Edit: Cam Canh
Chương 281
Nàng ta lười biếng nhìn nàng một cái, mắt điếc tai ngơ.
Kiều An lập tức rơi nước mắt càng nhiều.
"Hoàng Thượng, ngài làm chủ cho thần thiếp.
Thần thiếp không sống nữa.
Một Hoàng Quý Phi nho nhỏ, cư nhiên cho thần thiếp sắc mặt.
Vị trí Hoàng Hậu này của thần thiếp cũng không cần làm nữa.
Làm gì có lí nào lại như thế, từ cổ chí kim cho tới nay.
Một Hoàng Quý Phi cư nhiên dám trợn trắng mắt với Hoàng Hậu, uổng phí ta trước kia vẫn luôn cho rằng Hi Nhi muội muội là người tri thư đạt lễ nhất thiên hạ, còn nghĩ phải học tập nàng......"
Kiều An một phen khóc lóc kể lể, làm Thẩm Hoa Hi càng thêm chướng mắt.
Một phương diện, nàng cảm thấy Hoàng Hậu đầu óc có vấn đề —— nữ nhân mất đi ưu nhã cùng ôn nhu, Hoàng Thượng sao có thể sẽ thích nàng?
Về phương diện khác, nàng có tự tin, hoàng đế khẳng định sẽ đứng bên này.
Nhiều năm sủng ái, tóc mai chạm má, kia không phải giả.
Huống chi, hôm nay, hắn có lỗi với nàng.
Không thể không nói, sai lầm lớn nhất của nàng ta không phải không hiểu Kiều An.
Mà là nàng ta không hiểu Thiên Khải đế.
Lúc Kiều An tiếp thu cốt truyện với nhiệm vụ cũng đã phân tích qua.
Ba bộ tiểu thuyết, ba nữ chủ lại có cùng một nam chủ.
Mỗi đoạn chuyện xưa đều triền miên lâm li, làm người động dung —— làm người tin tưởng tình yêu, kỳ thật đều là đánh rắm.
Hoàng đế ba nữ chủ biết, khẳng định cùng hoàng đế nguyên chủ Biện Kiều An biết là không cùng một người.
Cho dù ba người các nàng, đều biết hoàng đế, nếu thật sự giao lưu, hẳn cũng không phải một người.
Trên thế giới này, ngoài cuộc tỉnh táo.
Tình yêu "núi mòn, trời đất hợp làm một, mới dám cùng chàng chia lìa" [1] lại xảy ra 3 lần trên cùng một người, không phải quá kỳ quái sao?
Lại nói vẫn là nguyên chủ Biện Kiều An biết hoàng đế, tiếp cận dáng vẻ thật của hắn nhiều hơn.
Một là hắn cùng Biện Kiều An yêu nhau lúc tuổi còn nhỏ, coi như mối tình đầu —— lúc này, sẽ không ngụy trang, cũng ít trộn lẫn mấy thứ linh tinh.
Hai là hoàng đế ở trước mặt ba nữ chủ đều quá mức thâm tình phúc hắc, nhưng dùng lẽ thường cũng có thể suy đoán, nam nhân trước mặt Biện Kiều An hiện thực lại sát phạt quyết đoán, chủ nghĩa đại nam nhân, cũng yêu thích sắc đẹp, mới là hoàng đế chân chính.
Chẳng qua, bị lá che mắt, không thấy núi.
Tiểu thuyết lấy góc nhìn nữ chủ viết, tự nhiên đặt ra giả thiết nam chủ thâm tình lại đến chết bất hối.
Ít nhất từ góc nhìn của nữ chủ: hoàng đế - ba ngàn con sông chỉ yêu một gáo nước.
Cho rằng hậu cung giai lệ 3000, chỉ có mình mới là độc đáo.
Chỉ có mình đạt được một đoạn cảm tình, mới là chân ái.
Kỳ thật, Thiên Khải đế tuy không phải khai quốc hoàng đế, nhưng hắn lại có quân công lớn lao, so với cha hắn mạnh hơn —— nếu không có hắn, cha hắn sao có thể lấy được giang sơn dưới tay người tài ba và người tàn nhẫn.
Một nam nhân như vậy, ngươi nói hắn có đầu óc chỉ yêu đương? Quả thực là chuyện cười.
Cho nên giờ khắc này Thẩm Hoa Hi, thật sự không biết mình đang khiêu chiến kiếp nạn lớn của cuộc đời Hoàng Quý Phi.
Có lẽ trước kia xuôi gió xuôi nước quá nhiều.
Cốt truyện đại thần quá mức hậu ái nàng.
Hậu ái đến mức nàng trước nay đều không có cơ hội nhìn thấy mặt khác của nam chủ.
Chỉ là hôm nay, nàng thấy một mặt khác của hoàng đế.
"Hoàng Quý Phi, ngươi còn không mau thỉnh tội với Hoàng Hậu?"
Hoàng đế trầm mặt.
Thỉnh tội?
Kiều An trong lòng ám nhạc: Hoàng đế vẫn thực giữ gìn Thẩm Hoa Hi à.
Chỉ là lời này vào tai Thẩm Hoa Hi, hoàn toàn không phải như vậy.
"Ngài kêu ta thỉnh tội? Ngài kêu ta thỉnh tội?" Trên mặt tuyệt mỹ chảy xuống một giọt nước mắt, nhìn làm nhân tâm xót.
[1] Bài thơ Thượng da - không rõ tác giả
Hán: 上邪
上邪!
我欲與君相知,
長命無絕衰。
山無陵,
江水為竭,
冬雷震震,
夏雨雪,
天地合,
乃敢與君絕。
Hán Việt: Thượng da
Thượng da,
Ngã dục dữ quân tương tri,
Trường mệnh vô tuyệt suy.
Sơn vô lăng,
Giang thuỷ vị kiệt,
Đông lôi chấn chấn,
Hạ vũ tuyết,
Thiên địa hợp,
Nãi cảm dữ quân tuyệt.
Dịch nghĩa:
Hỡi trời,
Ta nguyện được cùng chàng tương tri (yêu nhau),
Duyên tình mãi mãi không dứt.
(Tới khi nào) núi không còn đất,
Nước sông chưa cạn,
Mùa đông sấm chớp,
Mùa hè tuyết rơi,
Trời đất hợp làm một,
Mới dám cùng chàng chia lìa.
(Nguồn: thivien.net).