Những lời này vừa gửi đi, An Nhạc cũng không nhịn được ôm bụng cười, cô có thể tưởng tượng,
hiện tại mấy tên con trai bên kia vẻ mặt khẳng định giống như đang ăn gì đó rất ngon bỗng dưng bị xương cá làm nghẹn họng.
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Em gái?
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: ừ, ta thay hắn chơi.
[Đội ngũ] Hoa nhà không thơm bằng hoa dại:…………
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: *nắm tay* MM nói có chơi, vậy acc của em tên gì?
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: không có ở Server này.
[Đội ngũ] Hoa nhà không thơm bằng hoa dại: Vậy bình thường em có chơi acc của anh trai không?
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: thỉnh thoảng cũng chơi.
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: MM có muốn tới Server bên
này không, anh dẫn em đi, tuyệt đối rất nhanh có thể thăng cấp.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Mùa xuân còn chưa có tới.
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: hahahahahaha
[Đội ngũ] Hoa nhà không thơm bằng hoa dại: Không Say, ngươi thật bi kịch.
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Này này này, mấy người
đừng có suy nghĩ lung tung, hù đến MM bây giờ, ta có lòng tốt muốn giúp
người ta mà thôi, mà này, Công Tử, không phải ngươi coi trọng MM rồi
chứ?
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Phản kích được thật là sung sướng!
[Đội ngũ] Hoa nhà không thơm bằng hoa dại: ngồi chờ.
Cố Tử Mặc nhìn mấy lời của Không Say, bình tĩnh đánh chữ
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Luật pháp có quy định là không thể sao?
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi:………
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say:……………
[Đội ngũ] Hoa nhà không thơm bằng hoa dại:………….
Hmm? Lời của Công Tử hoàn toàn khiến cho đầu óc An Nhạc trống rỗng, Công Tử
nói cái gì? Không thể nào, cô cùng hắn cho đến bây giờ cũng không gặp
mặt được bao nhiêu lần, hơn nữa cô còn chưa chính thức quyến rũ hắn! Trò đùa, nhất định là trò đùa!
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Được rồi, nói giỡn hoài, đừng thấy người mới mà khi dễ nha!
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Đúng vậy, không được khi
dễ người mới, MM đừng để ý đến hắn, chúng ta tiếp tục.
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Xem không hiểu
[Đội ngũ] Hoa nhà không thơm bằng hoa dại: Trước tiên nên giết quái đi, Boss ra rồi kìa!
An Nhạc đi theo sau đội ngũ cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Nhưng đúng lúc này khung mật ngữ lại phát sáng, An Nhạc mở ra nhìn, là tin
nhắn của ‘Sói Xám thích ăn Cừu Lười’ gửi tới.
[Mật ngữ] Sói Xám thích ăn Cừu Lười: Ta qua tuyến bên này rồi, báo cho ngươi một tiếng.
Acc này An Nhạc đương nhiên không có quên, thứ nhất là ID khiến người ta có ấn tượng rất sâu, thứ hai, đây là người ngoại tuyến đầu tiên cô giết,
mặc dù cũng không phải cô tự động thủ giải quyết! An Nhạc nhếch môi
cười, rất nhanh gõ chữ trả lời
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Thế nào? Đến báo thù rửa hận à, hay là muốn nếm cảm giác bị Ngự Lâm Quân miểu sát thêm lần nữa?
[Mật ngữ] Sói Xám thích ăn Cừu Lười: Ngươi nghĩ ta đến vì cái gì?
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Ta làm sao biết được, ta đâu phải con giun
trong bụng ngươi, chỉ cần ngươi không phải tới đây phun nước miếng là
OK.
[Mật ngữ] Sói Xám thích ăn Cừu Lười: Ngươi thật thú vị!
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Thú vị cái gì?