Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Chương 74

Thỉnh thoảng, có người phụ nữ can đảm đi tới gần, đều bị ánh mắt sắc bén của anh dọa chạy, thậm chí có người ác độc chửi một câu, “Không phải là GAY chứ!”

Chung quanh truyền đến từng trận thét chói tai và tiếng hoan hô để cho anh rất ghét, những người này thật nhàm chán!

Vứt bỏ tàn thuốc, nhìn về phía phòng bao, Hứa Nhiêu cũng nên đi ra, nếu cô ta không phải em gái của tiểu Du, từ nhỏ đi theo đám tụi anh lớn lên, anh thật sự không có thời gian rỗi đi lo cho cô ta!

Ánh mắt cứ nhẹ nhàng lướt qua người phụ nữ diêm dúa lòe loẹt trên sàn nhảy, lại phát hiện nhìn quen mắt đến khiến anh không dám tin!

Một cái nhăn mày một nụ cười đều câu người đoạt hồn như vậy, hoàn toàn không giống như cô nhóc lỗ mãng ngày thường.

“Nhóc thúi đáng chết! Không ở nhà yên ổn học tập, chạy đến quán bar điên khùng cái gì! Ghê tởm hơn chính là còn chạy đến sàn nhảy khiêu vũ nóng bỏng! Ai cho phép!”

Lửa giận trong lòng thiêu đốt! Ánh mắt những người đàn ông xấu kia thật đáng ghét!

Vứt bỏ tàn thuốc, sải bước đi về phía sàn nhảy, một tay kéo Thiên Ca Tuệ nhảy còn chưa thỏa thích xuống, trong giọng nói đều hàm chứa tức giận, “Ai cho em tới đây? Ăn mặc ít như vậy! Còn chạy lên nhảy nóng bỏng!”

“Chú, thật sự là chú!” Trong nháy mắt Thiên Ca Tuệ không kịp phản ứng, sao chú lại đột nhiên xuất hiện rồi, vậy nói rõ vừa rồi cô không nhận lầm người.

“Tiểu Thừa, sao cậu cũng ở đây? Chẳng lẽ một mình cậu chạy tới đây uống rượu giải sầu?” Quế Bá Lăng giật mình kêu to wow wow.

“Chính là anh ấy, để cho em lên khiêu vũ!” Ngón trỏ của Thiên Ca Tuệ chỉ đầu sỏ gây ra, hình như chú rất tức giận! Cô vẫn nên tránh đầu gió thì tốt hơn.

Ánh mắt lạnh lẽo như băng của Úy Nam Thừa quét về phía bạn học tiểu Quế tử, ý ở ngoài lời: Cậu lại dám giật dây Tuệ Tuệ lên khiêu vũ!

Bị sợ đến Quế Bá Lăng “Vèo” một cái chạy đến bên cạnh Hứa Du, “Tiểu Thừa, cậu phải nghe tôi giải thích, không phải như cậu tưởng tượng, tuyệt đối không phải.”

“Anh, anh Dương, anh Lăng, mọi người đều ở đây à?” Hứa Nhiêu vừa lúc nhìn thấy cảnh Úy Nam Thừa kéo Thiên Ca Tuệ từ trên sàn nhảy xuống, theo bóng người tới đây, lại phát hiện nhóm anh trai đang ở đây.

“Nhiêu Nhiêu, sao em cũng ở đây?” Hứa Du biết em gái đến công ty tiểu Thừa, cũng biết tối nay bàn một hợp đồng với tiểu Thừa, sao lại tới quán bar?

“Chẳng lẽ hai người tới đây hẹn hò? Lại dám sau lưng chúng ta, quá không phúc hậu!” Quế Bá Lăng nói lời kinh người.

Trong lòng Thiên Ca Tuệ đột nhiên cũng không thoải mái, thì ra chú nói về muộn một chút là vì muốn hẹn hò với chị Hứa, đột nhiên lại cảm thấy tại sao mình không thoải mái, cô đã sớm biết chuyện chị Hứa thích chú, hơn nữa hai người bọn họ quả thật xứng đôi, lúc ở Hải Nam, cô còn từng khích lệ chị Hứa theo đuổi chú, chẳng lẽ mình làm sai sao?

Trong năm tháng này, hình như giữa cô và chú có gì đó khác lúc trước, sau khi đến kỳ hạn một năm, cô và chú nên làm cái gì bây giờ?

“Cuối tuần này ở hội quán quyền anh, không gặp không về!” Úy Nam Thừa cắn răng nghiến lợi nói, ánh mắt kia thật khủng bố.

Bị sợ đến Quế Bá Lăng co rúm lại, ai tới cứu anh với, anh không cần làm bao thịt cho người!

“Cậu sớm muộn gì cũng thua trên cái mồm!” Thiên Chỉ Dương tức giận trợn mắt lườm cậu ta.

Thiên Ca Tuệ cũng tỏ vẻ lực bất tòng tâm, ai bảo vừa rồi anh xuống tay không lưu tình với em, đáng đời!

“Chúng tôi hẹn gặp một vị khách hàng ở đây.” Không biết vì sao, Úy Nam Thừa chính là không muốn Tuệ Tuệ nghi ngờ mình.

Lập tức, tâm tình của Thiên Ca Tuệ ngay tức khắc chuyển từ u ám sang sáng trong, thì ra không phải chú đơn độc hẹn hò với chị Hứa, chỉ bởi vì việc công.

“Mọi người đang chơi cái gì vậy?” Hứa Nhiêu không muốn vấn đề này đi sâu hơn, vội nói sang chuyện khác.

“Chúng ta đang chơi trò chơi đặc biệt, nếu không thì Nhiêu Nhiêu và tiểu Thừa cũng gia nhập đi, rất kích thích đó ~” Quế Bá Lăng rạo rực nói.

“Không có hứng thú! Tuệ Tuệ, chúng ta về nhà.” Úy Nam Thừa xụ mặt cực kỳ khó chịu, Tuệ Tuệ nhảy điệu popping wave kia thật sự rất kích thích, kích thích khiến anh muốn đánh người.

“Chú, chúng ta chơi một lúc thôi.” Thiên Ca Tuệ rất chờ mong nhìn dáng vẻ chú khiêu vũ.

Tròng mắt đen của Úy Nam Thừa khẽ híp, lạnh lùng liếc cô, “Ông nội rất lo lắng cho em.”

Chỉ một câu này, đủ để cho Thiên Ca Tuệ thỏa hiệp, bởi vì ông nội là xương sườn mềm của cô, đó là tình cảm đặc biệt không giống bình thường.

Chú thối! Lại lấy ông nội ra uy hiếp cô! Thiên Ca Tuệ tức giận mắng trong lòng, nhưng lại không thể không ngoan ngoãn đi về nhà.

“Anh, nhờ anh đưa Cầu Cầu và Yên nhi an toàn về nhà, anh Hứa, chị Hứa, anh Lăng, bye bye.” Thiên Ca Tuệ vô cùng không tình nguyện vẫy tay với mọi người.

“Yên tâm, anh nhất định đưa hai bạn tốt của em an toàn về nhà.” Thiên Chỉ Dương bảo đảm.

Đổng Yên kéo cánh tay Tuệ Tuệ, khẽ ghé vào lỗ tai nói: “Hình như chú nhà cậu rất khẩn trương cậu đó ~”

Mặt của Thiên Ca Tuệ rất không có cốt khí mà ửng đỏ, trong lòng nửa ngọt ngào nửa xấu hổ.

Hứa Nhiêu nhìn phản ứng của Thiên Ca Tuệ, trong mắt lướt qua vẻ ác độc, nhóc thúi! Quả nhiên là mày lừa tao! Nếu mày bất nhân trước thì đừng trách tao bất nghĩa!

Chờ sau khi Úy Nam Thừa và Thiên Ca Tuệ rời đi, mọi người cũng giải tán, Hứa Nhiêu lấy cớ đi phòng vệ sinh, len lén đi đường vòng vào phòng bao vừa rồi, đã không người, trong không khí lại phiêu tán mùi vị thối nát, thật sự là một con heo đất không não!

Cầm điện thoại di động lên, rất hài lòng rời đi.

Dọc theo đường đi, sắc mặt Úy Nam Thừa cũng rất khó nhìn, Thiên Ca Tuệ ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế, thỉnh thoảng lấy ánh mắt len lén nhìn chú, trong lòng cực kỳ khó chịu!

Nghiêm mặt làm gì! Cho phép quan đốt lửa mà không cho dân thắp đèn sao!

Cô lại không làm chuyện xấu, tại sao phải chột dạ!

Nghiêng đầu nhìn ra cảnh đêm ngoài cửa sổ, đèn neon tràn ngập đủ các loại màu sắc, thành phố W phồn hoa như vậy, luôn hơi nhiều huyên náo, ít yên tĩnh, đã vài năm, biến hóa quá lớn.

Mắt tinh nhìn thấy phía trước có một quầy ăn vặt chợ đêm, “Dừng xe, tôi đói rồi, tôi muốn ăn đồ nướng!”

Mặc dù mắt Úy Nam Thừa nhìn thẳng lái xe, nhưng khóe mắt vẫn đang chú ý đến Tuệ Tuệ bên cạnh, mắt điếc tai ngơ với kêu la của cô, “Đồ ven đường không sạch sẽ.”

Quán ven đường, trước kia đúng là anh chưa bao giờ ăn.

“Tôi cứ muốn ăn, tôi lại không để cho chú mua!” Tính Thiên Ca Tuệ vốn quật cường, chuyện càng bị ngăn cản cô càng muốn làm trái.
Bình Luận (0)
Comment