Cô gái mặt tròn ở bên cạnh cười lạnh nói: “Tam tỷ, ngươi nói ra việc này có sử dụng đầu óc hay không vậy ? Ngươi xem tình hình bên ngoài một chút đi!”
Nữ tử cao gầy ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt không khỏi đại biến. Hóa ra hiện tại các nàng đang đứng gần cửa đại sảnh, đưa mắt nhìn, bốn phương tám hướng đều là người xem náo nhiệt. Mặc dù ở các xa quan binh một chút, nhưng không cần nghi ngờ, cũng biết những người này đều có thể đem tất cả những chuyện phát sinh trong tửu lâu thu vào mắt!
Nhiều người như vậy, làm sao có thể giết người diệt khẩu đây? Trong thời gian ngắn, vài giọt mồ hôi lạnh rốt cục xuất hiện ở trên trán nữ tử cao gầy , trên mặt của nàng, cũng lộ ra thần sắc lo sợ không yên khó có thể hình dung!
Cô gái mặt tròn nhìn thoáng qua nữ tử cao gầy cùng Lê tiên tử, tiếp tục cười lạnh nói: “Hơn nữa, cho dù ở bên ngoài không có người xem náo nhiệt. Các ngươi khẳng định chúng ta có thể tiếp tục làm việc mà không hề bận tâm sao? Bốn chị em chúng ta gặp tình huống này, bị một nhân vật thần không biết quỷ không hay đem dải lụa bỏ vào trong người Lê tỷ, rồi đem tang vật bỏ vào trong phòng của chúng ta, nhân vật như vậy, nhất định là người đứng số một trong chốn giang hồ.”
Nàng nói tới đây, sắc mặt của bản thân cũng trầm xuống. Trong nháy mắt, bốn nàng đều không hé răng, ánh mắt chớp động , lộ ra tâm trạng khủng hoảng cùng khẩn trương.
Đứng trong góc, co lại thành một đoàn, Lạc Tiểu Y đem mặt chôn ở trong lòng bàn tay, hơi mở các ngón tay để xem náo nhiệt.
***, Bốn ác bà này quả nhiên lai lịch bất phàm, xem ra các nàng chẳng những cùng quan binh cấu kết, hơn nữa còn cấu kết với quan lớn. Ai ya, ta cắn răngdùng lượng bạc này, không thể cho bốn ác bà này ăn cơm tù rồi! Đúng là lỗ vốn a!
Tuy rằng nghĩ như vậy, ánh mắt chăm chú đánh giá bốn nàng của Lạc Tiểu Y lại hết sức sáng ngời cùng vui mừng. Đặc biệt là lúc thấy trên mặt các nàng lộ ra vẻ khẩn trương lo sợ không yên thì sự vui mừng tăng lên không ít.
***, Bốn ác bà này tuy dọa lùi quan binh, nhưng thân phận của mình lại bị bại lộ. Oa ha ha ha, vỡ diễn kế tiếp sẽ càng thêm đặc sắc a!
Bốn nàng tuy rằng sắc mặt trắng bệch, biểu tình lo sợ nghi hoặc, nhưng không định rời đi khỏi tửu lâu . Thấy các nàng đi lên lầu hai, Lạc Tiểu Y thở dài nhẹ nhõm một hơi. ***, may mắn những nữ nhân này tuy rằng hung ác, nhưng lá gan cũng không nhỏ. Nếu các nàng sợ hãi mà dời đi trận địa, ta sao có thể xem náo nhiệt đây?
Từ trong góc chui ra, Lạc Tiểu Y thành thật thu thập đồ ăn trên bàn . Hắn vừa cúi đầu vừa run rẩy chạy đông chạy tây. Không có biện pháp a, quá vui vẻ rồi! ***, thành cao nhân rồi đúng là có cảm giác khác a.
Hôm nay náo loạn như vậy, dọa mọi người không nhẹ. Bữa tối cũng chỉ có bốn trắng một đen kia dùng cơm. Lạc Tiểu Y trước sau bốn nàng nhảy tung tăng, Lê tiên tử không thèm quan tâm đến với hắn. Thấy mặt các nàng như bị mây mù che phủ , Lạc Tiểu Y cảm thấy làm một tiểu nhị , thật quá *** quá tốt đẹp.
Vui vẻ đổi tới đổi lui phục vụ năm người, ân cần lau đến lau đi. Lạc Tiểu Y thần thái như ánh mặt trời, vô tình chuyển động, đụng phải ánh mắt lạnh như băng của Chu công tử như đang tra xét mình .
Bốn mắt nhìn nhau!
Hắc hắc hắc hắc!
Lạc Tiểu Y cười đến mắt to loan thành một đường.
***, tiểu tử này sao có thể nhìn ta như vậy?
Chầm chậm cầm theo một bình nữ nhi hồng, Lạc Tiểu Y cẩn thận tiêu sái đến bên cạnh Chu công tử, giúp hắn châm rượu. Thấy Chu công tử hai mắt còn khóa trên người chính mình, từ trên xuống dưới xem xét không ngừng. Mặt Lạc Tiểu Y bỗng nhiên ửng đỏ, nhéo một cái vào mông nhỏ, nhẹ giọng nói : “Đáng ghét ! Người ta rất dễ thẹn thùng a!”
Dứt lời, lúc Chu công tử còn đang trợn mắt, thì bắn một cái mị nhãn đi qua. Sau đó thắt lưng uốn éo, nhẹ nhàng nhảy cách xa hắn vài mét.
Di?
Không thích hợp!
Tiểu tử này vì sao không thấy ghê tởm? Vì sao còn nhìn ta chằm chằm nhỉ?
Ai ya, tiểu tử này cũng giống chưởng quầy ta rất là khôn khéo, hắn dựa vào chuyện ngứa phấn, liền biết ta là cao nhân. Việc hôm nay, hắn không có khả năng hoài nghi ta chứ? ***, rất có thể, hắn cùng với bốn ác nữ này chống đối lâu ngày, khẳng định đối với lai lịch các nàng biết rõ tường tận! Chiêu này của ta gạt được người khác, nhưng không gạt được hắn!
Nghĩ đến đây, Lạc Tiểu Y xấu hổ ngoái đầu nhìn lại, hướng về Chu công tử bắn thêm một cái mị nhãn nữa. Tiếp theo, hắn lắc lắc chạy tới trước mặt Chu công tử, vừa dựa sát vào bàn, vừa nhỏ giọng, rất thẹn thùng nói: “Chu công tử, ” thanh âm quá ngọt ngào, mềm giòn dễ vỡ, đánh vào nơi trọng yếu, đảo lộn khí âm dương của đất trời.”Công tử, tối hôm nay tiểu nhân rảnh a.”
Nói tới đây, hắn ngượng ngùng cúi đầu, nháy mắt hai cái, cực kỳ quyến rũ bắn về phía Chu công tử.
***, tiểu tử này rốt cục sắc mặt cũng biến đổi rồi a. Hừ! Ta không tin không dọa lùi được ngươi!
Đang lúc Lạc Tiểu Y hai gò má ửng đỏ, ánh mắt thu ba đưaloạn, Chu công tử bỗng nhiên hé mở bạc môi , quyết đoán nói: “Được!”
***, hắn quả nhiên chống cự không nổi đã mở miệng. A? A? ?
Hắn nói gì?
Tựa hồ thấy được ánh mắt Lạc Tiểu Y kinh ngạc đến ngây người, Chu công tử tiếp tục lạnh lùng dò xét hắn, há miệng nói: “Được, tối hôm nay ngươi tới tìm ta.”
Rầm rầm!
Ào ào! !
Ào ào ầm ầm! ! !
Vài giọt mồ hôi lạnh nhanh chóng chảy trên trán Lạc Tiểu Y, sau đó theo một đường chạy vào miệng nhỏ của hắn.
Nhìn Lạc Tiểu Y chỉ trong nháy mắt ngây ra như phỗng , khóe miệng con heo băng bỗng nhiên nhếch lên, lộ ra nụ cười tươi rói: “Nhớ tắm rửa!”
Dứt lời, hắn thản nhiên đứng dậy, nhìn chăm chú Lạc Tiểu Y bị dọa mà giật mình, rồi mới tao nhã đi ra ngoài cửa.
Vẫn nhìn theo con đường biến mất của hắn, cơ bắp trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lạc Tiểu Y mãnh liệt nhảy dựng lên. Tiểu Quang vội vàng chạy đến bên cạnh hắn, nhìn Lạc Tiểu Y hai mắt rưng rưng, vẻ mặt thống khổ không chịu nổi thì khẩn trương hỏi: “Làm sao vậy? Có phải ….” hắn nhìn thoáng qua phương hướng rời đi của Chu công tử, tiếp tục hỏi: “Có phải bị thương hay không?”
Tiểu Quang lo lắng chăm chú nhìn hắn. Lạc Tiểu Y qua một lúc lâu, liền rưng rưng nói: “Tiểu Quang, ” hắn nhẹ giọng nức nở: “Tiểu Quang, ta hiện giờ phải về uống thuốc độc tự sát, ngươi trăm ngàn lần không cần cản ta.”
Tiểu Quang kỳ quặc nhìn hắn. Chống lại hai mắt đẫm lệ của Lạc Tiểu Y , thật lâu sau mới giận dữ nói: ” Ngươi tự nhiênkhông có việc gì, dọa ta làm gì.” Dứt lời, hắn không thèm để ý đếnLạc Tiểu Y có tự sát hay không, xoay người chạy đi, đi thu dọn bà .
Hít một hơi thật sâu, đem nước mắt quay về chỗ cũ, Lạc Tiểu Y oán hận trừng mắt liếc phương hướng biến mất của Chu công tử, rồi trừng Tiểu Quang. ***, trời không giúp ta, trời sao lại không giúp ta a! Ta chỉ mới vui vẻ, liền lập tức làm cho ta thống khổ! ***, sao không có ai đến thương tiếc ta vậy?
Ô, Lưu Thập Nhị a Lưu Thập Nhị, nếu ngươi bây giờ xuất hiện ở trước mặt ta…, ta nhất định nhất định sẽ không quan tâm ngươi có đồng tính hay không, ta nhất định phải, nhất định phải cùng ngươi không say không về!