Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Chương 140

“Già Đại, cậu có thể đừng nói ra những lời khiến người ta sợ hãi như vậy không.” Thiên Ca Tuệ để đũa xuống, liếc nhìn hai khuôn mặt nhỏ nhắn thay đổi của con trai, sợ hai đứa lại nói ra lời đồng ngôn vô kỵ * nào đó.

(*) đồng ngôn vô kỵ: lời trẻ nhỏ không có kiêng dè gì cả.

“Được rồi, chỉ trách hôm nay tớ bị kinh sợ đến, khiến cho nói chuyện cũng không bình thường, ở khu vui chơi gặp được cậu đã quá kỳ tích rồi, lại còn nhìn thấy cậu... Một tổ hợp đặc biệt.” Già Đại cảm thấy hôm nay mình hơi nói nhảm, ngay sau đó vùi đầu ăn cơm, không hề nói một câu nào nữa.

Lam Tạp cũng chỉ thỉnh thoảng nói mấy câu với Học Học và Tập Tập, cô phát hiện trí thông minh của hai đứa trẻ này cũng quá cao, lời nói và vẻ mặt hoàn toàn khiến cho cô kinh ngạc, thiên tài đó!

Bữa cơm này, ăn được vô cùng quỷ dị, mọi người đều theo đuổi tâm tư của mình, câu được câu không trên trời dưới đất.

Sau khi tiễn Già Đại và Tạp Tạp, Học Học và Tập Tập lập tức chui vào trong ngực mẹ, nũng nịu, “Mẹ.” Ý vị cọ cọ, phát tiết uất ức của mình.

“Hôm nay các con phối hợp rất tốt, mẹ sẽ thưởng cho các con.” Thiên Ca Tuệ cười híp mắt hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của hai con trai.

“Con muốn ngủ cùng mẹ mỗi buổi tối.”

“Con cũng muốn vậy.”

O(╯□╰)o yêu cầu này dường như dinendian.lơqid]on không cách nào thực hiện được, ngoại trừ bình thường mình phải đi học ra, chủ nhật về nhà có khoảng hai buổi tối, Thừa bình thường đều giày vò mình...

“Các con đã trưởng thành, không thể mỗi buổi tối đều ngủ với mẹ.” Úy Nam Thừa cảm thấy tính luyến mẹ của hai con trai rất nghiêm trọng, rất cần thiết điều trị.

“Vậy cha cũng là người lớn, tại sao muốn ngủ chung với mẹ!” Tập Tập chu môi không thuận theo.

“Cha và mẹ là vợ chồng, đương nhiên phải ngủ chung.”

“Tại sao vợ chồng lại sẽ ngủ chung?” Học Học thò đầu nhỏ ra hỏi.

Úy Nam Thừa nổi đóa, trên trán nhảy ra vài vạch đen, “Ngủ cùng nhau, mẹ mới có thể mang thai, sau mười tháng các con mới chui từ trong bụng mẹ ra.”

“Hả? Chúng con từ trong bụng mẹ ra ngoài?” Học Học tỏ vẻ mê man, hình như rất không thể hiểu được đạo lý này, Tập Tập cũng vẻ mặt khó có thể lý giải mà nhìn cha mình.

“Tại sao phải mười tháng sau mới được ra ngoài?” Tập Tập cũng nói lên nghi vấn.

Sắc mặt Tuệ Tuệ khẽ tràn lên vẻ đỏ ửng, Thừa cũng thật là, giải thích rõ ràng như thế làm gì?

“Khụ... Bởi vì các con phải trải qua thời gian mười tháng dần dần lớn lên, vừa bắt đầu, chính là cục thịt nhỏ tí như thế này, sau đó từ từ lớn lên thành cục cưng nhỏ, sau khi phát triển hoàn toàn thì các con đi từ trong bụng mẹ ra.” Úy Nam Thừa vừa nói vừa khoa chân múa tay, sinh động hoạt bát, hai đứa bé cái hiểu cái không gật đầu.

Nhất thời, hình tượng người mẹ trong lòng hai đứa lại thăng cấp không ít, thì ra mẹ nói không sai, bọn họ đều là cục thịt rớt từ trên người mẹ xuống, cục thị nhỏ dần lớn lên đến bây giờ, mẹ chắc chắn rất vất vả.

“Chẳng lẽ bụng mẹ giống như trái bong bóng? Có thể tự do co giãn?” Học Học tỏ vẻ bừng tỉnh hiểu ra.

—__—│││

“Cái này phải chia tình huống.” Úy Nam Thừa cười đến có thâm ý, Thiên Ca Tuệ len lén bấm bắp đùi anh.

“Vậy dưới tình huống nào sẽ biến thành trái bong bóng đây?” Học Học truy hỏi kỹ càng sự việc.

Úy Nam Thừa bị bà xã nhéo đến nhe răng nhếch miệng, khóe miệng co giật: “Cái này nói rất dài dòng, lần sau cha nói với các con, hôm nay tới đây thôi.”

Hai cục cưng nhìn vẻ mặt khổ sở của cha, cười híp mắt gật gật đầu.

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Khuya về đến nhà, chờ sau khi bọn nhỏ ngủ, Úy Nam Thừa kéo bà xã trốn trong chăn không chịu ra giày vò một trận, nhất quyết không tha đụng chạm vào viên thịt nhạy cảm nhô lên của cô, run rẩy khiến cho cô muốn thét chói tai, ngón tay cào một vết đỏ trên lưng ông xã, quyến rũ mà xinh đẹp.

“Anh là... Anh?” Mỗi lần nói đến chữ “Anh” đó, Úy Nam Thừa dùng sức đẩy một trận, sau đó từ từ ma sát, ma sát từng chút một, chính là không cho cô thoải mái dù chỉ một chút, cố ý để cho cô khó chịu, âm thanh trầm thấp khàn đục kia càng giống như ma quỷ, chấn động đáy lòng cô tê dại.

Phía dưới bị người nào đó vào sâu ra cạn như có như không kích thích đến “Gào khóc” thét chói tai, cô biết Thừa đang trừng phạt cô, cố ý không cho cô, trêu chọc khiến cho cô phát điên, bên trong cũng trống trải không chiếm được thỏa mãn, có một luồng nhiệt không nói ra được tập kích cô.

“Ông xã, người ta cũng không có diee ndda fnleeq uysd doon cách nào chứ sao...” Thiên Ca Tuệ lấy lòng lè lưỡi ngậm vành tai của ông, từ từ mút, tinh tế liếm.

Anh chỉ cảm thấy cả người giống như bị một dòng điện xuyên qua, tê tê dại dại, hưng phấn đến không kiềm chế được, không thể kiềm chế được hung hăng rung động.

Người phía dưới cũng vô cùng phối hợp uyển chuyển rên rỉ, ngâm nga mềm mại, dùng cả tay và chân an ủi ông xã hôm nay bị uất ức

...

Đêm nay, kiều diễm đến mức tận cùng.

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Một lần nữa trở lại trường học, mỗi ngày đều là học tập và cuộc thi đến mịt mờ trời đất, Thiên Ca Tuệ may mắn bản thân luôn là một học sinh ngoan ngoãn, rất ít trốn tiết, học tập cũng coi như nghiêm túc, ấn tượng của các giảng viên và giáo sư các khoa về cô tương đối tốt, điểm số bình thường cũng đã cao, nếu như không phải cô không thèm để ý đến những học bổng đồ bỏ kia, nhất định dễ như trở bàn tay.

Bởi vì chủ nhật phải thi, cô đã một tuần không về nhà, hai đứa con trai ngày ngày gọi điện thoại cho cô nói nhớ mẹ, dáng vẻ ủy ủy khuất khuất và giọng nói mềm nhũn khiến cho cô vô cùng đau lòng, cô gần đây thật sự quá bận rộn.

Buổi chiều thứ tư thi xong, Thiên Ca Tuệ cùng Già Đại, Tạp Tạp một đường cười cười đi về ký túc xá, điện thoại di động ở trong túi xách vang lên.

Lấy ra, hai chữ ông chú lại đập vào mắt, đi sang bên cạnh. (Tên trên điện thoại đặt khi hai người mới quen, mấy năm nay cho dù đổi điện thoại di động cũng chưa từng đổi tên.)

【Thi xong rồi hả? 】

“Ừ, nhớ tới em sao?” Giọng điệu khẽ lên cao, hơi nghịch ngợm, hơi ngọt ngào.

【Ừ, nghĩ đến mỗi đêm anh đều không ngủ. 】  Âm thanh ở đầu kia mơ hồ mang theo vẻ uất ức.

Nghe được lời thổ lộ lộ liễu như vậy, Thiên Ca Tuệ không nhịn được nhếch khóe môi lên, đuôi mắt nhếch lên, có một dáng vẻ xinh đẹp của người phụ nữ nhỏ, người bên cạnh nhìn vào trong mắt, tất nhiên ý xuân mông lung một trận.

“Wow! Anh tình nhân lại gọi điện thoại tới.” Già Đại che miệng cười trộm, các cô đã sớm thấy nhưng không thể trách chuyện tình nhân bí mật của Tuệ Tuệ, thỉnh thoảng cũng sẽ lôi ra trêu ghẹo..

“Cậu đi luôn đi!” Thiên Ca Tuệ giận mắng cô ấy một câu, đi sang bên cạnh tiếp tục lặng lẽ nói.
Bình Luận (0)
Comment