Edit: Nũ Nũ – Beta: Há Cảo
Phụt ——
Giọng nói của hệ thống lại vang lên lần nữa. Hệ thống, mi nói là cấm nói chuyện mà? Sao lại nói được vậy a.....
Đúng là tự vả mặt mình mà!!!
Nhìn bộ dạng hiện tại của Viên Hàn Dục, Vân Y rất chu đáo mà chuyển chủ đề, ha ha, không nghĩ tới độ hảo cảm của nữchính lại có thể giảm một cách dễ dàng như vậy.
"Tổng giám đốc, tôi có thể gọi tên của anh không?". Vân Y đột nhiên nói, làm cho Viên Hàn Dục thôi nghĩ về Vưu Mộng Mạn.
"Hả?". Tuy không biết Vân Y có ý gì, bất quá, hắn vẫn gật đầu đáp. " Có thể".
"Hàm Dục". Vân Y gọi tên hắn với giọng vô cùng ngọt ngào, không biết tại sao, Viên Hàn Dục cảm thấy khi Vân Y gọi tên của mình, cảm giác không giống với ngày thường, rất khó diễn tả.
" Xin chào, Hàm Dục, tôi là Vân Y". Vân Y nghịch ngợm làm cho Viên Hàn Dục nhanh chóng bỏ qua thanh âm ngọt ngào vừa rồi.
Trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua.
【Đinh -- Độ hảo cảm +5, tổng độ hảo cảm là 50, ký chủ, tiếp tục phát huy!】
Vân Y không nghĩ đến, Viên Hàm Dục sau khi mở lòng, không đúng, là lúc sinh ra độ hảo cảm, lại vô cùng dễ dàng mà tăng lên.
"Xin chào, tôi là Viên Hàm Dục, sau này xin chiếu cố nhiều hơn." Viên Hàm Dục liền cùng Vân Y chơi trò chơi ấu trĩ này, sau khi nói xong, hai người nhìn nhau mà cười.
Chỉ lát sau đã tới sân của buổi tiệc, đây là sân ngoài của biệt thự, dừng lại đủ loại siêu xe như Maserati, Ferrari Rolls-Royce.....
Xuống xe, Viên Hàn Dục lịch sự mở cửa, dìu cô xuống xe. Lúc Vân Y xuống xe, tính toán một chút, cô và hắn là cặp cuối cùng đi trên thảm đỏ đêm nay.
Viên Hàn Dục chủ động cầm tay Vân Y, đặt ở phía trên khuỷu tay của hắn. Vân Y lúc này mới giật mình, được rồi, cô suýt nữa thì quên.
Tuy rằng có ký ức của ký chủ, nhưng những sự việc này không phải là bản thân trải qua, tất nhiên khó mà dưỡng thành thói quen được.
Đi vào trong, nhìn thấy đám đông ngúc trời, có hơi khoa trương, nhưng mà... Thật sự là rất nhiều người.
Đủ loại máu mặt, hoặc là có xuất hiện trên TV, hoặc là chủ công ty xí nghiệp,.... Tất cả đều tụ tập ở bên trong.
Vân Y đảo mắt một vòng, nhìn thấy ba Vân và mẹ Vân đang ở một bên trò chuyện với hai người khác.
Nhìn biểu tình trên mặt của họ, Vân Y có thể nhìn ra được quan hệ của họ khá tốt.
Đang chuẩn bị nói với Viên Hàm Dục một tiếng rồi sang gặp ba mẹ, nhưng Viên Hàm Dục lại mang cô đi qua đó.
Lúc đi tới rồi mới phát hiện, hai người này... Không phải là ba mẹ của Viên Hàn Dục sao?
"Ba mẹ, chú dì". Vân Y lễ phép chào hỏi cùng với Viên Hàm Dục, mà ba mẹ của hắn chỉ chú ý đến việc Viên Hàm Dục dẫn theo một cô gái bước đến.
Hơn nữa, cô gái đó chính là con gái của người bạn kiêm đối tác kinh doanh của mình. Ba Viên và mẹ Viên nhìn nhau, trong mắt hai người mang theo ý nghĩ không rõ ràng.
" Ây, đây là Tiểu Y đi? Nhiều năm không gặp, đã trưởng thành rồi, nhìn xem, thật là xinh đẹp hiểu chuyện". Mẹ Viên khoa trương khen ngợi làm Vân Y có chút ngượng ngùng.
"Ha ha, để dì chê cười, dì Viên chính là thiên sinh lệ chất*, con sao dám cùng so với dì".
(*) Thiên sinh lệ chất: trời sinh đã mỹ lệ thoát tục.
Vân Y cười nói, chỉ là, lúc nói chuyện cô vẫn lơ đãng mà nhìn Viên Hàm Dục một cái.
Những người ở đây trừ Viên Hàm Dục ra, tất cả đều rõ tâm tư của cô.
"Hàm Dục, con xem con đi, còn không mau đi lấy đồ ăn cho Tiểu Y". Mẹ Viên trừng mắt nhìn đứa con ngốc nghếch nhà mình.