Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Chương 70

Editor: Puck

Úy Nam Thừa rất xấu hổ, thư ký chia làm nhiều loại.

“Giáo viên?”

Lắc đầu. Cả ngày đối mặt với một đám học sinh, chắc cô phát điên!

“Kế toán?”

Lắc như trống bỏi, nói không thích con số mà!

“Nhân viên công vụ?”

“Chú, người ta học tự nhiên.” Thiên Ca Tuệ nổi giận, mặc dù ban đầu cha và mẹ đều muốn cô chọn khoa văn, đến lúc đó làm nhân viên công vụ, đây là chuyện yên ổn nhất với con gái.

Nhưng cô không muốn! Cô không thích cuộc sống công chức.

“Nhà thiết kế...?”

“Ừmh... Trái lại tôi cảm thấy rất hứng thú với châu báu, hì hì...” Thiên Ca Tuệ cười hì hì, nhà thiết kế trang sức, nghe rất trâu!

“Nhà thiết kế trang sức, cũng không tệ lắm.”

“Nhưng tôi không hứng thú mãnh liệt với nó!” Thật rối rắm đó ~

Úy Nam Thừa cũng bắt đầu buồn rầu, cái gì cũng không được, vậy rốt cuộc phải làm sao?

“Bằng không chọn một trường em thích, sau đó tùy tiện chọn một chuyên ngành, nếu như không được thì thử điều chỉnh?”

“Ah? Dường như không tồi ~” Rốt cuộc khuôn mặt nhỏ nhắn của Thiên Ca Tuệ lộ ra nụ cười, xem ra sau này gặp vấn đề gì cứ thương lượng với chú là được.

“Đi ngủ đi.” Úy Nam Thừa vuốt vuốt dieendaanleequuydonn chân mày, vừa đúng lúc lộ ra cảnh xuân bộ ngực.

Người nào đó không tự chủ được mặt đỏ lên, nhưng ánh mắt lại không hề chớp mà mãnh liệt nhìn vào đó, vóc người chú thật tốt ~

Úy Nam Thừa nhếch miệng lên lộ ra nụ cười quyến rũ, lười biếng đứng đó, dang hai cánh tay ra.

“Nha!” Thiên Ca Tuệ hoan hô một tiếng nhào lên người chú, như bạch tuộc bám chặt lấy, trong lòng ngọt ngào.

Cô phát hiện mình càng ngày càng thích mùi vị mát mẻ lồng ngực ấm áp trên người chú rồi, làm thế nào? Nghiện rồi.

Thật sự đã quên bắt đầu từ lúc nào cô không ghét chú nữa, hơn nữa còn hơi thích, thật rối rắm...

Úy Nam Thừa nhìn dáng vẻ xinh xắn của Tuệ Tuệ, không nhịn được hôn môi cô, anh cũng phát hiện, mình càng ngày càng cưng chiều cô nhóc này, chuyện gì cũng càng ngày càng kiên nhẫn với cô.

Thiên Ca Tuệ đã sớm thành thói quen mỗi đêm trước khi đi ngủ chú hôn ngủ ngon với mình, bình thường đều là mười mấy phút sau thở hồng hộc tách ra, sau đó sẽ tới một lần, thậm chí lần thứ ba...

Nói rất mất hồn!

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Hai người càng ngày càng ngọt ngào, bạn bè bên cạnh dĩ nhiên nhìn trong mắt, dù sao có vài thứ không phải nói ra ngoài, mà từ trong mắt lộ ra ngoài khi lơ đãng.

Lần trước ở đảo Hải Nam, sau khi Hứa Nhiêu bị Úy Nam Thừa cảnh cáo một lần, an phận một thời gian dài, nhưng cô chưa từng nổi giận, nguyện vọng của cô chính là anh Thừa!

Sáng thứ Hai, khi bộ phận nhân sự đưa danh sách tuyển dụng mới lên tên tuổi Hứa Nhiêu bất ngờ đập vào mắt.

Chân mày Úy Nam Thừa nhíu lại, Nhiêu Nhiêu lại có thể biết nộp đơn làm kỹ sư phát triển PHP * Internet? Còn được Khâu Cảnh bộ phận nhân sự ra sức tiến cử?

(*) PHP: viết tắt của Hypertext Preprocessor, là một ngôn ngữ lập trình mã nguồn mở.

Bấm số thư ký Lâm Tây bên ngoài, “Kêu Khâu Cảnh đi vào.”

“Được, Úy tổng.” Sau khi cúp điện thoại, Lâm Tây lập tức bấm số nội bộ của quản lý Khâu bộ phận nhân sự.

Khâu Cảnh là một người đàn ông die enda anle equu ydonn thành thục mặt mày sáng sủa, là người khôn khéo lão luyện, giữ chức quản lý bộ phận nhân sự.

“Úy tổng, anh tìm tôi?”

“Mời ngồi.” Úy Nam Thừa cầm sơ yếu lí lịch của Hứa Nhiêu lên, đưa cho anh ta.

“Úy tổng có gì nghi vấn sao? Hứa tiểu thư do tự tôi phỏng vấn, phương diện năng lực chuyên môn rất mạnh, hiện giờ công ty chúng ta đang hết sức chiêu mộ nhân tài, hơn nữa Hứa tiểu thư du học từ Canada về, rất thích hợp với công ty chúng ta.” Ngược lại Khâu Cảnh rất thưởng thức Hứa Nhiêu, hơn nữa người phụ nữ kia cũng rất đẹp, có một đồng nghiệp xinh đẹp như vậy, cũng rất vừa mắt, sao không làm?

“Anh nói rất có đạo lý, cô ấy đang ở công ty sao?” Ngược lại Úy Nam Thừa không biết mấy năm Hứa Nhiêu du học lại chuyển sang học chuyên ngành IT.

“Tôi đã thông báo cho Hứa tiểu thư, chắc đang trên đường tới.”

“Được, sau khi cô ấy đến kêu cô ấy đến văn phòng của tôi.”

“Vâng, Úy tổng, còn có chuyện gì khác không?”

“Không có, anh đi làm việc đi.”

Sau khi Khâu Canh rời khỏi đây, Úy Nam Thừa dựa vào ghế da, uống một ngụm cà phê, rất nghiêm túc nhìn sơ yếu lí lịch của Hứa Nhiêu.

Xem ra bốn năm này xảy ra chút chuyện anh không biết, Nhiêu Nhiêu quả thật trưởng thành.

Nửa giờ sau, tiếng gõ cửa vang lên lần nữa.

“Vào đi.”

Đồ trang sức trang nhã, môi đỏ mọng, tóc dài búi thành búi tóc xinh đẹp sau gáy, một bộ đồ công sở màu đen, áo sơ mi trắng, tất đen, giày cao gót hoa văn màu đen, trang phục chuyên nghiệp đơn giản thời thượng, có vẻ quyến rũ đoạt người đặc biệt.

“Úy tổng.” Hứa Nhiêu rất thông minh, rất biết cân nhắc đúng mực, không gọi thẳng “Anh Thừa”, cô biết anh Thừa luôn công tư rõ ràng, không thích trong công việc pha trộn tình cảm riêng tư.

“Ngồi đi.” Úy Nam Thừa chỉ chiếc ghế ngồi đối diện.

Hứa Nhiêu theo lời ngồi xuống, vẻ mặt thản nhiên.

“Nghĩ như thế nào lại đến khoa học kỹ thuật Úy Cốc?”

“Mấy ngày trước, tôi đọc trên mạng thấy khoa học kỹ thuật Úy Cốc đang tuyển dụng kỹ sư phát triển PHP Internet, vừa đúng tôi cũng nộp đơn vào chức vụ này, cho nên mới tới. Quan trọng die nda nle equ ydo nn nhất là tôi xem trọng triển vọng phát triển của khoa học kỹ thuật Úy Cốc, mấy tháng trước đã thành công đưa ra thị trường Newyork, tiềm lực vô hạn; còn nói thẳng thắn hơn, tôi và Úy tổng cũng coi như là quen biết cũ, như vậy cũng lợi cho tôi thăng tiến và phát triển hơn!” Câu sau cùng của Hứa Nhiêu trong dí dỏm lộ ra chân thật, khiến Úy Nam Thừa không có bất kỳ lý do gì để từ chối.

“Hơn nữa tôi hiểu rõ Úy tổng luôn là người công tư phân minh, sẽ không mang cảm xúc cá nhân vào trong công việc.” Hứa Nhiêu cười vừa đúng, lời nói cũng rất hiểu biết.

Úy Nam Thừa nhìn sâu cô, hiểu lời Hứa Nhiêu không phải không có lý, cũng không có bất kỳ lý do gì để không nhận cô, công ty quả thật rất cần những người có nhân tài kỹ thuật như cô, chỉ có điều e ngại thân phận của cô, có chút khúc mắc mà thôi.

Có lẽ bản thân mình đã quá lo lắng rồi, tuyển dụng ai mà không được, tuyển dụng một Hứa Nhiêu thì có thể thì có thể như thế nào chứ?

“Được rồi, vậy ngày mai chính thức bắt đầu đi làm.”

“Cám ơn Úy tổng, nếu như không có chuyện gì khác, tôi đi ra ngoài trước.” Hứa Nhiêu tao nhã đứng dậy.

“Ừ, đi đi.” Úy Nam Thừa tiếp tục vùi đầu vào công việc.

Xoay người sang chỗ khác, Hứa Nhiêu lộ ra nụ cười chiến thắng, anh Thừa, còn nhiều thời gian.
Bình Luận (0)
Comment