Editor: Nương Cter
Chương 247
Từ trình độ nào đó mà nói, Tây Môn Táp so với Ôn Tầm có chút kém hơn không ít. Nhưng Tây Môn Táp là dị năng hệ lôi, thiên tư trác tuyệt, sức chiến đấu bậc nhất đương thời, còn có tiểu đội Lôi Đình cường đại. Nhưng bàn về tâm kế âm mưu, hắn còn chưa phải đối thủ Ôn Tầm.
Mà Ôn Tầm, tuy đầu óc đủ xài, tâm tính cứng cỏi, dẫu sao cô chỉ có không gian, sức chiến đấu không mạnh.
Hai người họ kết hợp, đúng thật là chim khôn chim đậu nhà quan. Hai người này đồng tâm hiệp lực lập căn cứ S cũng rất bình thường.
Nguyên chủ Đường Kiều An gặp phải nữ nhân này, muốn cùng ả tranh đàn ông, há chẳng phải chết thật nhanh?
Ma đô coi như thành phố lớn nhất ở Hoa Hạ, lúc này, vẫn có quân đội đóng quân.
Đây cũng là nguyên nhân mà rất nhiều người từ mọi nơi đổ về.
Suy cho cùng, phần lớn bộ phận cơ sở chính phủ đều đã hỏng hết, cả nước đều đã cắt nước cúp điện khí đốt.
Ma đô loại thành phố này đặc biệt lớn, có quân đội đóng quân, nói không chừng còn có thể tìm được một cơ hội nào đó.
Trong nguyên tác, Tây Môn Táp mang theo tiểu đội gia nhập quân khu, mới gặp Ôn Tầm.
Bởi vì Kiều An là người có dị năng, thuận lợi tiến vào quân khu.
Dùng quan hệ, Cố Thần cùng Kiều An có thể ở tại khu nhà A điều kiện tương đối khá, mà không phải là khu điều kiện kém là khu B.
Ở trong nguyên tác, nguyên chủ Đường Kiều An cũng theo chân tiểu đội Lôi Đình ở khu A.
Nhưng Ôn Tầm lại ở khu B.
Lúc Kiều An tìm được khu B, còn chưa hỏi Ôn Tầm ở đâu, thì đã thấy Ôn Tầm đang cãi nhau với người khác.
Chính xác là Ôn Tầm đang bị người khác mắng.
Chỉ thấy cô đứng ở đó mặt đầy đáng thương, còn bên cạnh là một nữ nhân dáng dấp xinh đẹp, nhưng mặt lại đanh đá chua ngoa, mắng mỏ, "Ôn Tầm, tôi rõ ràng thấy cô ăn vụng một cái đùi gà! Cô mau lấy ra cho tôi! Cô đừng quên, nếu không phải tôi, cô đừng có mơ đến được ma đô! Là tôi cùng Lý Minh mang cô tới!"
Ôn Tầm lớn lên dễ nhìn hơn nữ nhân kia nhiều.
Tuy rằng không có minh diễm, nhưng sạch sẽ thoải mái, trong cái mạt thế này, khí chất như vậy, càng chọc người thích.
Bị người chỉ mũi mắng, Ôn Tầm chỉ nhàn nhạt lắc đầu, "Cô nhìn lầm rồi, tôi không có!"
"Tôi sao có thể nhìn lầm! Lý Minh, anh mau đến đây! Ôn Tầm khi dễ tôi, anh làm sao không giáo huấn ả!"
Người tên Lý Minh kia, vốn là xen lẫn trong đám đông ngồi chồm hổm xem náo nhiệt.
Lúc này bị réo tên, chỉ có thể mặt đầy khó xử đứng dậy.
Lý Minh dáng dấp cũng không tệ lắm, đương nhiên, không thể cùng Tây Môn Táp với Cố Thần so sánh.
...
Kiều An nhìn thấy một màn này đều ngây người.
Bởi vì một màn này, trong nguyên tác là cảnh nguyên chủ Đường Kiều An cùng Tây Môn Táp lần đầu thấy cuộc sống của Ôn Tầm.
Không nghĩ tới, vòng qua vòng lại, Tây Môn Táp và cả tiểu đội Lôi Đình đều đã quỳ, Kiều An vậy mà còn có cơ hội nhìn thấy một màn này.
Lý Minh này cũng không phải là người khác, mà là một trong những nam pháo hôi quan trọng.
Đương nhiên, điểm này, nguyên chủ không biết.
Kiều An sau khi tiếp thu toàn bộ cốt truyện mới biết, Ôn Tầm này, không ai biết quá khứ thật sự. Quá khứ mà không muốn ai biết kia chính là Ôn Tầm - một người trọng sinh.
Ở trong nguyên tác bề ngoài thì ôn nhu khả ái, trên thực tế quả cảm kiên nghị, ai thấy cũng thích, là nữ thần trong lòng vô số người, ở đời trước, lại là đồ nhà quê bị tra nam lợi dụng.
Cô xuất thân nông thôn, vì Lý Minh làm trâu làm ngựa, cho hắn đi học.