Kiều Định cảm thấy tiếng gọi của Boss nhà mình, giống như một bàn tay vô hình rất to, nắm lấy cổ hắn, làm hắn đến hít thở cũng không dám.
Trên giao diện Weibo hiện tõ ràng là chín tấm ảnh Lộ Chỉ mặc đồ bơi, bên dưới là một đống bình luận trầm trồ khen ngợi.
Kiều Định cúi đầu, tay chậm yên lặng không tiếng động dịch điện thoại lại về phía bên mình, che màn hình lại, chậm rãi nâng đầu từ đống văn kiện lên, giống như một thước phim, tròng mắt xoay chuyển, nhìn về phía Tần Tư Hoán người đang đứng trước bàn làm việc.
"...... Boss?" Kiều Định nuốt nước miếng, nâng mắt nhìn sắc mặt của Boss nhà mình. Kiều Định nhịn không được nghĩ, nhìn từ dưới lên trên, Boss nhà bọn họ đúng là quá đẹp trai, chỉ cần nhìn gương mặt nghiêm túc đẹp trai đó thôi. Cmn con gái nào chịu cho nổi.
Tần Tư Hoán ngón tay thon dài gõ gõ tập tài liệu trên bàn làm việc, trên ngón trỏ tay phải có vết chai mỏng, khớp xương thô to, móng tay cắt ngắn, nhìn rất sạch sẽ.
Kiều Định nhìn nhìn, nhớ đến ở trên trang Wed Lục Giang, mình đã đọc mấy tiểu thuyết đam mỹ.
Bàn tay Boss nhà hắn...... Không phải rất đẹp sao.
Rất, rất đẹp, ưu điểm điều tốt chỉ có ngón tay hơi thô thôi.
"Cậu đang làm gì? Giọng thật lớn" Tần Tư Hoán đối với trợ lý của mình có chút bất mãn, hắn liếc mắt nhìn điện thoại của Kiều Định trên bàn, duỗi tay cầm, mở khóa.
Kiều Định sụp đổ trong lòng.
Trên đời này đáng sợ nhất chính là có một ông sếp rất cuồng công việc, Boss cuồng công việc không chỉ nghiêm khắc với một mình cấp dưới, mà là ông Boss cuồng công việc của mình cưới một cậu con trai chỉ mới 18 tuổi, không phải cậu trai đẹp gần đây mới đi đóng phim truyền hình sao, không phải cậu trai đẹp chỉ mặc đồ bơi thôi à, hắn chỉ là lén lút đi xem náo nhiệt thôi.
Mà là điện thoại của hắn thời gian sáng màn hình là hai phút.
Ngay bây giờ điện thoại trong tay Tần Tư Hoán vẫn còn mở.
...... Đau hơn nữa là giao diện vừa rồi Kiều Định xem vẫn còn.
Bình luận đầu tiên về đồ bơi.
- -【 a a a a a! Anh đẹp trai có nhan sắc thần tiên gì đây! Đây là nam thần của mối tình đầu sao! Đậu má! [ ][ ][ ][ ]】
Bình luận thứ hai.
- -【 Anh trai thượng em! Thượng em! Em em em em em em! Em có thể em có thể!!! [ ][ ][ ]】
Bình luận thứ ba.
- -【 Tiểu Lộ được tui nhận thầu, ai cũng đừng mơ đoạt của tôi [ chống nạnh ]】
Bình luận thứ tư.
- -【 Yêu yêu anh trai Lục Quân Cửu mặc đồ bơi!!!! Xin hỏi anh có thiếu bạn gái không? [ tò mò chân thành ] nhỏ bé đáng thương nhưng em có thể cho anh cầu vòng (. 】
Bình luận thứ năm.
- -【 chẳng lẽ chỉ có một mình tôi cảm thấy anh ấy so với nam chính còn đẹp hơn sao... 】
"......"
Tần Tư Hoán nhíu mày nhìn giao diện trên điện thoại, tiếng tin nhắn Weibo vẫn còn vang lên không ngừng. Chín tấm ảnh rõ ràng của Lục Quân Cửu đập vào mắt hắn, mỗi một góc chụp đều rất đẹp, bao nhiêu vẻ quyến rũ của tuổi thiếu niên toàn bộ bày ra.
Da rất trắng, gãi đúng chỗ ngứa, cơ bắp không gầy yếu cũng không khoa trương, còn có tiểu đậu đỏ cùng gương mặt xinh đẹp.
wattpad:tien161099_tieumieumieuTần Tư Hoán tay cầm điện thoại siết chặt, Kiều Định thậm chí còn nghe được tiếng cọ xác của mấy khớp xương.
Xong hai phút, điện thoại tự tắt.
"Đây là sao?" Người đàn ông bình tĩnh hỏi hỏi, hơi thở quanh người đều lạnh xuống mấy phần, trong lòng Kiều Định run sợ không thôi.
Kiều Định giải thích nói: "Boss, ngài vừa rồi nhìn thấy là, là một cái APP giao diện Weibo trên điện thoại."
Tần Tư Hoán hít sâu một hơi, nhắm mắt, nỗ lực kiềm chế cảm xúc của mình, nhưng khi nhắm mắt lại, mấy chữ đó liền hiện ra trong đầu.
Hắn chưa từng chơi Weibo, nhưng cũng biết đó là ứng dụng mạng xã hội, đăng hình lên đó mọi người đều có thể thấy.
Như vậy là có rất nhiều người nhìn thấy bảo bối nhỏ của hắn mặc đồ bơi.
Bọn họ đều nói cậu đẹp, trong lời nói còn đùa giỡn cậu.
Rõ ràng mấy người này đều là người xa lạ không quen biết, lại đi xoi mói bảo bối nhỏ của hắn.
Rõ ràng mấy người này không quen biết vậy mà dám ở trên mạng xã hội bình luận cậu.
Tần Tư Hoán trong khoảng thời gian ngắn không biết tâm trạng của mình ra sao.
Lúc trước bên cạnh hắn cũng có minh tinh, Mạnh Vĩ, Hứa Hàn đều từng bao dưỡng, lúc đó mới hai mươi mấy tuổi, không màng đường xá, cũng không nghĩ sẽ thích ai.
Chỉ là hắn nhớ rõ, Mạnh Vĩ lúc trước từng bao dưỡng mọit tiểu minh tinh, dựa vào việc đóng phim cấp ba để nổi tiếng. Mạnh Vĩ lúc đầu cũng không biết, nên đã ngủ với cô ta còn cho cô ta tiền.
Mạnh Vĩ nói cậu ta thích cô gái đó, nên vui vẻ cho tiền.
Cho đến sau này mấy ảnh nóng đó bị người ta tuôn ra, Mạnh Vĩ không cùng cô gái đó qua lại nữa, thậm chí còn phong sát* cô ta luôn.
Tần Tư Hoán lúc đầu không hiểu, nhưng hắn biết Mạnh Vĩ là thật lòng đối với nữ minh tinh kia. Tần Tư Hoán lúc đó còn nghĩ, nếu là có một ngày hắn thích ai đó, mới sẽ không quan tâm đến bối cảnh gia đình và những gì người đó đã trải qua, đóng phim cấp ba, chụp ảnh nóng thì có làm sao, hắn thích là được.
Nhưng ngay bây giờ nhìn thấy ảnh của bảo bối nhỏ hắn được tung lên mạng, còn mặc đồ bơi, một đống người bình luận nói thích cậu.
Tần Tư Hoán có chút không thể chịu đựng được.
Hắn là người tính tình không tốt, chiếm hữu rất cao, đồ của mình không cho ai chạm vào dù chỉ một chút, ai chạm vào hắn đánh chết người đó.
Hiện tại, hắn thế nhưng có suy nghĩ muốn phong sát Lộ Chỉ.
Phong sát Lộ Chỉ, xóa bỏ toàn bộ ảnh, không bao giờ cho Lộ Chỉ đóng phim, đem cậu nhốt lại trong nhà, chỉ có một mình hắn nhìn thấy.
Lộ Chỉ không muốn hắn liền cưỡng ép, dù sao hắn có tiền có quyền.
Rõ ràng là bảo bối của hắn, tại sao phải cho người lạ xem.
Còn mẹ nó mặc đồ bơi.
wattpad:tien161099Rõ ràng...... Rõ ràng bảo bối nhỏ của hắn, mắc mớ gì phải chia sẽ với người khác.
"Boss?" Giọng Kiều Định vang lên đánh gãy suy nghĩ của hắn.
Tần Tư Hoán rũ mắt, hàng mi dài cụp xuống, cái ở mí mắt phía trên, hắn cầm lấy điện thoại của Kiều Định xoay một vòng, trả lại cho cậu ta, giọng trầm thấp nói: "Đang trong giờ làm việc mà chơi điện thoại, trừ nữa năm tiền thưởng."
Kiều Định bi thương nói: "...... Boss!"
Tần Tư Hoán đôi tay chống bên cạnh bàn làm việc, cúi người, lại nói: "Tháng này cũng trừ tiền lương."
Kiều Định: "???!!!!"
Kiều Định muốn khóc.
Người đàn ông im lặng hồi lâu, cũng đứng bên cạnh bàn làm việc bấy nhiêu lâu, rốt cuộc mở miệng, giọng trầm khàn: "Kiêu Hứa Hàn đem toàn bộ hình ảnh của Lộ Chỉ lấy xuống cho tôi, bao nhiêu tiền cũng được."
"Dạ Boss."
Kiều Định rất biết nghe lời, chỉ còn biết trong cậy vào tâm trạng Boss tốt hơn đem tiền lương về. Một tháng tiền lương không là gì cả, nữa năm tiền thưởng mới có sao!!!
Hắn là trợ lý đặc biệt cuối năm tiền thưởng có thể lên tới trăm vạn đó, lúc thành tích tốt còn nhiều hơn tiền lương của cả đời người, nhưng hiện tại...... Boss nói trừ liền trừ!
Còn không phải hắn chỉ xem mấy tấm ảnh của Lộ Chỉ bảo bối nhỏ thôi sao!
Cái này còn không chịu là muộn tao ghen tị à!
Ghen thì ghen, tại sao lại đi trừ tiềnuowng của hắn!!!
Dựa vào cái gì QAQ!
Người đàn ông dừng một chút, rất không tình nguyện nói thêm một câu: "Đem mấy cảnh cậu ấy thân mật trên phim xóa toàn bộ, đừng chụp mấy tấm hình kiểu này."
"Dạ Boss."
Kiều Định nỗ lực duy trì nụ cười mỉm.
Trong lòng lại đang sôi trào!
Phim người ta hậu kì làm xong hết rồi, giờ kêu xóa! Sao không trực tiếp phong sát người ta luôn đi! Tại sao lại ra cho hắn cái vấn đề khó xử này chứ!
Cái này cũng không phải là khó lắm, dù sao có tiền có thể sai khiến ma quỷ, bắt buộc phải xóa mấy cảnh phim đã phát song đó, chỉ là cần dùng nhiều tiền thôi.
Kiều Định an ủi chính mình, cũng may chưa cho Boss xem phim, bằng không hiện tại không chừng hạn chế sự xuất hiện của Lộ Chỉ luôn rồi.
"Nói Hứa Hàn về sao không được phép cho Lộ Chỉ diễn mấy bộ phim như vậy." Tần Tư Hoán nói xong, bổ sung thêm: "Không cho Lộ Chỉ biết."
"Dạ Boss." Kiều Định khẽ cười.
Tần Tư Hoán mặt lạnh gật gật đầu, đứng thẳng, mặt của hắn âm u như bão sắp tới rồi, rất không dễ chọc nha.
Kiều Định vỗ ngực, ai ngờ Boss nhà mình đi chưa được mấy bước lại quay đầu, nói: "Quên đi."
Kiều Định mờ mịt: "????" chuyện gì vậy?
Tần Tư Hoán giơ tay, hai ngón tay xoa xoa huyệt thái dương, mu bàn tay che nửa khuôn mặt, thấy không rõ sắc mặt, áo sơ mi trên người có nếp nhăn bộ dáng mệt mỏi.
Kiều Định nghe được giọng nói bất đắc dĩ của người đàn ông, mang theo mấy phần sủng nịch: "Đừng động vào mấy tấm hình đó, phim cũng khỏi xóa."
"Vậy Hứa tổng bên kia?" Kiều Định hỏi, "Có còn liên hệ với Hứa tổng không?"
Tần Tư Hoán trầm mặc, nói: "Không cần." Qua một lát hắn lại cười, "Đứa nhỏ rất thích đóng phim."
Lộ Chỉ thích đóng phim, đóng thì đóng đi.
Trong lòng hắn tuy không thoải mái, cũng ghen tỵ, nhưng không thể dùng quyền lực của mình để phong sát cậu.
Bảo bối nhỏ sẽ không vui.
*
Sinh nhật của Lộ Chỉ vào giữa tháng tư, qua sinh nhật là đã 19 tuổi.
Cậu xin giáo sư cho nghĩ, quay về nhà cùng mọi người ăn sinh nhật.
Lộ Chỉ không có mẹ, bố Lộ Mạnh Thịnh ngậm đắng nuốt cay nuôi cậu lớn, từ nhỏ đã không cho cậu trải qua khổ sở, hôm náy inh nhật Lộ Chỉ muốn về nhà ở bên cạnh bố.
Ừ......
Còn có lão chó già:)
Giáo sư cho cậu nghĩ hsi ngày, cho xong còn dặn dò cậu: "Lộ Chỉ, tuy rằng bây giờ cậu cũng có chút nổi tiếng, nhưng không thể bỏ bê việc học, sau này muốn đứng vững, nhớ là không được tự cao, biết không?"
Giáo sư là dạy hình thể, là một ông thầy rất nghiêm túc, lúc trước cũng là một nam diễn viên xuất sắc.
Lộ Chỉ gật gật đầu, cười cười: "Cảm ơn giáo sư."
Xin giấy nghĩ phép xong, ngày hôm sau, Lộ Chỉ liền ngồi máy bay về thành phố L.
Xét thấy Tần Tư Hoán tính tình không ổn định cho lắm, còn rất dính người, nhiều lúc không cẩn thận sẽ làm tổn thương tâm hồn mỏng manh của hắn.
Lộ Chỉ trước khi về nhà đã nhắn tin cho Tần Tư Hoán.
- - "Em về nhà rồi!"
Không có tiêu đề, cộng thêm dấu chấm câu vừa đúng năm chữ.
Lộ Chỉ rất nhanh liền nhận được tin nhắn của Tần Tư Hoán.
- - Chó Tần: "Ừm."
Một lát sau, Tần Tư Hoán lại nhắn một tin.
- - Chó Tần: "Moah moah."
Lộ Chỉ: "......"
Ngưòi đàn ông này khi nào theo thời đại như vậy?!
Còn moah moah!
Lộ Chỉ hoàn toàn tưởng tượng không ra Tần Tư Hoán khi nhắn tin moah moah cho cậu sẽ là cái bộ dạng gì.
Một người đàn ông sắp 31 tuổi, ngày thường bản thân rất nghiêm túc, trước mặt người ngoài thì cao lãnh, người mới quen thì cho rằng hắn rất khó ở chung, giờ nhắn tin cho cậu -- "Moah moah".
Quá kinh khủng rồi.
Tôi thao cmn Tần Tư Hoán.
Lộ Chỉ liếm môi, không cam lòng yếu thế.
- - "Ừm."
- - "Chồng ơi yêu anh moah moah."
Tác giả có lời muốn nói: Tôi trầm mặc.
Con edit: Tôi hạn hán lời.
- ----------------*------------------
Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.
*Phong sát: Phong sát là việc một cơ quan tổ chức hay một cá nhân nào đó dùng quyền lực của mình để phong bế nghệ sĩ, không cho nghệ sĩ xuất hiện trước công chúng, ngăn chặn tài nguyên đến với nghệ sĩ. Có rất nhiều mức độ phong sát khác nhau, tùy theo bên mà nghệ sĩ "đắc tội" có quyền lực đến đâu