Cực Hạn Sinh Tồn

Chương 3



Ước chừng nữa giờ sau.
Karl thu thập tất cả vũ khí của bọn Outlaw vào gùi tre, hắn cởi bỏ một đôi giày trông có vẻ lành lặn của một tên đã chết mang vào chân.
Đang loay hoay chuẩn bị vác tên bị thương về, liền lập tức cảm thấy một hồi tim đập nhanh, nguy cơ trực giác để cả người hắn lông tơ dựng đứng lên!
Đây là uy hiếp chí mạng!!
Karl không có bất kỳ do dự, thoáng một phát xoay người bổ nhào, một cỗ kình phong sau đầu hắn đảo qua, mà hắn cũng đồng thời rút cây Blunt, cố gắng đỡ phía sau để bảo vệ phần đầu, hắn lăn ra đất sau đó đứng lên.
Đối mặt hắn là một đôi mắt trừng lớn, tràn đầy răng nanh miệng trước mặt hắn phóng đại, lành lạnh mà khủng bố.
Cánh tay tê rần, kịch liệt thống khổ để sắc mặt hắn cứng ngắt, cây Blunt tự chế đã nát sau cú va chạm.
Creee...Creee...!!!
Con thú kêu lên những tiếng kêu quái dị, mùi máu tươi tại chiến trường đã thu hút nó.
Karl sắc mặt khó coi, hắn cố gắng điều chỉnh hô hấp của mình hạ xuống thấp nhất để lui về phía sau.
Tại đây lúc này 3 tên giám sát nghe thấy tiếng kêu của con bọ, lặng lẽ thấp người xuống đi tới con thú đang ăn cái xác.
Một tên cầm lặng lẽ lấy cây cung nỏ ra lắp lên dây cung nhắm ngay đầu con bọ biến dị.
Sưu!

Dây cung rung lên xuyên phá không khí trong nháy mắt cắm thẳng vào đầu con quái vật, đại lượng tuôn ra chất dịch nhầy màu trắng pha loãng màu máu màu xanh chảy ra từ mắt con thú.
Con thú kêu lên đau đớn gục xuống tại chỗ, tên giám sát còn lại nhanh chóng rút cây dao nepal lấy cục ma năng cấp 1 trong bụng nó.
Thu thập xong tên giám sát quay lại nói với Karl: "Tên kia, lại đây."
"Vâng, tới ngay đây." Karl đi tới xác con thú.
Tên giám sát chỉ vào xác con thú và nói: "Hãy thu thập phần thịt trắng tươi sau phần lưng của con bọ, chúng là phần thịt đáng giá nhất của nó, đừng làm hỏng."
" Vâng, tôi sẽ cố hết sức." Karl gật đầu đi tới gùi tre lấy công cụ rạch phần thịt trên xác con bọ.
Bên dưới phần lưng lớp giáp xác ngoài, hắn rạch một đường theo chiều dọc của xương sống, lộ ra những phần thịt trắng tinh.

— QUẢNG CÁO —
Trong khi những tên giám sát nghĩ ngơi Karl vội vàng lột chiếc áo dính những vệt máu của mình, thay vào đó hắn mặc chiếc áo của tên thủ lĩnh Outlaw và khoác chiếc áo cũ ở bên ngoài.
Sau khi thu thập xong, nhóm người nhanh chóng thu dọn trở về khu căn cứ, nơi đây mùi máu tươi quá nồng đậm.

Sẽ hấp dẫn những đàn sói kéo tới.
Những tên giám sát hối thúc Karl, vì hắn quá chậm, nhưng chiến lợi phẩm chỉ có một mình hắn khuân vác, số vũ khí và những miếng thịt của con bọ nếu bán cho thương nhân sẽ là một khoản thu nhập đáng kể.
Ánh nắng chói chang của sa mạc bốc hơi lên làm mùi máu tanh nồng hơn.
Một con sói sa mạc lang thang trên đồi, nó đánh hơi được mùi máu tươi thoang thoảng ở chiến trường phía xa, nó tru lên kêu gọi đồng bọn.
"Chết tiệt, là bọn sói, đi nhanh lên." Một tên giám sát lo lắng.
"Nếu chúng không quá đông thì có lẽ sẽ giải quyết được." Một tên khác nói.
Karl mang theo đống đồ nặng nề sau lưng nghe bọn chúng nói chuyện, hắn âm thầm xé những vết máu loang lỗ còn sót lại trên áo.
Khoảng cách di chuyển của nhóm người cũng khá xa, mục tiêu của bọn sói chỉ là những xác chết còn vương vãi trên đồi cát sa mạc.
Mặt trời lên cao, cái bóng in hằn trên những vết chân cát, gùi tre của Karl khá nặng, hơn 8 cây vũ khí đc nhồi nhét trong đó.
Trên sa mạc, khắp nơi đều có những trận chiến diễn ra, không hiếm lạ gì khi có một cái xác nằm giữa sa mạc hay xác một con biến dị thú nằm vất vưởng.
"Chúng ta tạm nghỉ ngơi ở đây, nữa giờ sau sẽ trở về khu căn cứ." Tên giám sát chỉ đằng xa xa một phần cánh của máy bay rơi.
Nhóm người đi tới phần cánh của máy bay rơi, phía bên trong le lói ánh lữa, một con Garru nằm phủ phục tại lối vào.
Gã giám sát nhướng mày, hắn biết tiêu chí trong sa mạc có thể sở hữu loại Garru thuần hóa này chỉ có thương nhân, nếu đụng độ phải bọn buôn người có lẽ sẽ có một trận chiến đấu không tránh khỏi.
Các thế lực giao thương tại các khu căn cứ không có tốt đẹp như vậy, đa phần chỉ buôn bán thức ăn, nhưng một số thương nhân cũng buôn bán nô lệ.

Nếu như lạc đàn và bị tấn công, sẽ không cần biết ngươi ở căn cứ nào, nếu bị bắt sẽ trở thành nô lệ được bán cho những thế lực đối lập khác.
Nhóm người bước vào, bên trong có 8 người ngồi xung quanh đống lửa đang nướng thịt.
Một người trong đó cầm cây saber đứng dậy: "Các ngươi ở thế lực nào?"
"Khu căn cứ Heft." gã giám sát lạnh lùng nhìn sang và nói.
— QUẢNG CÁO —
"Ồ! Thì ra là lính của Richard." Người dẫn đầu ra hiệu cho tên cầm saber ngồi xuống.
"Các người đang làm nhiệm vụ à? Bình thường một nhóm tiêu chuẩn sẽ có 6 người, những người còn lại đâu?" Tên dẫn đầu dò hỏi.
Gã giám sát ra hiệu cho những người ở sau ngồi góc đối diện và nói: "Chết trong khi làm nhiệm vụ, không biết ngài hỏi có ý gì?"
Tên dẫn đầu nhìn cái túi sau lưng Karl, lộ ra một phần cây đại đao hắn nói: "Các ngươi có bán những thứ trong túi kia không, ta nghĩ sẽ trả giá nó cao nhất có thể."
"Như ngài mong muốn, Karl! Hãy lôi đống vũ khí trong túi ra." Gã giám sát ra hiệu cho Karl.
"Vâng." Karl lôi đống vũ khí ra và giao cho một người trong số đó.
" Tất cả là 5 cây Blunt một tay và 1 thanh đại đao hai tay." Karl ném trên bệ bên cạnh và nói.
Sau khi một hồi kiểm tra độ hao tổn của những vũ khí, tên dẫn đầu nói: "Tất cả là 4700 Đồng, đây là giá cả hợp lý nhất ta có thể mua."
"Được rồi, cám ơn ngài." Tên giám sát gật đầu, dù sao đây cũng là một khoảng thu nhập rất khá.
Trung bình lương được phân phối cho binh lính 1 ngày khoảng 200 đến 300 tùy thuộc vào độ cống hiến.
Ước chừng khoảng 15 phút sau.
Ba tên giám sát chia đều số tiền từ chiến lợi phẩm, một gã trong đó nói với Karl: "Đi thôi, trở về căn cứ, nếu muộn sẽ rất nguy hiểm."
Đi theo 3 gã giám sát, bỗng nhiên một cái bóng mờ mịt xuất hiện trên đồi cát, Karl vội vã nói: "Ngài giám sát, bên kia có bóng dáng của bọ biến dị, chúng ta nên đi đường khác trở về."
Tên giám sát quay đầu nhìn Karl, rồi quay sang phương hướng mà Karl chỉ, chỉ thấy đồi cát cuốn lên bụi mù, làm gì có bóng dáng con bọ nào.
"Bớt nói nhảm, làm gì có cái gì, ngươi muốn hù dọa ai đây hả?"
"Ta thật thấy đàng kia không chỉ một con." Karl cố gắng giải thích vì trực giác nói cho hắn biết nếu đi tiếp sẽ rất nguy hiểm.
Tên giám sát thúc tay người bên cạnh nói: "Ngươi có thấy gì không?"
Gã giám sát kia lắc đầu : "Chắc thằng nhóc lại bị hù dọa chuyện khi sáng, ha ha !!"
Liếc nhìn Karl với con mắt lạnh lùng: "Hãy im lặng và đi theo sau, đừng để ta nghe bất kì điều gì về những con bọ kể cả chuyện buôn bán vũ khí, nếu không ngươi vĩnh viễn không đi được như những cái xác ngoài kia."
Karl im lặng gật đầu và đi theo.


— QUẢNG CÁO —
Sàn sạt, sàn sạt...
Greee...., Greee...!!!!
Những con bọ đã đánh hơi mùi thịt biến dị, những chất bổ dưỡng hơn cả máu tươi của nhân loại, chúng lao nhanh dưới những sườn đồi, cuốn lên khói bụi mịt mờ như một loại ngụy trang trong sa mạc.
Khi đang đi Karl nhìn thấy những con bọ, ánh mắt hắn co rụt lại, hắn hốt hoảng bỏ chạy, vì số lượng quá đông.

Ba con bọ biến dị trưởng thành, đang lao vùn vụt về nhóm người.
Những tên giám sát vừa phát hiện, muốn xoay người chuẩn bị chiến đấu, nhưng số lượng con bọ quá đông, hình thể của nó khác xa con lúc sáng hạ gục.

liền xoay người chạy, nhưng không kịp tốc độ di chuyển của những con bọ.
"Nhanh, Nhanh quá!!, chạy mau" Một gã giám sát gào lên.
Hình thể khổng lồ của con bọ cao gấp vài lần người trưởng thành, những chiếc chân đồ sộ của nó cuốn tung bụi mù.
"Chuẩn bị chiến đấu." Tên giám sát nhanh tay lắp tên vào cung nỏ nhắm chuẩn một con trong số đó.
Khi vừa dơ cung nỏ lên, cái chân như ngọn giáo đã phóng tới trước mặt.
Xoẹt!!!
Một vết cắt từ vai trái xuống hông xuất hiện trên người, hắn trơ mắt nhìn cái miệng tràn đầy răng nhọn như chậu máu ập xuống người mình.
Karl bị một con bọ đuổi theo, với thể lực ốm yếu hắn sẽ không thể nào chạy thoát những con bọ.

Hắn cắn răng rút từ trong gùi tre cây Baton của gã giám sát đã chết, một mùi hôi thối phả vào phía sau lưng, hắn nhanh tay quơ về phía sau đón đỡ.
Crack !!
Lực quán tính của cú đánh đã làm tay phải của hắn gãy đôi, kịch liệt thống khổ để sắc mặt hắn cứng ngắc, lúc gần kề tay trái hắn càng có lực, trong nháy mắt hắn rút con dao nepal bên hông nhét thẳng vào miệng đầy răng nhọn, chọc thẳng lên bên trên bộ não, con thú không chút khách khí khẽ hợp miệng cắn..


Bình Luận (0)
Comment