"Ha hả, đối mặt với tôi cũng không cần nghiêm túc như thế đi?" Mộc Linh Nhiên bị động tác của Vân Y cho tức cười.
Sau khi Vân Y trả lời, còn làm quân lẽ với hắn. Quân lễ này, ứm, không thể nói là đạt tiêu chuẩn mà còn có chút buồn cười. Có chút vụng về.
Nhìn động tác của Vân Y, Mộc Linh Nhiên cảm thấy về sau nhất định phải giáo huấn hạ binh thực hiện quan lễ sao cho đúng đắn, nếu không thủ hạ ra ngoài chào lãnh đạo kiểu này, cũng quá mất mặt hắn rồi.
Đến lúc ấy, hắn cảm thấy mặt mũi sẽ không giữ được chút nào.
"Buổi sáng huấn luyện có hơi mệt mỏi, tôi cảm thấy vẫn là nên bảo trì sức lực một chút, nếu không tí nữ ngất ra đấy, ai chịu trách nhiệm với tôi được chứ."
Vân Y lời này, làm Mộc Linh Nhiên cảm thấy có chút không thoải mái.
Ý Vân Y không phải là không tin tưởng vào hắn sao?
Tuy hắn biết việc công tư phải phân minh, nhưng nghe lời này từ chính miệng vị hôn thê mình nói ra, hắn thật sự cảm thấy không thoải mái nổi.
"Được rồi." Mộc Linh Nhiên tuy rằng trong lòng không thoải mái, nhưng không có biểu hiện ra ngoài, rốt cuộc, bây giờ còn có rất nhiều người ở chỗ này nhìn.
Nếu bị người khác phát hiện hôn thê ở chỗ này, không phải là sẽ gây phiền phức sao?
"Như vậy tùy em đi, cũng đừng chủ quan mà tự kiêu, phải biết rằng, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên."
Mộc Linh Nhiên lời nói nghe thì có vẻ khuyên nhủ quan tâm.
Nhưng mà Vân Y không có chút cảm động nào. Chỉ thấy Mộc Linh Nhiên hoàn toàn là một tên đạo đức giả.
Không được kiêu ngạo tự mãn ư?
Bản thân Mộc Linh Nhiên cò không phải là kẻ kiêu ngạo nhất, ỷ vào tâm ý của nguyên chủ, chà đạp cuộc sống của người ta.
Cười lạnh một tiếng lúc sau, Vân Y xoay người liền đi.
Mộc Linh Nhiên nhìn Vân Y xoay người rời đi, hắn cảm thấy rất khó hiểu.
Vân Y có phải hay không hiểu lầm hắn chuyện gì?
Nói cách khác, Vân Y trong quá khứ nhìn thấy hắn, nhất định sẽ cao hứng phấn chấn mà xông tới ôm lấy hắn.
Nhưng từ lúc ở trong quân doanh nhìn thấy cô, đã cảm giác được, Vân Y hình như có chút thay đổi.
Cô so với trước kia...... trở nên độc lập, không còn dính người như trước, cũng trở nên tự tin kiên cường nhiều.
Trong mắt Mộc Linh Nhiên lúc này hiện lên phức tạp, trong lòng đầy nghi hoặc.
【 đinh ---- công lược hảo cảm độ +5, tổng hảo cảm độ 60, ký chủ cố lên! 】
Bạch Tiêu Tiêu làm quân y trong đợt huấn luyện này nhờ vả quan hệ để có thể đi theo Mộc Linh Nhiên. Cho nên, chỉ cần cô ta có thời gian rảnh, sẽ đứng từ trên tầng cao của toàn nhà huấn luyện, nhìn chằm chằm vào Mộc Linh Nhiên.
Đương nhiên, không chỉ dùng mắt thường nhìn, mà là mua cả kính viễn vọng.
Thời điểm nhìn thấy Mộc Linh Nhiên phát ngốc mà trông theo bóng lưng Vân Y, Bạch Tiêu Tiêu trong lòng "Lộp bộp".
Không ổn.
Dựa theo loại tình huống này mà nói, Mộc Linh Nhiên nhất định sẽ cùng kia Vân Y ở bên nhau.
Đến lúc đó cô ta phải làm sao?
Cô ta mới là người thích hợp nhất với Mộc Linh Nhiên, Vân Y kia là cái gì?
Chỉ là sinh ra trong gia đình phú quý.
Chỉ vì sinh ra trong giàu sang, là có thể tùy tiện giẫm đạp người khác sao?
Cũng không biết Bạch Tiêu Tiêu từ đâu lấy được đến tin tức, nói Mộc Linh Nhiên cùng Vân Y ở bên nhau, Mộc Linh Nhiên sẽ bị giẫm đạp.