Cự Long Thức Tỉnh

Chương 567

Chương 567

Lúc này, vợ chồng Trâu Lệ Hồng và đám Hằng Thành Trình, Cao Kiến Dân đều mặt xám như tro tàn, cả người run rẩy.

Bọn họ đương nhiên biết thư ký Trương là ai, đó chính là ông lớn của tỉnh Tây Bắc, quyền cao chức trọng, có thể điều khiển sự sống chết của bọn họ. Nếu người này nghiêm túc thì bọn họ e là sẽ chết không có chỗ chôn.

Còn Từ Xuyên thì đã sợ tới mức són ra quần. Hắn ta chỉ là một sở trưởng nho nhỏ, có khi nào được gặp mặt Vân Thắng Quốc ngoài đời thật đâu, hơn nữa lại còn vào lúc hắn ta lạm dụng chức quyền của mình nữa chứ.

Từ đầu chí cuối, Vân Thắng Quốc không nhìn hắn ta, nhưng chính bản thân Từ Xuyên đã thất hồn lạc phách. Có thể nói, từng sợi lông trên người Vân Thắng Quốc đều có thể đè chết hắn ta. Có thể thấy hắn ta sợ cỡ nào.

Lúc này, Đỗ Phái Nhiên lấy hết can đảm ra nói Vân Thắng Quốc: “Bí thư Vân, đây chỉ là hiểu lầm. Chúng tôi xin gửi lời tạ lỗi với cô Ngư Bạch, cũng tình nguyện bồi thường toàn bộ tổn thất của cô ấy. Chuyện này không nên kinh động đến bí thư Vân làm gì”.

Đỗ Phái Nhiên biết, bí thư Vân xuất hiện thì vấn đề của ông ta và Ngư Bạch đã không phải là của hai người nữa rồi. Ông ta không trong sạch một chút nào, sẽ gặp phải đại họa mất.

Ông ta lúc này đã không còn quan tâm đến thể diện gì nữa mà chỉ muốn làm sao cho Ngư Bạch vừa ý, cho bí thư Vân hủy bỏ mệnh lệnh vừa rồi.

Mà lúc này, Trâu Lệ Hồng đã hối hận không thôi. Sớm biết Ngư Bạch có thể lay chuyển bí thư Vân thì có cho một trăm lá gan họ cũng không dám.

Nhưng bây giờ cũng đã muộn, bọn họ gặp phiền phức lớn rồi.

Bà ta và chồng mình Đỗ Phái Nhiên được một ông chủ tư nhân tài trợ cho đi Châu Âu du lịch, từ Cảng Đài quá cảnh về đây. Mang danh nghĩa là du lịch nhưng thực ra là đi khảo sát.

Trong lúc này, hai bọn họ còn mua vô số hàng xa xỉ, tất cả đều được ông chủ tư nhân kia tài trợ. Bà ta đang mặc bộ váy đắt đỏ nhất, nếu bị tra ra thì cả hai bọn họ sẽ tiêu đời.

Nghĩ vậy, Trâu Lệ Hồng run rẩy, muốn giải thích vài câu, nhưng dưới uy thế của Vân Thắng Quốc, người mồm loa mép giải, kiêu căng ngạo mạn như bà ta lại chẳng nói được thành lời.

Lúc này, chỉ thấy Vân Thắng Quốc nói: “Cô Ngư Bạch, chúng ta đi vào văn phòng chờ đi, cô không phải người có tội, cần gì phải ở lại đây”.

Nói xong, Vân Thắng Quốc đích thân đỡ Ngư Bạch dậy, cũng nhìn Lục Hi.

Lục Hi gật đầu, quay người đi ra bên ngoài.

Trong chốc lát, ba người đi vào văn phòng của Từ Xuyên và ngồi trong đó.

Thư ký Trương Khải và mấy người bảo vệ đứng ngoài cửa canh gác.

Lúc này, Vân Thắng Quốc tìm được ly dùng một lần, rót nước cho Ngư Bạch, đưa cho cô ta và nói: “Là bí thư tôi quản lý không chu toàn, làm cô phải gánh oan, xin lỗi cô”.

Ngư Bạch nghe vậy chỉ cảm thấy được sủng mà sợ.

Một ông lớn trong tỉnh lại nói với cô ta bằng giọng điệu khách sáo như vậy, cô ta thật sự không dám tin.

“Bí, bí thư Vân, tôi xin cảm ơn ông, nếu ông không tới kịp thì không biết đám người kia sẽ làm gì tôi nữa”, Ngư Bạch cảm kích nói.

Vân Thắng Quốc cười nói: “Cô nên cảm ơn cậu Lục đi, là cậu Lục báo cho tôi nên tôi mới biết được mà đến đây, không thì tôi cũng chẳng hay biết gì về sự bại hoại của đám nhân viên kia”.

Tuy rằng Ngư Bạch biết Vân Thắng Quốc đến đây chắc chắn là có liên quan đến Lục Hi, nhưng cô ta thật không ngờ Lục Hi có năng lực đến mức liên lạc thẳng cho Vân Thắng Quốc rồi để ông ta đích thân xuất hiện.

Bình Luận (0)
Comment