Edit: Há Cảo
Banner: TheJuneTeam---------- ----------
Vân Y, Đồng Giai Trạch, Trương Mịch Ba, Vương Nguyên Sương....
Mà những học sinh không trúng tuyển còn lại, vẻ mặt đầy hối tiếc, hối tiếc tại sao tối hôm qua lại không nghiêm túc luyện tập.
Tự nhiên, cũng có chút không phục.
"Chủ nhiệm, vì sao không có em?" Vân Y ngước mắt nhìn qua, cô gái này không phải là...Lớp phó của bọn họ sao?
Ách, lớp phó này, thật sự có mặt mũi nha, đối với chuyện này, thực sự thực sự mong chờ để đi làm.
"Hàm Yên, chủ yếu là bởi vì, em không thích hợp." Nhưng mà, lúc nãy lớp phó đọc sai rồi, sau đó lắp ba lắp bắp, nói chính là cô ấy.
Giọng đọc một chút cũng không có tình cảm, cứng nhắc như máy móc đọc vậy.
"Em làm sao lại không thích hợp?" Liễu Hàm Yên cũng không có một chút ý tứ nào tôn trọng giáo viên, hiện tại có, chỉ là sự không hiểu cùng trách móc.
Vốn dĩ chủ nhiệm còn muốn cho Liễu Hàm Yên một chút mặt mũi, nhưng mà hiện tại nhìn thấy nhìn thấy bộ dạng hùng hổ dọa người kia của Liễu Hàm Yên, tức khắc cảm thấy không hài lòng.
"Học sinh Liễu Hàm Yên, khẩu âm tiếng Anh không chỉ đọc ra đơn giản như vậy, mà còn phải mang theo cảm xúc, mà em, chỉ đọc cứng nhắc như cái máy vậy."
Liễu Hàm Yên bị chủ nhiệm lớp mình nói như thế, hơn nữa còn ngay trước mặt mọi người trong lớp.
Vừa lúc, tiếng chuông nghỉ giải lao vang lên, Liễu Hàm Yên nhất thời không tiếp thu nổi ánh mắt dò hỏi của bạn học, sau đó lại chế giễu chính mình.
Liền che mặt chạy ra ngoài.
Lúc Đồng Giai Trạch nghe thấy tiếng chuông reo, nhướng mày, lấy trong cặp của mình ra một quyển sách, Vân Y tò mò nhìn qua...Số học?
Số học?
Hiện tại mới lớp mười một, Đồng Giai Trạch đã bắt đầu xem số học đại học rồi?
Vân Y nhếch nhếch khóe miệng, học bá đúng là học bá, đậu xanh, khởi điểm cao hơn người khác nhiều...
"Giai Trạch, tôi có một câu hỏi muốn thỉnh giáo cậu, cậu có thể giúp tôi một chút được không?" Ngay khi Vân Y xuất thần liền có một bạn học nữ đi lại đây.
Đi đến bên cạnh Đồng Giai Trạch, Đồng Giai Trạch cũng là một nam sinh tình tình ấm áp, có người tới hỏi, đương nhiên cũng không từ chối.
"Theo yêu cầu, ta có thể đặt t=sinx/cosx, từ đó ta được sinx/cosx=2t-12, chuyển bài lượng giác thành bài toán đại số thông thường...."
Đồng Giai Trạch vừa nhìn thấy đề bài đơn giản như vậy, cũng không suy nghĩ, lập tức giải thích.
Mà Vương Nguyên Sương chỉ ngơ ngác nhìn sườn mặt của Đồng Giai Trạch, không nói gì, hơi xuất thần. Vân Y đứng một bên nhìn nhíu mày.
"Đã hiểu chưa?" Đồng Giai Trạch ngước mắt nhìn về phía Vương Nguyên Sương, lại phát hiện Vương Nguyên Sương đứng đó không chớp mắt nhìn mình.
Hình như không nghe thấy những gì mình nói....
Thời điểm Vân Y nhìn thấy vẻ mặt của Đồng Giai Trạch, cười...Được rồi, là cô không đủ phúc hậu.
Nhưng mà nói thật, Vương Nguyên Sương này, thật sự là, không biết nên hình dung như thế nào.
Nghĩ sao mà dùng cái cách này đi tiếp cận học bá vậy?
"A? A?" Vương Nguyên Sương cuối cùng cũng phản ứng lại. "Không, hiểu, đã hiểu."
Cô ấy đi lại đây, cũng không phải là thật sự không biết cách giải đề bài này, chỉ muốn nhân cơ hội này nói vài câu với Đồng Giai Trạch thôi.
Chỉ là khi nhìn thấy ánh mắt kia của Đồng Giai Trạch, Vương Nguyên Sương vẫn là nuốt nước miếng, ảo não rời đi.
-29.5.2018-Được rồi, Vân Y nhíu mày khi thấy bạn khác đến gần Giai Trạch rồi (¬‿¬) Lại còn chê cách tiếp cận học bá của bạn học nữa ≧◡≦ Vân Y thật không phúc hậu ≧◡≦Như cũ, các tình yêu của tớ hãy vote sao/bình luận cho tớ thêm động lực nhá:">À, tớ thông báo tí là mai nghỉ 1 hôm nha, thứ 5 tớ bù lại 2 chương nạ <3 Yêu mọi người <3 Chú Ý: hố rất dài, tìm editor!Tìm editor!Tìm editor!Tìm editor! Online chờ! Rất gấp!