Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 2210

Chương 2210:

 

Triệu Kiệt ở Hông Khâu cũng coi như là hô mưa gọi gió, thế nhưng lúc này ngã nhào trước mặt Tiêu Thành, mặc anh nhục nhã đủ cách lại vô lực phản kháng, Triệu Kiệt hận đến mức cào ngón tay vào sàn nhà, cào ra một tay máu.

 

Lúc này Tiêu Thành nhẹ nhàng phát động mí mắt, cặp mắt u trầm kia nhàn nhạt lướt đến đám phú nhị đại, không làm gì cả, lại uy hiếp mười phần.

 

Đám phú nhị đại ấy đã sợ đến không dám rục rịch, Triệu Kiệt đã như vậy, bọn hắn mấy cái mạng cũng không đủ sống: “Thành… Thành gia, anh yên tâm, miệng của chúng tôi rất chặt, không phải, không phải, chúng tôi ngày hôm nay không nghe được cái gì cải”

 

“Đúng vậy, chúng tôi cái gì cũng không biết, chúng tôi tuyệt đối sẽ không nói xấu Hà Băng!”

 

Những tên phú nhị đại này còn chưa nói hết, cạnh cửa đột nhiên truyền đến một tiếng nói thanh lạnh lùng dễ nghe: “Vậy vừa rồi các anh vừa nói xấu gì tôi?”

 

Tiêu Thành ngắng đầu nhìn lên, cạnh cửa đã xuất hiện một nói thân ảnh yêu điệu lạnh lùng, Hà Băng tới.

 

Tối nay Hà Băng mặc chiếc áo cardigan màu đen, lộ ra áo hai dây trăng bên trong, phía dưới là quần nude, giày bata trắng, vừa ra sân liền tràn đầy hơi thở thiếu nữ.

 

dulie lúc này chạy lên trước, nhẹ nhàng kéo lại ống tay áo của Hà Băng, nhỏ giọng nói: “Băng Băng, ngươi tới rồi.”

 

Vừa rôi lúc hai người gọi, cô ây nói Đường Ngọc đã xảy ra chuyện, Hà Băng căn bản không muốn đến, thế nhưng sau đó cô ấy nhìn thấy Tiêu Thành, sau đó nói một câu với Hà Băng —OMG, Băng Băng, tớ gặpđược một chú rất đẹp trai , hình như là… Tiêu Thành.

 

Sau đó, Hà Băng liền ở đây.

 

Ánh mắt hóng chuyện của dulie đảo quanh trên người Hà Băng và Tiêu Thành, cô ấy sao cứ cảm thấy hai người kia có mờ ám thế nhỉ?

 

Tất cả mọi người thật không ngờ Hà Băng lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này, mái tóc đen thanh thuần tản nơi đầu vai, Hà Băng đứng đó, đôi mặt đen sáng nhưng lạnh quét qua đống hỗn độn đầy đắt, lạnh lẽo nhìn bọn họ đang quẫn bách chật vật.

 

Đám phú nhị đại đó rốt cuộc đã hiểu vì sao nhiều người đàn ông thích Hà Băng như vậy, Đường thái tử gia còn có Triệu đại thiếu vì cô mà đánh nhau, cũng là lý do đến cả Thành gia Hồng Kông phải ra tay, Hà Băng này thật con mẹ nó xinh đẹp.

 

Nhất là khí chất lạnh lùng tuyệt lệ ấy đích thực là… quá đỉnh.

 

Đường Ngọc lúc này tiến lên, đi tới trước mặt Hà Băng: “Băng Băng, em hiểu lầm rồi, bọn họ không có nói xấu ĐI”

 

“Phải không?” Hà Băng đảo mắt qua Đường Ngọc, rơi vào trên người Tiêu Thành phía trước.

 

Tiêu Thành đã đang nhìn cô, trong khoảng thời gian ngắn bốn mắt nhìn nhau.

 

Song Hà Băng rất nhanh đã thu hồi ánh mắt, cô thản nhiên nói: “Đường Ngọc, anh đi theo em, chúng ta nói chuyện một chút.”

 

Thủ hạ đã giải quyết tốt hậu quả trong quầy bar, Tiêu Thành đứng ở trên đường, gió lạnh phía ngoài thổi phình vạt áo sơmi anh, anh từ trong túi quần lấy ra một bao thuốc lá, sau đó dùng bật lửa châm, bắt đâu phun ra làn khói trắng.

 

Anh ngắng đầu, nhìn hai người đối diện đường cái, Hà Băng và Đường Ngọc đứng ở nơi đó, nghe không được hai người đang nói cái gì.

 

Kỳ thực Hà Băng muốn nói với Đường Ngọc mấy lời rất đơn giản, cô thản nhiên nói: “Đường Ngọc, bọn họ nói đều là thật, em không còn trong trắng nữa, trước đây em từng có người đàn ông.”

 

Vừa rồi ở trong điện thoại Julie đều đã nói cho cô, nghe nói có người nhìn ra cô không còn trong trắng nữa, cái này chẳng hề gì, cô chưa từng nghĩ tới việc giấu giếm.

 

Mẹ của cô muôn đê cô gả cho Đường Ngọc, vậy liền mượn cơ hội này nói cho Đường Ngọc, nói rõ ràng hết thảy.

Bình Luận (0)
Comment