"Vì cái gì ư? Quân Tuyết Mạch, Hàn Lưu cũng không phải của cô, cho nên không thể nói là ta đoạt anh ấy từ tay cô. Huống hồ, ta, cũng không thấy được cái tình yêu của cô sâu sắc đến mức nào. Vì gây tiếng xấu cho ta mà cô sẵn sàng hủy bỏ tài liệu của công ty. Nghĩ lại đi,cô yêu chính là vẻ ngoài, là tiền tài, là ánh hào quang của Hàn Lưu và cũng chỉ có thế thôi. Quay về đi Tuyết Mạch,tránh xa Hàn Lưu ra, cũng đừng tự làm xấu mặt mình thêm nữa"
【 đinh -- công lược hảo cảm độ +10, tổng hảo cảm độ 75, ký chủ mạnh mẽ, không ngừng cố gắng! 】
Hệ thống nhắc nhở, Vân Y mới phát hiện, nguyên lai, Hàn Lưu ở gần đây nghe lén các nàng nói chuyện?
Ừm, không đúng, bóng người kia hình như là nữ, Mộc Li Tuyết?
Quân Tuyết Mạch vẻ mặt phẫn hận, nhưng còn mang theo kinh ngạc, nhìn Vân Y.
Vân Y không để ý đến, xoay người rời đi.
Bây giờ lại lòi ra vấn đề chỗ ngủ, tuy rằng là học sinh năm ba, có rất nhiều việc phiền hà cần làm nhưng, Vân Y không tính quay về ký túc xá, đối mặt với người kia.
"Vân Y, mọi chuyển ốn chứ?" Thượng Quan Tả Lê ngay từ đầu còn tưởng rằng là cô nương này vứt taafi liệu bừa bãi, không nghĩ tới...... Ai.
"Không có việc gì, Thượng Quan chủ quản." Vân Y nhẹ nhàng cười, tỏ vẻ mình thực bình tĩnh.
Mộc li tuyết đã đến,vốn định phẫn nộ khai hỏa, nhưng không hiểu sao cũng chỉ xoay mặt, bày ra một vẻ điềm đạm tươi cười, "Tả Lê?"
Nàng ôm lấy cánh tay Thượng Quan Tả Lê, rồi mới nhìn về phía Vân Y, trên mặt không có nửa điểm bất mãn mang Thượng quan Tả Lê ra chỗ khác chơi.
Thật ra với kinh nghiệm đuổi ong gạt bướm của Mặc Tuyết Li, nàng thừa biết tâm tư của Vân Y với Hàn Lưu. Chỉ cần nghe thấy lời Vân Y mắng chửi Quân Tuyết Mạch lúc nãy sẽ biết. Cái kiểu bênh vực che chở này sao có thể coi là tình hảo hữu giữa boss và nhân viên.
Cho nên Mặc Tuyết Li nhanh chóng đem lời Vân Y truyền đạt lại cho Hàn Lưu, thậm chí là cường điệu mấy phần, tạo dựng hình ảnh tiểu cô nương từ ngây thơ trở nên mãnh mẽ vì bảo vệ tình yêu thầm kín cất sâu trong lòng mình.
Mà Hàn Lưu, cho dù không tin cả 10 phần lời nói của Mặc Tuyết Li thì cũng tin đến 7 phần 8 phần vì hắn chưa bao giờ thấy cô ta nói tốt cho người phụ nữ nào khác bao giờ.
10 hảo cảm, vân Y cứ như thế mà dẽ dàng tóm lấy.
Tan tầm --
Thượng quan Tả Lê nhìn Hàn Lưu cùng Vân Y rời đi bóng dáng, có chút trợn mắt há hốc mồm, "Hắn, bọn hắn từ lúc nào thông đồng ở bên nhau?"
Mộc Li Tuyết trắng liếc mắt một cái hắn, "Chẳng lẽ, ngươi không nghĩ nhìn bạn mình đã tìm được hạnh phúc sao? Hay là ngươi coi trọng Vân Y?"
"Đương nhiên không phải." Thượng quan Tả Lê theo phản xạ trả lời, khiến mộc li tuyết trong nháy mắt mặt mày hớn hở.
Hừ, thật không phí công nầng tốn nước bọt một phen. Giờ nàng lại trở về làm người phụ nữ duy nhất trong đời Thượng Quan Tả Lê ha ha ha.
...
Bên kia.
Vân Y cứ vậy mà bị Hàn Lưu lôi kéo rời công ty, nhìn Vân Y kia dáng vẻ khẩn trương, Hàn Lưu khẽ cười một tiếng, "Em khẩn trương cái gì? Tôi cũng sẽ không ăn em."
Ăn...... Cái này từ, khụ khụ, hiểu sai.
"Không, không có gì." Vân Y cúi đầu rũ mi, so với hình ảnh nàng ở bên nhau Quân Tuyết Mạch, căn bản là không phải cùng một người.
"Đi thôi." Trong trò chơi cùng ở trong hiện thực, hai bên giờ đây lại tương phản nhau.
Kiếm Khách phiêu dật xuất trần biến thành tiểu cô nương nhỏ xinh thẹn thùng, ngự tỷ bạo lực biến thành mỹ nam tử......
Ngồi trong nhà hàng, Vân y vần cứ mang một bộ dáng ngượng ngùng, hai má như trái cà chua chín mọng.
"Em bình thường, luôn thẹn thùng như vậy sao, hay là không phải?" Không biết vì sao, Vân Y từ trong giọng nói Hàn Lưu nghe được một tia trêu đùa ý vị.
"Ai nói, tôi chính là một muội tử nũng nịu chứ." Thẹn quá thành giận, chụp bàn dựng lên.
Hàn Lưu cả kinh, cười như không cười mà nhìn nàng, đây là cái gọi là,đáng yêu theo kiểu tương phản đa chiều*?
*một kiểu đáng yêu phức tạp =)))
【 đinh -- độ hảo cảm +5, tổng độ hảo cảm 80, ký chủ cố lên! 】