Y đánh gãy lời Lam Lam La: “Không cần sử dụng những cái sừng đó, những cái thứ nhô lên kỳ quái kia cũng không cần.

Giữ nguyên bộ dáng bóng loáng mượt mà như bây giờ là được.”
Lam Lam La: “…..Được rồi.” Có lẽ mị ma thích phòng hình nấm chăng.
Tiếp đó Lam Lam La lại thảo luận một số chi tiết nhỏ với Bùi Y, Lam Lam La khép lại bản thiết kế: “Được rồi, Bùi Y tiên sinh, tôi đã hiểu.

Vậy ngài đã chuẩn bị xong một số lượng lớn cốt cách cho đại sảnh thành chủ của ngài chưa?”
Lam Lam La nói thì Bùi Y mới nhớ tới, nếu muốn đề cao lực phòng ngự của đại sảnh thành chủ lên một bậc thì có thể suy tính đến việc cho thêm một số lượng lớn cốt cách của các sinh vật cường đại trong quá trình xây nhà.
Như vậy, khi mà có địch tấn công đại sảnh thành chủ thì anh linh của những sinh vật cường đại đó sẽ xuất hiện, chiến đấu để bảo vệ đại sảnh thành chủ nơi mình ở.
“Chúng ta còn bao lâu là bắt đầu xây dựng mái vòm?”
“Hai tuần.”
Bùi Y búng tay một cái: “Như vậy hai tuần sau ta sẽ mang theo cốt cách sinh vật trở về.”
Lấy giá trị vũ lực của mị ma, có thể săn giết sinh vật cường đại dưới lòng đất sao?
Đáp án đương nhiên là không thể.
Cho nên Bùi Y chuẩn bị về nhà lừa anh trai thứ 17 dễ lừa nhất của y, cùng y đến nơi vực sâu dạo một vòng.
Mang theo túi tiền, Bùi Y đi vào thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm để nói lời từ biệt với Louis.
“A? Em muốn đi xa nhà một chuyến sao?”
Louis ngồi sau bàn làm việc, kệ sách sát đất bốn phía chất đầy điển tịch làm bằng da dê, ánh trăng sáng ngời xuyên thấu qua cửa sổ rải xuống nền nhà, cũng mạ lên một tầng ánh sáng vàng nhu hòa cho Louis.
“Đúng vậy, em muốn đi nơi vực sâu để săn giết một sinh vật cường đại để làm anh linh cho thành phố ngầm của em.”
Khi mị ma nói đến anh linh cường đại thì động tác hất đuôi rõ ràng nhanh hơn, thoạt nhìn vô cùng hưng phấn chờ mong.
Louis hồi tưởng lại anh linh của đại sảnh thành chủ của mình một chút, a, là một con Cốt Long.
Vì thế hắn đưa ra đề nghị: “Ngoại trừ nơi vực sâu thì hẻm núi Bạch Cốt cũng là một lựa chọn không tồi.”
Mị ma chớp chớp mắt: “Hẻm núi Bạch Cốt….sử dụng sinh vật vong linh sao?”
Louis: “Không sai, so sánh với việc giết sinh vật loại vực sâu làm anh linh thì chuyển hóa anh linh từ vong linh sẽ càng nhanh và tiện hơn.

Đương nhiên, thực lực của vong linh bình thường thấp hơn loại vực sâu rất nhiều, thế nhưng ta có chút giao tình với nhóm Cốt Long, nếu cần thì ta có thể mang em đi nói chuyện với bọn chúng.”
Hết chương 22..

Bình Luận (0)
Comment