Editor: Puck
Lập tức gọi điện thoại cho trợ lý Nam Cung Mạch, giọng điệu lạnh lẽo, “Lập tức, lập tức tra rõ cho tôi chuyện trang đầu tạp chí giải trí hôm nay là xảy ra chuyện gì!”
Nam Cung Mạch đã sớm chuẩn bị tốt tâm lý, miệng đầy đồng ý, trang đầu sáng sớm nay quả thật đủ chấn động lòng người, cũng không biết là phóng viên này viết bậy, bản lĩnh bịa đặt này hoàn toàn luyện được lô hỏa thuần thanh *!
(*) lô hỏa thuần thanh: dày công tôi luyện (tương truyền Đạo gia luyện đan, nhìn vào lò, thấy ngọn lửa lê màu xanh, coi là đã thành công,ví với sự thành thục của học vấn, kĩ thuật..)
Bây giờ lòng Úy Nam Thừa như lửa đốt muốn về nhà, lo lắng phản ứng của cha mẹ sau khi nhìn thấy, hơn nữa Tuệ Tuệ sẽ đoán mò.
Anh quả thật mang theo Phương Ngọc Dao tham gia vài bữa tiệc, nhưng đó cũng chỉ để tuyên truyền tạo thế, dù sao người phụ nữ này là người phát ngôn trò chơi lê Nhạc dưới cờ của công ty anh, phải tham gia vài hoạt động, đề cao nổi tiếng, không hề liên quan đến tình riêng chút nào!
Bài báo hôm nay hoàn toàn vô nghĩa! Không những chửi bới danh dự của anh, còn vu cáo hãm hại bà xã anh.
“Chú, trước kia cha cháu cũng từng xuất hiện trên báo chí, mỗi lần cháu đều thấy mẹ len lén rơi lệ, trong lòng đã cảm thấy cha là một người xấu, vẫn không thích cha. Nhưng mà, bây giờ cha đối xử với mẹ rất tốt rồi, hai người thật ân ái, lại còn sinh cho cháu một em trai, cho nên cháu quyết định tha thứ cho cha.” Cô bé cười híp mắt nói.
“Cô bé, cám ơn cháu.” Úy Nam Thừa vuốt tóc cô bé, thật là một cô bé dễ thương. diee ndda fnleeq uysd doon
Nghĩ đến hai con sinh đôi mới bổn tuổi của mình, đáy lòng Úy Nam Thừa hoàn toàn mềm mại, hy vọng nhường nào anh và Tuệ Tuệ có thể có một cô con gái nã, tốt nhất lớn lên giống Tuệ Tuệ, khẳng định đặc biệ đáng yêu.
Máy bay vừa mới hạ xuống, Úy Nam Thừa phất tay bye bye với cô bé ngồi cạnh, không kịp chờ đợi chạy tới bệnh viện quân y chỗ Tuệ Tuệ làm, lập tức giải thích rõ mới được.
Thiên Ca Tuệ dĩ nhiên nhìn thấy bài báo trang đầu hôm qua, không riêng cô nhìn thấy, đồng nghiệp ở bệnh viện cũng nhìn thấy, khó trách chỉ chỉ chỏ chỏ cô.
“Trời ạ! Chồng cô ấy lại có tiền như vậy, một trong mười nhân vật hàng đầu thế giới! Khó trách có thể nuôi tiểu tam sau lưng cô ấy, đàn ông có tiền có mấy người không phụ tình.” Y tá Giáp nhỏ giọng thở dài.
“Phương Ngọc Dao đó quả thật xinh đẹp, hồ ly quyến rũ trời sinh! Tôi là đàn ông kiểu gì cũng bị cô ta mê hoặc, không riêng gương mặt xinh đẹp, phong cách đẹp, vóc người hoàn hảo đến người ta chặc lưỡi, người phụ nữ hoàn mỹ!” Y tá Ất thở dài nói.
“Suỵt! Hai người nói nhỏ một chút! Cẩn thận bị cô ấy nghe thấy, nói chuyện nhà người ta ở sau lưng không có đạo đức.” Y tá Bính nhắc nhở hai cô.
“Cái gì không có đạo đức, nếu muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm!” Đây là giọng y tá Giáp.
...
Khi Thiên Ca Tuệ đi qua hành lang vừa vặn nghe ba người Giáp Ất Bính đang ở đó bàn luận xôn xao, lửa trong lòng “Vèo” một cái lên tới! Nhưng cô phải chịu đựng, nơi này là bệnh viện, người khác không biết xấu hổ, cô còn muốn thể diện!
Hít vào thở sâu vài hơi, hết sức nhẫn nhịn những ánh mắt khác thường, cho tới trưa thời gian trôi qua đặc biệt chậm, nhất định chính là đau khổ đối với cô mà nói, ở trong giai đoạn nước sôi lửa bỏng, bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát.
Những người bạn tốt rối rít gọi điện thoại tới an ủi cô không nên suy nghĩ nhiều, trong này nhất định có hiểu lầm gì, chờ sau khi Úy Nam Thừa từ Hongkong trở lại rồi hỏi cho rõ ràng.
Khi Úy Nam Thừa chạy tới bệnh viện, Thiên Ca Tuệ đang tiêm cho một bệnh nhân, toàn bộ quá trình đều mỉm cười nhìn bệnh nhân, thủ thả thủ thỉ, mềm mại ấm áp, nhưng khi nhìn thấy anh, thoáng cái trong mắt hiện lên ánh sáng lạnh. di ien n#dang# yuklle e#q quiq on
Anh nhẫn nại đợi nửa giờ, cuối cùng thấy Tuệ Tuệ làm xong, đi theo phía sau cô vào phòng làm việc, lại phát hiện cô làm như không thấy mình, ngồi ở đó thong thả ung dung chỉnh lại đồ đạc trên bàn, bình tĩnh đến khiến Úy Nam Thừa lo lắng trong lòng.
Nhưng anh lại không thể mạnh mẽ kéo Tuệ Tuệ đi ra ngoài, như vậy chỉ sẽ hoàn toàn ngược lại, cho nên anh chịu đựng, chịu đựng cực kỳ khổ cực, cũng không làm gì.
Thật ra thì Thiên Ca Tuệ cũng rất khó chịu, cô có thể dự cảm được trang đầu sáng sớm nay chỉ là lời dẫn, phía sau còn có thể tuôn ra chuyện Phương Ngọc Dao mang thai, cô rất muốn tin tưởng ông xã, nhưng thời gian và sự kiện Phương Ngọc Dao nói đều rất phù hợp, quan trọng hơn là giấy xác nhận mang thai!
Trên mặt cố làm ra vẻ trấn tĩnh chỉnh lại đồ, nhưng trong lòng đang run rẩy, chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày như thế, tiểu tam cầm giấy chứng nhận mang thai của bệnh viện tới nói điều kiện với cô? Thì ra tiết mục xuất hiện trên ti vi, ngày hôm qua thật sự đã diễn ra trên người cô một lần!?
Trong thế giới tình cảm của cô tuyệt đối không cho phép xuất hiên phản bội và người thứ ba, không chỉ không thể trên tinh thần, trên thân thể cũng tuyệt đối không thể! Cho dù là loại nào cô đều không tiếp nhận nổi, càng không cách nào dễ dàng cho phép người phụ nữ khác mang thai đứa bé của ông xã mình, nếu như đây là sự thật, cô tuyệt đối sẽ không hề do dự mà lựa chọn ly hôn!
Dù yêu anh, cũng không cách nào dễ dàng tha thứ như vậy, thay vì gây gổ và hiểu lầm mà tan vỡ, còn không bằng tách ra, dừng lại trong ký ức tốt đẹp.
Càng nghĩ sâu lòng của cô lại càng đau, không khí lạnh lẽo chui từng chút một vào lục phủ ngũ tạng của cô, đau... Đau đến cô khẽ co rúm lại...
“Tuệ Tuệ...” Mắt thấy lại mười lăm phút nữa trôi qua, Úy Nam Thừa thật sự không nhịn được rồi, còn tiếp tục trầm mặc như vậy nữa anh sợ mình sẽ bị điên mất, cũng không thể không nói một câu đã đóng đinh anh ở đó.
Một phút đồng hồ sau, Thiên Ca Tuệ rốt cuộc cho anh một ánh mắt, nhẹ nhàng nhìn anh một cái, sau đó đi ra ngoài.
Hai người một trước một sau đi tới ban công trên hành lang, rất yên tĩnh, rất rộng rãi, rất thích hợp nói chuyện, sẽ không có ai nghe thấy.
“Chúng ta, vẫn nên tách ra một khoảng thời gian thôi.” Thiên Ca Tuệ mở miệng trước, hai tay giấu trong túi của đồng phục y tá, nắm thật chặt, đôi môi khẽ mím, vẻ mặt ở trong mắt anh cũng rất kiên định.
Úy Nam Thừa nheo mắt, đau lòng nói: “Tuệ Tuệ, báo hôm nay đơn thuần là nói hươu nói vượn, em phải tin tưởng anh.”
Thiên Ca Tuệ mím môi càng chặt hơn, “Phương Ngọc Dao nói cô ta mang thai.”
“Cô ta mang thai liên quan gì đến chuyện này?” Úy Nam Thừa rất buồn bực. di1enda4nle3qu21ydo0n
“Cô ta nói đứa bé là của anh.” Mắt vững vàng nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt, không bỏ lỡ bất kỳ nét mặt rất nhỏ nào của anh.
“Làm sao có thể!” Thái độ của Úy Nam Thừa cực kỳ khiếp sợ, hoàn toàn không giống như giả vờ, ngay sau đó không thể tin nhìn Tuệ Tuệ, “Trò lừa bịp người như vậy mà em cũng tin tưởng? Anh còn chưa từng đụng vào cô ta, cô ta sao có thể mang thai con của anh?”
Thiên Ca Tuệ vẫn coi như hài lòng với phản ứng của ông xã, nhàn nhạt liếc nhìn anh, “Lúc tỉnh táo thì anh không thể nào, nhưng sau khi say rượu thì không nói được.”
“Tuệ Tuệ, em chính là không tin anh.” Trong lòng Úy Nam Thừa hơi đau thương, cho tới nay anh đều giữ mình trong sạch, sau khi kết hôn với Tuệ Tuệ, anh không có hứng thú với những người phụ nữ khác, chứ đừng nói tới xảy ra quan hệ.
Toàn bộ uất ức trong lòng Thiên Ca Tuệ dâng lên, cái gì gọi là cô không tin anh! Một sự thật lớn như vậy ở trước mắt khiến cho cô trầm tĩnh như thế nào!
“Anh để cho em lấy cái gì đi tin tưởng anh! Phương Ngọc Dao cầm chứng minh mang thai tới gặp em, nói chuyện rõ ràng như vậy, thời gian địa điểm đều phù hợp, tương đương với cho đầu em một gậy! Còn khó chịu hơn cho em một cái tát!” Cô không nhịn được gào lớn ra tiếng.
Chân mày Úy Nam Thừa nhíu chặt, môi mỏng mím thành đường chỉ, ấn tượng của Phương Ngọc Dao cho anh chỉ giới hạn trong làm người phát ngôn cho trò chơi mới phát triển của công ty, hoặc chính là mặc đồ đạo cụ trong game, hoặc chính là mang cô ta đi tham gia bữa tiệc gì đó, cũng vì tuyên truyền cho công ty, anh sao có đạo lý không đi, nhưng mà nói lý ra còn thật sự không có gì với cô ta, nói tới lần trước mang cô ta đi Newyork, cũng là theo yêu cầu của doanh nghiệp tài trợ, cũng không biết có gì không ổn, trong công tác nào có chuyện không tiếp xúc với phụ nữ, chỉ cần mình không coi họ là phụ nữ là được.
Anh cũng luôn cân nhắc chừng mực cực tốt, chưa bao giờ cho bất kỳ người phụ nữ nào thừa dịp cơ hội, lần trước ở lễ chúc mừng năm mới ở Newyork, anh quả thật uống hơi nhiều, sau khi tỉnh lại thì nằm ngủ trong phòng trọ của khách sạn, về phần đến phòng khách như thế nào quả thật không có ấn tượng, nhưng mà khiến cho anh kỳ quái chính là Phương Ngọc Dao lại ngồi ở gian ngoài trong phòng khách, quần áo ngược lại chỉnh tề, cũng không nhìn ra cái gì.
Anh chỉ coi như cô ta đến tìm mình có chuyện, cũng không chú ý bao nhiêu, sau khi trở về thì quên điều tra sự việc này, không ngờ thời gian qua đi hơn một tháng, lại bị lật ra rồi, còn lật được kinh thiên động địa như vậy!
Thật sự khiến cho anh không kịp ứng phó, hiện giờ để cho anh hồi tưởng lại chuyện đêm hôm đó, rốt cuộc xảy ra chuyện gì anh thật sự không nhớ rõ, nhưng anh rất khẳng định mình không hề phản bội Tuệ Tuệ, thử nghĩ coi, anh đã say thành dạng này rồi, làm sao có thể xảy ra loại chuyện đó, quá không đáng tin rồi!
Thiên Ca Tuệ thấy anh nãy giờ không nói gì, nhíu mày ở đó khổ sở suy tư, chỉ coi như anh đang hồi tưởng lại, trong lòng hổ thẹn nên mới không lên tiếng.
Đôi môi cắn được chặt hơn, mơ hồ lộ ra vết máu, đau trong lòng đã gia tăng thêm một phần, một phút cũng không muốn ở riêng một chỗ với anh, nghiêng đầu định đi, lại bị Úy Nam Thừa kéo lại.
“Tuệ Tuệ, nếu như anh nói anh bị vu cáo hãm hại, em tin tưởng anh không?” Anh nghĩ tới nghĩ lui, đều cảm thấy mình bị gài bẫy, Phương Ngọc Dao rốt cuộc tại sao định tính toán anh, thật sự khiến cho anh trăm mối không có cách giải!
Chuyện Tiêu Y Y khó khăn lắm mới qua, Trì Dục lại nhảy ra bắt cóc con trai anh, yên tĩnh hơn nửa năm, mới đầu năm lại nhảy ra một Phương Ngọc Dao, sao lại nhiều quanh co như vậy!
Rốt cuộc là anh đắc tội với người nào hay bình thường quá lương thiện rồi? Không để anh vào trong mắt như vậy, nói lợi dụng thì lợi dụng.