Cùng Anh Chồng Bá Đạo Chiến Tranh Lạnh

Chương 2

Sau khi dùng qua bữa tối, Tả Thiên nghe Khương Thi tung ra câu nói kinh hồn không thể tin được.

"Buổi tối cùng nhau ngủ?!"

Khương Thi cười cười gật đầu, "Đúng rồi, phòng cho khách chưa sửa sang lại tốt, chú lại không thích ngủ cùng người khác, bất quá cháu yên tâm, giường rất lớn, cho dù ba người trưởng thành ngủ cũng không thành vấn đề."

Tả Thiên trên trán hiện lên ba đường hắc tuyến, là chú chủ động mời cháu đến ở ,tại sao ngay cả phòng cho khách cũng không chuẩn bị, một tháng này ông chú này sẽ để tình trạng này xảy ra sao? Đây chính là một cô bé, là con gái bảo bối của chú, chú cũng không lo lắng cháu đối với cậu ấy làm ra chuyện gì sao?

Khương Thi tao nhã lấy tay che miệng ngáp một cái "Chú mệt nhọc, đi ngủ trước, hai đứa cũng đi ngủ sớm, ngày mai chú sẽ mang hai đứa ra ngoài chơi!." Nói xong cũng không thèm nghe ý kiến của hai đương sự, xoay người hướng đến phòng ngủ của mình mà đi.

Đến Tả Thiên là người lười tranh cãi cũng thiếu chút nữa nhịn không được mà nổi cáu, một cánh tay nho nhỏ kéo lấy áo cậu, Tả Thiên quay đầu, đập vào mắt là khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn.

"Phòng của tôi ở bên cạnh."

Tả Thiên kinh ngạc, "Cậu không thèm để ý cùng tôi ngủ một giường?"

Khương Lai giải thích, " Giường của tôi rất lớn."

Tả Thiên có chút không theo kịp suy nghĩ của cô, con gái bây giờ không phải là ai cũng làm cao sao? Ai cũng đều ghét bị con trai chạm vào đồ đạc của mình không phải sao? Như cô em gái sáu tuổi của cậu, cậu có đôi khi vô tình động vào đồ đạc của con bé nếu bị để phát hiện sẽ không tránh khỏi một hồi khóc nháo và quyền cước.

"Đi thôi."

Khương Lai đi trước dẫn đường, im lặng như búp bê, Tả Thiên nhìn cô gái nho nhỏ trước mặt, dùng sức vỗ vỗ trán của mình, quên đi, người ta cũng không để ý, cậu còn để ý cái gì, dù sao cậu cũng có thể xác định bản thân mình đối với cô bé này một chút hứng thú cũng không có, không đến mức làm ra hành vi sai trái.

Chờ Tả Thiên tắm rửa xong đi ra, Khương Lai đã ngoan ngoãn ngồi ở ổ chăn nhìn cậu, cậu tùy tiện dùng khăn mặt xoa xoa tóc rồi lên giường, quay đầu trông thấy tiểu cô nương lộ ra ánh mắt không đồng ý, khuôn mặt nho nhỏ hơi nhăn lại,răng trắng khẽ cắn vào môi hồng trông thật đáng yêu.

Tả Thiên cảm thấy thú vị, liền nổi lên tâm tư vui đùa, "Hôm nay đi một ngày đường, mệt muốn chết rồi, cậu giúp tôi sấy tóc được không?"

Khương Lai không chút do dự lập tức đi ra khỏi ổ chăn, lấy máy sấy giúp Tả Thiên làm khô tóc, cùng cá tính lười nhác của Tả Thiên tương xứng, tóc của cậu cũng rất mềm, giống như ngọn cỏ nhỏ của mùa xuân , mềm mềm khẽ cọ qua tay, có chút ngứa,lại có chút buồn buồn, chờ tóc khô, Khương Lai có chút luyến tiếc dời tay ra khỏi tóc người con trai.

"Cậu cùng cha tôi quen biết ở trên mạng như thế nào?" Không phải tò mò, mà là không tự chủ được muốn biết thêm một chút về người lạ này.

Tả Thiên thở dài, "Cũng không tính là quen biết, chú ấy nói cái gì mà sự kiện trên mạng mọi người đều biết, năm nay nếu thi đỗ hạng nhất , sẽ có một chuyến đi du lịch, lúc trên mạng có tin tức này, là chú ấy chủ động liên hệ nói nguyện ý chiêu đãi tôi, nói cái gì tên của tôi và con gái của chú ấy rất có duyên, nếu bây giờ tôi không xuấthiện ở đây thì vẫn còn tưởng là trò đùa dai đấy!."

"Một chuyến đi du lịch?" Khương Lai ngồi ở bên cạnh dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn cậu.

Nguyên lai cô vẫn cho là tình cờ thôi, tuy rằng biểu cảm dao động rất nhẹ, nhưng hành động nhíu mày, hơi hơi cắn môi, trưng ra khuôn mặt lạnh nhạt xinh đẹp, cũng có một phen tư vị khác.

Tả Thiên cảm thấy thú vị vì được chứng kiến biểu tình phong phú của đối phương, cũng phá lệ thu liễm cá tính sợ phiền toái của mình, cẩn thận nhìn Khương Lai nói: "Đúng rồi, sau khi thi đỗ hạng nhất, tôi còn dùng tiền mừng tuổi trước kia để mua xe, xuất phát từ phía nam, trải qua Chương Hóa, Đài Trung, Miêu Lật, Tân Trúc* sau đó tới nơi này, Đài Bắc, tôi tính ở Đài Bắc năm ngày, sau đó dọc theo Cơ Long hướng tới phía nam."

(các địa danh thuộc miền trung Đài Loan

http://bazantravel.com/mien-trung-dai-loan/

"Năm ngày?" Khương Lai kinh hô.

Tả Thiên cảm thấy cô hiểu lầm trọng điểm, cô hẳn là phải kinh hô"Cậu thật có ý tưởng, rất quyết đoán, sau đó nói tôi trưởng thành cũng muốn như vậy" mọi việc như thế mới đúng.

"Đúng vậy, có thể là năm ngày này tôi sẽ phải ngủ ở giường của cậu, thật ngại."

Khương Lai cũng không tiếp tục để ý đến cậu, quay lưng lại mệt mỏi chui vào ổ chăn, Tả Thiên dùng ngón trỏ chọc chọc vào lưng của cô "Cô gái tốt bây giờ có phải nên nói một câu’ chào mừng’ hoặc là ‘không quan hệ’ không."

"Không quan hệ." Qua sau một lúc lâu, thanh âm rầu rĩ mới từ ổ chăn truyền ra.

"Thực ngoan." Tả Thiên cong môi, phát hiện trêu đùa cô bé này thật đúng là vui vẻ.
Bình Luận (0)
Comment