Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

Chương 150

Editor: Tranh Nhược

Chương 150

Đêm, vô tận hắc ám.

Tần Luyên mỏi mệt ngồi trước máy theo dõi, vẻ mặt hàn ý, "Tìm được đại tiểu thư sao?"

"Không...... Không có......"

Nam tây trang nơm nớp lo sợ.

Nếu nhìn kỹ mặt, sẽ phát hiện, trên mặt có vài dấu tay.

Đây là trừng phạt bởi vì hắn ta không thấy tiểu thư.

Nếu, tiểu thư thật sự tìm không thấy...... Hắn ta nhịn không được run lập cập, không rét mà run.

"Tổng tài, tra tìm tất cả thành phố A, đều không có bóng dáng tiểu thư. Nhưng có thể xác định, tiểu thư từng qua nhà Vương Kiều An, lại rất nhanh từ nhà Vương Kiều An chạy ra......"

"Mang bảo tiêu!" Tần Luyên đứng lên, cả người khí thế, giống như sư tử vận sức chờ phát động, "Đi Vương gia!"

Mà lúc này, ở Vương gia, một nhà ba người lại thêm một Sở Vân Phàm, hoà thuận vui vẻ.

Ngoài Kiều An dự kiến, ba Vương mẹ Vương về đến nhà, nhìn Sở Vân Phàm trong nhà cọ cơm, không những không biểu hiện cảnh giác yêu sớm, ngược lại nhiệt tình giữ lại ăn cơm.

Kiều An muốn say. Tựa hồ bất luận thời điểm nào, học bá đều có ưu đãi. Đặc biệt là một học bá lớn lên đẹp, đối với cha mẹ trung niên, đều ảnh hưởng lớn.

Ở trên bàn cơm, ba Vương mẹ Vương ân cần chia thức ăn cho Sở Vân Phàm.

Hơn nữa, làm Kiều An kinh ngạc chính là, mẹ Vương và mẹ Sở trước kia có quen nhau.

"Mẹ cháu làm cánh gà ngâm ớt ăn rất ngon. Còn nhớ trước kia hai chúng ta tham gia hoạt động......"

Kiều An tò mò: "Hoạt động gì thế mẹ?"

"Liên hoan tân niên của tổ dân phố, mẹ cùng Huệ Châu lên sân khấu hát! Lúc ấy được giải khuyến khích, ấm nước nhà ta chính là giải thưởng ở đó! Ai, tiểu Phàm, lại nói, nhiều năm chưa gặp mẹ cháu. Ba cháu kiếm được, cho nên dọn đến trung tâm thành phố!"

Sở nam thần vẫn luôn tươi cười khiêm tốn.

Bởi vì khuôn mặt anh tuấn, tươi cười này, phá lệ chọc người thích.

Ít nhất có mẹ Vương tấm tắc ngợi khen, "Huệ Châu thật biết sinh con trai, nhìn cháu, không chỉ lớn lên ở thành phố, thành tích còn tốt. Toàn bộ thành phố không có người giỏi hơn cháu đi. Về sau khẳng định có thể thi đại học đế đô. Nha đầu nha dì so ra kém. Ai, cháu nhìn, chênh lệch sao lại lớn thế."

Một bộ người so người muốn chết, hàng so hàng muốn ném.

Kiều An nghe xong quả thực muốn che mặt.

Học tra nhiều lúc cảm nhận được thế giới dày đặc ác ý với cô.

Chẳng sợ hiện tại nỗ lực, thuộc tính học tra yếu bớt, nhưng trước mặt Sở Vân Phàm siêu cấp học bá, học tra vẫn như cũ nhận một vạn điểm bạo kích!

Cho nên, đối mặt đứa nhỏ như vậy, bình thường ba Vương mẹ Vương canh phòng nghiêm ngặt con gái yêu sớm đều nói hoan nghênh thường xuyên tới nhà chơi -- tam quan đâu, còn ở nơi nào?

Thậm chí, ăn xong mẹ Vương kéo Kiều An kéo đến một bên dặn dò, "Con gái, con phải nắm chắc. Giống như tiểu Phàm ưu tú lại ánh mắt kém thế, qua thôn này sẽ không có cửa hàng khác!"

Trời, chúng ta tới nói chuyện nhân sinh. Cái gì kêu ưu tú lại ánh mắt kém?

Vấn đề là, "Mẹ không phải nói không yêu sớm sao?"

Mẹ Vương nhìn con gái không kiến thức, "Kia cũng phải nhìn là ai được không? Con ấy, đời này còn có thể tìm người ưu tú hơn tiểu Phàm sao? Con đừng giấu, đừng cho là mẹ không biết, chủ nhiệm lớp cũng nói, thành tích con tăng cao như vậy, còn không phải tiểu Phàm đại phát thiện tâm giúp bổ túc sao!Nói thật, đứa nhỏ này lớn lên tốt như thế, dáng người cao lại đĩnh bạt, chỉ số thông minh còn cao, may mắn ánh mắt kém, ha ha......"

- -----

11h07 11/2/2020
Bình Luận (0)
Comment