Trần Thanh Đế cũng không có quanh co lòng vòng, thẳng vào chủ đề.
Thiết Nam là điều tra Mạnh Ngưng Tuyết, bởi vì có chỗ phát hiện, mới đột nhiên mất liên hệ. Trần Thanh Đế không xác định có phải Tạ Khinh Diệu làm hay không, nhưng tuyệt đối cùng Mạnh Ngưng Tuyết có quan hệ.
Tìm Tạ Khinh Diệu, không bằng tìm Mạnh Ngưng Tuyết.
Quan trọng chính là, Trần Thanh Đế không biết Tạ Khinh Diệu hiện tại ở địa phương nào. Nếu như có thể tìm được Tạ Khinh Diệu, là có thể tìm được Thiết Nam rồi.
- Cái gì Thiết Nam, ta không biết.
Mạnh Ngưng Tuyết không dám nhìn Trần Thanh Đế, bất quá, thật sự nàng không biết có người tên Thiết Nam này tồn tại.
- Ta nhìn ngươi là muốn chết.
Linh khí trong cơ thể Trần Thanh Đế lập tức bộc phát, sát khí càng mạnh, trong toàn bộ phòng ngủ, đều tràn ngập sát khí khổng lồ.
Sát khí!
Sát khí đầm đặc đến gần như thực chất, đem trọn biệt thự, tất cả đều bao phủ.
- Trần Thanh Đế, ta thật không biết ngươi nói Thiết Nam là ai, ta thật sự không biết nàng, càng chưa từng gặp qua nàng.
Mạnh Ngưng Tuyết bị sát khí của Trần Thanh Đế phát ra, bức lui một bước, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt.
Không chỉ có như thế, Mạnh Ngưng Tuyết còn hoảng sợ phát hiện, không khí bốn phía đều giống như bị sát khí kia thay thế, làm cho nàng cảm thấy không cách nào hô hấp.
Có loại cảm giác thiếu dưỡng khí.
- Thiết Nam?
Liễu Nhất Thôn tiềm phục trong sân biệt thự, chấn động toàn thân, sắc mặt lập tức trở nên khó coi không thôi, hắn biết rõ, Thiết Nam đã xảy ra chuyện.
Rốt cuộc cũng biết, vì cái gì Trần Thanh Đế sẽ phát ra sát khí mãnh liệt, muốn giết người như thế.
Hết thảy đều là vì Thiết Nam. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Hiện tại mặc dù Thiết Nam ly khai Huyết Nhận, đã trở thành lực lượng trong tay Trần Thanh Đế, nhưng vẫn là đồng đội của Liễu Nhất Thôn hắn.
Ý thức được Thiết Nam gặp chuyện không may, Liễu Nhất Thôn cũng bất chấp nhiều như vậy, trực tiếp từ chỗ tối lách mình đi ra, vọt vào trong biệt thự, đi tới lầu hai.
- Trần đại thiếu, Thiết Nam nàng... , nàng làm sao vậy?
Liễu Nhất Thôn vọt tới bên người Trần Thanh Đế, vẻ mặt lo lắng, trong ánh mắt nhìn về phía Mạnh Ngưng Tuyết, tràn đầy địch ý.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Đã mất liên hệ.
- Đã mất liên hệ?
Sắc mặt Liễu Nhất Thôn lập tức trở nên khó coi không thôi, với tư cách thành viên Huyết Nhận, còn là tiểu đội trưởng, đương nhiên biết rõ, mất đi liên hệ ý vị như thế nào.
- Ân.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, lần nữa đem ánh mắt rơi vào trên người Mạnh Ngưng Tuyết:
- Mạnh Ngưng Tuyết, xem ra, ngươi thật sự sống không kiên nhẫn được nữa.
- Liễu Nhất Thôn, ngươi lui ra ngoài đi.
Trần Thanh Đế gắt gao nhìn chằm chằm vào Mạnh Ngưng Tuyết, trầm giọng nói:
- Ngươi không phải là đối thủ của nàng, ta sẽ đích thân giết nàng.
Không phải là đối thủ của nàng?
Trong nội tâm Liễu Nhất Thôn ngưng tụ, vô cùng chấn động, bất quá hắn biết rõ, Trần Thanh Đế là quyết sẽ không lừa gạt hắn.
Nói hắn không phải đối thủ của Mạnh Ngưng Tuyết, Liễu Nhất Thôn hắn quyết không phải là đối thủ của Mạnh Ngưng Tuyết.
Đối với cái này, Liễu Nhất Thôn tin tưởng vững chắc không nghi ngờ.
Bởi vì Trần Thanh Đế rất mạnh.
Mặc dù nói, Liễu Nhất Thôn hắn muốn đích thân giết Mạnh Ngưng Tuyết báo thù cho Thiết Nam, nhưng mà hắn lại tinh tường biết rõ, thực lực của mình không đủ.
Không phải là đối thủ, còn động thủ, đó là gây thêm phiền cho Trần Thanh Đế.
- Mạnh Ngưng Tuyết, ta cho ngươi thêm một cơ hội, nói cho ta biết, hiện tại Thiết Nam ở nơi nào?
Trần Thanh Đế sát khí xông mạnh, bao phủ Mạnh Ngưng Tuyết lại.
Mạnh Ngưng Tuyết biết rõ, Trần Thanh Đế thật sự sẽ động thủ, sẽ giết nàng.
Hơn nữa lúc này, Trần Thanh Đế tản ra sát khí làm cho nàng cơ hồ hít thở không thông, rất mạnh, nàng căn bản cũng không phải là đối thủ, ngay cả khả năng chạy trốn cũng không lớn.
- Ta thật không biết ngươi nói cái gì, ta cũng không biết Thiết Nam, càng chưa từng gặp qua Thiết Nam.
Trong lòng Mạnh Ngưng Tuyết trầm xuống, nói ra:
- Ta thừa nhận, ngươi rất mạnh, ta cũng nhìn sai rồi, ngươi muốn giết ta, cũng có thể làm được. Nhưng mà, ta thật không biết Thiết Nam là ai.
- Tốt, rất tốt.
Trần Thanh Đế cười lạnh không thôi, hắn có thể nhìn ra, Mạnh Ngưng Tuyết không có nói dối. Thậm chí là, Trần Thanh Đế phái người điều tra chuyện của nàng, nàng cũng không biết.
Nhưng mà, Thiết Nam cũng là bởi vì điều xa Mạnh Ngưng Tuyết, hiện tại mới có thể mất tích.
Sống không gặp người, chết không thấy xác.
Hiện tại thời gian còn ngắn, có lẽ tiếp qua một đoạn thời gian ngắn, thi thể của Thiết Nam cũng sẽ bị ném vào biệt thự, từ đó cảnh cáo Trần Thanh Đế, không cần tiếp tục điều xa.
- Ngươi không biết Thiết Nam, nhưng ngươi nhất định nhận thức Tạ Khinh Diệu a.
Trần Thanh Đế mục quang như đuốc, gắt gao nhìn chằm chằm vào hai mắt Mạnh Ngưng Tuyết.
- Ta không biết.
Nghe Trần Thanh Đế nói tới Tạ Khinh Diệu, ở chỗ sâu trong con ngươi của Mạnh Ngưng Tuyết hiện lên một tia bối rối không thể phát giác, cao thủ, thật đúng là đừng nghĩ phát hiện.
Bất quá, Trần Thanh Đế lại nhìn rất rõ ràng.
- Ngươi không biết Thiết Nam, ta biết rõ ngươi không có nói dối. Bất quá, ngươi nói không biết Tạ Khinh Diệu, lại là nói dối.
Trần Thanh Đế hừ lạnh một tiếng, nói ra:
- Mạnh Ngưng Tuyết, ta cho ngươi biết, trong mắt của ta, vô luận nam nhân hay là nữ nhân, vô luận nữ nhân này lớn lên xinh đẹp thế nào, chỉ cần chọc giận ta, ta sẽ giết không tha.
- Thật đáng tiếc, ngươi chọc giận ta.