Công Tử, Cười Với Đồ Nhi Một Cái Nào!

Chương 95

Lúc Đường Đường đang giới thiệu các loại đồ vật trong phòng khách, tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh đột nhiên dừng lại, không bao lâu sau, Tạ Lan Chỉ ôm một đầu tóc dài ướt nhẹp từ bên trong đi ra, nửa người trên mặc một cái áo thun trắng tay ngắn, nửa người dưới mặc quần jean nhạt màu, dưới chân mang một đôi dép bông đi trong nhà.

Đường Đường trực tiếp bỏ qua mái tóc dài của hắn, liếc mắt quan sát toàn thân hắn, đang muốn khen hắn một câu "Tiểu thanh tân", chỉ thấy hắn nghênh ngang hướng chính giữa phòng khách đi tới, giơ một chân giẫm lên trên bàn trà, giả vờ phong tao lắc lắc mái tóc đầy nước một cái, hừ hừ cười nói: "Thế nào? Ta có đẹp trai hay không?! "

Toàn thể mọi người im lặng ba giây. ( =))))))

"Ọe..." chợt một tiếng nôn khan từ trong góc truyền đến.

Lông mày Tạ Lan Chỉ nhướng lên, nhìn Đường Đường ở bên kia đang khoa trương mà lấy cùi chỏ che miệng giả vờ nôn khan, giơ tay lên ở trên áo sờ một cái, phát hiện trên người không có cây quạt, ngượng ngùng ho khan một cái: "Ai? Tiểu Đường Tử ngươi làm sao vậy? Nhanh như vậy đã có rồi?"

"Cút!" Đường Đường tức giận đến mức lỗ mũi muốn phun lửa, thuận tay ném một cái khăn khô lên trên đầu hắn, "Lại nói bậy liền đem ngươi lột sạch rồi quăng ra đường cái!"

Tạ Lan Chỉ không thèm để ý lời này của hắn, nắm lấy khăn liền lung tung lau tóc.

Vân Đại, Vân Nhị, Vân Tam đều đi tới vây quanh Tạ Lan Chỉ, dùng ánh mắt giống như nhìn con khỉ ở núi Nga Mi mà nhìn quần áo trên người hắn từ trên xuống dưới, trong miệng lầm bầm nói: "Đây chính là y phục ở nơi này? Chúng ta ngày mai cũng đi mua đồ như vậy mặc?"

"Đúng vậy! Nếu không...Người khác nhất định sẽ nhìn chằm chằm các ngươi!" Tạ Lan Chỉ chiếm được tiện nghi ở địa bàn của mình, cái này không phải nhà của hắn nhưng cũng tựa như nhà hắn a, tự nhiên sẽ lấy tư thế làm chủ nhân, kéo ba tên sư huynh đi một vòng qua cái bàn trà rồi ngồi xuống ghế salon, đối với cái loại cảm giác vừa ngồi xuống cái ghế liền hõm vào trong liền sinh ra cảm giác thân thiết, hưởng thụ mà thở dài một tiếng, phất tay nói, "Tắm đi tắm đi! Kế tiếp ai đến trước?"

Mấy người đồng loạt đưa ánh mắt hướng về phía sư phụ. Vậy còn phải hỏi, dựa theo tôn ti trật tự từ lớn tới nhỏ, đương nhiên là sư phụ trước.

Liễu Quân nghiêng đầu hướng Đường Đường nói: "Tứ Nhi, tự ta dùng nội lực hong khô là tốt rồi, ngươi đi tắm, đừng để bị lạnh."

"Không có việc gì, sư phụ ngươi theo ta cùng tắm, vừa lúc ta dạy cho ngươi dùng thế nào." Đường Đường nói xong liền kéo y đi, trong tai đột nhiên nghe được một trận cười, nghiêng đầu nhìn lại, bốn người kia lập tức thay đổi biểu cảm trên mặt thành vẻ nghiêm túc.

Đường Đường nhất thời trên mặt nóng đến mức có thể nấu chín cơm, không được tự nhiên mà quay đầu kéo Liễu Quân hướng phòng vệ sinh đi vào, vẻ mặt buồn bực hừ hừ: "Tắm rửa mà thôi, có cái gì đáng cười!"

Phía sau một lần nữa vang lên một trận cười, Đường Đường hận đến suýt chút nữa cắn phải lưỡi, loại lời nói giấu đầu hở đuôi này mệt hắn nói ra được! Trên mặt một mảnh nóng cháy, một bên tự phỉ nhổ chính mình, một bên kéo Liễu Quân chạy như trối chết mà chui vào phòng vệ sinh nhanh chóng đem cửa đóng lại.

Liễu Quân buồn cười mà nhìn hắn, hai tay nâng mặt hắn lên rồi ở trên môi hắn hôn một cái.

Đường Đường một đôi tròng mắt sáng trong mà nhìn y, đột nhiên cười rộ lên, gãi gãi ót cúi đầu xuống, lại đi đến cầm lấy vòi hoa sen, lại chỉ bồn tắm bên cạnh, chính là có cùng công dụng với thùng gỗ, nhưng mà không thể giữ độ ấm như thùng gỗ."

"Được." Liễu Quân đi tới từ phía sau ôm lấy hắn, thấp giọng nói: "Ngươi dùng cho ta xem một chút."

"Ừm!" Đường Đường buông vòi hoa sen xuống, xoay người cười híp mắt rồi hôn bẹp lên mặt y một ngụm, cúi đầu cởi xuống đai lưng đặt lên cái kệ bên cạnh, lại đem y phục trên người từng món cởi ra.

Liễu Quân thấy hắn trần như nhộng đứng ở trước mặt mình, yết hầu nhất thời khô khốc, vội vã dời tầm mắt sang một bên trong chốc lát sau mới một lần nữa nhìn sang hắn.

Đường Đường ngẩng đầu lên nói: "Sư phụ, ngươi trước đem quần áo cởi, nếu không...Chờ một hồi tất cả đều là hơi nước, vừa nóng vừa ẩm." nói xong lại lần nữa cầm lấy vòi hoa sen.

"Được." Liễu Quân nhẹ giọng đáp một tiếng, theo lời đem quần áo ngoài cởi ra.

Đường Đường cầm lấy sữa tắm trên cái giá quơ quơ:  "Cái này là sữa tắm, chính là giống như xà phòng." tiếp đó liền mở vòi hoa sen, "Bên trái là nước nóng, bên phải là nước lạnh, mở ra như vậy, thời điểm điều chỉnh độ nóng chú ý một chút là được. Bên này kéo lên chính là vòi phun lớn, đè xuống một chút là vòi phun nhỏ, có phải là rất đơn giản hay không?"

Liễu Quân nhìn khuôn mặt tươi cười của hắn, đi tới một tay ôm lấy hắn, giọng hơi khàn khàn mà "Ân" một tiếng, bắt đầu ở trên cổ hắn tinh tế mà hạ xuống những nụ hôn dày đặc.

Đường Đường bị y đột nhiên tập kích khiến cho tay chân nhất thời mềm nhũn, trong lúc thất thần không cẩn thận liền buông tay làm vòi hoa sen rơi xuống va vào tường phát ra một tiếng vang.

Đường Đường bị dọa cho giật mình, còn chưa kịp phản ứng, nước trong vòi hoa sen còn chưa có chỉnh tốt đã thẳng tắp phun về phía hắn, trong nháy mắt giống như gà trống bị nhổ lông mà nhảy dựng lên: "A! Nóng chết ta rồi!"

Liễu Quân lập tức luống cuống, liền vội vàng đem hắn kéo ra, nhanh chóng tự tay ở trên người hắn lau nước, vội la lên: "Có bị bỏng hay không? Ta xem một chút!"

"Không có." Đường Đường vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy vẻ áy náy trong mắt y, nhất thời đau lòng, ôm lấy cổ y ở trên môi y hôn một cái, cười nói: "Không có việc gì. Sư phụ ngươi chờ ta một chút, ta rất nhanh sẽ xong."

Liễu Quân áy náy mà nhìn hắn tắm gội xong, cái gì mà tâm tư bay phấp phới một chút cũng không còn, chờ hắn tắm xong liền đưa khăn lông khô ráo cho hắn lau người.

Đường Đường bị làm cho có chút ngượng ngùng, liền vội vàng đem khăn mặt lấy tới, một bên lau mình một bên thúc giục y: "Sư phụ ngươi nhanh đi tắm a! Lúc điều chỉnh nước ấm nhớ chú ý một chút."

"Được." Liễu Quân đi tới đem quần áo còn sót lại trên người cởi ra để ở một bên, cầm lấy vòi hoa sen dựa theo phương pháp hắn chỉ một lần nữa giơ lên, thời điểm dòng nước chảy xuống cảm giác giống như tắm dưới thác nước, bất quá đây lại là nước ấm nên lại càng thêm thư thái, dòng nước chảy với lực đạo vừa phải, mang lại càng nhiều hưởng thụ.

Đường Đường xoa xoa tròng mắt liền dính lên trên người y. Trước đây mặc dù đã cùng nhau lõa thể qua rất nhiều lần, thế nhưng chưa có lần nào là đứng thẳng tắp như lần này, lại là đứng dưới vòi hoa sen...

Đường Đường nhìn đến những đường nét trên người sư phụ, âm thầm nuốt nước miếng một cái, lại nhìn thấy dòng nước từng chút từng chút theo thân thể y trượt xuống, xuống chút nữa lại xuống thêm chút nữa....Trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy cái cái phòng tắm nho nhỏ này giống như biến thành cái lò luyện đan, tam vị chân hỏa gì gì đó sao lại nóng đến lợi hại như vậy a!

Liễu Quân cảm nhận được tầm mắt của hắn, mở mắt ra hướng hắn nhìn qua.

Đường Đường giật mình một cái ngước mắt lên, cùng y mắt to trừng mắt nhỏ vài giây, xuyên qua hơi nước mờ ảo thấy đáy mắt y lộ ra một tia ý cười, nhất thời cảm thấy lỗ mũi mình có chút nóng lên.

Không được! Không được! Không thể lại mất mặt! Đường Đường cố nén cổ nhiệt lưu đang xông tới trên mặt và cổ hắn, luống cuống tay chân mở cửa kính xông ra ngoài, đang muốn mở cửa phòng vệ sinh chạy ra ngoài đột nhiên ý thức được chính mình còn đang trần như nhộng, lại buồn bực xoay người đem quần áo sạch mặc vào, liếc mắt nhìn sư phụ, suy nghĩ một chút lại đi đến trước gương xoa xoa mặt một chút, hướng về phía gương soi soi, xác định chính mình không có biểu cảm gì đáng mất mặt, lúc này mới giả bộ bình tĩnh mà mở cửa đi ra ngoài.

Liễu Quân sau khi tắm xong đi ra ngoài, Đường Đường lại mang ba người sư huynh đi vào chỉ dẫn bọn họ một chút. Hiện đại có nhiều vật dụng đơn giản để thuận tiện cho sinh hoạt, lần đầu tiên xem sẽ thấy mới mẻ, dùng lại rất tốt, tự nhiên sẽ không cần tốn nhiều nước bọt để giải thích, lại nói về phương diện này thì mấy tên kia một tên cũng không ngốc.

Đợi ba người còn lại thuận lợi tắm rửa thay quần áo thỏa đáng xong đã là một giờ sáng, bất quá lúc bọn họ xuống nước ở bên kia là vào buổi trưa, căn bản một chút buồn ngủ cũng không có. Vào giờ này ti vi cũng không có gì để xem, Đường Đường liền dẫn bọn họ đi sắp xếp phòng ở, dù sao cũng sẽ ở chỗ này mấy ngày, lúc này không ngủ, ngày mai cũng sẽ muốn ngủ.

Nhà của Đường Đường ở khu này khu nhà cũ, đã ở chừng mười năm, lúc mua nhà tình hình kinh tế coi như dư dả, nhưng cũng không phải đặc biệt giàu có, cho nên lúc đó liền mua căn nhà cao tầng nhất này. Trên lầu có hai gian phòng, một phòng bày một cái giường và các vật dụng đơn giản, phòng còn lại vẫn còn dùng để chứa đồ, chưa kịp dọn dẹp cũng chưa kịp mua giường.

Cho nên bây giờ dưới lầu một căn phòng khách, trên lầu một căn phòng khách, bốn người hai cái giường, vừa lúc hai người chen chung một cái giường. Tạ Lan Chỉ vốn là rất sợ Vân Tam, nhớ ngày nào đó Vân Tam rất đáng sợ mà chỉa vào tiểu vương gia nói nhìn hắn không thuận mắt liền muốn chẻ hắn ra, bất quá bây giờ bọn họ đều biết hắn không phải tiểu vương gia rồi, hắn không cần gánh tội thay cho cái tên phong lưu bại hoại kia, dĩ nhiên là không sợ Vân Tam nữa.

Cho nên vừa nghe có hai căn phòng, không nói hai lời liền đem Vân Tam kéo đến bên người, cánh tay khoát lên trên bả vai hắn: "Ta và Tam Nhi ngủ dưới lầu!" kỳ thực hắn là lười đi lên đi xuống lầu nhiều lần, vừa nhắc tới vận động, toàn thân đều lười đến mức chỉ muốn nằm vật ra.

"Được a! Cứ sắp xếp như vậy đi!" Đường Đường tiếp tục nói,"Ta trước đi lên xem dọn dẹp thế nào rồi."

Xem xem phía trên cũng đã sắp xếp xong, Đường Đường liền vung tay đem Vân Đại Vân Nhị ném lên trên lầu, lại đem Vân Tam cùng Tạ Lan Chỉ xuống lầu dưới, nói: "Điều chỉnh giấc ngủ một chút, điều chỉnh đồng hồ sinh học, nếu không...Ngày mai giữa ban ngày lại buồn ngủ." tiếp đó liền không quản bọn họ, hí ha hí hửng kéo sư phụ về phòng.

Liễu Quân đi vào phòng chuyện thứ nhất vẫn là cầm lấy bộ quần áo ngủ làm cho y tò mò kia. Trước khi tắm rửa xong Đường Đường đã đem cho y một bộ khác, kiểu dáng lẫn hoa văn không khác nhiều so với quần áo của Vân Đại bọn họ, lúc đó không có ngẫm nghĩ nhiều, lúc này đột nhiên lại cảm thấy tò mò hơn, không nhịn được nói: "Vì sao phải chuẩn bị cho ta đến hai bộ quần áo?"

Đường Đường đang kéo rèm cửa sổ, quay đầu nhìn yy đang muốn mở bộ quần áo trên giường ra, vui vẻ nói: "Bộ quần áo sư phụ đang mặc trên người là để mặc lúc ở trước mặt bọn họ, bộ trên giường là lúc không ở trước mặt bọn họ thì mặc."

"Ân?" Liễu Quân nhướng mi càng thêm nghi ngờ mà nhìn hắn một cái, cầm quần áo trải ra giường, sau đó ngây ngẩn cả người.

Đường Đường đi tới nhảy lên trên giường nửa ngồi nửa quỳ bên cạnh bộ quần áo, tiến đến thưởng thức biểu tình ngây ngẩn của y, cười đến không thấy mắt đâu: "Sư phụ, đẹp không?"

Liễu Quân bất đắc dĩ liếc hắn một cái.

"Hắc hắc...Tới! Sư phụ mau thay quần áo mới!" Đường Đường thẳng người lên hí ha hí hửng thay y cởi quần áo.

Liễu Quân ở trên môi hắn hôn một cái, thuận theo đem y phục trên người cởi sạch, lại đem bộ quần áo sặc sỡ kia mặc lên, ngay sau đó liền bị Đường Đường đẩy tới trước gương.

Mặc quần áo này rất cuốn hút, không phải chỉ cuốn hút một chút, từ cổ áo đến ống quần, không có một chỗ nào màu trắng, ngoại trừ màu xanh biển rực rỡ, còn dư lại tất cả đều là các loại cá hình thù kỳ quái, màu gì cũng có, nhất định là đem cả bảng màu trực tiếp đắp lên rồi.

Liễu Quân nghiêm túc nhìn chính mình trong gương, khó có được mà xuất hiện một cái biểu tình cực kỳ không hợp với khí chất của y - khóe miệng y giật giật. ( =))))))))))

Đường Đường cũng giật giật khóe miệng, nhưng là cười đến giật giật khóe miệng, đang lúc ôm bụng nín cười vô cùng khổ sở, cảm thấy khí chất xuất trần của sư phụ bị mình làm hỏng, nếu như da y ngăm đen thêm một chút, ăn mặc một thân quần áo như này liền có thể trực tiếp đi Hải Nam giả mạo ngư dân rồi.

Sư phụ khẳng định cả đời này cũng chưa từng mặc qua kiểu y phục như thế, ngoại trừ đồ cưới đỏ thẫm ngày hôm đó, ước chừng ngoại trừ màu trắng sẽ không chạm qua màu sắc khác.

Đường Đường quỳ ở trên giường từ phía sau lưng ôm lấy cổ y, ghé vào trên vai y chồm qua ở trên mặt y hôn một cái, cười hì hì nói: "Sư phụ mặc luôn đi a!! Thật là đáng yêu!"

Liễu Quân nhìn dáng vẻ cười như điên của hắn trong gương, giơ tay lên nắm lấy cằm hắn, vừa muốn cười vừa cam chịu: "Ngươi đặc biệt bảo mẹ mua?"

Đường Đường nhìn  y trong gương cười híp mắt gật đầu.

Liễu Quân nhìn về phía gương với vẻ mặt xoắn xuýt, trong lòng thực sự không tiếp nhận được trang phục kỳ quái như vậy, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ Đường Đường vui như vậy lại không đành lòng thay ra, nhân sinh của y lần đầu trải qua ba phút do dự thật dài, khẽ thở dài một cái: "Như vậy...Cuốn hút..."

"Ân!" Đường Đường gật đầu, nhảy xuống giường mở ra tủ quần áo từ bên trong nhanh chóng lấy ra một bộ quần áo, ngay sau đó bắt đầu cởi nút áo, nhe răng trợn mắt mà cười nói: "Sư phụ không mặc thì thôi đi, dù sao ta cũng sẽ mặc."

Liễu Quân nhìn hắn nhanh chóng đem quần áo trên người lột sạch, lúc đang chẩn bị tiến lên ôm một cái thì lại thấy hắn bắt đầu mặc quần áo, vừa nhìn một cái liền sững sờ, bộ quần áo này ngoại trừ nhỏ một chút, hoa văn lại giống bộ ở trên người mình như đúc. ( Ai nha, đồ cặp nha~)

Đường Đường mặc xong liền xoay người lại đối diện với y, hất cằm lên vẻ mặc đắc ý: "Ta cảm thấy thật đẹp mắt! Ta liền thích mặc cái này! Đây là quần áo tình nhân, chính là tình ý của hai người yêu nhau."

Liễu Quân nhìn hắn sửng sốt một chút, đột nhiên cười rộ lên, khóe mắt khóe miệng đều là ý cười nồng đậm, ôn nhu nói: "Được, ta mặc."

Đường Đường ánh mắt sáng lên, chợt xông tới ôm cổ y vừa nhấc chân lên đem toàn bộ thân thể mình đều treo trên người y, vui vẻ ở trên môi y hôn một cái: "Sư phụ thật ngoan!"

Liễu Quân nâng hắn lên, ở trên mông hắn vỗ nhẹ một cái, ý cười càng sâu: "Nói thẳng không phải tốt hơn sao, vòng vo như vậy."

Đường Đường bị y vỗ mông, trên mặt nhất thời nóng lên, nuốt nước miếng một cái lại khôi phục trấn định, cười hắc hắc nói: "Đây không phải là vì muốn thăm dò phản ứng của sư phụ một chút sao..."

Liễu Quân nhìn hắn cười nheo mắt, nhịn không được lại ở trên lông mi hắn hôn một cái, thấp giọng hỏi: "Quần áo tình nhân đều cuốn hút như vậy sao?"

"Không phải." Đường Đường lắc đầu, tiếp tục cười, "Hầu hết đều là đơn giản rộng rãi, cái này là do ta cố ý chọn như vậy."

Liễu Quân nghi ngờ mà nhìn hắn: "Vì sao?"

"Ta là từ trong hồ xuyên qua! Vừa có nước vừa có cá, biết bao ngụ ý a...Bất quá cá nước cũng có nhiều kiểu dáng...Chủ yếu vẫn là muốn thăm dò sư phụ một chút...Phản ứng..." Đường Đường càng nói thanh âm càng nhỏ, đột nhiên cảm giác được cái mông bị nhéo một cái, nhất thời trợn mắt lên, trên mặt ửng đỏ.

Liễu Quân nhìn thấy bộ dáng này của hắn, trong lòng một lần nữa bị trêu chọc, nhịn không được tay lại giật giật, nhìn hắn hé môi khẽ thở một cái, ánh mắt không khỏi nhìn vào đầu lười như ẩn như hiện trong khoang miệng hắn.

Hai người nhìn nhau mấy giây, Liễu Quân dùng một tay nâng gáy hắn lên, nhắm ngay môi của hắn nhanh chóng hôn xuống.
Bình Luận (0)
Comment