Công Tử Nhà Giàu Lấy Kiều Lang

Chương 30



Thái Sinh vội quay đầu lại tiếp theo lui cả người đau nhức vào trong chăn, khiến cho hắn vừa động cũng không nghĩ muốn động, dần dần  mí mắt thật rất nặng, nhắm mắt lại liền ngủ đi.

Sáng sớm tỉnh lại vừa mới nhích thân thể, liền nghe bên người Bạch Tấn Vân nói:“Hôm nay thân thể thân thể thiếu phu nhân không khỏe, cần nằm một hồi, ngươi lui ra, không cần hầu hạ .”

Sau đó giọng nói của Tiểu Nguyệt  từ ngoài cửa truyền vào,“Dạ”

Thái Sinh ôm chăn vẫn duy trì tư thế nằm nghiêng  không nhúc nhích, lại nghe thấy Bạch Tấn Vân phía sau nói:“Ngươi tỉnh rồi?”

Thái Sinh không đáp lời chỉ cảm thấy mặt có chút nóng, thân mình có chút lạnh,hắn đem chăn trên người nắm thật chặt.

Bạch Tấn Vân cúi người lại vốn định ôm lấy Thái Sinh, lại phát hiện thân thể hắn nóng bỏng, đưa tay sờ trán hắn, chết tiệt, tại sao lại nóng như vậy a.

“Thái Sinh nằm ở trên giường thật tốt, ta đi kêu thầy thuốc tới khám cho ngươi.” Bạch Tấn Vân vội vàng xoay người, nhanh chóng mặc quần áo.

“Đại thiếu gia……” Thái  Sinh vội vàng ngồi dậy, bởi vì động tác quá mạnh, hạ thân mãnh liệt đau lên, làm cho hắn hơi hơi nhíu mi.

Thấy Thái Sinh la như vậy,Bạch Tấn Vân quay đầu lại chỉ thấy được thân thể yếu ớt của Thái Sinh ngồi dậy, tóc dài tán loạn trên vai, chăn rơi xuống thân thể như ẩn như hiện khắp nơi đều có dấu vết hắn lưu lại.

Thật đẹp a.

Bạch Tấn Vân ngây người một chút, vội vàng đi qua, choàng áo cho Thái Sinh,“Ngươi rất nóng, vẫn là mau nằm xuống đi.”

Thái Sinh ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt tuấn dật của Bạch Tấn Vân, nhớ tới chuyện đêm qua, mặt không khỏi lại đỏ, vội vàng cúi đầu, nhẹ giọng nói:“Đại thiếu gia, ngài mời thầy thuốc đến như vậy, không sợ thân phận của ta bị vạch trần sao?”

“Này……” Việc này Bạch Tấn Vân thật đúng là sơ  sót,“Nhưng mà không thể nhìn ngươi nóng như vậy cũng không quan tâm?”

“A.” Thái Sinh thấy dáng vẻ khẩn trương của Bạch Tấn Vân, trong lòng như là có một dòng nước ấm chảy qua, theo sau không tự giác nở nụ cười,nhưng nụ cười đó thật đẹp, làm cho Bạch Tấn Vân nhìn có chút si mê.

“Đại thiếu gia quên rồi sao, ta chính là thầy thuốc nha.” Thái Sinh nói xong muốn xuống giường,“Ta viết phương thuốc, ngài, ngài giúp bốc thuốc là được……”

Bạch Tấn Vân không có cho Thái Sinh xuống, lấy giấy bút đến để cho hắn viết phương thuốc, sau đó cho hắn nằm nghỉ, lúc này Bạch Tấn Vân mới phương thuốc đi ra ngoài bốc thuốc.

Thái Sinh nằm ở trên giường, vẫn nhìn theo Bạch Tấn Vân ra cửa, đóng cửa, nghe tiếng bước chân hắn đi nhanh.

Thái Sinh đột nhiên cảm thấy được trong lòng thực thỏa mãn, vì thế ôm chăn nhắm mắt lại chờ hắn trở về.
Bình Luận (0)
Comment