Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

Chương 207

Editor: Tranh Nhược

Chương 207

Logic của Vân gia chủ phi thường đơn giản. Nữ nhi như vậy, mặc cho là ai, dù cha nương tàn nhẫn nhất vô tình nhất cũng luyến tiếc cùng nàng đoạn tuyệt quan hệ!

Tất cả mọi người dùng ánh mắt đồ ngốc nhìn Vân Trung cùng Dương thị đôi vợ chồng này.

Mọi người nhịn không được nói nhỏ, "Ta nói mà tên Vân Trung kia, tâm tư độc! Vì sợ phiền phức, nữ nhi đều không nhận!"

"Đâu chỉ độc, còn ngu cơ. Nữ nhi tốt vậy, nếu là ta sinh thì tốt rồi, ta khẳng định đau nàng, quang tông diệu tổ mà!"

"Xì, bà á, còn muốn sinh nữ nhi như vậy?"

"Đừng nói phét nữa, dù sao cũng mạnh hơn hai vợ chồng Vân Trung đi? Người kia mới là kim phượng hoàng từ ổ gà bay ra! Cũng tội cho người ta một đứa bé thiên tài như thế, nhà bọn họ tiện nghi!"

"Đúng vậy đúng vậy!"

......

Mọi người bát quái, gia chủ rống giận, rơi vào tai đôi vợ chồng này.

Tuy thấy không phải thật nhưng hết thảy đều thuyết minh, khẳng định là thật.

Chuyện này là thật sự. Nữ nhi bọn họ đuổi khỏi nhà, hiện tại thật sự thành đại linh sĩ, đánh bại đại tiểu thư, thật sự thật lợi hại!

Vân Trung run run môi, như lần đầu chân chính nhận thức nữ nhi.

Thậm chí, nước mắt cảm động chảy xuống.

"Ta, ta, này...... Ta......"

Ông nói năng lộn xộn.

Mà Dương thị, cũng kích động tiến lên vài bước, một tay kéo Kiều An.

Nhưng Kiều An nhẹ nhàng tránh cách xa bà!

"Kiều nha đầu......"

"Đừng cù cưa lôi kéo! Vân Trung, Dương thị, các ngươi nói đi muốn công đạo nữ nhi ta thế nào!"

Kiều An cười khẽ, "Cha nương tôi đều nói cùng tôi đoạn tuyệt quan hệ. Gia chủ, ngài có gì không thể trực tiếp cùng tôi nói sao? Đánh Vân Linh tỷ là tôi, ngài báo thù cho nàng sao không tìm tôi chứ?"

"Ngươi?" Vân gia chủ khinh miệt, "Tiểu nha đầu, ngươi tuổi còn nhỏ như vậy vẫn nên để cha nương ngươi dạy đi!"

"Nguyên lai gia chủ cũng biết tôi còn nhỏ hả. Với lại chuyện này vốn là Vân Linh tỷ một hai muốn tỷ thí. Cuối cùng nàng bại còn tìm người giúp!! Gia chủ, ngài dù gì cũng giữ cái chức này nhúng tay vào chuyện của tiểu bối thích hợp sao?"

Trên mặt Kiều An treo ý cười ôn hòa, cố tình mỗi chữ cô nói ra lại làm Vân gia chủ không phản bác nổi.

"Tôi biết gia chủ yêu thương nữ nhi, đặc biệt bênh vực người mình. Nhưng ngài là gia chủ không phải chỉ là cha Vân Linh tỷ, trước công chúng khi dễ một người nho nhỏ thật sự thích hợp sao?"

"Ngươi......"

"Bất quá gia chủ à, ngài là gia chủ, ta chỉ là chi bên, ngài muốn khi dễ liền khi dễ. Rốt cuộc ngài quyền cao chức trọng á. Không bằng, ngài tự mình động thủ giáo huấn một chút! Tuy ngài không đặt tôi vào mắt, cảm thấy tôi xuất thân kém, tuổi còn nhỏ. Nhưng mà lúc trước ấy tôi có nghe ngài bảo Vân gia chúng ta là nơi xem thực lực, không phân biệt đối xử! Cho nên Vân Linh tỷ còn nhỏ vì tu vi cao liền khống chế Vân gia, làm một đống lớn thúc thúc bá bá cúi đầu nghe lệnh. Mà hiện tại tôi đã là đại linh sĩ, dựa theo gia chủ ngài nói, có phải nên cùng ngài cùng ngồi cùng ăn hay không?"

"Nhãi ranh ngươi dám!" Nghe Kiều An nói tức giận trong lòng Vân gia chủ bộc phát, không muốn nhìn Vân Trung cùng Dương thị lần nào nữa.

Bởi vì ông ta phát hiện, cái miệng nhỏ của Kiều An thật là làm ông ta đứng ngồi không yên, mất hết mặt mũi!

Nếu hôm nay ông ta không giáo huấn nha đầu này, chức gia chủ mới vất vả giành từ tay nhị phòng lại mất trong tay nha đầu này!
Bình Luận (0)
Comment