Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 501

Chương 501: Phó Giáo Sư

Chu Lam Yên lại đưa tay xoa đầu Hạ Tịch Quán: “Bây giờ Lệ Yên Nhiên là hoa khôi của đại học T, đó là bọn họ chưa diện kiến được Quán Quán nhà ta, Quán Quán nhà ta vừa xuất hiện, Lệ Yên Nhiên liền làm tắm bình phong, hoa khôi đại học T không phải Quán Quán thì không còn là ai được chứt”

Hạ Bang nhìn Hạ Tịch Quán cũng mang cảm giác tự hào nhà có cô con gái mới lón: “Chứ gì nữa, Quán Quán chúng ta không biết đẹp hơn Lệ Yên Nhiên kia gấp bao nhiêu lần.”

Hạ Tịch Quán thấy trọng điểm của bọn họ lại lệch rồi, nhanh chóng ho khan một tiếng: “Bố Hạ, mẹ Lam, chúng ta nhanh vào Đại học T thôi ạI”

“Được, đi thôi.”

Ba người cùng nhau xuống xe, nghênh ngang đi vào Đại học T, bảo vệ Đại học T vừa nhìn thấy bọn họ đi tới, sợ đến kêu to: “Thôi chết rồi, Hạ Bang tới, mau đóng cổng chính lại, đừng để cho bọn họ vào!”

Bảo vệ đóng ngay của lại, tay run rẫy cầm điện thoại lên, trực tiếp gọi đến phòng hiệu trưởng: “Phó giáo sư Chu ơi, xảy ra chuyện lớn, ma đầu Hạ Bang kia tới rồi!”

Hiệu trưởng Đại học T mấy năm này không ở Đại học T, tất cả mọi chuyện đều là phó hiệu trưởng Chu xử lý.

Ba người trực tiếp bị chặn cửa lại, bị cổng trường Đại học T nhốt bên ngoài, hơn nữa tất cả bảo vệ đều xuất động, đứng bên trong vẻ mặt phòng bị nhìn chằm chằm bọn họ.

Hạ Tịch Quán khẽ động hàng mi, mắt trong vắt nhìn sang Hạ Bang: “Bố Hạ, không phải bố nói… bố và hiệu trưởng Đại học T là người quen cũ sao, cái nghỉ thức hoan nghênh này cũng quá… lớn rồi?”

Hạ Bang lúng túng cười ha hả hai tiếng: “Bố là người quen cũ của phó giáo sư Chu mà, lần trước đại học T đại có tên lưu manh xuất hiện, có đứa con gái đánh thuốc mê bó, con bé kia liền bị bố đạp, bố mang người vào Đại học T quậy một trận, phó giáo sư Chu này tới khuyên ngăn liền bị bố đánh ngã xuống đất, ông ta phải nằm viện nửa tháng đó…”

Thế mà cũng có chuyện này sao?

“Bố Hạ, bố…” Hạ Tịch Quán gật đầu chắc nịch: “Bố đỉnh lắm!”

Đêm qua Hạ Bang cũng không ngủ, chỉ sợ bởi vì mình từng lỗ mãng mà phá hủy chuyện của Hạ Tịch Quán, bây giờ được Hạ Tịch Quán khẳng định, ông lộ ra hàm răng trắng tinh: “Đúng vậy Quán Quán, bố cũng biết bố không làm sai, không sao cả, phó giáo sư Chu này hình như có chút sợ bố đấy, nên mới đóng chặt cổng không cho bố vào, bố nhớ ông ta không phải là người cái bụng dạ hẹp hòi, lát nữa ông ta tói, bồ xin lỗi ông ta là được.”

Bên này vừa dứt lời dưới, bên trong liền truyền đến tiếng bước chân, phó giáo sư Chu mang người vội vã chạy đến.

Phó giáo sư Chu vừa nhìn thấy Hạ Bang đã thấy mũi đau, một quyền của ông ta trước đó làm mũi ông gãy luôn, phó giáo sư Chu là người có học, vô cùng không thích loại người giang hồ lưu manh như Hạ Bang.

“Hạ Bang, ông tới đây làm cái gì? Hiện tại chúng ta Đại học T rất kỷ luật nghiêm khắc kiềm chế bản thân, hẳn không đắc tội ông, sao ông lại tìm tới cửa chứ?”

Phó giáo sư Chu hỏi.

Hạ Bang tiến lên hai bước, cách một cánh cửa, giọng hết sức thoải mái: “Phó giáo sư Chu, tôi là tới xin lỗi ông, lần trước một quyền kia tôi vô ý thôi, ngày khác tôi mời ông đi ăn, bây giờ ông mau mở cửa ra đi, con gái lạc mất từ nhỏ của tôi giờ tìm được về rồi, nó muốn tới học ở Đại học T các ông.”

Hiện tại toàn bộ Đế Đô còn có ai không biết Hạ Bang tìm được cô con gái, cô con gái này còn bị vị hôn phụ của mình – Tôn Tiến ghét bỏ, thậm chí náo loạn muốn từ hôn, tất cả mọi người đều đang chờ xem kịch vui, không ngờ tới Hạ Bang hôm nay lại đưa con gái đến cửa Đại học T.

Phó giáo sư Chu lập tức ưỡn eo đứng thẳng, ông ta nhìn về phía cô gái bên cạnh Lam Yên, Hạ Tịch Quán.

Bình Luận (0)
Comment