Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Chương 23

Vừa nghĩ tới dáng vẻ xấu hổ của chú ngã trên đất, Thiên Ca Tuệ đã không nhịn được mà cười ha hả lên.

Trường hợp đó nhất định rất kinh người! Nhiều tuổi như vậy, chẳng lẽ té ngã thành tật xấu gì, ví dụ như: chấn thương sọ não, gãy xương…

“Ha ha ha ha…” Thiên Ca Tuệ cười đến đau bụng, khom người đứng đó tưởng tượng các tư thế mà chú ngã xuống.

Đúng lúc này, cửa phòng tắm đột nhiên không có điểm báo trước mở ra, bộ phận quan trọng của Úy Nam Thừa gần như chỉ quấn một chiếc khăn tắm mặt đen thui nhìn người nào đó đứng cười đến mặt rút gân.

“A! Đồ điên! Biến thái! Chú… Sao chú có thể trần trụi chạy ra!” Thiên Ca Tuệ vội vàng dùng tay che mắt, vẻ mặt vô lễ chớ nhìn.

Úy Nam Thừa thấy dáng vẻ này của cô, càng thêm tức giận dễ sợ, trần trụi chạy ra? Anh thế này mà cũng gọi là trần trụi chạy ra!

Còn có con nhóc thúi này khi nghe anh ngã xuống không quan tâm anh ngã thế nào, mà đứng đó cười không tim không phổi, cười đến mặt rút gân!

Đây là hành động nên có của bà xã vừa kết hôn sao?

Tối nay mình thật xui xẻo, từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên bị ngã ở phòng tắm, lại còn bị nhóc thúi nghe được.

Đều do gạch men chết tiệt nọ, trơn trượt, đứng cũng không vững, ngày mai phải kêu người đổi lại!

“Này! Chú đừng tới đây, chú… Tới nữa, tôi gọi người!” Thiên Ca Tuệ thấy cú mặt lạnh đi tới phía mình từ kẽ tay, lập tức kêu lên.

Úy Nam Thừa chỉ muốn lấy chút thuốc dán bôi cái mông té bị thương, vừa rồi thoáng có cảm giác xương die enda anle equu ydonn cũng sắp nứt, đau đến anh thở hốc vì kinh ngạc.

Nhóc thúi kia lại còn gào khóc như quỷ kêu ở đó, anh không bình tĩnh định đẩy cô đang cản đường.

Kết quả Thiên Ca Tuệ cho rằng chú định vô lễ với mình, đôi tay vung lên đằng trước, dường như túm được thứ gì, xé ra.

“A!!!” Giọng nữ hoàn toàn cao vút vang dội trong đêm tối yên tĩnh.

Lầu dưới, gian phòng vợ chồng Úy Hoa Dã.

Úy Hoa Dã cau mày, “Này, tiếng động cũng quá lớn! Chẳng lẽ Thừa nhi muốn dùng sức mạnh với Tuệ Tuệ?”

“Thừa nhi không phải hạng người như vậy, tối hôm qua em còn trăm căn ngàn dặnnó phải từ từ, dù sao Tuệ Tuệ cũng còn nhỏ.” Nam Xu Nhiên cảm thấy con trai không thể nào dùng sức mạnh.

“Nhưng âm thanh vừa rồi của Tuệ Tuệ, cũng quá thê lương!” Úy Hoa Dã khẽ lắc đầu.

“Nếu không, để em lên lầu nhìn xem.” Nam Xu Nhiên vén chăn lên, chuẩn bị đứng dậy.

“Vẫn nên thôi đi, chuyện đứa nhỏ để cho bọn chúng tự giải quyết thôi.” Úy Hoa Dã tắt đèn đầu giường, chuẩn bị đi ngủ.

Nam Xu Nhiên suy nghĩ một chút, ông xã nói đúng, chắc đi lúc này không tốt.

Trên lầu.

“Hu hu… Người ta sắp đau mắt hột rồi…” Thiên Ca Tuệ vung tay lên, ném khăn tắm thật xa, cầm gối ôm che kín trước mắt.

Úy Nam Thừa cảm giác mình sắp tức điên rồi! Ai bảo cô cởi khăn tắm của mình ra, để cho anh không khỏi hoài nghi nhóc thúi này cố ý hay vô ý, có không khéo như vậy sao?

Vấn đề là, người thật sự thua thiệt hình như là anh, lần này, anh thật sự trần trụi mà chạy.

Nhóc thúi thút tha thút thít có ý gì? Làm thành giống như anh ăn hiếp cô không bằng.
Bình Luận (0)
Comment