Chương 10 Khai Khiếu 8 tầng
Cầm Song tâm tình tốt lên một chút, tư duy cũng chuyển nhanh hơn, tinh thần lực cũng bắt đầu bắt đầu tăng lên. "Văn vũ cùng tu, ta nhất định phải mau chóng nắm giữ hoàn toàn mảnh đất này, nhất định phải thu tiền thuế tới tay, như vậy mới có thể cho cung cấp đủ tài nguyên tu luyện cho ta, đều tại dinh dưỡng không đầy đủ, không thể dưỡng thân thể, nếu tu luyện thì kết quả cũng chi mang tới ám thương cho thân thể.
Đúng rồi, ta phải nội thị(xem bên trong cơ thể) xem thân thể đã xảy ra chuyện gì mới được, ta đã tiến vào Khai Khiếu kỳ, đã có thể quan sát bên trong thân thể của mình.
Còn có, thân phận của ta là công chúa, ta muốn xem thêm một ít sách. Đời trước một lòng tập võ, ngoại trừ phương diện Võ thư, còn lại những thư tịch thì rất ít xem, bây giờ ta là một công chúa, nhất định phải văn võ song toàn. Còn có, ta cũng phải học tập lễ nghi cung đình, chủ nhân trước của thân thể này thật sự quá lười, ngay cả lễ nghi cung đình cũng không có học bao nhiêu. Nếu ta nắm giữ thân phận công chúa này, thì phải sống một cuộc sống khác lúc trước. “Vương Đô, ta sẽ trở về!” Từng hình ảnh ở Vương Đô những kinh nghiệm cuộc sống như cuộn phim ở trong đầu của nàng bắt đầu tua lại, quá khứ bị người cười nhạo, bắt nạt dần hiện ra, Cầm Song chỉ cảm thấy trong lòng hiện lên một cảm xúc không cam lòng cùng oán khí. Sau đó nàng tựa hồ nghe bên trong cơ thể truyền đến một tiếng "Xoạt xoạt", sau đó liền giác đến linh hồn của chính mình thông suốt chưa bao giờ có.
Cầm Song sửng sốt một chút, sau đó trong mắt liền hiện lên sự mừng rỡ. Nàng tuy rằng chưa hoàn toàn rõ ràng, nhưng có thể suy đoán ra bộ thân thể vì mang theo một tia không cam lòng của nàng mà linh hồn trước đã tản đi. Giờ đây linh hồn của nàng đã hoàn toàn hợp nhất với cỗ thân thể này.
Trong sát na lúc linh hồn và thân thể hợp nhất, nàng cảm giác được đầu của mình vang lên một thanh âm, sắc mặt nàng liền trở nên trắng xám, cái trán trong nháy mắt phủ kín mồ hôi, thân thể to mọng cũng vì đó hơi lay động, Cầm Vân Hà ở phía sau vội vã tiến lên một bước đỡ lấy nàng, trong miệng kêu: "Công chúa!" Một loại cảm giác nghẹt thở xuất hiện, qua mười mấy tức thời gian, loại kia cảm giác nghẹt thở kia mới biến mất, sau đó nàng liền cảm giác thân thể như vừa từ địa ngục phi thẳng tới tiên giới( =)) cái này gọi là lên đỉnh), cả người vô cùng thoải mái, nàng cảm thấy như đang bay. Đó là một loại thoải mái đến từ linh hồn, sung sướng đê mê. (má dịch khúc này ta thấy đau đản @@) Cái cảm giác này kéo dài khoảng chừng mười tức. Một lúc sau, cảm giác của Cầm Song rốt cục khôi phục bình thường, thế nhưng nàng cảm giác được tinh thần của mình tốt hơn rất nhiều, từ trước tới nay chưa từng có cảm giác mình tốt như vậy, đặc biệt đầu óc của chính mình cảm thấy Thanh Minh hơn rất nhiều, những ký ức trước đây không rõ ràng lắm bây giờ đều hiện rõ trong đầu, hơn nữa nàng còn nhớ tới những vũ kỹ ở kiếp trước không ngờ bắt đầu có một tia cảm ngộ. "Đây là trí nhớ cùng sức lĩnh ngộ tăng lên a!" Tim Cầm Song bỗng nhiên nhảy một cái, lẽ nào là bởi vì linh hồn phù hợp hoàn mỹ, Cho nên thức hải của ta có biến hóa?
Cầm Song lập tức yên lặng quan sát, trên mặt hiện lên sự vui vẻ, quả nhiên thức hải phát sinh biến hóa, từ Khai Khiếu kỳ tầng thứ sáu tăng lên tầng thứ tám, một lần đột phá hai tầng.
Lúc này nàng đã thông qua bản đạo thuật biết được, Khai Khiếu kỳ chia làm chín tầng, từ tầng thứ nhất đến tầng thứ chín chủ yếu là vững chắc thức hải. Ở giai đoạn này phi thường trọng yếu, bởi vì giai đoạn này thức hải vẫn còn yếu phải dùng Khai Khiếu đem nó vững chắc lên. Nếu như có một chút sai lệch sẽ khiến thức hải phá nát, cũng không còn cơ hội tu luyện đạo thuật lần nữa, trừ phi có thiên tài địa bảo mới có cơ hội khôi phục lại thức hải.
Chỉ có đạt đến Khai Khiếu kỳ tầng thứ chín hậu kỳ đỉnh cao, vào lúc ấy thức hải mới hoàn toàn vững chắc, có thể tiến vào Thác khiếu kỳ. Bây giờ Cầm Song khoảng cách đến Khai Khiếu kỳ tầng chín chỉ kém một bước, niềm vui bất ngờ làm nàng hưng phấn dị thường. Hơn nữa tiến vào Khai Khiếu kỳ tầng thứ sáu, liền nắm giữ năng lực nội thị, bây giờ nàng đã là tầng thứ tám, quan sát sẽ càng thêm rõ ràng, sẽ càng tăng lên khả năng điều tra việc mình không thể tu luyện.
Hít vào một hơi thật dài, mở mắt ra, Cầm Vân Hà bên tai nàng kinh hoảng hô: "Công chúa, công chúa, ngài làm sao?" "Ta không có chuyện gì!" Cầm Song nhẹ giọng nói, Cầm Vân Hà nghe vậy vội vàng lấy ra khăn tay cho Cầm Song lau chùi mồ hôi, trong lòng Cầm Song âm thầm lắc đầu. "Ai, thân thể này vẫn là quá chênh lệch!" Cúi đầu nhìn thân thể của chính mình, trên khuôn mặt bỗng chốc sững sờ, sau đó là mừng như điên. Lúc nãy nàng phát hiện mình ở trên con đường đạo thuật tiến bộ cũng không có vui mừng như vậy. Bởi vì nàng phát hiện mình tựa hồ là gầy đi không ít. Cẩn thận cảm giác y phục trên người một hồi, cảm thấy rộng rãi không ít. Nguyên lai Cầm Song chỉ có mười ba tuổi nhưng nàng lại nặng tới 210 cân, nàng âm thầm cảm giác một hồi, cảm giác mình bây giờ nên gầy khoảng chừng hai mươi cân, hiện tại thể trọng của mình khoản 190 cân tả hữu. "Xem ra là tối ngày hôm qua thuốc đem tạp chất trong cơ thể đẩy ra đồng thời cũng để cho mỡ của mình cũng tiêu hao mất rất nhiều, còn có nguyên nhân ngày hôm nay tu luyện Hỏa Phượng bảo điển. Chỉ cần ta kiên trì, theo tu vi tăng tiến, bài tiết ra tất cả tạp chất bên trong thân thể, nhất định sẽ càng thêm yểu điệu." Cầm Song dùng sức nắm chặt nắm đấm, nàng ở kiếp trước bởi vì tu luyện đến Võ Thần cảnh giới, trong cơ thể hầu như không có tạp chất, vóc người vì vậy nên yểu điệu đến cực điểm. Hiện tại thân thể này, nàng bất mãn nhất chính là này một thân sẹo lồi. Nữ nhân nào không thích chưng diện? "Vân Hà, ngươi xem ta có phải xấu lắm không?" Cầm Vân Hà thu hồi khăn tay, trên dưới đánh giá Cầm Song, cuối cùng có chút chấn kinh hỏi: "Công chúa, ngươi thật sự gầy đi! Ngài có phải sinh bệnh rồi không?" Cầm Song đang vui mừng, nghe vậy liền ngẩn ngơ, sau đó gõ đầu Cầm Vân Hà một cái, sẵng giọng: "Nói hưu nói vượn! Công chúa ta đây là khỏe mạnh giảm béo!" Dứt lời, nàng chắp tay sau lưng loạng choà loạng choạng đắc ý vô cùng hướng lớp học đi tới.
Tới giữa trưa Cầm Song liền rời khỏi, những kia tiên sinh cũng không có nói gì, sau khi tan học Cầm Song liền chạy vào Tàng Thư Các, đọc xong sáu bản thư tịch, sắc trời đã tối lại, Cầm Song liền vội vã trở về trong phủ. Nàng phát hiện từ khi nàng tiến vào Khai Khiếu kỳ tầng thứ tám, trí nhớ tăng cường rất nhiều, tuy rằng mấy ngày hôm nay xem thư khó khăn rất nhiều, số lượng từ cũng có thêm rất nhiều, thế nhưng nàng cũng đọc được sáu bản, hơn nữa đều có thể đọc thuộc lòng từ trên xuống.
Vừa tiến vào đến trong phủ đã nghe mùi thịt, Cầm Song liền biết vú em trở về. Mang theo thư hòm đi đến phòng của mình, đem hòm thư thả xuống, sau đó rửa mặt, liền hướng phòng ăn đi đến.
Tiến vào phòng ăn liền nhìn thấy vú em niềm vui rạo rực đi ra, ý muốn mời Cầm Song vào ăn cơm. Vừa thấy được Cầm Song, trên mặt liền hiện ra vẻ đã lâu không gặp nở nụ cười nói: "Song Nhi, ngươi đoán xem vú em ngày hôm nay đi săn được cái gì?" Cầm Anh dù sao cũng là một Võ Giả Luyện Cân kỳ, tuy ở trong cung cũng không tính là cái gì, thế nhưng ở Thiên Cầm trấn này thì Luyện Cân Kỳ cũng xem như cao thủ. Cầm Song đưa mắt về bàn ăn, liền cười nói: "Săn được thỏ rừng cùng chim trĩ!"