Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 2717

Chương 2717:

Cô bây giờ. còn nhỏ như vậy, ở trước mặt cổ trình diễn một màn này thích hợp sao?

Cuối cùng là cô tuổi nhỏ thừa nhận tất cả mọi thứ.

Hiện tại Lâm Mặc liếc mắt tới, Có Vũ sợ đến lui về sau một bước, vội vàng dùng hai tay che hai mắt mình: “Em…

em không thấy gì cả, hai người cứ tiếp tục.”

Nói xong, Cố Vũ xoay người rời đi.

Lục Họa còn trông cậy vào Lâm Mặc kiêng ky Cố Vũ tồn tại mà buông cô ra, không nghĩ tới Cô Vũ lại bỏ chạy trước, Lục Họa: “… Vũ Vũ!”

Phảng phất nghe được tiếng kêu của cô, Cô Vũ đột nhiên ngừng lại, lại quay người trở về.

Lục Họa hai mắt sáng ngời, cô cũng biết Vũ Vũ của cô sẽ không bỏ cô lại chạy như vậy.

Chỉ thấy Có Vũ đã trở về, cô bé vươn tay, trực tiếp đóng cửa phòng lại: “Chị Họa Họa, anh rẻ, để em giúp hai người bước cuối cùng, như vậy thì không có ai quây rồi hai người nữa, hihi.”

Khuôn mặt tươi cười của Có Vũ theo cửa phòng ng, lại cùng nhau biên mất, Lụo Họa: *…”

“Lâm Mặc, cậu đừng như vậy, cậu giận sao, cậu buông ra trước, tôi có thể giải, thích!” Lục Họa giãy giụa, cô cảm thấy tư thế như vậy thật là lạ a.

Lâm Mặc dùng máy ngón tay thon dài lỏng giữ cô hai cô tay trăng mảnh khánh của lại, đặt ở đỉnh đâu, cậu từ trên cao nhìn xuống cô: “Được, tôi hiện tại cho em cơ hội, em tốt nhất giải thích ổn thỏa cho tôi.”

Bllo):…

“Dương Thanh Đề kia là ai, vì sao em thân mật gọi hắn là đàn anh, Lục Họa, tôi phát hiện đàn anh của em thật đúng l là nhiều, lúc đi học là hắn gửi tin nhắn cho em đúng không, vì sao em nói dối hắn là nữ, em củng hắn đi chơi cũng gạt tôi nói đã về nhà, hiện tại thê nào? Tốt lắm,em nói hắn là thầy phụ đạp cho em, em nói cho tôi biết, vì sao phụ đạo mà lại lăn lộn với nhau, nêu như tôi không tới, kế tiếp còn có thể phát sinh cái gì?”

Lục Họa vốn là muốn giải thích, thế nhưng cậu trực tiếp thộ bạo cắt lời cô, còn lập tức nện XxuÔng ‹ đến nhiều vấn đề như vậy, cường thế mà sắc bén, Lục Họa đột nhiên không biết nên nói gì.

“Lục Họa, không phải em muôn cùng tôi giải thích sao, tại sao không nói chuyện, câm à? Mau nói chuyện!”

Lâm Mặc gào lên dữ tợn.

Lục Họa sợ co rúm lại, Lâm Mặc như vậy cô chưa thấy qua, thật sự rất đáng sợ.

Trong con ngươi Lâm Mặc đêu nhuộm tia máu, nhìn lành lạnh mà âm lệ, lồng ngực cậu không ngừng N gấp, từ trên xuông dưới, giông như.

một con ngựa hoang mắt cương, sắp không không chế được mình.

Lục Họa lần đầu tiên chứng kiến dáng vẻ cậu mát khống chế như thế.

“Lâm Mặc, tôi…”

Lục Họa muốn nói chuyện, thế nhưng trong tầm mắt tối sằm, Lâm Mặc đột nhiên lần người xuông, trực tiếp hôn lên môi cô.

Cậu làm cái gì?

Đêm đó ở đầu hẻm Lục Họa từng bị cưỡng hôn, bây giờ nhìn khí thê của cậu nhất định là muôn phạm lại tội xưa, Lục Họa lúc này quay đầu ra, tránh khỏi nụ hôn của cậu.

Bình Luận (0)
Comment