Đạo diễn Từ không chỉ là một vị đạo diễn tốt nghiêm túc và có trách nhiệm, mà còn là một vị thầy tốt bạn hiền sẵn sàng vươn tay ra giúp đỡ thế hệ sau của mình.
Sau đó đạo diễn Từ tốn trọn một tiếng để sửa chữa kịch bản cho đạo diễn Nam, đưa ra ý kiến chỉ đạo quý giá, nhưng đồng thời cũng không keo kiệt mà khích lệ và cổ vũ đạo diễn mới, có thể nói là dẫn dắt từng bước, dạy không biết mệt.
Lưu Niệm: [ Cậu không đùa bọn tớ đó chứ?]
Lưu Niệm: [ Cậu không đùa bọn tớ đó chứ?]Sau đó Lưu Niệm gửi đến bức ảnh ông lão ngồi trên tàu điện xem điện thoại.Con đường đạo diễn này, không dễ đi. Thân là người đi trước có kinh nghiệm thành công và thành tựu hoàn mỹ, anh ta nhất định phải tận chức tận trách truyền nghề cho mấy người đi sau.
Nam Vận tự biết mình đuối lý, nhưng cô lại không chịu nhận, tiếp tục nói với bụng mình: “Cục cưng, ba con còn không chịu nhận bản thân dữ, sau này con không được học theo ba nhé.”
, có phải cậu chỉ theo số đông thôi đúng không? Cậu phải có ý nghĩ của riêng mình chứ!]
Lâm Lang: “Cái này của cậu mới gọi là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi đấy!”Nếu tân đạo diễn Tiểu Nam đã cầu anh ta xin giúp đỡ, thì anh ta nhất định phải dốc hết sức tương trợ.
Lâm Lang cũng trông thấy tin nhắn trong nhóm, chợt cảm thấy mở mày mở mặt, không hiểu sao còn có vài phần tự hào: “Cậu thấy chưa, ánh mắt của quần chúng sáng như sao!”
Nam Vận nghĩ nghĩ, cảm thấy cách này công bằng hơn một chút, thế là theo lời của Lâm Lang nói, gửi hai cái tên vào nhóm của phòng ký túc xá: [Quả nhiên cô vẫn chưa trải đời đủ.Sau đó đạo diễn Từ tốn trọn một tiếng để sửa chữa kịch bản cho đạo diễn Nam, đưa ra ý kiến chỉ đạo quý giá, nhưng đồng thời cũng không keo kiệt mà khích lệ và cổ vũ đạo diễn mới, có thể nói là dẫn dắt từng bước, dạy không biết mệt.
Xem ra giai nhà cô quả thực bị dọa không nhẹ.
anh da đen có dấu hỏi chấmNam Vận vẫn luôn chờ đợi đạo diễn Từ trả lời lại, sau khi nhận được kịch bản đạo diễn Từ đã sửa chữa thì lập tức mở ra, nhưng mà giây phút nhìn thấy cái tên của kịch bản, cô liền cau mày, mang theo vẻ ghét bỏ nói với Lâm Lang: “Sao đạo diễn Từ lại đổi tên kịch bản của tớ rồi? Trình độ đặt tên của đạo diễn Từ thực sự chả ổn tí nào!”
Nam Vận không khỏi bật ngón tay cái cho Lâm Lang, hơn nữa cô không thể không thừa nhận, ánh mắt chọn người của đạo diễn Từ, đúng là rất cao!
Cửa phòng ngủ đóng chặt, một mình Lâm Lang ngồi trên ghế sô pha.Lâm Lang duỗi cổ nhìn vào màn hình máy tính, dòng đầu tiên trong tệp văn bản có một hàng chữ to vô cùng bắt mắt — ” Chuyện tình Tây Phụ 3 Hào môn tuyệt luyến: Tổng tài không hay rồi, phu nhân xách bầu chạy!”
Lâm Lang thở dài một hơi, hơi cúi đầu, cực độ đau thương nói: “Ở trong phòng ngủ.”
” Bị buộc đến không có cách nào!” Nam Vận thay cô ấy nói luôn câu cuối ra: “Câu này của cậu tớ sắp có thể đọc ngược được rồi.”
anh da đen có dấu hỏi chấm
Ngô Đồng cũng theo sau gửi đến bức ảnhCái tiêu đề quen thuộc này, cái tiêu chuẩn đặt tên quen thuộc này, chắc chắn là sản phẩm của đạo diễn Từ.
Lục Dã trầm tư hồi lâu, cười khổ một cái: “Nếu như em thực sự xảy ra chuyện, anh cũng không biết nên làm gì nữa.”
Đạo diễn Từ không chỉ là một vị đạo diễn tốt nghiêm túc và có trách nhiệm, mà còn là một vị thầy tốt bạn hiền sẵn sàng vươn tay ra giúp đỡ thế hệ sau của mình.Lục Dã thậm chí còn quên cả đổi dép, anh cũng không để ý đến nhiều như thế, tiến vào phòng khách, nôn nóng lại lo âu hỏi: “Chị dâu em đâu?”Chưa nói đến chuyện trình độ sáng tác của đạo diễn Từ có tiến bộ hay không, nhưng tên kịch bản thì càng đặt càng dài ra rồi.
Thần sắc Lục Dã vẫn mang theo vẻ tức giận, nghiêm mặt nhìn cô, trần ngập uy hiếp nói: “Sau này còn dám nữa không?”
Nam Vận chợt có dự cảm không lành, lập tức bưng kín bụng, tỏ vẻ đáng thương nói: “Em mang thai rồi, anh không thể mắng em, sẽ dọa đến cục cưng.”Lâm Lang cũng trông thấy tin nhắn trong nhóm, chợt cảm thấy mở mày mở mặt, không hiểu sao còn có vài phần tự hào: “Cậu thấy chưa, ánh mắt của quần chúng sáng như sao!”Mặc dù tên kịch bản của đạo diễn Từ vẫn khiến cho người ta một lời khó nói hết như cũ, nhưng mà so sánh với ” Kiều thê điềm mỹ xách bầu chạy” của đạo diễn Nam thì vẫn nhỉnh hơn một chút — Tên đạo diễn Từ đặt, càng hút mắt người nhìn hơn, gợi lên sự tò mò của người xem.
Thực ra, đằng sau còn có mấy câu thoại nữa, nhưng cô quả thật không thể diễn tiếp được, do dự trong vài giây, cô quyết định rút ngắn kịch bản. Hít hít cái mũi hơi cay, cô nhỏ giọng nói với anh: “Sao anh không hỏi em bị làm sao?”
Nam Vận: “Trị không khỏi đâu.”
Tim của Lục Dã lập tức bị nhấc cao lên, sốt ruột hỏi: “Sao vậy?”Do dự một chút, Lâm Lang vẫn quyết định nói ra ý nghĩ thật trong nội tâm mình cho đạo diễn Nam nghe: “Thật ra ấy…Tớ cảm thấy tên kịch bản đạo diễn Từ đặt hay hơn một chút chút.” Sợ đả kích đến sự nhiệt tình sáng tác của đạo diễn Nam, cô ấy lại vội vàng bổ sung thêm: “Cậu đừng nản chí, chỉ hay hơn tên cậu đặt một xíu thôi, cái hay hơn xíu này cũng chỉ vì đạo diễn Từ có kinh nghiệm hơn cậu, chứ không phải nói trình độ cậu không được!”
Lâm Lang thở dài một hơi, hơi cúi đầu, cực độ đau thương nói: “Ở trong phòng ngủ.”
Lục Dã lập tức đi thẳng qua đó, đến trước cửa phòng thì ngừng bước chân lại, hít vào một hơi thật sâu, mới mở cửa phòng ra.Nam Vận không phục: “Chỗ nào hay hơn tên tớ đặt chứ? Cậu chính là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi!” Cô tỏ ra nghi ngờ đối với độ công bằng của nữ chính Lâm thị.
Lâm Lang nhanh chóng tẩy sạch cho bản thân: “Khi gạt cậu tớ cũng rất áy náy, nhưng tớ bị bắt buộc, thân bất do kỷ, tớ…”
Đạo diễn Từ không chỉ là một vị đạo diễn tốt nghiêm túc và có trách nhiệm, mà còn là một vị thầy tốt bạn hiền sẵn sàng vươn tay ra giúp đỡ thế hệ sau của mình.
Nam Vận đang nằm trên giường.Lục Dã bị tức đến bật cười, vừa gật đầu vừa đáp: “Được, được, được.” Dứt lời, anh đột nhiên nhoài người qua, cắn một cái vào môi cô.Lâm Lang nóng nảy: “Cái gì gọi là tình nhân trong mắt chứ? Cậu đừng có nói linh tinh, hai người bọn tớ trong sáng vô tư, không có bất kỳ mối quan hệ không đứng đắn nào!”
Có thể là do đang mang thai, mấy ngày nay Nam Vận rất dễ buồn ngủ, mới tập diễn được một lần, mí mắt của cô đã bắt đầu đánh nhau rồi, thế là hai vị nữ diễn viên đi ngủ trua.
Vừa rồi anh quả thật bị dọa cho hết hồn.Nam Vận kéo tay anh, đặt tay anh lên bụng nhỏ của mình, nhìn vào mắt anh, ra vẻ nghiêm chỉnh nói: “Trong này này, mọc ra một em bé.”“Tớ không tin.” Nam Vận bất bình: “Nếu như để Dã Tử đến bình phẩm, chắc chắn sẽ cảm thấy tên tớ đặt hay hơn!”
Nam Vận vội vàng nói: “Lúc trước anh cũng từng hù dọa em còn gì, hai chúng ta bây giờ huề nhau!”
Bầu không khí bi thương thê lương phủ lên vừa đủ.
Lục Dã ngơ ngác nhìn que thử thai trước mắt, trong đầu đã nhão thành một nồi cháo.
Lâm Lang cảm nhận được rõ ràng vẻ hoảng sợ của anh họ qua giọng nói của anh ấy. Trong ấn tượng của cô ấy, anh họ của cô ấy trước giờ đều là một người lâm nguy không sợ, từ khi cô(mẹ Lục Dã) qua đời, anh ấy gần như không sợ bất kỳ cái gì nữa, song lần này anh ấy lại sợ hãi.Vả lại còn cực kỳ sợ hãi.Lâm Lang: “Cái này của cậu mới gọi là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi đấy!”
Vả lại còn cực kỳ sợ hãi.
Dịch: Chip
Nam Vận tự biết mình đuối lý, nhưng cô lại không chịu nhận, tiếp tục nói với bụng mình: “Cục cưng, ba con còn không chịu nhận bản thân dữ, sau này con không được học theo ba nhé.”” Quan hệ của cậu và Từ nhị vẫn cần chờ bàn lại.” Nam Vận nói, ” Dù sao thì tớ cũng không tin cậu.”
“Tớ không tin.” Nam Vận bất bình: “Nếu như để Dã Tử đến bình phẩm, chắc chắn sẽ cảm thấy tên tớ đặt hay hơn!”
Trong lúc hôn cô, một tay anh nâng sau gáy cô, một tay ấn trên giường, tránh đè vào bụng cô.Lâm Lang bất đắc dĩ: “Được, cậu không tin tớ đúng không? Vậy thì thế này đi, cậu gửi hai cái tên này vào nhóm của phòng ký túc chúng ta, để cho Lưu Niệm và Ngô Đồng bỏ phiếu.”
” Anh về ngay đây.” Dứt lời, anh cúp điện, nhanh như chớp phóng về nhà.
” Chắc chắn trị khỏi được! Chắc chắn trị khỏi được!” Lục Dã liên tiếp lặp lại câu nói hai lần, như bị điên nói: “Anh nhất định sẽ tìm bác sĩ tốt nhất thế giới đến trị cho em!”Nam Vận nghĩ nghĩ, cảm thấy cách này công bằng hơn một chút, thế là theo lời của Lâm Lang nói, gửi hai cái tên vào nhóm của phòng ký túc xá: [ @Lưu Lưu Lưu Tiên Nữ
Nam Vận nghĩ nghĩ, cảm thấy cách này công bằng hơn một chút, thế là theo lời của Lâm Lang nói, gửi hai cái tên vào nhóm của phòng ký túc xá: [ @Lưu Lưu Lưu Tiên Nữ, @Ngô Đồng Mùa Hạ, hai người các cậu cảm thấy trong hai tên này, tên nào hay hơn?]Tim của Lục Dã lập tức bị nhấc cao lên, sốt ruột hỏi: “Sao vậy?”, @Ngô Đồng Mùa HạLục Dã đã không thể suy nghĩ bình thường được nữa rồi, tâm loạn như ma, dù thế nào chăng nữa cũng không bình tĩnh lại được., hai người các cậu cảm thấy trong hai tên này, tên nào hay hơn?]
Ngô Đồng: [ Bởi vì nó dài, nổi bật.]
Ngô Đồng: [ Không có lựa chọn thứ ba sao?]Lưu Niệm nhắn lại trước: [???]
Con đường đạo diễn này, không dễ đi. Thân là người đi trước có kinh nghiệm thành công và thành tựu hoàn mỹ, anh ta nhất định phải tận chức tận trách truyền nghề cho mấy người đi sau.
Ngô Đồng: [ Bởi vì nó dài, nổi bật.]Lục Dã giận mà không có chỗ phát tiết: “Rốt cuộc là ai dọa ai hả?”Ngô Đồng cũng nhắn lại như trên: [?? ]
Ngủ một giấc từ hai giờ chiều đến bốn giờ, thức dậy lại tập diễn tiếp, tập đến sáu giờ, khi Lục Dã sắp tan làm, Lâm Lang dựa theo kịch bản mà gọi điện cho anh họ cô ấy.
Nam Vận vội vàng nói: “Lúc trước anh cũng từng hù dọa em còn gì, hai chúng ta bây giờ huề nhau!”
“Tớ không tin.” Nam Vận bất bình: “Nếu như để Dã Tử đến bình phẩm, chắc chắn sẽ cảm thấy tên tớ đặt hay hơn!”Sau đó Lưu Niệm gửi đến bức ảnh ông lão ngồi trên tàu điện xem điện thoại.
” Quan hệ của cậu và Từ nhị vẫn cần chờ bàn lại.” Nam Vận nói, ” Dù sao thì tớ cũng không tin cậu.”Cuối cùng, anh thở dài một hơi, bât đắc dĩ nói: “Em đấy!”Ngô Đồng cũng theo sau gửi đến bức ảnh Do dự một chút, Lâm Lang vẫn quyết định nói ra ý nghĩ thật trong nội tâm mình cho đạo diễn Nam nghe: “Thật ra ấy…Tớ cảm thấy tên kịch bản đạo diễn Từ đặt hay hơn một chút chút.” Sợ đả kích đến sự nhiệt tình sáng tác của đạo diễn Nam, cô ấy lại vội vàng bổ sung thêm: “Cậu đừng nản chí, chỉ hay hơn tên cậu đặt một xíu thôi, cái hay hơn xíu này cũng chỉ vì đạo diễn Từ có kinh nghiệm hơn cậu, chứ không phải nói trình độ cậu không được!”
Cô chưa từng nhìn thấy Dã Tử khóc bao giờ.Sau đó cô lại tỉ mỉ xem kịch bản đạo diễn Từ sửa cho cô, không thể không thừa nhận, trình độ của đạo diễn Từ quả thực cao hơn cô một chút xíu, có điều cũng chỉ là một chút xíu mà thôi, cô chỉ là thua ở việc trải đời chưa đủ, sau này viết nhiều thêm hai bộ để tích lũy kinh nghiệm là được!anh da đen có dấu hỏi chấmMặc dù cuộc gọi đã kết thúc, nhưng nội tâm Lâm Lang vẫn áy náy vạn phần, lương tâm bất an nói với Nam Vận: “Tớ cảm thấy anh tớ sắp bị dọa mất hồn rồi.”.
Lần này cô thực sự đau lòng rồi: “Anh yên tâm đi, em tuyệt đối sẽ không có chuyện gì, em yêu anh như vậy, sao nỡ để bản thân xảy ra chuyện được chứ? Chỉ cần anh ở trên thế giới này, thì em sẽ luôn yêu quý thế giới này!”
Mặc dù ánh sáng mờ mờ, nhưng Nam Vận vẫn thấy rõ được hốc mắt anh đỏ lên.
Sau đó Lưu Niệm gửi đến bức ảnh ông lão ngồi trên tàu điện xem điện thoại.Bây giờ Lâm Lang cũng được coi như một diễn viên chuyên nghiệp rồi, nhập vai trong nháy mắt, mang theo tiếng khóc nức nở nói với điện thoại: “Anh mau về nhà đi, chị dâu em xảy ra chuyện rồi.”
Toàn thân Lục Dã cứng đờ, ngơ ngơ như bò đeo nơ nhìn cô.Vẻ ghét bỏ gần như có thể tràn ra ngoài màn hình luôn rồi.
Nam Vận nghĩ nghĩ, cảm thấy cách này công bằng hơn một chút, thế là theo lời của Lâm Lang nói, gửi hai cái tên vào nhóm của phòng ký túc xá: [
Lưu Niệm nhắn lại trước: [???]
Lục Dã bây giờ nghĩ lại còn thấy sợ, nhắm mắt, nâng tay day day mi tâm, cảm thấy thật mệt tim: “Em để cho anh bình tĩnh cái đã.”Nam Vận cảm thấy hai người họ không hiểu gì về nghệ thuật và sáng tác cả, đành phải giục:[ Hai cậu mau trả lời vấn đề, tớ cần dùng gấp!]
Nam Vận: “Trị không khỏi đâu.”
Do dự một chút, Lâm Lang vẫn quyết định nói ra ý nghĩ thật trong nội tâm mình cho đạo diễn Nam nghe: “Thật ra ấy…Tớ cảm thấy tên kịch bản đạo diễn Từ đặt hay hơn một chút chút.” Sợ đả kích đến sự nhiệt tình sáng tác của đạo diễn Nam, cô ấy lại vội vàng bổ sung thêm: “Cậu đừng nản chí, chỉ hay hơn tên cậu đặt một xíu thôi, cái hay hơn xíu này cũng chỉ vì đạo diễn Từ có kinh nghiệm hơn cậu, chứ không phải nói trình độ cậu không được!”
anh da đen có dấu hỏi chấmLưu Niệm: [ Cậu không đùa bọn tớ đó chứ?]
Sau đó đạo diễn Từ tốn trọn một tiếng để sửa chữa kịch bản cho đạo diễn Nam, đưa ra ý kiến chỉ đạo quý giá, nhưng đồng thời cũng không keo kiệt mà khích lệ và cổ vũ đạo diễn mới, có thể nói là dẫn dắt từng bước, dạy không biết mệt.
Ngơ ngác một lúc lâu sau, anh mới triệt để nhận ra là chuyện gì đang xảy ra, trong lòng bỗng bùng lên một ngọn lửa, sắc mặt lập tức sa sầm, xanh mét nhìn cô.
Ngô Đồng: [ Hai cái tên này, cmn tớ chả muốn chọn cái nào cả.]
Con đường đạo diễn này, không dễ đi. Thân là người đi trước có kinh nghiệm thành công và thành tựu hoàn mỹ, anh ta nhất định phải tận chức tận trách truyền nghề cho mấy người đi sau.
” Anh về ngay đây.” Dứt lời, anh cúp điện, nhanh như chớp phóng về nhà.
Con đường đạo diễn này, không dễ đi. Thân là người đi trước có kinh nghiệm thành công và thành tựu hoàn mỹ, anh ta nhất định phải tận chức tận trách truyền nghề cho mấy người đi sau.
Lục Dã trầm tư hồi lâu, cười khổ một cái: “Nếu như em thực sự xảy ra chuyện, anh cũng không biết nên làm gì nữa.”Nam Vận: [ Không được! Bắt buộc phải chọn một cái!]
Lục Dã bị tức đến bật cười, vừa gật đầu vừa đáp: “Được, được, được.” Dứt lời, anh đột nhiên nhoài người qua, cắn một cái vào môi cô.
Lục Dã nghiến chặt răng, hít sâu một hơi, liều mạng kiềm chế lửa giận của bản thân.
Lưu Niệm: [ …Cậu thế này ]
Lục Dã đã không thể suy nghĩ bình thường được nữa rồi, tâm loạn như ma, dù thế nào chăng nữa cũng không bình tĩnh lại được.
Nam Vận kéo tay anh, đặt tay anh lên bụng nhỏ của mình, nhìn vào mắt anh, ra vẻ nghiêm chỉnh nói: “Trong này này, mọc ra một em bé.”
Qua mấy phút sau, Lưu Niệm và Ngô Đồng mới miễn cưỡng đưa ra quyết định.Lục Dã bước nhanh về hướng Nam Vận, ngồi xuống bên mép giường, nắm chặt lấy tay Nam Vận, giọng nói còn run run: “A Vận.”Ngô Đồng: [ Không có lựa chọn thứ ba sao?]
Lâm Lang cũng trông thấy tin nhắn trong nhóm, chợt cảm thấy mở mày mở mặt, không hiểu sao còn có vài phần tự hào: “Cậu thấy chưa, ánh mắt của quần chúng sáng như sao!”Nam Vận vẫn luôn chờ đợi đạo diễn Từ trả lời lại, sau khi nhận được kịch bản đạo diễn Từ đã sửa chữa thì lập tức mở ra, nhưng mà giây phút nhìn thấy cái tên của kịch bản, cô liền cau mày, mang theo vẻ ghét bỏ nói với Lâm Lang: “Sao đạo diễn Từ lại đổi tên kịch bản của tớ rồi? Trình độ đặt tên của đạo diễn Từ thực sự chả ổn tí nào!”Nam Vận: [ Không có, chỉ có hai cái.]
Nam Vận không vui: “Là em tự viết! Là em sáng tác kịch bản!”
Ngô Đồng: [ Không có lựa chọn thứ ba sao?]
Nam Vận không chút phòng bị nào, bị anh hôn đến thất điên bát đảo, khi kết thúc, cô nhanh chóng thở lấy thở để.
Đạo diễn Từ không chỉ là một vị đạo diễn tốt nghiêm túc và có trách nhiệm, mà còn là một vị thầy tốt bạn hiền sẵn sàng vươn tay ra giúp đỡ thế hệ sau của mình.Qua mấy phút sau, Lưu Niệm và Ngô Đồng mới miễn cưỡng đưa ra quyết định.
Giọng điệu Lục Dã nặng nề, tiếng nói khàn khàn, trong thần sắc mang theo vẻ hoảng hốt cùng căng thẳng: “Bệnh gì?”
Nam Vận: [ Không được! Bắt buộc phải chọn một cái!]
Lưu Niệm: [ Tớ chọn… Chuyện tình Tây Phụ 3 Hào môn tuyệt luyến: Tổng tài không hay rồi, phu nhân xách bầu chạy!]
Bây giờ Lâm Lang cũng được coi như một diễn viên chuyên nghiệp rồi, nhập vai trong nháy mắt, mang theo tiếng khóc nức nở nói với điện thoại: “Anh mau về nhà đi, chị dâu em xảy ra chuyện rồi.”
” Bị buộc đến không có cách nào!” Nam Vận thay cô ấy nói luôn câu cuối ra: “Câu này của cậu tớ sắp có thể đọc ngược được rồi.”
Nam Vận đang nằm trên giường.
Ngủ một giấc từ hai giờ chiều đến bốn giờ, thức dậy lại tập diễn tiếp, tập đến sáu giờ, khi Lục Dã sắp tan làm, Lâm Lang dựa theo kịch bản mà gọi điện cho anh họ cô ấy..Ngô Đồng: [ Vậy tớ cũng chọn cái đấy.]
Lục Dã bây giờ nghĩ lại còn thấy sợ, nhắm mắt, nâng tay day day mi tâm, cảm thấy thật mệt tim: “Em để cho anh bình tĩnh cái đã.”
Nam Vận vẫn luôn chờ đợi đạo diễn Từ trả lời lại, sau khi nhận được kịch bản đạo diễn Từ đã sửa chữa thì lập tức mở ra, nhưng mà giây phút nhìn thấy cái tên của kịch bản, cô liền cau mày, mang theo vẻ ghét bỏ nói với Lâm Lang: “Sao đạo diễn Từ lại đổi tên kịch bản của tớ rồi? Trình độ đặt tên của đạo diễn Từ thực sự chả ổn tí nào!”
Lưu Niệm: [ Tớ chọn… Chuyện tình Tây Phụ 3 Hào môn tuyệt luyến: Tổng tài không hay rồi, phu nhân xách bầu chạy!]Nam Vận hoàn toàn không ngờ tên kịch bản đạo diễn Từ đặt lại chiếm ưu thế áp đào như vậy, cô thua thảm rồi!
Lâm Lang nhanh chóng tẩy sạch cho bản thân: “Khi gạt cậu tớ cũng rất áy náy, nhưng tớ bị bắt buộc, thân bất do kỷ, tớ…”
Nam Vận tự biết mình đuối lý, nhưng cô lại không chịu nhận, tiếp tục nói với bụng mình: “Cục cưng, ba con còn không chịu nhận bản thân dữ, sau này con không được học theo ba nhé.”
Nam Vận không trả lời anh, mà là hơi cuộn người, cúi đầu nhìn bụng mình, đáng thương lại bất lực nói: “Cục cưng, con nghe thấy ba con dữ chưa? Anh ta ngày nào cũng dọa mẹ như vậy.”Lâm Lang cũng trông thấy tin nhắn trong nhóm, chợt cảm thấy mở mày mở mặt, không hiểu sao còn có vài phần tự hào: “Cậu thấy chưa, ánh mắt của quần chúng sáng như sao!”
Dịch: Chip
Chưa nói đến chuyện trình độ sáng tác của đạo diễn Từ có tiến bộ hay không, nhưng tên kịch bản thì càng đặt càng dài ra rồi.Nam Vận vẫn không cách nào đối mặt được với hiện thực: [ Tại sao chứ! @ Ngô Đồng Mùa Hạ, có phải cậu chỉ theo số đông thôi đúng không? Cậu phải có ý nghĩ của riêng mình chứ!]
Đợi Lục Dã tiến vào trong phòng, Nam Vận giơ lên một bàn tay, dùng giọng mũi khe khẽ gọi: “Dã Tử.” Trong giọng điệu tràn đầy sự hoảng sợ cùng buồn bã, giống y như bệnh nhân vừa được chẩn đoán ra một căn bệnh nan y.
Ngô Đồng: [ Nếu mà theo suy nghĩ thật lòng của tớ, thì tớ chả muốn chọn cái nào cả!]
Qua mấy phút sau, Lưu Niệm và Ngô Đồng mới miễn cưỡng đưa ra quyết định.
Sau đó cô lại tỉ mỉ xem kịch bản đạo diễn Từ sửa cho cô, không thể không thừa nhận, trình độ của đạo diễn Từ quả thực cao hơn cô một chút xíu, có điều cũng chỉ là một chút xíu mà thôi, cô chỉ là thua ở việc trải đời chưa đủ, sau này viết nhiều thêm hai bộ để tích lũy kinh nghiệm là được!
Nam Vận không vui: “Là em tự viết! Là em sáng tác kịch bản!”Nam Vận: [ Thế tại sao cuối cùng cậu lại chọn ” Chuyện tình Tây Phụ 3 Hào môn tuyệt luyến: Tổng tài không hay rồi, phu nhân xách bầu chạy!” hả?]
Không đến 30p đồng hồ, Lục Dã đã về đến nhà.
Lâm Lang: “…. “
Không đến 30p đồng hồ, Lục Dã đã về đến nhà.Lục Dã nâng tay cô gái nhỏ đặt lên môi, nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay cô, nhìn thẳng vào mắt cô, nói ra từng câu từng chữ: “Em chính là thế giới của anh.”Ngô Đồng: [ Bởi vì nó dài, nổi bật.]
Vẻ ghét bỏ gần như có thể tràn ra ngoài màn hình luôn rồi.
Nam Vận: “Em làm sao? Em chỉ muốn cho anh một điều bất ngờ thôi mà!”Nam Vận: [ ….]
Quả nhiên cô vẫn chưa trải đời đủ.Ngô Đồng: [ Vậy tớ cũng chọn cái đấy.]Nam Vận: [ ….]Vạn vạn không ngờ tới cô lại thua ở chỗ dài ngắn.
Nam Vận tự biết mình đuối lý, nhưng cô lại không chịu nhận, tiếp tục nói với bụng mình: “Cục cưng, ba con còn không chịu nhận bản thân dữ, sau này con không được học theo ba nhé.”
Quả nhiên cô vẫn chưa trải đời đủ.
Nam Vận bĩu môi: “Em có thai anh không vui sao?”
Nam Vận tức giận bất bình: “Ngày xưa lúc các cậu cùng nhau lừa gạt tớ, tớ cũng bị các cậu dọa cho hết hồn còn gì!”Dã Tử trong ấn tượng của Nam Vận vĩnh viễn là một người đàn ông bình tĩnh vững vàng, chưa bao giờ yếu ớt như bây giờ.
Ký túc xá 4 người, có 3 người đều bỏ phiếu cho ” Chuyện tình Tây Phụ 3 Hào môn tuyệt luyến: Tổng tài không hay rồi, phu nhân xách bầu chạy!”, Nam Vận cũng chỉ đành phải bỏ tên nguyên tác của mình, chọn dùng cái tên mà đạo diễn Từ đặt cho cô.Ký túc xá 4 người, có 3 người đều bỏ phiếu cho ” Chuyện tình Tây Phụ 3 Hào môn tuyệt luyến: Tổng tài không hay rồi, phu nhân xách bầu chạy!”, Nam Vận cũng chỉ đành phải bỏ tên nguyên tác của mình, chọn dùng cái tên mà đạo diễn Từ đặt cho cô.
” Chắc chắn trị khỏi được! Chắc chắn trị khỏi được!” Lục Dã liên tiếp lặp lại câu nói hai lần, như bị điên nói: “Anh nhất định sẽ tìm bác sĩ tốt nhất thế giới đến trị cho em!”Sau đó cô lại tỉ mỉ xem kịch bản đạo diễn Từ sửa cho cô, không thể không thừa nhận, trình độ của đạo diễn Từ quả thực cao hơn cô một chút xíu, có điều cũng chỉ là một chút xíu mà thôi, cô chỉ là thua ở việc trải đời chưa đủ, sau này viết nhiều thêm hai bộ để tích lũy kinh nghiệm là được!
” Quan hệ của cậu và Từ nhị vẫn cần chờ bàn lại.” Nam Vận nói, ” Dù sao thì tớ cũng không tin cậu.”
Nam Vận: “Được.”Khi kịch bản đã được chuẩn bị xong, Nam Vận và Lâm Lang đi ăn cơm trưa trước, sau đó bắt đầu tập diễn.
Nam Vận: [ Thế tại sao cuối cùng cậu lại chọn ” Chuyện tình Tây Phụ 3 Hào môn tuyệt luyến: Tổng tài không hay rồi, phu nhân xách bầu chạy!” hả?]
Giây phút đó, trong lòng cô vô cùng khó chịu, hốc mắt cũng đỏ lên theo.Có thể là do đang mang thai, mấy ngày nay Nam Vận rất dễ buồn ngủ, mới tập diễn được một lần, mí mắt của cô đã bắt đầu đánh nhau rồi, thế là hai vị nữ diễn viên đi ngủ trua.
Nam Vận không trả lời anh, mà là hơi cuộn người, cúi đầu nhìn bụng mình, đáng thương lại bất lực nói: “Cục cưng, con nghe thấy ba con dữ chưa? Anh ta ngày nào cũng dọa mẹ như vậy.”
Lần này cô thực sự đau lòng rồi: “Anh yên tâm đi, em tuyệt đối sẽ không có chuyện gì, em yêu anh như vậy, sao nỡ để bản thân xảy ra chuyện được chứ? Chỉ cần anh ở trên thế giới này, thì em sẽ luôn yêu quý thế giới này!”Ngủ một giấc từ hai giờ chiều đến bốn giờ, thức dậy lại tập diễn tiếp, tập đến sáu giờ, khi Lục Dã sắp tan làm, Lâm Lang dựa theo kịch bản mà gọi điện cho anh họ cô ấy.
Nam Vận kéo tay anh, đặt tay anh lên bụng nhỏ của mình, nhìn vào mắt anh, ra vẻ nghiêm chỉnh nói: “Trong này này, mọc ra một em bé.”
Trước mắt Lục Dã bỗng tối sầm lại, như bị ai đó đấm một cú vào đầu, sau mấy giây mới cố lấy dũng khí, run run cuống họng hỏi: “Nghiêm, nghiêm, trọng không?”
Nam Vận ” phụt” một tiếng bật cười, nhanh chóng lấy que thử thai từ dưới gối ra, đưa đến trước mắt anh, kích động lại hưng phấn nói: “Em có thai rồi, anh được làm ba rồi!”Ngơ ngác một lúc lâu sau, anh mới triệt để nhận ra là chuyện gì đang xảy ra, trong lòng bỗng bùng lên một ngọn lửa, sắc mặt lập tức sa sầm, xanh mét nhìn cô.Giây phút cuộc gọi được kết nối, Chuyện tình Tây Phụ phần 3 chính thức mở màn —
” Quan hệ của cậu và Từ nhị vẫn cần chờ bàn lại.” Nam Vận nói, ” Dù sao thì tớ cũng không tin cậu.”Bầu không khí bi thương thê lương phủ lên vừa đủ.Lục Dã: “Sao thế?”
Lục Dã trầm tư hồi lâu, cười khổ một cái: “Nếu như em thực sự xảy ra chuyện, anh cũng không biết nên làm gì nữa.”
” Không sao! Chắc chắn có thể trị khỏi!” Giọng nói Lục Dã kiên định, chắc như đinh đóng cột.
Ngô Đồng: [ Hai cái tên này, cmn tớ chả muốn chọn cái nào cả.]
Thần sắc Lục Dã vẫn mang theo vẻ tức giận, nghiêm mặt nhìn cô, trần ngập uy hiếp nói: “Sau này còn dám nữa không?”Bây giờ Lâm Lang cũng được coi như một diễn viên chuyên nghiệp rồi, nhập vai trong nháy mắt, mang theo tiếng khóc nức nở nói với điện thoại: “Anh mau về nhà đi, chị dâu em xảy ra chuyện rồi.”
Xem ra giai nhà cô quả thực bị dọa không nhẹ.
Giọng điệu Lục Dã nặng nề, tiếng nói khàn khàn, trong thần sắc mang theo vẻ hoảng hốt cùng căng thẳng: “Bệnh gì?”Lâm Lang nóng nảy: “Cái gì gọi là tình nhân trong mắt chứ? Cậu đừng có nói linh tinh, hai người bọn tớ trong sáng vô tư, không có bất kỳ mối quan hệ không đứng đắn nào!”Khi kịch bản đã được chuẩn bị xong, Nam Vận và Lâm Lang đi ăn cơm trưa trước, sau đó bắt đầu tập diễn.Tim của Lục Dã lập tức bị nhấc cao lên, sốt ruột hỏi: “Sao vậy?”
Nếu tân đạo diễn Tiểu Nam đã cầu anh ta xin giúp đỡ, thì anh ta nhất định phải dốc hết sức tương trợ.
Lâm Lang sụt sịt mũi: “Buổi trưa A Vận có chút không thoải mái, nên chiều em cùng cậu ấy đến bệnh viện kiểm tra xem thế nào, kết quả kiểm tra không được tốt lắm, trong người cậu ấy mọc ra thứ gì đó.” Cô ấy càng nói càng nhập vai, càng nói càng thương tâm, về sau trong giọng nói còn có cả sự run rẩy.
Chưa nói đến chuyện trình độ sáng tác của đạo diễn Từ có tiến bộ hay không, nhưng tên kịch bản thì càng đặt càng dài ra rồi.
Nam Vận bĩu môi: “Em có thai anh không vui sao?”Nam Vận không khỏi bật ngón tay cái cho Lâm Lang, hơn nữa cô không thể không thừa nhận, ánh mắt chọn người của đạo diễn Từ, đúng là rất cao!
Lưu Niệm: [ Tớ chọn… Chuyện tình Tây Phụ 3 Hào môn tuyệt luyến: Tổng tài không hay rồi, phu nhân xách bầu chạy!]Trước mắt Lục Dã bỗng tối sầm lại, như bị ai đó đấm một cú vào đầu, sau mấy giây mới cố lấy dũng khí, run run cuống họng hỏi: “Nghiêm, nghiêm, trọng không?”
Nam Vận hoàn toàn không ngờ tên kịch bản đạo diễn Từ đặt lại chiếm ưu thế áp đào như vậy, cô thua thảm rồi!
Sau đó cô lại tỉ mỉ xem kịch bản đạo diễn Từ sửa cho cô, không thể không thừa nhận, trình độ của đạo diễn Từ quả thực cao hơn cô một chút xíu, có điều cũng chỉ là một chút xíu mà thôi, cô chỉ là thua ở việc trải đời chưa đủ, sau này viết nhiều thêm hai bộ để tích lũy kinh nghiệm là được!
Lâm Lang cảm nhận được rõ ràng vẻ hoảng sợ của anh họ qua giọng nói của anh ấy. Trong ấn tượng của cô ấy, anh họ của cô ấy trước giờ đều là một người lâm nguy không sợ, từ khi cô(mẹ Lục Dã) qua đời, anh ấy gần như không sợ bất kỳ cái gì nữa, song lần này anh ấy lại sợ hãi.
Nam Vận tức giận bất bình: “Ngày xưa lúc các cậu cùng nhau lừa gạt tớ, tớ cũng bị các cậu dọa cho hết hồn còn gì!”Vả lại còn cực kỳ sợ hãi.
Nam Vận không khỏi bật ngón tay cái cho Lâm Lang, hơn nữa cô không thể không thừa nhận, ánh mắt chọn người của đạo diễn Từ, đúng là rất cao!Nếu tân đạo diễn Tiểu Nam đã cầu anh ta xin giúp đỡ, thì anh ta nhất định phải dốc hết sức tương trợ.Lâm Lang áy náy không thôi, thế nhưng, thân là một nữ diễn viên chuyên nghiệp, cô ấy bắt buộc phải giữ vững tố chất nghề nghiệp, tiếp tục khóc lóc nói qua điện thoại: “Nghiêm trọng, đặc biệt nghiêm trọng, bác sĩ nói là chuyện cả đời.”
Do dự một chút, Lâm Lang vẫn quyết định nói ra ý nghĩ thật trong nội tâm mình cho đạo diễn Nam nghe: “Thật ra ấy…Tớ cảm thấy tên kịch bản đạo diễn Từ đặt hay hơn một chút chút.” Sợ đả kích đến sự nhiệt tình sáng tác của đạo diễn Nam, cô ấy lại vội vàng bổ sung thêm: “Cậu đừng nản chí, chỉ hay hơn tên cậu đặt một xíu thôi, cái hay hơn xíu này cũng chỉ vì đạo diễn Từ có kinh nghiệm hơn cậu, chứ không phải nói trình độ cậu không được!”
Giây phút cuộc gọi được kết nối, Chuyện tình Tây Phụ phần 3 chính thức mở màn —
Nam Vận không phục: “Chỗ nào hay hơn tên tớ đặt chứ? Cậu chính là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi!” Cô tỏ ra nghi ngờ đối với độ công bằng của nữ chính Lâm thị.
Đợi Lục Dã tiến vào trong phòng, Nam Vận giơ lên một bàn tay, dùng giọng mũi khe khẽ gọi: “Dã Tử.” Trong giọng điệu tràn đầy sự hoảng sợ cùng buồn bã, giống y như bệnh nhân vừa được chẩn đoán ra một căn bệnh nan y.Lục Dã đã không thể suy nghĩ bình thường được nữa rồi, tâm loạn như ma, dù thế nào chăng nữa cũng không bình tĩnh lại được.
Cô chưa từng nhìn thấy Dã Tử khóc bao giờ.
Nam Vận bày ra vẻ mặt lã chã chực khóc: “Dã Tử, hôm nay em đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói trong người em mọc ra một thứ, rất nghiêm trọng.”Lục Dã lập tức đi thẳng qua đó, đến trước cửa phòng thì ngừng bước chân lại, hít vào một hơi thật sâu, mới mở cửa phòng ra.” Anh về ngay đây.” Dứt lời, anh cúp điện, nhanh như chớp phóng về nhà.
Nam Vận: [ ….]
Lục Dã lập tức đi thẳng qua đó, đến trước cửa phòng thì ngừng bước chân lại, hít vào một hơi thật sâu, mới mở cửa phòng ra.
Giây phút đó, trong lòng cô vô cùng khó chịu, hốc mắt cũng đỏ lên theo.
Bầu không khí bi thương thê lương phủ lên vừa đủ.Nếu tân đạo diễn Tiểu Nam đã cầu anh ta xin giúp đỡ, thì anh ta nhất định phải dốc hết sức tương trợ.Mặc dù cuộc gọi đã kết thúc, nhưng nội tâm Lâm Lang vẫn áy náy vạn phần, lương tâm bất an nói với Nam Vận: “Tớ cảm thấy anh tớ sắp bị dọa mất hồn rồi.”
Dịch: Chip
Ký túc xá 4 người, có 3 người đều bỏ phiếu cho ” Chuyện tình Tây Phụ 3 Hào môn tuyệt luyến: Tổng tài không hay rồi, phu nhân xách bầu chạy!”, Nam Vận cũng chỉ đành phải bỏ tên nguyên tác của mình, chọn dùng cái tên mà đạo diễn Từ đặt cho cô.
Nam Vận: [ ….]Nam Vận: [ Không được! Bắt buộc phải chọn một cái!]Nam Vận tức giận bất bình: “Ngày xưa lúc các cậu cùng nhau lừa gạt tớ, tớ cũng bị các cậu dọa cho hết hồn còn gì!”
Lâm Lang: “Cái này của cậu mới gọi là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi đấy!”
Trong nhà yên tĩnh đến cùng cực, không khí tựa hồ như đang ngưng lại.
Lâm Lang thở dài một hơi, hơi cúi đầu, cực độ đau thương nói: “Ở trong phòng ngủ.”Ngô Đồng cũng theo sau gửi đến bức ảnh anh da đen có dấu hỏi chấm.Lâm Lang sụt sịt mũi: “Buổi trưa A Vận có chút không thoải mái, nên chiều em cùng cậu ấy đến bệnh viện kiểm tra xem thế nào, kết quả kiểm tra không được tốt lắm, trong người cậu ấy mọc ra thứ gì đó.” Cô ấy càng nói càng nhập vai, càng nói càng thương tâm, về sau trong giọng nói còn có cả sự run rẩy.Lâm Lang nhanh chóng tẩy sạch cho bản thân: “Khi gạt cậu tớ cũng rất áy náy, nhưng tớ bị bắt buộc, thân bất do kỷ, tớ…”
Lục Dã giận mà không có chỗ phát tiết: “Rốt cuộc là ai dọa ai hả?”
, hai người các cậu cảm thấy trong hai tên này, tên nào hay hơn?]” Bị buộc đến không có cách nào!” Nam Vận thay cô ấy nói luôn câu cuối ra: “Câu này của cậu tớ sắp có thể đọc ngược được rồi.”
Trong lúc hôn cô, một tay anh nâng sau gáy cô, một tay ấn trên giường, tránh đè vào bụng cô.
Trong phòng vừa không bật đèn vừa không kéo rèm cửa, trông khá tối tăm.Lâm Lang: “…. “
Ngô Đồng cũng nhắn lại như trên: [?? ]
Giọng điệu Lục Dã nặng nề, tiếng nói khàn khàn, trong thần sắc mang theo vẻ hoảng hốt cùng căng thẳng: “Bệnh gì?”” Bị buộc đến không có cách nào!” Nam Vận thay cô ấy nói luôn câu cuối ra: “Câu này của cậu tớ sắp có thể đọc ngược được rồi.”Lưu Niệm nhắn lại trước: [???]Kỳ thật trong lòng Nam Vận cũng có chút áy náy, nhưng tên đã bắn ra không thu lại được, vở kịch này nhất định phải diễn tiếp, sau đó cô bắt đầu làm công tác tư tưởng cho Lâm Lang: “Thật ra chúng ta cũng coi như không gạt anh cậu, trong người tớ đúng là mọc ra một thứ mà.” Cô lấy tay phải phủ lên bụng mình: “Mọc ra một em bé, hơn nữa sau khi em bé được sinh ra, quả thật là chuyện một đời còn gì, cho nên chúng ta cũng coi như không lừa anh cậu.”
Nam Vận không chút phòng bị nào, bị anh hôn đến thất điên bát đảo, khi kết thúc, cô nhanh chóng thở lấy thở để.
Ngô Đồng: [ Vậy tớ cũng chọn cái đấy.]
Lâm Lang thở dài: “Được rồi.” Sau đó lại nói: “Chúng ta nói trước rồi nhé, tớ diễn xong phần đầu liền rời đi, bằng không anh họ chắc chắn sẽ xử tớ.”
Nam Vận bĩu môi: “Em có thai anh không vui sao?”
Nam Vận: “Được.”
Vẻ ghét bỏ gần như có thể tràn ra ngoài màn hình luôn rồi.
Không đến 30p đồng hồ, Lục Dã đã về đến nhà.
Lục Dã ngơ ngác nhìn que thử thai trước mắt, trong đầu đã nhão thành một nồi cháo.
Ngô Đồng: [ Không có lựa chọn thứ ba sao?]Cửa phòng ngủ đóng chặt, một mình Lâm Lang ngồi trên ghế sô pha.
Khi kịch bản đã được chuẩn bị xong, Nam Vận và Lâm Lang đi ăn cơm trưa trước, sau đó bắt đầu tập diễn.
Giây phút cuộc gọi được kết nối, Chuyện tình Tây Phụ phần 3 chính thức mở màn —
Lâm Lang nhanh chóng tẩy sạch cho bản thân: “Khi gạt cậu tớ cũng rất áy náy, nhưng tớ bị bắt buộc, thân bất do kỷ, tớ…”Lưu Niệm: [ …Cậu thế này ]Trong nhà yên tĩnh đến cùng cực, không khí tựa hồ như đang ngưng lại.
Trước mắt Lục Dã bỗng tối sầm lại, như bị ai đó đấm một cú vào đầu, sau mấy giây mới cố lấy dũng khí, run run cuống họng hỏi: “Nghiêm, nghiêm, trọng không?”
Lâm Lang thở dài: “Được rồi.” Sau đó lại nói: “Chúng ta nói trước rồi nhé, tớ diễn xong phần đầu liền rời đi, bằng không anh họ chắc chắn sẽ xử tớ.”
Nam Vận: “Được.”
Trong nhà yên tĩnh đến cùng cực, không khí tựa hồ như đang ngưng lại.Lục Dã thậm chí còn quên cả đổi dép, anh cũng không để ý đến nhiều như thế, tiến vào phòng khách, nôn nóng lại lo âu hỏi: “Chị dâu em đâu?”
Ngô Đồng: [ Bởi vì nó dài, nổi bật.]
Ngô Đồng: [ Hai cái tên này, cmn tớ chả muốn chọn cái nào cả.]Lâm Lang: “…. “Lâm Lang thở dài một hơi, hơi cúi đầu, cực độ đau thương nói: “Ở trong phòng ngủ.”
” Quan hệ của cậu và Từ nhị vẫn cần chờ bàn lại.” Nam Vận nói, ” Dù sao thì tớ cũng không tin cậu.”
Lục Dã lập tức đi thẳng qua đó, đến trước cửa phòng thì ngừng bước chân lại, hít vào một hơi thật sâu, mới mở cửa phòng ra.
Lục Dã nghiến răng nghiến lợi: “Lại là Từ Lâm Ngôn viết kịch bản?”
Lâm Lang bất đắc dĩ: “Được, cậu không tin tớ đúng không? Vậy thì thế này đi, cậu gửi hai cái tên này vào nhóm của phòng ký túc chúng ta, để cho Lưu Niệm và Ngô Đồng bỏ phiếu.”
Ngô Đồng: [ Không có lựa chọn thứ ba sao?]
Nam Vận vẫn không cách nào đối mặt được với hiện thực: [ Tại sao chứLục Dã nghiến chặt răng, hít sâu một hơi, liều mạng kiềm chế lửa giận của bản thân.Nam Vận đang nằm trên giường.
Lâm Lang: “…. “
Nam Vận vẫn không cách nào đối mặt được với hiện thực: [ Tại sao chứ! @ Ngô Đồng Mùa Hạ, có phải cậu chỉ theo số đông thôi đúng không? Cậu phải có ý nghĩ của riêng mình chứ!]
Lục Dã thậm chí còn quên cả đổi dép, anh cũng không để ý đến nhiều như thế, tiến vào phòng khách, nôn nóng lại lo âu hỏi: “Chị dâu em đâu?”
Vừa rồi anh quả thật bị dọa cho hết hồn.
Nam Vận không phục: “Chỗ nào hay hơn tên tớ đặt chứ? Cậu chính là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi!” Cô tỏ ra nghi ngờ đối với độ công bằng của nữ chính Lâm thị.Trong phòng vừa không bật đèn vừa không kéo rèm cửa, trông khá tối tăm.
Nam Vận đang nằm trên giường.Bầu không khí bi thương thê lương phủ lên vừa đủ.
Ngô Đồng: [ Hai cái tên này, cmn tớ chả muốn chọn cái nào cả.]
” Anh về ngay đây.” Dứt lời, anh cúp điện, nhanh như chớp phóng về nhà.Đợi Lục Dã tiến vào trong phòng, Nam Vận giơ lên một bàn tay, dùng giọng mũi khe khẽ gọi: “Dã Tử.” Trong giọng điệu tràn đầy sự hoảng sợ cùng buồn bã, giống y như bệnh nhân vừa được chẩn đoán ra một căn bệnh nan y.
Cái tiêu đề quen thuộc này, cái tiêu chuẩn đặt tên quen thuộc này, chắc chắn là sản phẩm của đạo diễn Từ.Lâm Lang duỗi cổ nhìn vào màn hình máy tính, dòng đầu tiên trong tệp văn bản có một hàng chữ to vô cùng bắt mắt — ” Chuyện tình Tây Phụ 3 Hào môn tuyệt luyến: Tổng tài không hay rồi, phu nhân xách bầu chạy!”Lúc này Lâm Lang đúng lúc đi đến cửa phòng ngủ, đang muốn giúp bọn họ đóng cửa thì trông thấy đạo diễn Nam biểu diễn, cô ấy không khỏi cảm thán: Làm đạo diễn quả nhiên đều không phải người thường, không những có thể viết kịch bản, còn có thể diễn xuất, đúng là quá đỉnh!
Cảm thán xong, cô ấy lặng lẽ đóng lại cửa phòng ngủ, sau đó chuồn mất.
Sau đó cô lại tỉ mỉ xem kịch bản đạo diễn Từ sửa cho cô, không thể không thừa nhận, trình độ của đạo diễn Từ quả thực cao hơn cô một chút xíu, có điều cũng chỉ là một chút xíu mà thôi, cô chỉ là thua ở việc trải đời chưa đủ, sau này viết nhiều thêm hai bộ để tích lũy kinh nghiệm là được!Lần này cô thực sự đau lòng rồi: “Anh yên tâm đi, em tuyệt đối sẽ không có chuyện gì, em yêu anh như vậy, sao nỡ để bản thân xảy ra chuyện được chứ? Chỉ cần anh ở trên thế giới này, thì em sẽ luôn yêu quý thế giới này!”Lục Dã bước nhanh về hướng Nam Vận, ngồi xuống bên mép giường, nắm chặt lấy tay Nam Vận, giọng nói còn run run: “A Vận.”
” Không sao! Chắc chắn có thể trị khỏi!” Giọng nói Lục Dã kiên định, chắc như đinh đóng cột.Nam Vận bày ra vẻ mặt lã chã chực khóc: “Dã Tử, hôm nay em đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói trong người em mọc ra một thứ, rất nghiêm trọng.”
Nụ hôn này khí thế hung hãn, căn bản không cho cô phản kháng, cảm giác xâm lược mười phần, mang theo cả tính trừng phạt và trả thù.
Ngủ một giấc từ hai giờ chiều đến bốn giờ, thức dậy lại tập diễn tiếp, tập đến sáu giờ, khi Lục Dã sắp tan làm, Lâm Lang dựa theo kịch bản mà gọi điện cho anh họ cô ấy.Bây giờ Lục Dã quả thực không làm gì được cô, nén giận trong lòng, nhưng mà có thể thế nào chứ? Đánh không được mà mắng thì không nỡ, giờ cô còn mang thai nữa, càng phải cưng phải chiều.” Không sao! Chắc chắn có thể trị khỏi!” Giọng nói Lục Dã kiên định, chắc như đinh đóng cột.
Nam Vận chợt có dự cảm không lành, lập tức bưng kín bụng, tỏ vẻ đáng thương nói: “Em mang thai rồi, anh không thể mắng em, sẽ dọa đến cục cưng.”
Vẻ ghét bỏ gần như có thể tràn ra ngoài màn hình luôn rồi., có phải cậu chỉ theo số đông thôi đúng không? Cậu phải có ý nghĩ của riêng mình chứ!]Nam Vận: “Trị không khỏi đâu.”
Mặc dù tên kịch bản của đạo diễn Từ vẫn khiến cho người ta một lời khó nói hết như cũ, nhưng mà so sánh với ” Kiều thê điềm mỹ xách bầu chạy” của đạo diễn Nam thì vẫn nhỉnh hơn một chút — Tên đạo diễn Từ đặt, càng hút mắt người nhìn hơn, gợi lên sự tò mò của người xem.” Chắc chắn trị khỏi được! Chắc chắn trị khỏi được!” Lục Dã liên tiếp lặp lại câu nói hai lần, như bị điên nói: “Anh nhất định sẽ tìm bác sĩ tốt nhất thế giới đến trị cho em!”
Thực ra, đằng sau còn có mấy câu thoại nữa, nhưng cô quả thật không thể diễn tiếp được, do dự trong vài giây, cô quyết định rút ngắn kịch bản. Hít hít cái mũi hơi cay, cô nhỏ giọng nói với anh: “Sao anh không hỏi em bị làm sao?”Mặc dù ánh sáng mờ mờ, nhưng Nam Vận vẫn thấy rõ được hốc mắt anh đỏ lên.
Ngô Đồng: [ Nếu mà theo suy nghĩ thật lòng của tớ, thì tớ chả muốn chọn cái nào cả!]Cô chưa từng nhìn thấy Dã Tử khóc bao giờ.
Có thể là do đang mang thai, mấy ngày nay Nam Vận rất dễ buồn ngủ, mới tập diễn được một lần, mí mắt của cô đã bắt đầu đánh nhau rồi, thế là hai vị nữ diễn viên đi ngủ trua.
Giây phút đó, trong lòng cô vô cùng khó chịu, hốc mắt cũng đỏ lên theo.
Thần sắc Lục Dã vẫn mang theo vẻ tức giận, nghiêm mặt nhìn cô, trần ngập uy hiếp nói: “Sau này còn dám nữa không?”
Nam Vận không phục: “Chỗ nào hay hơn tên tớ đặt chứ? Cậu chính là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi!” Cô tỏ ra nghi ngờ đối với độ công bằng của nữ chính Lâm thị.
Thực ra, đằng sau còn có mấy câu thoại nữa, nhưng cô quả thật không thể diễn tiếp được, do dự trong vài giây, cô quyết định rút ngắn kịch bản. Hít hít cái mũi hơi cay, cô nhỏ giọng nói với anh: “Sao anh không hỏi em bị làm sao?”
Nam Vận không vui: “Là em tự viết! Là em sáng tác kịch bản!”
Toàn thân Lục Dã cứng đờ, ngơ ngơ như bò đeo nơ nhìn cô.Giọng điệu Lục Dã nặng nề, tiếng nói khàn khàn, trong thần sắc mang theo vẻ hoảng hốt cùng căng thẳng: “Bệnh gì?”
Mặc dù cuộc gọi đã kết thúc, nhưng nội tâm Lâm Lang vẫn áy náy vạn phần, lương tâm bất an nói với Nam Vận: “Tớ cảm thấy anh tớ sắp bị dọa mất hồn rồi.”
Lục Dã nghiến răng nghiến lợi: “Lại là Từ Lâm Ngôn viết kịch bản?”Nam Vận kéo tay anh, đặt tay anh lên bụng nhỏ của mình, nhìn vào mắt anh, ra vẻ nghiêm chỉnh nói: “Trong này này, mọc ra một em bé.”
Chưa nói đến chuyện trình độ sáng tác của đạo diễn Từ có tiến bộ hay không, nhưng tên kịch bản thì càng đặt càng dài ra rồi.
Lục Dã giận mà không có chỗ phát tiết: “Rốt cuộc là ai dọa ai hả?”Toàn thân Lục Dã cứng đờ, ngơ ngơ như bò đeo nơ nhìn cô.
Lâm Lang sụt sịt mũi: “Buổi trưa A Vận có chút không thoải mái, nên chiều em cùng cậu ấy đến bệnh viện kiểm tra xem thế nào, kết quả kiểm tra không được tốt lắm, trong người cậu ấy mọc ra thứ gì đó.” Cô ấy càng nói càng nhập vai, càng nói càng thương tâm, về sau trong giọng nói còn có cả sự run rẩy.
Nam Vận ” phụt” một tiếng bật cười, nhanh chóng lấy que thử thai từ dưới gối ra, đưa đến trước mắt anh, kích động lại hưng phấn nói: “Em có thai rồi, anh được làm ba rồi!”
Lục Dã ăn ngay nói thật: “Anh chỉ thấy kinh hãi thôi.”Lục Dã ngơ ngác nhìn que thử thai trước mắt, trong đầu đã nhão thành một nồi cháo.
Ngơ ngác một lúc lâu sau, anh mới triệt để nhận ra là chuyện gì đang xảy ra, trong lòng bỗng bùng lên một ngọn lửa, sắc mặt lập tức sa sầm, xanh mét nhìn cô.
Nam Vận chợt có dự cảm không lành, lập tức bưng kín bụng, tỏ vẻ đáng thương nói: “Em mang thai rồi, anh không thể mắng em, sẽ dọa đến cục cưng.”
Lục Dã nghiến chặt răng, hít sâu một hơi, liều mạng kiềm chế lửa giận của bản thân.
Nam Vận cảm thấy hai người họ không hiểu gì về nghệ thuật và sáng tác cả, đành phải giục:[ Hai cậu mau trả lời vấn đề, tớ cần dùng gấp!]
Ký túc xá 4 người, có 3 người đều bỏ phiếu cho ” Chuyện tình Tây Phụ 3 Hào môn tuyệt luyến: Tổng tài không hay rồi, phu nhân xách bầu chạy!”, Nam Vận cũng chỉ đành phải bỏ tên nguyên tác của mình, chọn dùng cái tên mà đạo diễn Từ đặt cho cô.Lục Dã nghiến chặt răng, hít sâu một hơi, liều mạng kiềm chế lửa giận của bản thân.
Lục Dã đã không thể suy nghĩ bình thường được nữa rồi, tâm loạn như ma, dù thế nào chăng nữa cũng không bình tĩnh lại được.
Nam Vận bĩu môi: “Em có thai anh không vui sao?”Vừa rồi anh quả thật bị dọa cho hết hồn.
Ngủ một giấc từ hai giờ chiều đến bốn giờ, thức dậy lại tập diễn tiếp, tập đến sáu giờ, khi Lục Dã sắp tan làm, Lâm Lang dựa theo kịch bản mà gọi điện cho anh họ cô ấy.
,Nam Vận không vui: “Là em tự viết! Là em sáng tác kịch bản!”Nam Vận vội vàng nói: “Lúc trước anh cũng từng hù dọa em còn gì, hai chúng ta bây giờ huề nhau!”
Nụ hôn này khí thế hung hãn, căn bản không cho cô phản kháng, cảm giác xâm lược mười phần, mang theo cả tính trừng phạt và trả thù.
Lục Dã nghiến răng nghiến lợi: “Lại là Từ Lâm Ngôn viết kịch bản?”
Lục Dã nghiến răng nghiến lợi: “Lại là Từ Lâm Ngôn viết kịch bản?”
Lưu Niệm: [ Tớ chọn… Chuyện tình Tây Phụ 3 Hào môn tuyệt luyến: Tổng tài không hay rồi, phu nhân xách bầu chạy!]
Lục Dã đã không thể suy nghĩ bình thường được nữa rồi, tâm loạn như ma, dù thế nào chăng nữa cũng không bình tĩnh lại được.Nam Vận không vui: “Là em tự viết! Là em sáng tác kịch bản!”
Nếu tân đạo diễn Tiểu Nam đã cầu anh ta xin giúp đỡ, thì anh ta nhất định phải dốc hết sức tương trợ.
Lục Dã: “Sao thế?”Lục Dã bị tức đến bật cười, vừa gật đầu vừa đáp: “Được, được, được.” Dứt lời, anh đột nhiên nhoài người qua, cắn một cái vào môi cô.
anh da đen có dấu hỏi chấm
Lâm Lang bất đắc dĩ: “Được, cậu không tin tớ đúng không? Vậy thì thế này đi, cậu gửi hai cái tên này vào nhóm của phòng ký túc chúng ta, để cho Lưu Niệm và Ngô Đồng bỏ phiếu.”Nụ hôn này khí thế hung hãn, căn bản không cho cô phản kháng, cảm giác xâm lược mười phần, mang theo cả tính trừng phạt và trả thù.
Nam Vận vẫn không cách nào đối mặt được với hiện thực: [ Tại sao chứ
Tim của Lục Dã lập tức bị nhấc cao lên, sốt ruột hỏi: “Sao vậy?”
Nam Vận cảm thấy hai người họ không hiểu gì về nghệ thuật và sáng tác cả, đành phải giục:[ Hai cậu mau trả lời vấn đề, tớ cần dùng gấp!]Trong lúc hôn cô, một tay anh nâng sau gáy cô, một tay ấn trên giường, tránh đè vào bụng cô.
Kỳ thật trong lòng Nam Vận cũng có chút áy náy, nhưng tên đã bắn ra không thu lại được, vở kịch này nhất định phải diễn tiếp, sau đó cô bắt đầu làm công tác tư tưởng cho Lâm Lang: “Thật ra chúng ta cũng coi như không gạt anh cậu, trong người tớ đúng là mọc ra một thứ mà.” Cô lấy tay phải phủ lên bụng mình: “Mọc ra một em bé, hơn nữa sau khi em bé được sinh ra, quả thật là chuyện một đời còn gì, cho nên chúng ta cũng coi như không lừa anh cậu.”
Lục Dã bây giờ nghĩ lại còn thấy sợ, nhắm mắt, nâng tay day day mi tâm, cảm thấy thật mệt tim: “Em để cho anh bình tĩnh cái đã.”
Lục Dã bị tức đến bật cười, vừa gật đầu vừa đáp: “Được, được, được.” Dứt lời, anh đột nhiên nhoài người qua, cắn một cái vào môi cô.Lâm Lang cảm nhận được rõ ràng vẻ hoảng sợ của anh họ qua giọng nói của anh ấy. Trong ấn tượng của cô ấy, anh họ của cô ấy trước giờ đều là một người lâm nguy không sợ, từ khi cô(mẹ Lục Dã) qua đời, anh ấy gần như không sợ bất kỳ cái gì nữa, song lần này anh ấy lại sợ hãi.Nam Vận không chút phòng bị nào, bị anh hôn đến thất điên bát đảo, khi kết thúc, cô nhanh chóng thở lấy thở để.
Lục Dã ăn ngay nói thật: “Anh chỉ thấy kinh hãi thôi.”
Trong nhà yên tĩnh đến cùng cực, không khí tựa hồ như đang ngưng lại.
Thần sắc Lục Dã vẫn mang theo vẻ tức giận, nghiêm mặt nhìn cô, trần ngập uy hiếp nói: “Sau này còn dám nữa không?”
Ngô Đồng: [ Nếu mà theo suy nghĩ thật lòng của tớ, thì tớ chả muốn chọn cái nào cả!]
Nam Vận không trả lời anh, mà là hơi cuộn người, cúi đầu nhìn bụng mình, đáng thương lại bất lực nói: “Cục cưng, con nghe thấy ba con dữ chưa? Anh ta ngày nào cũng dọa mẹ như vậy.”
Nam Vận: [ Thế tại sao cuối cùng cậu lại chọn ” Chuyện tình Tây Phụ 3 Hào môn tuyệt luyến: Tổng tài không hay rồi, phu nhân xách bầu chạy!” hả?]
Xem ra giai nhà cô quả thực bị dọa không nhẹ.” Không sao! Chắc chắn có thể trị khỏi!” Giọng nói Lục Dã kiên định, chắc như đinh đóng cột.Lục Dã giận mà không có chỗ phát tiết: “Rốt cuộc là ai dọa ai hả?”
Lâm Lang nóng nảy: “Cái gì gọi là tình nhân trong mắt chứ? Cậu đừng có nói linh tinh, hai người bọn tớ trong sáng vô tư, không có bất kỳ mối quan hệ không đứng đắn nào!”
Nam Vận tự biết mình đuối lý, nhưng cô lại không chịu nhận, tiếp tục nói với bụng mình: “Cục cưng, ba con còn không chịu nhận bản thân dữ, sau này con không được học theo ba nhé.”
” Bị buộc đến không có cách nào!” Nam Vận thay cô ấy nói luôn câu cuối ra: “Câu này của cậu tớ sắp có thể đọc ngược được rồi.”Bây giờ Lục Dã quả thực không làm gì được cô, nén giận trong lòng, nhưng mà có thể thế nào chứ? Đánh không được mà mắng thì không nỡ, giờ cô còn mang thai nữa, càng phải cưng phải chiều.
Nam Vận cảm thấy hai người họ không hiểu gì về nghệ thuật và sáng tác cả, đành phải giục:[ Hai cậu mau trả lời vấn đề, tớ cần dùng gấp!]
Không đến 30p đồng hồ, Lục Dã đã về đến nhà.Vẻ ghét bỏ gần như có thể tràn ra ngoài màn hình luôn rồi.Cuối cùng, anh thở dài một hơi, bât đắc dĩ nói: “Em đấy!”
Nam Vận vừa áy này vừa buồn cười, cầm lấy tay anh, ấm giọng an ủi: “Đều là gạt anh thôi, em không có chuyện gì cả!”
Lâm Lang duỗi cổ nhìn vào màn hình máy tính, dòng đầu tiên trong tệp văn bản có một hàng chữ to vô cùng bắt mắt — ” Chuyện tình Tây Phụ 3 Hào môn tuyệt luyến: Tổng tài không hay rồi, phu nhân xách bầu chạy!”Lâm Lang nhanh chóng tẩy sạch cho bản thân: “Khi gạt cậu tớ cũng rất áy náy, nhưng tớ bị bắt buộc, thân bất do kỷ, tớ…”Cửa phòng ngủ đóng chặt, một mình Lâm Lang ngồi trên ghế sô pha.Nam Vận: “Em làm sao? Em chỉ muốn cho anh một điều bất ngờ thôi mà!”
Lục Dã lập tức đi thẳng qua đó, đến trước cửa phòng thì ngừng bước chân lại, hít vào một hơi thật sâu, mới mở cửa phòng ra.
Sau đó Lưu Niệm gửi đến bức ảnh ông lão ngồi trên tàu điện xem điện thoại.
Lần này cô thực sự đau lòng rồi: “Anh yên tâm đi, em tuyệt đối sẽ không có chuyện gì, em yêu anh như vậy, sao nỡ để bản thân xảy ra chuyện được chứ? Chỉ cần anh ở trên thế giới này, thì em sẽ luôn yêu quý thế giới này!”
Lâm Lang: “…. “Lục Dã ăn ngay nói thật: “Anh chỉ thấy kinh hãi thôi.”
Lục Dã bước nhanh về hướng Nam Vận, ngồi xuống bên mép giường, nắm chặt lấy tay Nam Vận, giọng nói còn run run: “A Vận.”
Nam Vận bĩu môi: “Em có thai anh không vui sao?”
Ngô Đồng: [ Nếu mà theo suy nghĩ thật lòng của tớ, thì tớ chả muốn chọn cái nào cả!]
Nam Vận không khỏi bật ngón tay cái cho Lâm Lang, hơn nữa cô không thể không thừa nhận, ánh mắt chọn người của đạo diễn Từ, đúng là rất cao!
Lâm Lang áy náy không thôi, thế nhưng, thân là một nữ diễn viên chuyên nghiệp, cô ấy bắt buộc phải giữ vững tố chất nghề nghiệp, tiếp tục khóc lóc nói qua điện thoại: “Nghiêm trọng, đặc biệt nghiêm trọng, bác sĩ nói là chuyện cả đời.”Lục Dã bây giờ nghĩ lại còn thấy sợ, nhắm mắt, nâng tay day day mi tâm, cảm thấy thật mệt tim: “Em để cho anh bình tĩnh cái đã.”
Lâm Lang áy náy không thôi, thế nhưng, thân là một nữ diễn viên chuyên nghiệp, cô ấy bắt buộc phải giữ vững tố chất nghề nghiệp, tiếp tục khóc lóc nói qua điện thoại: “Nghiêm trọng, đặc biệt nghiêm trọng, bác sĩ nói là chuyện cả đời.”Xem ra giai nhà cô quả thực bị dọa không nhẹ.
Nam Vận vừa áy này vừa buồn cười, cầm lấy tay anh, ấm giọng an ủi: “Đều là gạt anh thôi, em không có chuyện gì cả!”
Nam Vận không trả lời anh, mà là hơi cuộn người, cúi đầu nhìn bụng mình, đáng thương lại bất lực nói: “Cục cưng, con nghe thấy ba con dữ chưa? Anh ta ngày nào cũng dọa mẹ như vậy.”
Nụ hôn này khí thế hung hãn, căn bản không cho cô phản kháng, cảm giác xâm lược mười phần, mang theo cả tính trừng phạt và trả thù.Lục Dã trầm tư hồi lâu, cười khổ một cái: “Nếu như em thực sự xảy ra chuyện, anh cũng không biết nên làm gì nữa.”
” Chắc chắn trị khỏi được! Chắc chắn trị khỏi được!” Lục Dã liên tiếp lặp lại câu nói hai lần, như bị điên nói: “Anh nhất định sẽ tìm bác sĩ tốt nhất thế giới đến trị cho em!”
Mặc dù tên kịch bản của đạo diễn Từ vẫn khiến cho người ta một lời khó nói hết như cũ, nhưng mà so sánh với ” Kiều thê điềm mỹ xách bầu chạy” của đạo diễn Nam thì vẫn nhỉnh hơn một chút — Tên đạo diễn Từ đặt, càng hút mắt người nhìn hơn, gợi lên sự tò mò của người xem.Dã Tử trong ấn tượng của Nam Vận vĩnh viễn là một người đàn ông bình tĩnh vững vàng, chưa bao giờ yếu ớt như bây giờ.
“Tớ không tin.” Nam Vận bất bình: “Nếu như để Dã Tử đến bình phẩm, chắc chắn sẽ cảm thấy tên tớ đặt hay hơn!”
Lâm Lang thở dài: “Được rồi.” Sau đó lại nói: “Chúng ta nói trước rồi nhé, tớ diễn xong phần đầu liền rời đi, bằng không anh họ chắc chắn sẽ xử tớ.”
Lần này cô thực sự đau lòng rồi: “Anh yên tâm đi, em tuyệt đối sẽ không có chuyện gì, em yêu anh như vậy, sao nỡ để bản thân xảy ra chuyện được chứ? Chỉ cần anh ở trên thế giới này, thì em sẽ luôn yêu quý thế giới này!”
Nam Vận không khỏi bật ngón tay cái cho Lâm Lang, hơn nữa cô không thể không thừa nhận, ánh mắt chọn người của đạo diễn Từ, đúng là rất cao!Lục Dã nâng tay cô gái nhỏ đặt lên môi, nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay cô, nhìn thẳng vào mắt cô, nói ra từng câu từng chữ: “Em chính là thế giới của anh.”