Anh họ làm cái quỷ gì vậy? Không có chuyện gì lại lấy mặt nạ đeo vào làm gì? Thiên Ca Tuệ nói thầm, nhìn một vòng trong đại sảnh, phát hiện bên trong có mất bóng dáng nhìn quen mặt, nhưng do ngọn đèn mờ ảo cộng thêm việc đeo mặt nạ nên không nhận ra người nào với người nào.
Đồng Tiểu Noãn chọn một mặt nạ màu hồng đáng yêu, Diêu Sổ chọn mặt nạ màu tím, Lam Tạp chọn mặt nạ màu xanh da trời dễ thương, vừa vặn phù hợp với y phục của cô ấy, đều là màu xanh.
Thiên Ca Tuệ thấy các cô đều chọn được rồi, thì để cho các cô tự đi vào chơi đùa, dì sao người nào cũng không quen người nào, chơi đùa thế nào cũng được. Cô đi qua đi lại trong đám người tìm được anh họ.
Biết rõ tối nay là bữa tiệc độc thân, nhưng Quế Bá Lăng vẫn đưa Đóa Nhụy đến đây, hai người một đen một trắng, thật sự là trai tài gái sắc.
Hứa Du lái xe theo đuôi phía sau, nhìn cô gái như con chim nhỏ rúc vào khuỷu tay Tiểu Quế Tử, chỉ cảm thấy thoạt nhìn bóng lưng như vậy hài hòa tuyệt vời.
Sau khi đến đây mới biết được phải mang mặt nạ vào trường, Quế Bá Lăng tiện tay cầm lấy một mặt nạ hình đầu lâu, như vậy cũng sẽ không trêu hoa nghẹo nguyệt, chọc cho Đóa Nhị bên cạnh xấu hổ cười cười, ngón tay tinh tế đùa bỡn mặt nạ cô gái, cuối cùng chọn trúng mặt nạ lông vũ màu đen, mang trên mặt, còn nghịch ngợm làm mặt quỷ với bạn trai, sau đó thừa dịp anh ta sững sốt thì chui vào trong đám người.
Hẹn hò ba tháng đến nay đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Nhị nhi có bản tính trẻ con, không khỏi cười ra tiếng, xem ra đêm nay tới thật đúng, ngay sau đó đeo mặt nạ vào đuổi theo.
Vũ hội mặt nạ, Dương Tử thật đúng là có thể bị dày vò, khóe miệng Hứa Du nhếch lên nụ cười nhạt, tùy tiện chọn lấy một chiếc mặt nạ ngọc diện Tu La đeo vào, để cho tối nay tự mình phóng túng một lần.
Trong đại sảnh, Thiên Ca Tuệ tìm một vòng sau đó ánh mắt dừng lại trên người đàn ông đeo mặt nạ pha ra ông màu vàng đứng bên phải, không để ý người ta đang trò chuyện với người đẹp, lôi kéo cánh tay của anh ta bước đi.
"Anh, em có lời muốn nói với anh."
Thiên Chỉ Dương vốn đang suy nghĩ người đẹp nào đó hào phóng như thế, trực tiếp lôi kéo cánh tay của anh ta, hóa ra là Tuệ Tuệ, đành phải nói lời xinh lỗi với người đẹp đối diện.
"Bà cô của tôi, có chuyện gì mau nói đi! Sau này anh em có hạnh phúc hay không thì phải xem tối nay!" Thiên Chỉ Dương ưu nhã nhấp một ngụm rượu vang.
"Anh phải đáp ứng em trước." Thiên Ca Tuệ lắc lắc cánh tay anh họ làm nũng.
"Giết người phóng hỏa gì đó anh mặc kệ, tìm ông xã của em đi." Thiên Chỉ Dương bĩu môi.
"Anh.....Em không nghiêm trọng đến mức đấy chứ? Còn giết người phóng hỏa, thì là một chuyện rất nhỏ, anh đáp ứng em là được."
Thiên Chỉ Dương nghi ngờ nhìn em gái đeo mặt nạ khổng tước ngũ sắc nói "Em nói đi."
"Em biết anh họ tốt nhất, về sự thật em kết hôn, anh nhất định phải giữ kín như bưng trước mặt bạn bè của em, hơn nữa từ nay về sau gặp bất kỳ tình huống phát sinh gì anh đều phải che lấp giúp em."
"Thì ra là vậy?" Thiên Chỉ Dương quả thật hơi giật mình quá độ, không phải chuyện Tuệ Tuệ kết hôn vẫn luôn giữ bí mật đó sao? Anh ta chưa miệng rộng đến tình trạng kia, việc này muốn truyền ra ngoài, truyền thông thành phố W chẳng phải ngày ngày muốn đến cổng lớn y khoa theo dõi, cuộc sống của Tuệ Tuệ vĩnh viễn không có ngày lành!
"Ừ, nhớ rõ là bất kỳ tình huống gì xảy ra đó!" Thiên Ca Tuệ vội vàng gật đầu, không quên bổ sung một câu quan trọng.
"Ok, không thành vấn đề." chỉ cần Thiên Chỉ Dương sơ suất, thì bị bao vây rồi, thế cho nên hối hận cũng không kịp.
"Đúng rồi, tại sao đều phải mang mặt nạ mới có thể đi vào, lỡ như Thừa không tìm được em thì làm sao bây giờ?" Thiên Ca Tuệ liếc một vòng trong đại sảnh cả trai lẫn gái đang khiêu vũ uống rượu.
"Nếu cậu ta không tìm được em, thì em phải tìm người đàn ông khác, đây là một trò chơi trái tim với trái tim chạm nhau, tất cả đều bằng cảm giác, nếu em và cậu ta đều tâm ý tương thông thì có thể tìm được nhau." Thiên Chỉ Dương tuyệt đối không phải đang khích bác ly gián, anh ta chỉ vô tâm nói một câu lại bị Tuệ Tuệ nắm được, sau này còn cầm đến uy hiếp anh ta, đúng là tội lỗi!
Tìm người đàn ông khác? Trong lòng Thiên Ca Tuệ rơi "lộp độp", ngay sau đó vô củng vui mừng, thì ra anh họ thông minh như vậy! Mặc dù hiện tại anh Tại Hi để lại cho cô ấn tượng không tệ, nhưng người cô yêu nhất vẫn là Thừa, nếu tối nay anh ấy dám nhận lầm người, về nhà quỳ trên ghế đi! Một tháng cũng đừng nghĩ trèo lên giường của cô!
Đột nhiên tất cả ánh đèn bị tắt, trong đại sảnh liên tiếp truyền đến tiếng thét chói tai, tiếng kinh hô đưa đến một trận hỗn loạn, ở giữa sân khấu bỗng nhiên có một ánh đèn lóe sáng, một người đàn ông dẫn chương trình không mang mặt nạ đang cầm micro nói chuyện "Xin mọi người bình tĩnh chớ vội nóng nãy, cũng chẳng phải bị mất điện, chỉ là tiến vào trò chơi của buổi tối hôm nay, người chúc mừng sinh nhật không nói cho mọi người, chỉ là muốn cho mọi người sự bất ngờ, cho nên chúng ta ở đây trước tiên chúc cho chủ nhân bửa tiệc sinh nhật được vui vẻ, sau này sớm tìm được lương duyên, hạnh phúc mỹ mãn!"
Lập tức tiếng vỗ tay vang lên như sấm, Thiên Ca Tuệ phát hiện không biết anh họ rời đi từ lúc nào, trong lòng cũng mong anh có thể mau chóng tìm được một nửa trong đời.
"Phía dưới, tôi tuyên bố quy tắc trò chơi: Vâng theo trái tim chúng ta tìm đối tượng hôn nhau, có thể là một cũng có thể là nhiều, bất kỳ nam nữ không phân biệt địa vị, để cảm giác chỉ dẫn các người, đến khi tìm được đúng người, khoảnh khắc đó nếu các người có thể hôn đến khi đèn sáng, như vậy các người chính là người may mắn nhất đêm nay, tất cả mọi người ở đây sẽ chứng kiến giây phút ngọt ngào đó." Giọng nói mềm mại từ tính của người dẫn chương trình vang vọng vào tai mỗi người.
Trong đám người lập tức phát ra âm thanh hét lên, cho dù là nam hay nữ, tất cả mọi người đều thấp thỏm chờ mong, cũng có chút kích động, chỉ có Thiên Ca Tuệ sợ tới mức nhanh chóng bịt miệng lại, trong lòng thầm nguyền rủa anh họ của cô một ngàn lần.
Thật là một ý tưởng tệ! Cảnh tối lửa tắt đèn này để cô đi tìm Thừa à? lỡ như anh bị cô gái hào phóng nào đó cưỡng hiếp thì làm sao bây giờ?
Trong đám người có một nữ sinh sợ hãi trốn sau ghế sô pha, cô ấy chính là Lam Tạp, đây là lần đầu tiên cô đến chỗ như thế, vừa mới bắt đầu có Già Đại bên cạnh cũng được, nhưng sau khi có vài người đàn ông đến bắt chuyện với hai cô, cô nghĩ dù sao cũng không quen nhau tùy tiện nói vài câu thôi, nhưng người đàn ông đó rõ ràng sờ eo cô, làm cho cô có chút không chịu nổi, hất tay anh ta ra chạy trốn vào một góc, trong lòng hối hận muốn chết, sau này có đánh chết cô cũng không đến những chỗ như thế, căn bản là thế giới không thuộc về cô.
Vẫn chưa lấy lại tinh thần, lại nghe người chủ trì nói một lượt quy tắc trò chơi, sau đó càng sợ tới mức trốn ra sau ghế sô pha, trong lòng cô vẫn bảo thủ, loại chuyện hôn môi tìm cảm giác này cô vốn không thể tiếp thu được, huống chi cô không muốn tùy tiện đem nụ hôn đầu tiên của mình cho người đàn ông xa lạ.
Theo người điều khiển chương trình hô một tiếng "trò chơi bắt đầu, mọi người tranh thủ thời gian, ba phút sau đèn sáng." Trong đám người tiếng hét vô cùng mập mờ gắn liền với tiếng ma sát kích thích lỗ tai mọi người.
Úy Nam Thừa chân trước bước vào đại sảnh, đèn bị tắt hết, vừa mới chuẩn bị đeo mặt nạ, đột nhiên nghe thấy người điều kiển chương trình nói một phen, không khỏi lo lắng bắt đầu tìm người,, Tuệ Tuệ chết tiệc đã chạy đi đâu?
Nhất là trong đại sảnh đều một mảnh tối đen, đưa tay không thấy năm ngón, đúng là làm anh tức chết! Nếu có tên đàn ông thối nào dám hôn bà xã của anh, nhìn anh không đánh nát miệng người đó!
Ba phút! Ba phút chết tiệt sao trôi qua chậm như thê!
Anh vốn không dám đi vào trong đám người, phải biết rằng phụ nữ phóng đãng còn kinh khủng hơn so với đàn ông, anh cũng không muốn bị dính mùi nước hoa của phụ nữ khác trên người.
Đột nhiên trên cánh môi truyền đến cảm giác ấm áp, rất mềm, rất thơm, vẫn còn xa lạ! Không hề nghĩ ngợi trực tiếp đẩy cô ta ra, không phải Tuệ Tuệ!
Cô gái trong lòng bị anh dùng một lực lớn đẩy té ngã trên mặt đất, trong mắt lóe lên vẻ độc ác, mười ngón tay gắt gao cắm vào da thịt, cắn môi đứng lên, ẩn vào trong đám người.
Tình trạng của Thiên Ca Tuệ không tốt so với anh, có điều cô rất thông minh mà bịt miệng, nhưng mu bàn tay không thể tránh né bị đánh lén, sau đó cô dứt khoát di chuyển trong góc, trong lòng cảm thán: Trong bóng tối nam nữ đúng là rất điên rồ, quá phóng túng!
Vừa nghĩ tới giờ phút này ông xã có thể bị vây trong đám phụ nữ, cô tức giận đến phát điên, hận không thể tìm được công tắc mở nguồn điện.
Tâm tình của cô hoàn toàn khác biệt với Già Đại giờ phút này đang bị một người đàn ông nhiệt tình hôn môi, dường như hai người có thể nghe thấy tiếng tim đập "thình thịch thình thịch".
Loại cảm giác run động này giống như tìm được nửa trong cuộc đời, giống như một loại nam châm hút lẫn nhau, tới gần nhau.
Có lẽ hôn quá mức nhập tâm, Già Đại kìm lòng không được "ưm" một tiếng, nhưng một tiếng nay nghe vào tai của người đàn ông, lại cực kỳ chói tai, đẩy cô gái trước mắt ra, thở dốc bình phục nội tâm vừa xúc động của mình.
Không phải Nhụy nhi? Cô ấy không phải Nhụy nhi? Đến cùng cô ấy là ai?
Tang Mộc Già Đại hoàn toàn không hiểu ra làm sao mà hôn đến thở không ra, che lại cái môi nóng hừng hực, có chỗ không rõ, không phải rất có cảm giác sao? Tại sao người đàn ông này lại đẩy cô ra?
Nếu không phải do trời tối đen, cô nhất định sẽ gắt gao hỏi anh ta "Anh có ý gì?"
Đến lúc này, đèn "phụt" một tiếng sáng lên, trong đám người cũng không có nhiều người đàn triền miên, dường như rầu rĩ ánh đèn sáng không đúng lúc.