Cứ Vậy Mà Yêu Em

Chương 69

Bóng đêm tĩnh lặng, gió biển hiu hiu, sóng biển không ngừng vỗ vào bờ, âm thanh rào rạt của sóng biển là thứ âm nhạc duy nhất trong màn đêm yên lặng.

Anh hơi cúi đầu, hôn một cái lên trán của cô gái nhỏ: “Ngủ đi.”

Cô có thể cảm nhận được anh mà không có chút ngăn cách nào.

Lâm Lang vẫn chiếm chỗ cho cô như trước. Hôm nay Nam Vận đến khá sớm, tiến vào lớp học thì vẫn còn 10p nữa mới vào lớp.

Cảm giác giữa có bao và không có bao, hoàn toàn không giống nhau.Nơi này là khu biệt thự tư nhân, cả bãi cát này chỉ có hai người họ.Nơi này là khu biệt thự tư nhân, cả bãi cát này chỉ có hai người họ.

Nam Vận cũng không giả vờ nữa, kiêu ngạo nói: “Em đang thông báo với anh thôi.”

Anh hơi cúi đầu, hôn một cái lên trán của cô gái nhỏ: “Ngủ đi.”

Khi mọi chuyện đã sẵn sàng, Nam Vận hít sâu một hơi, cầm lấy que thử thai đứng dậy.

Mấy phút sau, que thử thai trong tay hiện ra kết quả — Hai vạch đỏ.Gió đêm mát mẻ nhẹ nhàng thổi qua làn váy cùng mái tóc dài của cô gái nhỏ, làm tăng thêm mấy phần mềm mại và quyến rũ của cô gái nhỏ. Trời sao rực rỡ, con ngươi linh động của cô còn sáng hơn cả sao trời, mà trong con ngươi đó chỉ có mình anh.

Lục Dã: “….”

Sau khi không biết bị hôn bao nhiêu lần, Lục Dã bất đắc dĩ cười cười, ánh mắt ôn nhu nhìn cô gái trong ngực: “Không ngủ à?”Ngoại trừ trời có mưa, tuyết hoặc gió lớn, không thì bình thường Nam Vận đều lái xe điện đến trường, nhưng hai ngày nay Lục Dã không cho cô lái xe nữa, mà là lái xe ô tô đưa cô đến hẳn cửa của khu dạy học.Cô gái của anh càng ngày càng mê người, cũng càng ngày càng biết khiêu khích anh.

Lục Dã thì không muốn cô có gánh nặng, ấm giọng đáp: “Thuận theo tự nhiên là được.”

Nam Vận không chút nghĩ ngợi, tràn đầy tự tin nói: “Tớ cũng muốn viết một cái kịch bản!”

Nam Vận lấy tay phải đặt lên bụng nhỏ của mình, vô cùng nghiêm túc đáp: “Có khả năng là tớ có rồi.”Lục Dã không chút do dự: “Vậy thì chờ em tốt nghiệp tiến sĩ rồi mới sinh con.”Lục Dã căn bản không kháng cự nổi dụ hoặc, trong nháy mắt cảm thấy khô nóng, nhưng mà lý trí vẫn còn, cố gắng kiềm chế bản thân, kiên quyết nói: “Đợi em học xong rồi nói.”

Nam Vận sáp về phía trước, đem môi dán sát vào tai anh, giọng nói nhỏ nhẹ, cực độ mị hoặc cất tiếng: “Anh có muốn ở ngay tại đây muốn em không?”

Lúc tắm cho cô gái nhỏ anh mới phát hiện, trên người cô bị cát mài ra không ít vết máu ứ đọng, nhất là hai cái đầu gối, một mảnh bầm tím, cứ như vừa trải qua một trận giày vò chà đạp vậy.

Váy trượt còn là loại lộ lưng, cát biển thô rát, làn da cô mười phần kiều nộn.Cô và Dã Tử có con rồi.Mặc dù giọng điệu anh vô cùng kiên định, nhưng giọng nói lại có chút khàn khàn, thập phần nóng bỏng.

Nam Vận: “Xì!”

Sau khi từ Hải Nam về Tây Phụ, Nam Vận bắt đầu chú ý đến kỳ kinh nguyệt của mình, Lục Dã còn quan tâm hơn cả cô, thậm chí lúc quan hệ cũng cẩn thận hơn nhiều so với trước kia.Cô có thể cảm nhận được anh mà không có chút ngăn cách nào.Bãi cát dưới màn đêm trống trải tĩnh mịch, rất dễ khơi gợi lên dục vọng nguyên thủy của con người, cô gái nhỏ lại dụ người như thế, lực nhẫn nại của anh có tốt thế nào cũng không chống cự nổi.Nam Vận sớm đã đoán được đáp án của anh, mất mát mếu máo: “Lần nào cũng nói đợi em học xong, đợi em học xong còn mấy nắm nữa lận.”

Anh tất nhiên là muốn, sao lại không muốn được?

Sau khi từ Hải Nam về Tây Phụ, Nam Vận bắt đầu chú ý đến kỳ kinh nguyệt của mình, Lục Dã còn quan tâm hơn cả cô, thậm chí lúc quan hệ cũng cẩn thận hơn nhiều so với trước kia.Thấy anh vẫn đang do dự, Nam Vận lại nói: “Không thì thế này đi, hai ta cùng lùi một bước, mấy ngày đi chơi này chúng ta không dùng biện pháp tránh thai, nếu như vẫn không mang thai thì đợi em tốt nghiệp nghiên cứu sinh xong rồi lại sinh.”Lục Dã: “Chỉ có 3 năm.”

Nam Vận không chút nghĩ ngợi, tràn đầy tự tin nói: “Tớ cũng muốn viết một cái kịch bản!”

Nam Vận trừng cô ấy: “Cậu không được mật báo với anh cậu, biết chưa!

Lục Dã: “Ngủ ngon.”Nam Vận bắt đầu già mồm át lẽ phải: “Nếu em còn muốn học lên tiến sĩ thì sao? Anh cũng sẽ chờ em tốt nghiệp tiến sĩ sao?”

Nam Vận lấy tay phải đặt lên bụng nhỏ của mình, vô cùng nghiêm túc đáp: “Có khả năng là tớ có rồi.”

Lục Dã đã sắp nổ đến nơi rồi, hô hấp càng lúc càng nóng rực, vô thức ôm chặt lấy eo cô, nhưng vẫn cực lực nhẫn nhịn, giọng nói khàn đến cực điểm: “Không được!”Cô gái của anh càng ngày càng mê người, cũng càng ngày càng biết khiêu khích anh.Lục Dã không chút do dự: “Vậy thì chờ em tốt nghiệp tiến sĩ rồi mới sinh con.”

Cô và Dã Tử có con rồi.

Nam Vận vốn muốn đáp được, nhưng mà lời đến bên miệng rồi lại có một ý tưởng lớn mật, thế nên đổi lại thành: “Không thì đợi thêm hai ngày nữa đi, lỡ như thực sự là muộn ngày, em sẽ thất vọng.”

Nam Vận đã sớm biết chuyện về kịch bản, song cô vẫn không lay động: “Nếu anh họ cậu đã dùng kịch bản của Từ nhị, vậy anh ấy  là đồng lõa với Từ nhị, tội không thể tha!” Dứt lời, cô lại căm tức trừng Lâm Lang: “Cả cậu nữa, cậu cũng là đồng lõa!”* Thân bất do kỷ: bản thân không làm chủ được.Dịch: ChipNam Vận vừa vội vừa tức: “Đến lúc đó thì anh bao tuổi rồi chứ?” Sau đó cô lại nhỏ giọng lầm bầm một câu: “Thật sự sẽ thành già rồi mới có con đó.”

Ánh mắt Nam Vận sáng ngời, vẻ mặt mong chờ nhìn anh: “Em sẽ có cục cưng chứ?”

Lâm Lang: “….”  Kinh! Kinh! Kinh!

Cô gái của anh càng ngày càng mê người, cũng càng ngày càng biết khiêu khích anh.

Váy trượt còn là loại lộ lưng, cát biển thô rát, làn da cô mười phần kiều nộn.Lục Dã: “…”

Cô có thể cảm nhận được anh mà không có chút ngăn cách nào.

Vừa rồi khi triền miên, hai người đều đầm đìa mồ hôi, trên người dính đầy cát, sau khi về phòng, Lục Dã ôm cô gái nhỏ đến phòng tắm.Phòng tắm rất rộng rãi, còn có một bồn tắm mát xa lớn cho hai người.Nam Vận bắt đầu làm nũng: “Chồng à, chúng ta sinh một cục cưng đi ~”

Mặc dù giọng điệu anh vô cùng kiên định, nhưng giọng nói lại có chút khàn khàn, thập phần nóng bỏng.

Nam Vận không đi xe điện, Lâm Lang lái xe chở cô về nhà. Trên đường về, Lâm Lang cực kỳ căng thẳng, băng qua đường cái đều tập trung tinh thần cao độ, chỉ sợ mình làm cho Nam Vận bị ngã.

Tiết học 95p khiến cho cô có cảm giác như một ngày bằng một năm vậy.Lúc tắm cho cô gái nhỏ anh mới phát hiện, trên người cô bị cát mài ra không ít vết máu ứ đọng, nhất là hai cái đầu gối, một mảnh bầm tím, cứ như vừa trải qua một trận giày vò chà đạp vậy.Thái độ của Lục Dã vẫn rất kiên định: “Hiện tại chưa được!”

Lâm Lang đang gặm bánh mì, quai hàm còn đang phồng lên hỏi: “Làm gì thế?”

Không qua bao lâu, cô gái nhỏ đã tiến vào mộng đẹp.

Nam Vận bất mãn chu miệng: “Vào thời điểm này đáng lẽ anh phải nói anh yêu em chứ.”Ban nãy ở trên bãi cát, là lần đầu tiên bọn họ không dùng biện pháp tránh thai.Cô có dự cảm, cô sẽ có cục cưng.Rõ ràng là đã có phản ứng rồi.

Phòng tắm rất rộng rãi, còn có một bồn tắm mát xa lớn cho hai người.

Mặc dù giọng điệu anh vô cùng kiên định, nhưng giọng nói lại có chút khàn khàn, thập phần nóng bỏng.

Lục Dã buồn cười, lập tức thỏa mãn yêu cầu của cô gái nhỏ: “Anh yêu em.”Lâm Lang vẫn chiếm chỗ cho cô như trước. Hôm nay Nam Vận đến khá sớm, tiến vào lớp học thì vẫn còn 10p nữa mới vào lớp.Nam Vận sáp về phía trước, đem môi dán sát vào tai anh, giọng nói nhỏ nhẹ, cực độ mị hoặc cất tiếng: “Anh có muốn ở ngay tại đây muốn em không?”

Tiết học 95p khiến cho cô có cảm giác như một ngày bằng một năm vậy.

Lúc trước Nam Vận cũng từng có chuyện kinh nguyệt đến muộn, song nhiều nhất chỉ muộn ba ngày mà thôi, lần này muộn hết ba ngày rồi mà vẫn chưa thấy đến.Lục Dã đã sắp nổ đến nơi rồi, hô hấp càng lúc càng nóng rực, vô thức ôm chặt lấy eo cô, nhưng vẫn cực lực nhẫn nhịn, giọng nói khàn đến cực điểm: “Không được!”

Lâm Lang bất đắc dĩ thở dài: “Haizz, biết rồi!”

Nam Vận vừa vội vừa tức: “Đến lúc đó thì anh bao tuổi rồi chứ?” Sau đó cô lại nhỏ giọng lầm bầm một câu: “Thật sự sẽ thành già rồi mới có con đó.”

Bãi cát dưới màn đêm trống trải tĩnh mịch, rất dễ khơi gợi lên dục vọng nguyên thủy của con người, cô gái nhỏ lại dụ người như thế, lực nhẫn nại của anh có tốt thế nào cũng không chống cự nổi.Nam Vận tiếp tục mê hoặc anh: “Em sắp tốt nghiệp đại học rồi, nếu bây giờ chúng ta muốn có con, em vẫn có thể học hết được học kỳ 1 của nghiên cứu sinh, sau đó làm thủ tục tạm nghỉ một năm, đợi sinh em bé xong rồi lại học tiếp, đến lúc đó cục cưng cũng có thể rời được em rồi.”

Lục Dã giúp cô mặc quần áo, sau đó ôm cô về biệt thự.

Lục Dã buồn cười, lập tức thỏa mãn yêu cầu của cô gái nhỏ: “Anh yêu em.”

Nam Vận trừng cô ấy: “Cậu không được mật báo với anh cậu, biết chưa!Xem ra cô gái nhỏ đã lên kế hoạch từ trước rồi.

Nam Vận gần như đã mệt lả, toàn thân mềm nhũn vô lực, vẫn đang nhỏ giọng sụt sùi, hốc mắt cùng chóp mũi đều đỏ rực, trông rất điềm đạm đáng yêu.

Cô và Dã Tử có con rồi.

Nhiệt độ của máy điều hòa phát ra vừa phải, trong phòng ngủ chỉ có một chiếc đèn ngủ trên đầu giường lóe sáng, tỏa ra ánh sáng màu vàng ấm áp, khiến cho căn phòng vừa ấm áp vừa yên tĩnh.

Lục Dã bất đắc dĩ cười cười: “Em đang thương lượng với anh sao?”Nam Vận bắt đầu già mồm át lẽ phải: “Nếu em còn muốn học lên tiến sĩ thì sao? Anh cũng sẽ chờ em tốt nghiệp tiến sĩ sao?”Lục Dã bất đắc dĩ cười cười: “Em đang thương lượng với anh sao?”

Thấy anh vẫn đang do dự, Nam Vận lại nói: “Không thì thế này đi, hai ta cùng lùi một bước, mấy ngày đi chơi này chúng ta không dùng biện pháp tránh thai, nếu như vẫn không mang thai thì đợi em tốt nghiệp nghiên cứu sinh xong rồi lại sinh.”

Nam Vận thấy thế mới yên tâm.Thật lâu sau mới kết thúc.Nam Vận cũng không giả vờ nữa, kiêu ngạo nói: “Em đang thông báo với anh thôi.”

Lâm Lang vẫn rất khiêm tốn: “Ây dô, nào có tốt đến thế, tớ cũng chỉ diễn bừa thôi ấy mà.”

Mang thai tuyệt đối được coi như chuyện lớn liên quan đến mạng người, cả một tiết học Nam Vận không nghe lọt được chữ nào, trong đầu toàn là mang thai.

Không qua bao lâu, cô gái nhỏ đã tiến vào mộng đẹp.Lâm Lang: “….”  Kinh! Kinh! Kinh!Lục Dã: “Nếu anh không đồng ý thì sao?”

Lâm Lang vẫn rất khiêm tốn: “Ây dô, nào có tốt đến thế, tớ cũng chỉ diễn bừa thôi ấy mà.”

Ánh mắt Lục Dã sa sầm: “Ai không được?”Nam Vận bắt đầu làm nũng: “Chồng à, chúng ta sinh một cục cưng đi ~”Nam Vận: “Vậy thì sau này anh đừng hòng động vào em nữa, trừ khi anh muốn có cục cưng.”

Lâm Lang lập tức chuyển chủ đề: “Cậu muốn lừa anh họ thế nào?”

Lâm Lang vừa uống một ngụm sữa, trực tiếp bị sặc, sữa trong miệng đều phun hết lên trên mặt bàn: “Sao, sao cậu không nói với anh họ!”Lục Dã: “….”

Sau khi từ Hải Nam về Tây Phụ, Nam Vận bắt đầu chú ý đến kỳ kinh nguyệt của mình, Lục Dã còn quan tâm hơn cả cô, thậm chí lúc quan hệ cũng cẩn thận hơn nhiều so với trước kia.

Thấy anh vẫn đang do dự, Nam Vận lại nói: “Không thì thế này đi, hai ta cùng lùi một bước, mấy ngày đi chơi này chúng ta không dùng biện pháp tránh thai, nếu như vẫn không mang thai thì đợi em tốt nghiệp nghiên cứu sinh xong rồi lại sinh.”

Nam Vận vốn muốn đáp được, nhưng mà lời đến bên miệng rồi lại có một ý tưởng lớn mật, thế nên đổi lại thành: “Không thì đợi thêm hai ngày nữa đi, lỡ như thực sự là muộn ngày, em sẽ thất vọng.”

Nam Vận sáp về phía trước, đem môi dán sát vào tai anh, giọng nói nhỏ nhẹ, cực độ mị hoặc cất tiếng: “Anh có muốn ở ngay tại đây muốn em không?”

Lục Dã lại không ngủ, không chớp mắt nhìn cô gái của anh, trong con ngươi như dòng nước nóng.

Dù Lục Dã muốn biết kết quả sớm một chút, nhưng cũng không muốn tạo áp lực cho cô gái nhỏ, cho nên cũng không ép buộc cô: “Được.”Lục Dã luôn nhớ kỳ kinh nguyệt của cô gái nhỏ, kinh nguyệt tháng này của cô mới hết tuần trước, không chút lưu tình đâm thủng tâm tư nhỏ của cô: “Em đang trong  giai đoạn dễ thụ thai.”

Nam Vận: “Ngủ ngon.”

Nhiệt độ của máy điều hòa phát ra vừa phải, trong phòng ngủ chỉ có một chiếc đèn ngủ trên đầu giường lóe sáng, tỏa ra ánh sáng màu vàng ấm áp, khiến cho căn phòng vừa ấm áp vừa yên tĩnh.

Nam Vận: “Ngủ ngon.”Nam Vận ra vẻ nghiêm túc đáp: “Đó cũng là có xác suất, chỉ là xác suất cao hơn chút mà thôi.” Tâm tư nhỏ của cô lóe lên, lại dùng đến kế khích tướng: “Nếu như không mang thai được thì đó là do anh không được.”

* Thân bất do kỷ: bản thân không làm chủ được.

Lục Dã buồn cười, lập tức thỏa mãn yêu cầu của cô gái nhỏ: “Anh yêu em.”Trước lúc về nhà, hai người tạt qua tiệm thuốc trước, mua que thử thai.Cảm giác giữa có bao và không có bao, hoàn toàn không giống nhau.Ánh mắt Lục Dã sa sầm: “Ai không được?”

* Thân bất do kỷ: bản thân không làm chủ được.

Nam Vận hừ lạnh một tiếng: “Tớ thấy lần nào cậu cũng rất thích thú mà, diễn xuất không tệ ha, Oscar nợ cậu một giải nữ chính xuất sắc nhất đấy!”

Sau khi không biết bị hôn bao nhiêu lần, Lục Dã bất đắc dĩ cười cười, ánh mắt ôn nhu nhìn cô gái trong ngực: “Không ngủ à?”Hồi lâu sau, anh lại nhẹ nhàng hôn lên trán cô một cái, thanh âm trầm thấp nói với cô gái đã ngủ say: “Sau này làm mẹ rồi, nhất định không được quên chồng đó.”Nam Vận cảm nhận được hơi thở nguy hiểm, không dám nói lại lời vừa nãy, mà tiếp tục dụ dỗ anh, mị nhãn như tơ, giọng điệu thỏ thẻ: “Anh thực sự không muốn ấy em một lần ở chỗ này sao?”

Nam Vận thấy thế mới yên tâm.

Lúc tắm cho cô gái nhỏ anh mới phát hiện, trên người cô bị cát mài ra không ít vết máu ứ đọng, nhất là hai cái đầu gối, một mảnh bầm tím, cứ như vừa trải qua một trận giày vò chà đạp vậy.Cô và Dã Tử có con rồi.Nam Vận tiếp tục mê hoặc anh: “Em sắp tốt nghiệp đại học rồi, nếu bây giờ chúng ta muốn có con, em vẫn có thể học hết được học kỳ 1 của nghiên cứu sinh, sau đó làm thủ tục tạm nghỉ một năm, đợi sinh em bé xong rồi lại học tiếp, đến lúc đó cục cưng cũng có thể rời được em rồi.”Anh tất nhiên là muốn, sao lại không muốn được?

Lục Dã: “Ngủ ngon.”Lục Dã căn bản không kháng cự nổi dụ hoặc, trong nháy mắt cảm thấy khô nóng, nhưng mà lý trí vẫn còn, cố gắng kiềm chế bản thân, kiên quyết nói: “Đợi em học xong rồi nói.”Khi mọi chuyện đã sẵn sàng, Nam Vận hít sâu một hơi, cầm lấy que thử thai đứng dậy.Bãi cát dưới màn đêm trống trải tĩnh mịch, rất dễ khơi gợi lên dục vọng nguyên thủy của con người, cô gái nhỏ lại dụ người như thế, lực nhẫn nại của anh có tốt thế nào cũng không chống cự nổi.

Nam Vận bắt đầu già mồm át lẽ phải: “Nếu em còn muốn học lên tiến sĩ thì sao? Anh cũng sẽ chờ em tốt nghiệp tiến sĩ sao?”

Lục Dã căn bản không kháng cự nổi dụ hoặc, trong nháy mắt cảm thấy khô nóng, nhưng mà lý trí vẫn còn, cố gắng kiềm chế bản thân, kiên quyết nói: “Đợi em học xong rồi nói.”Anh cũng không cởi váy cô ra, chỉ vén váy lên cao.

Lục Dã: “Nếu anh không đồng ý thì sao?”

Lục Dã giúp cô mặc quần áo, sau đó ôm cô về biệt thự.Lâm Lang lập tức chuyển chủ đề: “Cậu muốn lừa anh họ thế nào?”Váy trượt còn là loại lộ lưng, cát biển thô rát, làn da cô mười phần kiều nộn.

Nam Vận: “Xì!”

Tắm rửa xong, Nam Vận vẫn còn rất suy nhược, là Lục Dã giúp cô sấy khô tóc.

Thế nhưng người trước dám nói, người sau lại dám nghe.

Trước lúc về nhà, hai người tạt qua tiệm thuốc trước, mua que thử thai.Lục Dã giúp cô mặc quần áo, sau đó ôm cô về biệt thự.Sóng biển không ngừng đánh vào bờ, bên tai đều là âm thanh sóng vỗ va chạm.

Lúc tắm cho cô gái nhỏ anh mới phát hiện, trên người cô bị cát mài ra không ít vết máu ứ đọng, nhất là hai cái đầu gối, một mảnh bầm tím, cứ như vừa trải qua một trận giày vò chà đạp vậy.

Lâm Lang vội vã tẩy sạch cho bản thân: “Tớ, tớ tớ, tớ bị bắt buộc mà! Tớ là thân bất do kỷ*! Tớ không thể phản kháng!”

Lâm Lang bất đắc dĩ thở dài: “Haizz, biết rồi!”Đất làm chiếu trời làm chăn, tự do lại kích thích.

Lục Dã: “Ngủ ngon.”

Mấy phút sau, que thử thai trong tay hiện ra kết quả — Hai vạch đỏ.

Thật lâu sau mới kết thúc.

Lâm Lang quả thực không hiểu nổi: “Tại sao vậy?”

Mặc dù giọng điệu anh vô cùng kiên định, nhưng giọng nói lại có chút khàn khàn, thập phần nóng bỏng.Lục Dã: “Chỉ có 3 năm.”Nam Vận gần như đã mệt lả, toàn thân mềm nhũn vô lực, vẫn đang nhỏ giọng sụt sùi, hốc mắt cùng chóp mũi đều đỏ rực, trông rất điềm đạm đáng yêu.

Rõ ràng là đã có phản ứng rồi.

Váy trượt còn là loại lộ lưng, cát biển thô rát, làn da cô mười phần kiều nộn.

Sóng biển không ngừng đánh vào bờ, bên tai đều là âm thanh sóng vỗ va chạm.Lục Dã giúp cô mặc quần áo, sau đó ôm cô về biệt thự.

Thật ra anh đã mong đươc làm ba từ lâu rồi.

Nam Vận thấy thế mới yên tâm.Vừa rồi khi triền miên, hai người đều đầm đìa mồ hôi, trên người dính đầy cát, sau khi về phòng, Lục Dã ôm cô gái nhỏ đến phòng tắm.

Bóng đêm tĩnh lặng, gió biển hiu hiu, sóng biển không ngừng vỗ vào bờ, âm thanh rào rạt của sóng biển là thứ âm nhạc duy nhất trong màn đêm yên lặng.

Nam Vận bất mãn chu miệng: “Vào thời điểm này đáng lẽ anh phải nói anh yêu em chứ.”Nhiệt độ của máy điều hòa phát ra vừa phải, trong phòng ngủ chỉ có một chiếc đèn ngủ trên đầu giường lóe sáng, tỏa ra ánh sáng màu vàng ấm áp, khiến cho căn phòng vừa ấm áp vừa yên tĩnh.Phòng tắm rất rộng rãi, còn có một bồn tắm mát xa lớn cho hai người.

Thật ra anh đã mong đươc làm ba từ lâu rồi.

Nam Vận thở phào nhẹ nhõm.Lúc tắm cho cô gái nhỏ anh mới phát hiện, trên người cô bị cát mài ra không ít vết máu ứ đọng, nhất là hai cái đầu gối, một mảnh bầm tím, cứ như vừa trải qua một trận giày vò chà đạp vậy.

Theo lý thuyết thì hẳn là ngày 15 là cô đến ngày, nhưng mà đến ngày 15 rồi mà vẫn chưa thấy đến, vợ chồng hai người không khỏi cảm thấy hồi hộp.

Tiết học 95p khiến cho cô có cảm giác như một ngày bằng một năm vậy.

Lâm Lang vừa uống một ngụm sữa, trực tiếp bị sặc, sữa trong miệng đều phun hết lên trên mặt bàn: “Sao, sao cậu không nói với anh họ!”

Thái độ của Lục Dã vẫn rất kiên định: “Hiện tại chưa được!”Lục Dã vừa tự trách vừa đau lòng, hối hận ban nãy quên lót quần áo dưới người cho cô.

Sóng biển không ngừng đánh vào bờ, bên tai đều là âm thanh sóng vỗ va chạm.

Sau khi ngồi xuống bên cạnh Lâm Lang, Nam Vận nhỏ giọng nói với cô ấy: “Đợi lát nữa tan học đi với tớ về nhà một chuyến nhé.”Tắm rửa xong, Nam Vận vẫn còn rất suy nhược, là Lục Dã giúp cô sấy khô tóc.

Nam Vận ra vẻ nghiêm túc đáp: “Đó cũng là có xác suất, chỉ là xác suất cao hơn chút mà thôi.” Tâm tư nhỏ của cô lóe lên, lại dùng đến kế khích tướng: “Nếu như không mang thai được thì đó là do anh không được.”

Nam Vận vừa vội vừa tức: “Đến lúc đó thì anh bao tuổi rồi chứ?” Sau đó cô lại nhỏ giọng lầm bầm một câu: “Thật sự sẽ thành già rồi mới có con đó.”Nhưng mà khi nằm trên giưởng rồi thì cô lại không ngủ được, ngoan ngoãn rúc trong lòng anh, thỉnh thoảng nhếch cằm lên hôn hôn lên mặt anh.

Thấy anh vẫn đang do dự, Nam Vận lại nói: “Không thì thế này đi, hai ta cùng lùi một bước, mấy ngày đi chơi này chúng ta không dùng biện pháp tránh thai, nếu như vẫn không mang thai thì đợi em tốt nghiệp nghiên cứu sinh xong rồi lại sinh.”

Theo lý thuyết thì hẳn là ngày 15 là cô đến ngày, nhưng mà đến ngày 15 rồi mà vẫn chưa thấy đến, vợ chồng hai người không khỏi cảm thấy hồi hộp.Nam Vận gần như đã mệt lả, toàn thân mềm nhũn vô lực, vẫn đang nhỏ giọng sụt sùi, hốc mắt cùng chóp mũi đều đỏ rực, trông rất điềm đạm đáng yêu.Nam Vận gần như đã mệt lả, toàn thân mềm nhũn vô lực, vẫn đang nhỏ giọng sụt sùi, hốc mắt cùng chóp mũi đều đỏ rực, trông rất điềm đạm đáng yêu.Nhiệt độ của máy điều hòa phát ra vừa phải, trong phòng ngủ chỉ có một chiếc đèn ngủ trên đầu giường lóe sáng, tỏa ra ánh sáng màu vàng ấm áp, khiến cho căn phòng vừa ấm áp vừa yên tĩnh.

Khi mọi chuyện đã sẵn sàng, Nam Vận hít sâu một hơi, cầm lấy que thử thai đứng dậy.

Đến sáng sớm ngày thứ tư, khi đang ăn sáng, Lục Dã chợt nói: “Không thì, thử một cái đi.” Lúc nói câu này, ngữ điệu của anh mang theo sự căng thẳng khó giấu.

“Em cũng yêu anh.”Lâm Lang: “….”  Kinh! Kinh! Kinh!Sau khi không biết bị hôn bao nhiêu lần, Lục Dã bất đắc dĩ cười cười, ánh mắt ôn nhu nhìn cô gái trong ngực: “Không ngủ à?”

“Em cũng yêu anh.”

Nam Vận hừ lạnh một tiếng: “Tớ thấy lần nào cậu cũng rất thích thú mà, diễn xuất không tệ ha, Oscar nợ cậu một giải nữ chính xuất sắc nhất đấy!”Ánh mắt Nam Vận sáng ngời, vẻ mặt mong chờ nhìn anh: “Em sẽ có cục cưng chứ?”

Nam Vận ra vẻ nghiêm túc đáp: “Đó cũng là có xác suất, chỉ là xác suất cao hơn chút mà thôi.” Tâm tư nhỏ của cô lóe lên, lại dùng đến kế khích tướng: “Nếu như không mang thai được thì đó là do anh không được.”

Ban nãy ở trên bãi cát, là lần đầu tiên bọn họ không dùng biện pháp tránh thai.

Xem ra cô gái nhỏ đã lên kế hoạch từ trước rồi.

Nam Vận sớm đã đoán được đáp án của anh, mất mát mếu máo: “Lần nào cũng nói đợi em học xong, đợi em học xong còn mấy nắm nữa lận.”

Nam Vận: “Hồi trước anh cậu gạt tớ nhiều lần như thế, vừa là tai nạn vừa là cặp bồ, lần nào cũng dọa tớ hết hồn, nên lần này tớ cũng phải lừa anh ấy một lần.”Cảm giác giữa có bao và không có bao, hoàn toàn không giống nhau.

Lâm Lang vội vàng giải vây thay anh họ: “Đó là kịch bản do Từ Lâm Ngôn viết mà! Từ nhị mới là kẻ cầm đầu!”

Cô có thể cảm nhận được anh mà không có chút ngăn cách nào.Cô có thể cảm nhận được anh mà không có chút ngăn cách nào.

Dù Lục Dã muốn biết kết quả sớm một chút, nhưng cũng không muốn tạo áp lực cho cô gái nhỏ, cho nên cũng không ép buộc cô: “Được.”Cô có dự cảm, cô sẽ có cục cưng.

Nam Vận đã sớm biết chuyện về kịch bản, song cô vẫn không lay động: “Nếu anh họ cậu đã dùng kịch bản của Từ nhị, vậy anh ấy  là đồng lõa với Từ nhị, tội không thể tha!” Dứt lời, cô lại căm tức trừng Lâm Lang: “Cả cậu nữa, cậu cũng là đồng lõa!”Sóng biển không ngừng đánh vào bờ, bên tai đều là âm thanh sóng vỗ va chạm.Lục Dã thì không muốn cô có gánh nặng, ấm giọng đáp: “Thuận theo tự nhiên là được.”

Dịch: Chip

 Cô cũng thơm lên má anh một cái, sai đó ngoan ngoãn nhắm mắt lại.Nam Vận khẽ gật đầu: “Vâng.”

Nam Vận bắt đầu làm nũng: “Chồng à, chúng ta sinh một cục cưng đi ~”Anh hơi cúi đầu, hôn một cái lên trán của cô gái nhỏ: “Ngủ đi.”

Bóng đêm tĩnh lặng, gió biển hiu hiu, sóng biển không ngừng vỗ vào bờ, âm thanh rào rạt của sóng biển là thứ âm nhạc duy nhất trong màn đêm yên lặng.Nam Vận: “Vậy thì sau này anh đừng hòng động vào em nữa, trừ khi anh muốn có cục cưng.”Nam Vận: “Ngủ ngon.”

Nam Vận: “Vậy thì sau này anh đừng hòng động vào em nữa, trừ khi anh muốn có cục cưng.”

Lục Dã: “Ngủ ngon.”

Dù Lục Dã muốn biết kết quả sớm một chút, nhưng cũng không muốn tạo áp lực cho cô gái nhỏ, cho nên cũng không ép buộc cô: “Được.”

Nam Vận: “Hồi trước anh cậu gạt tớ nhiều lần như thế, vừa là tai nạn vừa là cặp bồ, lần nào cũng dọa tớ hết hồn, nên lần này tớ cũng phải lừa anh ấy một lần.”Nam Vận: “Vậy thì sau này anh đừng hòng động vào em nữa, trừ khi anh muốn có cục cưng.”Nam Vận bất mãn chu miệng: “Vào thời điểm này đáng lẽ anh phải nói anh yêu em chứ.”

Cảm giác giữa có bao và không có bao, hoàn toàn không giống nhau.

Đến sáng sớm ngày thứ tư, khi đang ăn sáng, Lục Dã chợt nói: “Không thì, thử một cái đi.” Lúc nói câu này, ngữ điệu của anh mang theo sự căng thẳng khó giấu.Lục Dã buồn cười, lập tức thỏa mãn yêu cầu của cô gái nhỏ: “Anh yêu em.”

Lục Dã bất đắc dĩ cười cười: “Em đang thương lượng với anh sao?”

Ban nãy ở trên bãi cát, là lần đầu tiên bọn họ không dùng biện pháp tránh thai.

Khi mọi chuyện đã sẵn sàng, Nam Vận hít sâu một hơi, cầm lấy que thử thai đứng dậy.“Em cũng yêu anh.”

Nam Vận thở phào nhẹ nhõm.

Rõ ràng là đã có phản ứng rồi.

Nam Vận nặng nề gật đầu: “Ừ, tớ sẽ cố!” Sau đó lấy một tư thế hiên ngang lẫm liệt đi về phía nhà vệ sinh. Cô cũng thơm lên má anh một cái, sai đó ngoan ngoãn nhắm mắt lại.

Nhưng mà khi nằm trên giưởng rồi thì cô lại không ngủ được, ngoan ngoãn rúc trong lòng anh, thỉnh thoảng nhếch cằm lên hôn hôn lên mặt anh.

Mang thai tuyệt đối được coi như chuyện lớn liên quan đến mạng người, cả một tiết học Nam Vận không nghe lọt được chữ nào, trong đầu toàn là mang thai.Không qua bao lâu, cô gái nhỏ đã tiến vào mộng đẹp.

Bởi vì thiếu kinh nghiệm, nên về đến nhà, hai người ngồi trên sô pha xem hướng dẫn trên bao bì, nghiên cứu hồi lâu mới hiểu rõ cách dùng của que thử thai.

Nam Vận sớm đã đoán được đáp án của anh, mất mát mếu máo: “Lần nào cũng nói đợi em học xong, đợi em học xong còn mấy nắm nữa lận.”

Trước lúc về nhà, hai người tạt qua tiệm thuốc trước, mua que thử thai.

Lục Dã lại không ngủ, không chớp mắt nhìn cô gái của anh, trong con ngươi như dòng nước nóng.

Anh cũng không cởi váy cô ra, chỉ vén váy lên cao.

Nam Vận tiếp tục mê hoặc anh: “Em sắp tốt nghiệp đại học rồi, nếu bây giờ chúng ta muốn có con, em vẫn có thể học hết được học kỳ 1 của nghiên cứu sinh, sau đó làm thủ tục tạm nghỉ một năm, đợi sinh em bé xong rồi lại học tiếp, đến lúc đó cục cưng cũng có thể rời được em rồi.”

Thật ra anh đã mong đươc làm ba từ lâu rồi.

Nam Vận thấy thế mới yên tâm.

Lâm Lang vẫn rất khiêm tốn: “Ây dô, nào có tốt đến thế, tớ cũng chỉ diễn bừa thôi ấy mà.”Hồi lâu sau, anh lại nhẹ nhàng hôn lên trán cô một cái, thanh âm trầm thấp nói với cô gái đã ngủ say: “Sau này làm mẹ rồi, nhất định không được quên chồng đó.”

Nam Vận: “Nếu như thật sự là có, tớ chắc chắn sẽ nói với anh ấy, nhưng không thể nói trực tiếp.”

Sau khi ngồi xuống bên cạnh Lâm Lang, Nam Vận nhỏ giọng nói với cô ấy: “Đợi lát nữa tan học đi với tớ về nhà một chuyến nhé.”

Nam Vận: “Ngủ ngon.”

Lâm Lang quả thực không hiểu nổi: “Tại sao vậy?”

Thái độ của Lục Dã vẫn rất kiên định: “Hiện tại chưa được!”

Cô có dự cảm, cô sẽ có cục cưng.Nhưng mà khi nằm trên giưởng rồi thì cô lại không ngủ được, ngoan ngoãn rúc trong lòng anh, thỉnh thoảng nhếch cằm lên hôn hôn lên mặt anh.Bọn họ ở Hải Nam chơi nửa tháng, trong nửa tháng này vẫn luôn không tránh thai.

Anh cũng không cởi váy cô ra, chỉ vén váy lên cao.Sau khi từ Hải Nam về Tây Phụ, Nam Vận bắt đầu chú ý đến kỳ kinh nguyệt của mình, Lục Dã còn quan tâm hơn cả cô, thậm chí lúc quan hệ cũng cẩn thận hơn nhiều so với trước kia.

Nam Vận lấy tay phải đặt lên bụng nhỏ của mình, vô cùng nghiêm túc đáp: “Có khả năng là tớ có rồi.”

Lâm Lang vừa uống một ngụm sữa, trực tiếp bị sặc, sữa trong miệng đều phun hết lên trên mặt bàn: “Sao, sao cậu không nói với anh họ!”Theo lý thuyết thì hẳn là ngày 15 là cô đến ngày, nhưng mà đến ngày 15 rồi mà vẫn chưa thấy đến, vợ chồng hai người không khỏi cảm thấy hồi hộp.

Thế nhưng người trước dám nói, người sau lại dám nghe.

Lúc trước Nam Vận cũng từng có chuyện kinh nguyệt đến muộn, song nhiều nhất chỉ muộn ba ngày mà thôi, lần này muộn hết ba ngày rồi mà vẫn chưa thấy đến.

Bãi cát dưới màn đêm trống trải tĩnh mịch, rất dễ khơi gợi lên dục vọng nguyên thủy của con người, cô gái nhỏ lại dụ người như thế, lực nhẫn nại của anh có tốt thế nào cũng không chống cự nổi.

Lục Dã: “…”

Sau khi ngồi xuống bên cạnh Lâm Lang, Nam Vận nhỏ giọng nói với cô ấy: “Đợi lát nữa tan học đi với tớ về nhà một chuyến nhé.”Đến sáng sớm ngày thứ tư, khi đang ăn sáng, Lục Dã chợt nói: “Không thì, thử một cái đi.” Lúc nói câu này, ngữ điệu của anh mang theo sự căng thẳng khó giấu.

Nam Vận: “Ngủ ngon.”

Nam Vận vốn muốn đáp được, nhưng mà lời đến bên miệng rồi lại có một ý tưởng lớn mật, thế nên đổi lại thành: “Không thì đợi thêm hai ngày nữa đi, lỡ như thực sự là muộn ngày, em sẽ thất vọng.”

Ánh mắt Lục Dã sa sầm: “Ai không được?”Dù Lục Dã muốn biết kết quả sớm một chút, nhưng cũng không muốn tạo áp lực cho cô gái nhỏ, cho nên cũng không ép buộc cô: “Được.”

“Em cũng yêu anh.”Nam Vận thở phào nhẹ nhõm.

Lúc trước Nam Vận cũng từng có chuyện kinh nguyệt đến muộn, song nhiều nhất chỉ muộn ba ngày mà thôi, lần này muộn hết ba ngày rồi mà vẫn chưa thấy đến.

Nam Vận hừ lạnh một tiếng: “Tớ thấy lần nào cậu cũng rất thích thú mà, diễn xuất không tệ ha, Oscar nợ cậu một giải nữ chính xuất sắc nhất đấy!”

Nam Vận: “Xì!”Đất làm chiếu trời làm chăn, tự do lại kích thích.Ăn sáng xong, cô phải đi học — Gần đến tốt nghiệp rồi, vốn dĩ không có tiết, nhưng mà trường học có sắp xếp mấy tiết hướng nghiệp lâm thời.

Sau khi không biết bị hôn bao nhiêu lần, Lục Dã bất đắc dĩ cười cười, ánh mắt ôn nhu nhìn cô gái trong ngực: “Không ngủ à?”

Không qua bao lâu, cô gái nhỏ đã tiến vào mộng đẹp.

Nam Vận khẽ gật đầu: “Vâng.”

Bởi vì thiếu kinh nghiệm, nên về đến nhà, hai người ngồi trên sô pha xem hướng dẫn trên bao bì, nghiên cứu hồi lâu mới hiểu rõ cách dùng của que thử thai.Lục Dã lại không ngủ, không chớp mắt nhìn cô gái của anh, trong con ngươi như dòng nước nóng.Ngoại trừ trời có mưa, tuyết hoặc gió lớn, không thì bình thường Nam Vận đều lái xe điện đến trường, nhưng hai ngày nay Lục Dã không cho cô lái xe nữa, mà là lái xe ô tô đưa cô đến hẳn cửa của khu dạy học.

Nam Vận không đi xe điện, Lâm Lang lái xe chở cô về nhà. Trên đường về, Lâm Lang cực kỳ căng thẳng, băng qua đường cái đều tập trung tinh thần cao độ, chỉ sợ mình làm cho Nam Vận bị ngã.

Lâm Lang vẫn chiếm chỗ cho cô như trước. Hôm nay Nam Vận đến khá sớm, tiến vào lớp học thì vẫn còn 10p nữa mới vào lớp.

Lục Dã căn bản không kháng cự nổi dụ hoặc, trong nháy mắt cảm thấy khô nóng, nhưng mà lý trí vẫn còn, cố gắng kiềm chế bản thân, kiên quyết nói: “Đợi em học xong rồi nói.”

Mặc dù giọng điệu anh vô cùng kiên định, nhưng giọng nói lại có chút khàn khàn, thập phần nóng bỏng.Nam Vận vốn muốn đáp được, nhưng mà lời đến bên miệng rồi lại có một ý tưởng lớn mật, thế nên đổi lại thành: “Không thì đợi thêm hai ngày nữa đi, lỡ như thực sự là muộn ngày, em sẽ thất vọng.”Sau khi ngồi xuống bên cạnh Lâm Lang, Nam Vận nhỏ giọng nói với cô ấy: “Đợi lát nữa tan học đi với tớ về nhà một chuyến nhé.”

Lục Dã: “Nếu anh không đồng ý thì sao?” Nam Vận nặng nề gật đầu: “Ừ, tớ sẽ cố!” Sau đó lấy một tư thế hiên ngang lẫm liệt đi về phía nhà vệ sinh.Lâm Lang đang gặm bánh mì, quai hàm còn đang phồng lên hỏi: “Làm gì thế?”

Vừa rồi khi triền miên, hai người đều đầm đìa mồ hôi, trên người dính đầy cát, sau khi về phòng, Lục Dã ôm cô gái nhỏ đến phòng tắm.Nam Vận lấy tay phải đặt lên bụng nhỏ của mình, vô cùng nghiêm túc đáp: “Có khả năng là tớ có rồi.”

Lâm Lang vội vàng giải vây thay anh họ: “Đó là kịch bản do Từ Lâm Ngôn viết mà! Từ nhị mới là kẻ cầm đầu!”

Lục Dã thì không muốn cô có gánh nặng, ấm giọng đáp: “Thuận theo tự nhiên là được.”Thế nhưng người trước dám nói, người sau lại dám nghe.Lâm Lang vừa uống một ngụm sữa, trực tiếp bị sặc, sữa trong miệng đều phun hết lên trên mặt bàn: “Sao, sao cậu không nói với anh họ!”

Nam Vận bắt đầu làm nũng: “Chồng à, chúng ta sinh một cục cưng đi ~”

Gió đêm mát mẻ nhẹ nhàng thổi qua làn váy cùng mái tóc dài của cô gái nhỏ, làm tăng thêm mấy phần mềm mại và quyến rũ của cô gái nhỏ. Trời sao rực rỡ, con ngươi linh động của cô còn sáng hơn cả sao trời, mà trong con ngươi đó chỉ có mình anh.

* Thân bất do kỷ: bản thân không làm chủ được.

Nam Vận: “Nếu như thật sự là có, tớ chắc chắn sẽ nói với anh ấy, nhưng không thể nói trực tiếp.”

Lâm Lang quả thực không hiểu nổi: “Tại sao vậy?”

Lục Dã buồn cười, lập tức thỏa mãn yêu cầu của cô gái nhỏ: “Anh yêu em.”

Nam Vận: “Hồi trước anh cậu gạt tớ nhiều lần như thế, vừa là tai nạn vừa là cặp bồ, lần nào cũng dọa tớ hết hồn, nên lần này tớ cũng phải lừa anh ấy một lần.”

Nam Vận: “Hồi trước anh cậu gạt tớ nhiều lần như thế, vừa là tai nạn vừa là cặp bồ, lần nào cũng dọa tớ hết hồn, nên lần này tớ cũng phải lừa anh ấy một lần.”

Nam Vận bất mãn chu miệng: “Vào thời điểm này đáng lẽ anh phải nói anh yêu em chứ.”

Lục Dã lại không ngủ, không chớp mắt nhìn cô gái của anh, trong con ngươi như dòng nước nóng.Lâm Lang vội vàng giải vây thay anh họ: “Đó là kịch bản do Từ Lâm Ngôn viết mà! Từ nhị mới là kẻ cầm đầu!”

Nam Vận đã sớm biết chuyện về kịch bản, song cô vẫn không lay động: “Nếu anh họ cậu đã dùng kịch bản của Từ nhị, vậy anh ấy  là đồng lõa với Từ nhị, tội không thể tha!” Dứt lời, cô lại căm tức trừng Lâm Lang: “Cả cậu nữa, cậu cũng là đồng lõa!”

Thấy anh vẫn đang do dự, Nam Vận lại nói: “Không thì thế này đi, hai ta cùng lùi một bước, mấy ngày đi chơi này chúng ta không dùng biện pháp tránh thai, nếu như vẫn không mang thai thì đợi em tốt nghiệp nghiên cứu sinh xong rồi lại sinh.”Lâm Lang vội vã tẩy sạch cho bản thân: “Tớ, tớ tớ, tớ bị bắt buộc mà! Tớ là thân bất do kỷ*! Tớ không thể phản kháng!”

Nam Vận cũng không giả vờ nữa, kiêu ngạo nói: “Em đang thông báo với anh thôi.”

Lục Dã luôn nhớ kỳ kinh nguyệt của cô gái nhỏ, kinh nguyệt tháng này của cô mới hết tuần trước, không chút lưu tình đâm thủng tâm tư nhỏ của cô: “Em đang trong  giai đoạn dễ thụ thai.”* Thân bất do kỷ: bản thân không làm chủ được.

Lục Dã: “….”Mấy phút sau, que thử thai trong tay hiện ra kết quả — Hai vạch đỏ.Nam Vận hừ lạnh một tiếng: “Tớ thấy lần nào cậu cũng rất thích thú mà, diễn xuất không tệ ha, Oscar nợ cậu một giải nữ chính xuất sắc nhất đấy!”

Lâm Lang vẫn rất khiêm tốn: “Ây dô, nào có tốt đến thế, tớ cũng chỉ diễn bừa thôi ấy mà.”

Cô có dự cảm, cô sẽ có cục cưng.

Nam Vận sáp về phía trước, đem môi dán sát vào tai anh, giọng nói nhỏ nhẹ, cực độ mị hoặc cất tiếng: “Anh có muốn ở ngay tại đây muốn em không?”Nam Vận: “Xì!”

Nam Vận cũng không giả vờ nữa, kiêu ngạo nói: “Em đang thông báo với anh thôi.”Phòng tắm rất rộng rãi, còn có một bồn tắm mát xa lớn cho hai người.Lâm Lang lập tức chuyển chủ đề: “Cậu muốn lừa anh họ thế nào?”

Không qua bao lâu, cô gái nhỏ đã tiến vào mộng đẹp.Lâm Lang lập tức chuyển chủ đề: “Cậu muốn lừa anh họ thế nào?”Nam Vận không chút nghĩ ngợi, tràn đầy tự tin nói: “Tớ cũng muốn viết một cái kịch bản!”

Cô cũng thơm lên má anh một cái, sai đó ngoan ngoãn nhắm mắt lại.Lâm Lang: “….”  Kinh! Kinh! Kinh!

Nam Vận vừa vội vừa tức: “Đến lúc đó thì anh bao tuổi rồi chứ?” Sau đó cô lại nhỏ giọng lầm bầm một câu: “Thật sự sẽ thành già rồi mới có con đó.”

Nam Vận trừng cô ấy: “Cậu không được mật báo với anh cậu, biết chưa!

Dịch: ChipLâm Lang bất đắc dĩ thở dài: “Haizz, biết rồi!”

Ăn sáng xong, cô phải đi học — Gần đến tốt nghiệp rồi, vốn dĩ không có tiết, nhưng mà trường học có sắp xếp mấy tiết hướng nghiệp lâm thời.

Nam Vận thấy thế mới yên tâm.

Nam Vận: “Nếu như thật sự là có, tớ chắc chắn sẽ nói với anh ấy, nhưng không thể nói trực tiếp.”Mang thai tuyệt đối được coi như chuyện lớn liên quan đến mạng người, cả một tiết học Nam Vận không nghe lọt được chữ nào, trong đầu toàn là mang thai.

Tiết học 95p khiến cho cô có cảm giác như một ngày bằng một năm vậy.

Trước lúc về nhà, hai người tạt qua tiệm thuốc trước, mua que thử thai.

Chuông tan học vừa vang lên, cô cùng Lâm Lang vội vàng rời khỏi phòng học.

Nơi này là khu biệt thự tư nhân, cả bãi cát này chỉ có hai người họ.

Nam Vận không đi xe điện, Lâm Lang lái xe chở cô về nhà. Trên đường về, Lâm Lang cực kỳ căng thẳng, băng qua đường cái đều tập trung tinh thần cao độ, chỉ sợ mình làm cho Nam Vận bị ngã.

Nam Vận đã sớm biết chuyện về kịch bản, song cô vẫn không lay động: “Nếu anh họ cậu đã dùng kịch bản của Từ nhị, vậy anh ấy  là đồng lõa với Từ nhị, tội không thể tha!” Dứt lời, cô lại căm tức trừng Lâm Lang: “Cả cậu nữa, cậu cũng là đồng lõa!”

Nam Vận cảm nhận được hơi thở nguy hiểm, không dám nói lại lời vừa nãy, mà tiếp tục dụ dỗ anh, mị nhãn như tơ, giọng điệu thỏ thẻ: “Anh thực sự không muốn ấy em một lần ở chỗ này sao?”Nam Vận ra vẻ nghiêm túc đáp: “Đó cũng là có xác suất, chỉ là xác suất cao hơn chút mà thôi.” Tâm tư nhỏ của cô lóe lên, lại dùng đến kế khích tướng: “Nếu như không mang thai được thì đó là do anh không được.”Trước lúc về nhà, hai người tạt qua tiệm thuốc trước, mua que thử thai.

Bởi vì thiếu kinh nghiệm, nên về đến nhà, hai người ngồi trên sô pha xem hướng dẫn trên bao bì, nghiên cứu hồi lâu mới hiểu rõ cách dùng của que thử thai.

Lâm Lang: “….”  Kinh! Kinh! Kinh!

Anh hơi cúi đầu, hôn một cái lên trán của cô gái nhỏ: “Ngủ đi.”Khi mọi chuyện đã sẵn sàng, Nam Vận hít sâu một hơi, cầm lấy que thử thai đứng dậy.

Lục Dã vừa tự trách vừa đau lòng, hối hận ban nãy quên lót quần áo dưới người cho cô.

Lâm Lang vẫn rất khiêm tốn: “Ây dô, nào có tốt đến thế, tớ cũng chỉ diễn bừa thôi ấy mà.”Theo lý thuyết thì hẳn là ngày 15 là cô đến ngày, nhưng mà đến ngày 15 rồi mà vẫn chưa thấy đến, vợ chồng hai người không khỏi cảm thấy hồi hộp.Lâm Lang cũng không biết bây giờ nên nói cái gì mới tốt, ngẫm nghĩ một giây mới nói: “Cố lên!” Dù cô ấy cũng không biết cái chuyện thử thai này có cái gì mà phải cố.

Lục Dã luôn nhớ kỳ kinh nguyệt của cô gái nhỏ, kinh nguyệt tháng này của cô mới hết tuần trước, không chút lưu tình đâm thủng tâm tư nhỏ của cô: “Em đang trong  giai đoạn dễ thụ thai.”

Nam Vận cảm nhận được hơi thở nguy hiểm, không dám nói lại lời vừa nãy, mà tiếp tục dụ dỗ anh, mị nhãn như tơ, giọng điệu thỏ thẻ: “Anh thực sự không muốn ấy em một lần ở chỗ này sao?”

Nam Vận ra vẻ nghiêm túc đáp: “Đó cũng là có xác suất, chỉ là xác suất cao hơn chút mà thôi.” Tâm tư nhỏ của cô lóe lên, lại dùng đến kế khích tướng: “Nếu như không mang thai được thì đó là do anh không được.”Thế nhưng người trước dám nói, người sau lại dám nghe.

Nam Vận khẽ gật đầu: “Vâng.”Xem ra cô gái nhỏ đã lên kế hoạch từ trước rồi. Nam Vận nặng nề gật đầu: “Ừ, tớ sẽ cố!” Sau đó lấy một tư thế hiên ngang lẫm liệt đi về phía nhà vệ sinh.

Lục Dã: “Ngủ ngon.”

Thế nhưng người trước dám nói, người sau lại dám nghe.Mấy phút sau, que thử thai trong tay hiện ra kết quả — Hai vạch đỏ.

Bởi vì thiếu kinh nghiệm, nên về đến nhà, hai người ngồi trên sô pha xem hướng dẫn trên bao bì, nghiên cứu hồi lâu mới hiểu rõ cách dùng của que thử thai.

Chuông tan học vừa vang lên, cô cùng Lâm Lang vội vàng rời khỏi phòng học.Tiết học 95p khiến cho cô có cảm giác như một ngày bằng một năm vậy.Cô và Dã Tử có con rồi.
Bình Luận (0)
Comment