Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 867

Chương 867: Cô Gái Tôi Thích Tên Là Hạ Tịch Quán

Đàn ông cực phẩm như thế, cho dù không cho cô ta tiền, cô ta cũng nguyện ý ngủ cùng anh một lần.

Ngủ với người đàn ông này, không phải là anh ngủ cô ta, mà là cô ta ngủ anh.

Tiểu Trúc rón rén đi tới sau ghé sa lon, sau đó cô ta giơ tay, bắt đầu giúp Lục Hàn Đình xoa bóp huyệt Thái Dương.

Tiểu Trúc là học qua xoa bóp, là vì thu phục đàn ông mà học, thủ pháp của cô ta hết sức mềm nhẹ, Lục Hàn Đình cảm thấy cơn đau đầu hóa giải một ít, mi tâm nhíu chặt cũng chậm rãi thư giản.

Trong phòng rất an tĩnh, nhịp tim Tiểu Trúc gia tốc, Lục Hàn Đình dường như đã ngủ rồi, tay cô ta do dự một chút, sau đó to gan đi xuống, rơi trên bờ vai phẳng của Lục Hàn Đình.

Cô ta nũng nịu mở miệng nói: “Lục tổng, anh chắc mệt lắm rồi nhỉ, em giúp anh cởi áo sơ mi ra nha.”

Tay Tiểu Trúc dọc theo bờ vai phẳng của người đàn ông dời xuống, cách lớp vải thật mỏng cô ta cảm giác được rõ ràng bắp thịt rắn chắc to lớn trên người đàn ông, cô ta nôn nóng cởi nút áo Lục Hàn Đình ra.

Thế nhưng một giây kế tiếp Lục Hàn Đình đột nhiên mở mắt ra, anh siết chặt cổ tay Tiểu Trúc, âm u rét lạnh hỏi: “Cô là ai?”

Tiểu Trúc thật không ngờ Lục Hàn Đình còn cảnh giác cao như thế, còn có thể tỉnh lại giữa sự quyến rũ của mỹ nữ, sắc mặt cô ta trăng nhọt: “Lục tổng, em… em…”

Lục Hàn Đình nhanh chóng hắt tay cô ta ra, còn âm lệ lên tiếng cắt lời cô ta: “Cho cô ba giây, lập tức cút ngay cho tôi!”

Tiểu trúc rất sợ, vì cô ta đã cảm thấy Lục Hàn Đình tức giận, kỳ thực lúc Tiểu Trúc tiến vào rất có tự tin, cô ta da trắng xinh đẹp, đám giám đốc ở thương giới muốn bao nuôi cô ta rất nhiều, cô ta còn có thể chọn kim chủ, cô ta là lựa chọn tình một đêm của đám giác đốc kia, Lục Hàn Đình thấy cô chắc cũng sẽ thích.

Nhưng bây giờ ánh mắt Lục Hàn Đình sâm lạnh quét qua trên mặt cô ta, không nhắc lên bất kỳ sóng lớn nào, rõ ràng không hề hứng thú với cô.

Tiểu Trúc thấy rất thất bại, nhưng cô ta lại không cam lòng, đây là thời cơ tốt ngàn năm mới có, cô ta đã vào phòng Lục Hàn Đình, cũng không thể cũng không làm gì mà cứ vậy đi ra.

“Lục tổng, em thích anh, em thực sự thích anh từ rất lâu rồi, em thấy anh một mình tới uống rượu, vậy hãy để tối nay em ở lại bồi anh.”

Nói rồi Tiểu Trúc tự tay cởi bỏ quần áo trên người, cô ta vốn mặc đồ thiếu vải, bây giờ vừa cởi ra, da thịt trắng nõn cũng lộ ra ngoài.

Ánh mắt Lục Hàn Đình cũng không né tránh, ngược lại nhìn cô ta từ trên xuống dưới.

Lòng Tiểu Trúc tràn đầy vui sướng, cô ta bày ra dáng đẹp nhát.

Lúc này Lục Hàn Đình “xùy” một cái tiếng, anh nhéch đôi môi mỏng vô tình mở miệng: “Đừng nỗi lên tâm tư gì, dáng vẻ như vậy không phải lỗi của cô, thế nhưng để ra ngoài dọa người thế kia lại là lỗi của cô rồi.”

Cái… cái gì?

Tiểu Trúc cảm giác một chậu nước lạnh dội xuống, xối sạch tất cả vui mừng cùng chờ mong của cô ta, anh vậy mà nói “dáng vẻ cô như vậy”?

Tiểu Trúc nhìn chính mình liếc mắt, không có vấn đề gì mà, là da trắng người đẹp chân dài mà.

Cặp mắt thâm thúy kia của Lục Hàn Đình lạnh tanh không chút nhiệt độ : “Cô gái tôi thích cô ấy tên là Hạ Tịch Quán, đợi cô đầu thai có khuôn mặt kia tư thái cái thì quay lại! Hiện tại cút ra ngoài.”

Lục Hàn Đình vừa dứt lời, lúc này” cạch” một tiếng, cửa phòng lần nữa mở ra, có người tới.

Lục Hàn Đình quay đầu, lúc này thấy được thân ảnh tuyệt lệ tràn đầy tiên khí ở cạnh cửa, là Hạ Tịch Quán!

Hạ Tịch Quán tới!

Bình Luận (0)
Comment